Sau khi đập tay ba cái, Hiên Tử Văn lại thấy ánh mắt Hoắc Vũ Hạo có chút biến hóa. Trong mắt lão, Hoắc Vũ Hạo xem ra đã không còn là một đứa nhỏ nữa. Lão cảm thấy Hoắc Vũ Hạo không đơn giản chỉ nói như vậy, sự kiên trì và tự tin toát ra khiến cho người ta kinh ngạc.
- Thôi được rồi, hôm nay là bắt đầu chương trình học của chúng ta, hy vọng ngươi sẽ sớm mang lại nhiều bất ngờ. Bất quá, ta muốn nói, cho dù ngươi có thể nghiên cứu ra mười loại, cũng không nên quá lâu. Nói cách khác, một khi ta lớn tuổi, chưa hẳn sẽ giữ nguyên lý tưởng này mà điên cuồng lao đầu vào.
Hiên Tử Văn đối với hồn đạo khí rất cố chấp, nhưng tuyệt đối không có nghĩa những vấn đề khác lại kém thôn gminh. Nghiên cứu của Hoắc Vũ Hạo tất nhiên khiến lão động tâm, nhưng cũng không phải kích động nhất thời mà trở nên hồ đồ.
Hoắc Vũ Hạo gật đầu, mỉm cười:
- Hiên lão sư, chúng ta bắt đầu học đi, ta cũng thông qua khảo hạch rồi, đã là đệ tử của lão sư.
Hiên Tử Văn gật đầu:
- Được, vậy thì bắt đầu. Ta thấy trụ cột căn bản của ngươi hết sức vững chắc, bản thân lại có tính chất đặc thù của hồn sư hệ tinh thần, những kỹ thuật chế tạo hồn đạo khí ta không nói nhiều. Trước tiên giảng một vài nguyên lý. Một khi nguyên lý đã đúng, việc nhập môn nghiên cứu mới không bị lạc mà đi đường vòng.
- Ngươi nói đi, hồn đạo khí là gì?
Hiên Tử Văn nghiêm nghị hỏi.
Hoắc Vũ Hạo trả lời:
- Là những dụng cụ dẫn động cho hồn lực của hồn sư, có thể là vũ khí, cũng có thể là thiết bị sinh hoạt hằng ngày, hoặc thiết bị công tác học tập...
Đó là đáp án mẫu mực nhất, khi vừa tiếp xúc học tập chế tạo hồn đạo khí hắn đã được chỉ dạy.
Nhưng nghe hắn nói xong, Hiên Tử Văn vô cùng thất vọng lắc đầu.
- Ta không thể không nói, Shrek các ngươi về phương diện quan niệm hồn đạo khí thật là rất lạc hậu. Hãy nhớ kỹ khái niệm mới này. Cái gì gọi là hồn đạo khí? Hồn đạo khí không quan hệ tới hồn sư, ý nghĩa tồn tại và phát triển của hồn đạo khí, chính là thúc đẩy sự phát triển xã hội loài người.
- Nói cách khác, nghiên cứu hồn đạo khí, là để phát huy tốt hơn sự phát triển của xã hội loài người, khiến cho nhân loại trở nên càng thêm mạnh mẽ. Ta tin rằng, tương lai không lâu sau, nhân loại có thể thông qua hồn đạo khí mà chinh phục bất kỳ chủng tộc nào, thậm chí là những thế giới khác bên ngoài thế giới của chúng ta. Tầm nhìn hiện tại của nhân loại còn quá nhỏ bé, nhưng khi hồn đạo khí không ngừng phát triển, nhân loại cũng sẽ phát triển theo. Ngươi có tin, một ngày nào đó, ngay cả một nhân loại không có đến một tia hồn lực, vẫn có thể liệp sát hồn thú 10v năm nhờ sử dụng hồn đạo khí.
Hoắc Vũ Hạo thật sự ghi nhớ mỗi từ mỗi câu của Hiên Tử Văn, lúc này hắn xúc động giống hệt lúc Hiên Tử Văn đối diện với hồn đạo khí Gia Cát Thần Nỏ do hắn chế ra.
Chỉ vài câu khái niệm đơn giản, Hiên Tử Văn đã hoàn toàn phá vỡ nhận thức bấy lâu của hắn về hồn đạo khí, đây chính là chênh lệch hoàn toàn về đẳng cấp.
- Mấy ngàn năm qua đến nay, nhân loại phát triển vô cùng chậm chạp. Ta tin, nếu không có Nhật Nguyệt đại lục va chạm, Đấu La đại lục chắc chắn vẫn còn duy trì cái kiểu phát triển từ tốn này. Ngay cả hiện tại, căn bản ba quốc gia lớn của Đấu La đại lục vẫn chưa dành sự tôn trọng đúng đắn dành cho hồn đạo khí. Nếu không phải cân nhắc về những hồn sư đỉnh cấp, ta khẳng định đế quốc Nhật Nguyệt hiện tại đã có thể dùng hồn đạo khí thống nhất hai đại lục. Chênh lệch này đã trở thành sự khác biệt văn minh.
Ngữ khí mạnh mẽ của Hiên Tử Văn khiến người khác nghe mà giật mình. (*)
(*)语不惊人死不休 ngữ bất kinh nhân tử bất hưu: chưa làm kinh động lòng người thì chết chưa yên.
- Bất quá, trước mắt phương diện nghiên cứu hồn đạo khí chúng ta cũng đã gặp bình cảnh, nguyên nhân rất đơn giản, chính là do hồn sư.
- Bởi vì từ khi bắt đầu nghiên cứu hồn đạo khí, quan niệm đầu tiên đều nghĩ đến những mục đích cho hồn sư sử dụng, hơn nữa phải dụng hồn lực tiến hành thôi động. Thế nên mấy ngàn năm qua, mọi nghiên cứu đều chỉ gói gọn trong cái phương diện hồn sư này, nhưng nó là sai lầm nghiêm trọng khiến hồn đạo khí không thể ứng dụng rộng rãi được. Hồn sư chính là tinh anh trong loài người, là một số rất ít người, chứ không phải đại chúng. Mà phát triển hồn đạo khí, lại không thể đi vào xã hội bình dân, thì vĩnh viễn không thể chân chính thúc đẩy loài người phát triển vượt thời đại. Hồn đạo khí càng cường đại lại càng cần hồn sư mạnh mẽ mới sử dụng được. Cái quy luật hại não(*) hiện tại đang khiến cho việc nghiên cứu hồn đạo khí trì trệ không tiến. Phương hướng nghiên cứu hiện nay, chúng ta phải làm sao cho dân chúng bình thường cũng được sử dụng hồn đạo khí, cũng vì thế mà lúc nãy đối với hồn đạo khí ngươi chế tạo ta lại có biểu hiện kinh diễm như vậy.
(*) lão tg: 脑残 não tàn. Ta thấy môn triết học Đường Gia này hại não quá nên biên luôn như thế, thời đi học ghét nhất môn triết, giờ đọc truyện cũng gặp triết, thật là hại não quá đi mà
- Tuy rằng ngươi vẫn chưa hoàn toàn giải quyết vấn đề, nhưng ít ra đã đẩy hồn sư xuống đảm nhận nhiệm vụ phương tiện cung cấp năng lượng. Sau khi dung nạp đủ năng lượng, kiện hồn đạo khí ngươi chế tạo kia hoàn toàn có thể để cho người thường sử dụng. Đó mới điều khiến ta chú ý nhất, chứ không phải uy lực của món hồn đạo khí. Nói cách khác, công nghệ cốt lõi quan trọng nhất là làm cách nào thông qua cơ khí kết hợp pháp trận sung năng dẫn động, chứ không dùng hồn lực dẫn động. Thành ra, nếu ngươi muốn gây ấn tượng với ta, nên dùng hết khả năng nghiên cứu hồn đạo khí dân dụng. Dựa theo thành công tương đối trước mắt. Hạn chế chế tạo Định Trang hồn đạo khí, phí tổn chế tạo quá cao, đặc biệt là cao giai Định Trang hồn đạo khí, ngay cả Minh Đức Đường cũng rất ít khi chế tạo. Đế quốc Nhật Nguyệt giàu có cũng chỉ có thể trang bị một cái cao giai Định Trang hồn đạo khí sư đoàn mà thôi.
Vừa nói xong, dường như lão ý thức bản thân nói hớ, Hiên Tử Văn giật mình bất đắc dĩ nặn ra nụ cười:
- Những lời sau cùng ngươi xem như chưa từng nghe thấy nhé!
Hoắc Vũ Hạo hiểu ý mỉm cười, nhưng vẫn không nói chuyện, tập trung tinh thần lắng nghe Hiên Tử Văn giảng giải.
Sự hào hứng giảng dạy của Hiên Tử Văn lúc này đã dâng lên đến cao trào, bắt đầu thao thao bất tuyệt trình bày những hiểu biết sở học bản thân về hồn đạo khí, cùng với một vài nguyên lý hồn đạo khí. Hoắc Vũ Hạo giống như một miếng bọt biển khô héo, không ngừng hấp thu hết mọi tri thức, bằng trí nhớ hơn người, hắn đã ghi lại mọi từ mọi câu toàn bộ đặt hết ở trong đầu không sót chút nào.
Phương diện nghiên cứu hồn đạo khí của Hiên Tử Văn khiến Hoắc Vũ Hạo mang lại cảm nhận tuyệt vời. Cũng là hồn đạo sư cấp 8, nhưng hoàn toàn khác Phàm Vũ. Phong cách Phàm Vũ ổn định, củng cố. Khi được Phàm Vũ dạy dỗ, thì căn cơ của Hoắc Vũ Hạo cực kỳ bền vững. Còn Hiên Tử Văn lại trái ngược, lão có những ý tưởng sáng tạo bay bổng đến kỳ lạ, một hồn đạo sư tràn ngập sức sống. Nghiên cứu của lão rất ít có khuynh hướng chiến tranh. Một vài ý tưởng còn khiến Hoắc Vũ Hạo hiểu ra một số tri thức hồn đạo khí trước kia còn chưa rõ, hoặc vẫn chưa giải thích được. Ý tưởng của Hiên Tử Văn mặc dù vẫn chưa khiến hắn một đường bay đến mục tiêu, nhưng ít nhất đã có thể tìm ra một đường lớn bằng phẳng dễ đi.
Đều là dạy học cho hồn đạo sư, nhưng đã cho thấy có khoảng cách không nhỏ. Học tập ở Học Viện Shrek, Hoắc Vũ Hạo phải chuyên chú ghi nhớ bản vẽ hạch tâm pháp trận, càng nhiều càng tốt. Thế nhưng Hiên Tử Văn căn bản lại chẳng đưa cho hắn một bản vẽ nào cả, chỉ giảng giải những ý tưởng, nguyên lý mới về phương diện hồn đạo khí. Theo lời Hiên Tử Văn nói, một hồn đạo giáo sư, tuyệt đối không rập khuôn mà hạn chế đệ tử của mình, phải cho đệ tử phát triển càng nhiều ý tưởng càng tốt. Khi có được trụ cột căn bản, thông qua lý luận ý tưởng để hiểu rõ chân lý, hơn nữa tự thân sáng tạo mới, tạo ra hồn đạo khí mang thương hiệu của cá nhân.
Được Hiên Tử Văn dạy dỗ, Hoắc Vũ Hạo nhận thấy dường như bản thân đang học lại kiến thức và nội dung hồn đạo sư. Nhưng hắn vẫn toàn lực vận dụng tinh thần suy luận, ngẫu nhiên đưa ra một vài vấn đề, đều được Hiên Tử Văn giải đáp thỏa đáng. Chỉ thoáng chốc mà vài canh giờ đã trôi qua không hay biết. Đến lúc Hiên Tử Văn giảng dạy cảm thấy đã hơi mệt mỏi, tinh thần Hoắc Vũ Hạo vẫn như trước phấn khích hồ hởi, cũng do ưu thế của hồn sư hệ tinh thần.
"Xoẹt ——" cánh cửa phòng thí nghiệm chợt mở kéo Hoắc Vũ Hạo đang ngụp lặn trong hải dương tri thức bừng tỉnh, theo phản ứng thông thường nhìn về phía cửa phòng.
Vừa nhìn qua bên đó, ánh mắt Vũ Hạo đã sững lại, cuối cùng cũng không dời đi chỗ khác.
Đó là một người con gái, dáng vẻ dường như còn đang ngái ngủ, nhưng vẻ đẹp của nàng lại khiến Hoắc Vũ Hạo đã từng nhìn thấy không ít mỹ nữ tuyệt sắc cũng phải thất thần.
Người con gái có mái tóc dài đen tuyền, ước chừng 17-18 tuổi, đôi mắt to mơ màng buồn ngủ nhưng toát ra vẻ lanh lợi, làn da thực sự rất đẹp, hồng hào mềm mại mịn màng. Đồng phục mặc trên người hoàn toàn hỗ trợ tôn lên vẻ đẹp của nàng. Có lẽ nàng không đẹp như Giang Nam Nam, nhưng khí chất ngơ ngác tự nhiên lại dễ dàng thu hút ánh mắt của người khác.
- Lão sư, sao hôm nay đến sớm thế, hiếm thấy a!
Cô gái căn bản không nhìn thấy Hoắc Vũ Hạo, chỉ biếng nhác chào hỏi Hiên Tử Văn, rồi bước đến cái bàn thực nghiệm to đùng đặt mông ngồi xuống, hai tay thả nằm dài sấp mặt lên bàn, dường như vẫn còn đang luyến tiếc giấc ngủ.
"Khụ khụ"
Hiên Tử Văn ho khan hai tiếng
- (Cây quýt, í nhầm) Quất Tử, dậy đi, không thấy có người mới ở đây à?
Nghe tiếng gọi, cô gái tên Quất Tử vẫn nằm yên ở đó, tay phải quơ quào quằn quại như đuổi ruồi đuổi muỗi
- Đừng làm ồn, cho ta ngủ tiếp một lát, ngươi cũng biết tối hôm qua ta làm tới khuya mà.
Âm thanh của nàng mềm mại, nghe mà có cảm giác ngứa đầu đến kỳ lạ.(*)
(*)心痒难搔 tâm dương nan tao: ngứa tim khó gãi ????