- Được, chúng ta bắt đầu đi!
Hàn Tuyết Nhu không cảm thấy mình sẽ thua Phương Mẫn, nàng chỉ lo lắng cho Đường Kim, bất quá nghĩ lại hắn không có khả năng để nàng bị người khác chiếm tiện nghi.
- Hàn Tuyết Nhu, nhường cậu đi trước.
Phương Mẫn tỏ ra rộng lượng mời.
Hàn Tuyết Nhu cũng không khách khí, cầm lấy một quả bóng, đứng trước đường băng.
- A, vị đại ca này, anh tên là gì?
Đường Kim khoác tay lên vai người phục vụ kia.
- Chúng ta sang bên cạnh nói chuyện chút.
- Tôi gọi là Ngả Liên, cậu, cậu tìm tôi có việc gì?
Ngả Liên có chút không quá thích ứng.
- À, tôi là Đường Kim, thấy không, cô gái đang chơi kia là bạn gái của tôi, có phải rất xinh đẹp?
Đường Kim chỉ chỉ Hàn Tuyết Nhu.
- Đúng vậy, rất đẹp.
Ngả Liên liền gật gật đầu.
- Cô bé kia là Phương Mẫn, nghe nói là hoa hậu giảng đường Ninh Sơn Nhất Trung, tuy rằng so với bạn gái của tôi kém xa, nhưng cũng tính là xinh đẹp, đúng không?
Đường Kim lại hỏi.
- Đúng vậy, rất quyến rũ.
Ngả Liên tuy rằng không biết Đường Kim muốn làm gì, nhưng vẫn là thành thật gật gật đầu.
- Tên ngốc bên kia, là bạn trai Phương Mẫn, bất quá thằng ngốc kia lại định có ý đồ bất lương với bạn gái của tôi. Cho nên tôi quyết định đoạt bạn gái của hắn.
Đường Kim còn nói thêm:
- Bất quá , tôi thấy Phương Mẫn chướng mắt, cho nên, thật tiện nghi cho anh, anh có bạn gái chưa?
- Không, còn chưa có.
Ngả Liên lắc đầu.
- Vậy là được rồi, đợi lát nữa lúc Phương Mẫn chủ động hôn anh, anh nhất định phải bắt lấy cơ hội, vừa hôn vừa “sờ móa”, rèn sắt ngay khi còn nóng, đoạt Phương Mẫn làm bạn gái, hiểu chưa?
Đường Kim dặn dò.
- Hiểu rồi!
Ngả Liên hơi có chút hưng phấn.
- Cảm ơn huynh đệ, nếu cô ấy thành bạn gái tôi thì tôi nhất định mời cậu ăn cơm.
- Được, quyết định như vậy!
Đường Kim có chút vừa lòng, buông Ngả Liên ra đi về phía Hàn Tuyết Nhu.
- Yeah, trúng tám lần, Hàn Tuyết Nhu, cậu thua!
Phương Mẫn này lúc hưng phấn nhảy dựng lên, sau đó nhìn Đường Kim, bộ dạng vui sướng khi người gặp họa.
- Đường Kim a, bạn gái của cậu phải hôn người khác mất rồi!
- Phương Mẫn, cậu đừng cao hứng quá sớm, còn có hai trận nữa mà!
Hàn Tuyết Nhu sắc mặt có chút khó coi, nàng như thế nào cũng không ngờ rằng mình lại thua. Nàng đánh trúng bảy lần xem như đã là thành tích không tệ nhưng Phương Mẫn lại có thể đánh trúng tám lần, nàng không ngờ rằng qua một kì nghỉ hè mà kỹ thuật bowling của Phương Mẫn tiến bộ nhiều như vậy.
- Thua?
Đường Kim nhìn Hàn Tuyết Nhu, sau đó cười sáng lạn.
- Thật sự là tin tốt lành nha!
- Cậu nói cái gì a?
Hàn Tuyết Nhu hung hăng trừng mắt lườm.
- Đây mà là tin tốt lành
- Nếu em không thua, chúng ta sẽ không cơ hội tiến hành trận đấu bowling hai người, anh rất muốn biết bowling tình nhân rốt cuộc là như thế nào!
Đường Kim cười hì hì nói.
- Đường Kim, chỉ sợ cậu không cơ hội trải nghiệm rồi, bởi vì một trận này cậu cũng sẽ thua.
Cố Quân có chút đắc ý cười.
- Ai sẽ đánh trước đây?
- Thấy cậu lập tức phải thua bạn gái, thôi nhường cậu trước đi.
Đường Kim không để ý nói.
- Hừ, để cho cậu đắc ý một hồi!
Phương Mẫn yêu kiều hừ một tiếng, lúc nào rồi mà người nầy còn khoác lác, thật không biết Hàn Tuyết Nhu làm sao tìm được bạn trai cực phẩm như vậy.
Hàn Tuyết Nhu lại ôm cánh tay Đường Kim, ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng hỏi:
- Này, cậu có nắm chắc sẽ thắng không?
- Lập tức em sẽ biết.
Đường Kim cười hì hì nói.
- Chúng ta nếu bị thua, tôi sẽ phải hôn người phục vụ kia đó, còn nếu chúng ta thắng, tôi sẽ hôn cậu một cái, cậu xem rồi tự lo liệu đi.
Hàn Tuyết Nhu nhẹ nhàng thở một hơi bên tai Đường Kim, mùi hương từ miệng và cơ thể nàng hòa vào nhau tỏa ra làm nhịp tim Đường Kim bất giác tăng nhanh.
Một tay ôm eo Hàn Tuyết Nhu, Đường Kim hì hì cười:
- Anh đã nói mà, nhất định em sẽ chủ động.
- Cậu cứ thắng đi đã!
Hàn Tuyết Nhu yêu kiều hừ một tiếng, giãy ra khỏi ngực của hắn, đi qua một bên ngồi xuống.
- Cố Quân! Vô địch!
Phương Mẫn đang hò hét cổ vũ, Cố Quân đã đánh trúng ba lần, hiển nhiên bọn họ dám so bowling thì cũng phải có niềm tin tất thắng.
Cố Quân mỗi lần ném trúng một phát đều không tự giác nhìn Hàn Tuyết Nhu một cái, tự như đang khoe khoang nhưng tiếc rằng Hàn Tuyết Nhu lại chẳng thèm để ý.
Toàn trúng!
Lại trúng một cái nữa!
Tiếp tục trúng một cái nữa!
Cố Quân đã ném trúng tám lần, thậm chí những người ở đường cầu bên cạnh cũng đều qua xem, một số còn cổ vũ cho hắn.
Điều này, Cố Quân lập tức có chút thỏa mãn, đắc ý sinh hí hửng, lần thứ chin hắn thất bại, còn hai con ky chưa đổ.
Bất quá, lần thứ mười, hắn lại một lần nữa ném trúng hết, khiến cho cả sảnh ủng hộ.
- Đường Kim, tới lượt cậu!
Cố Quân rất hài lòng về thành tích của mình, vẻ mặt cực kì kiêu ngạo.
- Hàn Tuyết Nhu, tình huống đối với cậu tựa hồ rất bất lợi nha.
Phương Mẫn nhẹ nhàng cười, cả anh chàng Ngả Liên cũng có chút thất vọng, hụt bạn gái mất rồi.
Ngả Liên đã rõ hai bên đang đánh cược gì nhưng mà hắn thấy lúc này Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu muốn thắng thì quá khó khăn.
Hàn Tuyết Nhu tuy giả vờ không thèm để ý, nhưng nàng cực kì khẩn trương trong lòng. Nàng không muốn phải hôn người lạ, đừng nhìn nàng ăn mặc gợi cảm mà nghĩ nàng cởi mở, mãi đến sáng hôm nay nàng mới mất đi nụ hôn đầu do Đường Kim đánh lén mà thôi.
Đường Kim cầm lấy một trái bowling, đứng ở phía trước đường băng, đột nhiên quay đầu nhìn về Hàn Tuyết Nhu cười sáng lạn:
- Em yêu, cho anh tí cổ vũ trước khi thi đấu đi!
- Sắc lang, thừa nước đục thả câu!
Hàn Tuyết Nhu ở trong lòng mắng Đường Kim một câu, nhưng trên mặt nở cười ngọt ngào, nàng đứng lên, đi đến trước mặt Đường Kim, nhỏ giọng nói một câu:
- Nếu cậu thua tôi sẽ lập tức tuyên bố trên diễn đàn của trường là tôi đá cậu.
Nói dứt lời, Hàn Tuyết Nhu chuyển đôi môi anh đào đến bên má Đường Kim.
Đường Kim lại đột nhiên xoay đầu, Hàn Tuyết Nhu không tránh kịp, vừa vặn thơm chuyển thành hôn.
Lại bị Đường Kim đánh lén dĩ nhiên là Hàn Tuyết Nhu muốn tách ra, nhưng nàng phát hiện mình lại giống buổi sáng, vòng eo bị ôm chặt không thể động đậy. Lúc này nàng thật muốn cắn người nhưng lại nghĩ đến rất nhiều người đang đứng bên cạnh đành phải đè sự xúc động này xuống.
Mà đúng lúc này, Đường Kim đột nhiên ném trái bowling đang ở tay phải đi.
Mọi người đang nhìn đều trợn mắt há hốc mồm người này định thua sao?
Khóe mắt Hàn Tuyết Nhu nhìn thấy như vậy lại càng tức giận, lại muốn hung hăng cắn sắc lang này một miếng.