Trên Quận Lan Tinh, cư trú đại lượng người tu chân, nhất là Vân Thương thành nam bộ của Quận Lan Tinh, càng là nơi tụ tập của người tu chân.
Diện tích cả một Quận Lan Tinh đại khái tung hơn trên trăm vạn tỷ dặm, cư trú hơn trăm tỉ nhân khẩu, người tu chân chỉ có thể chiếm toàn bộ hơn một phần mười vạn nhân khẩu mà thôi.
Lâm Phong và Mộ Dung Nhược Tuyết một nhóm bốn người, thông qua không gian thông đạo đến Quận Lan Tinh đã hơn một tháng, Khảm Phổ nói là có chuyện quan trọng đi làm, đi mười mấy ngày. Lâm Phong đến thánh địa người tu chân ở Quận Lan Tinh- -Vân Thương thành.
Ở trong Vân Thương thành, có một thế lực vô cùng lớn, với người tu Tiên Diễm Đế cầm đầu, Lâm Phong biết sở dĩ Khảm Phổ sẽ rời khỏi bản thân, thì chính là sợ bị Diễm Đế phát hiện giữa chính mình và Khảm Phổ có quan hệ.
Bí mật của Vô Tự Thiên Thư thật sự là quá quan trọng, Lâm Phong không nghĩ tới lý do khác sẽ khiến Khảm Phổ lựa chọn rời khỏi, nhưng sau này vẫn là có cơ hội sẽ gặp mặt, Lâm Phong cũng không ngẫm nghĩ.
Đến Tiên giới Lâm Phong mới biết, thì ra cái gọi là Tiên giới, chỉ là tinh cầu không gian tồn tại càng cao hơn một tầng so với Vô Cực Tinh mà thôi, cũng không có cảm giác cao cao tại thượng như bản thân tưởng tượng vậy.
Người tu chân ở Quận Lan Tinh, thiên tư đều là cực kì thông minh, lúc gần như tất cả trẻ con vừa mới oa oa xuống đất, thì có được Nguyên Anh của chính mình. Tu luyện lên, đương nhiên là cực kì rất nhanh.
Bởi vì thiên địa linh khí trên Quận Lan Tinh vô cùng nồng hậu với lại dư thừa, tốc độ tu luyện của người tu chân ở đây nhanh hơn gấp mười lần so với Vô Cực Tinh, đương nhiên, cao thủ cũng rất là nhiều.
Trên cơ bản Tiên nhân bình thường ở Vân Thương thành tùy theo cũng có thể bắt vài đứa ra, còn có đại lượng Tán Tiên và Kim Tiên cũng tụ tập ở Vân Thương thành. Chỉ qua là tất cả những người này đều là ngươi tu Tiên, người tu Ma ở Vân Thương thành là rất nguy hiểm, sau khi Lâm Phong đến Vân Thương thành mới biết chuyện này.
Người tu Ma là ổ tụ tập già của lão đối thủ Chích Ma Vương là Diễm Đế, thế lực người tu Ma của Chích Ma Quân ở Quận Lan Tinh ỏ bắc bộ- Đỉnh Phong thành.
Hiện giờ thực lực của Lâm Phong chỉ là tương đương vối một người chuyển Kim Tiên mà thôi. Ở trong Vân Thương thành cao thủ như mây, chỉ có thể cúi đầu làm người, đương nhiên, từ sau Lâm Phong đối với tu vị của bản thân lúc phi thăng đến thiên giới, sớm thì đã làm tốt chuẩn bị từ đầu làm lên. Mặc dù tu vị hiện giờ của bản thân vẫn không phải là cao, nhưng Lâm Phong cũng không có vì thế cảm thấy mất mát.
Ma Thần Độn công pháp của bản thân tu luyện, với các loại điều điều khuôn khuôn của tu Tiên giới căn bản thì khuôn cách nào cũng không nhập, xem ra muốn rất nhanh tăng cường thực lực của chính mình, chỉ có thể đi nơi tụ tập của người tu Ma. Đỉnh Phong thành.
Thông qua một số phàn đàm của người tu Tiên, Lâm Phong nghe được thế, Đỉnh Phong thành là một nơi người mạnh là vương, người yếu bị đào thải. Ở khắp nơi đều tràn đầy giết chóc và tàn sát lẫn nhau, tình trạng một lời không hợp thì có thể dẫn phát ra một trận đại chiến. Người tu Ma không giống người tu Tiên nhân từ như vậy, bọn họ sùng thượng mặt lạnh vô tình và hùng bá một phương của kẻ mạnh.
Ở Đỉnh Phong thành cũng bài xích người tu Tiên đến đây, Tiên Ma hai cái trận doanh từ khi giáng xuống Tiên giới tới nay. Thì vẫn luôn là hai thế lực lớn cùng đối lập nhau, ở giữa hai thế lực cũng thường sẽ dẫn ra tranh đấu, kết quả tự nhiên là cũng c ó tổn thương hai đại thủ lĩnh nhân vật giới Tiên Ma, giữa Diễm Đế và Chích Ma Quân cũng có thù hận nói không rõ, không chỉ là tranh đoạt trên lợi ích, kỳ sách đệ nhất của Thiên giới- -Vô Tự Thiên Thư, bởi vì năm đó Diễm Đế dựa vào thực lực cao hơn một đẳng so với Chích Ma Quân. Cướp đoạt được Vô Tự Thiên Thư.
Từ nay về sau, Chích Ma Quân thì với Diễm Đế hoàn toàn quyết liệt. Giữa Tiên Ma cũng không còn đường sống dịu hòa, thông thường chỉ là cần vừa gặp mặt thì sẽ ra tay đánh nhau, căn bản sẽ không để ý vì cái gì.
Rốt cuộc Lâm Diệp không có bỏ cuộc tìm kiếm đối với Lâm gia tổ tiên, nhưng ở Vân Thương thành lớn này, hoặc là trên Quận Lan Tinh càng lớn, muốn tìm được tổ tiên của Lâm gia, nói dễ vậy sao. Càng huống chi cũng không chỉ là ở trên Quận Lan Tinh có người tu chân tồn tại, ở các nơi tinh cầu khác trên Thiên giới cũng có người tu chân. Chỉ là người tu chân ở trên Quận Lan Tinh, số lượng nhiều hơn một chút thôi.
Lâm Phong đối với mọi thứ lời nói dựa vào thực lực của Đỉnh Phong thành vô cùng hướng tới. Nhưng sau khi phi thăng khoảng cách xa xôi. Luồng lực lượng áp chế vô hình ở trong Tiên giới, đem tốc độ bay lượn cực nhanh vốn có của Lâm Phong. Áp chế muốn khẽ bay nhanh một chút cũng không được.
Hiện giờ với tốc độ bay lượn như chậm rãi bước chậm vậy, Lâm Phong cũng không biết phải nay đến lúc này, mới có thể đến được Đỉnh Phong thành khoảng cách xa xôi tỉ dặm Vân Thương thành.
Nhưng Lâm Phong cũng không phải là hoàn toàn không có hy vọng, bởi vì từ khi phi thăng Tiên giới, Lâm Phong biết phương thức hành tiến dùng để bay lượn ở Tiên giới là rất chậm, muốn tốc độ hành tiến càng thêm tăng nhanh, có hai phương pháp.
Biện pháp thứ nhất thì chính là bế quan khổ tu, tu luyện đến cảnh giới Cửu Chuyển Kim Tiên, thì có thể dựa vào tu vị cường đại, từ đó hoàn toàn tách luồng lực lượng vô hình áp chế ở trong Tiên giới, chỉ cần nguơi có thể đạt được tốc độ bay lượn, thì có thể hoàn toàn không chịu áp chế mà tận tình bay lượn.
Biện pháp thứ hai càng nhanh nhẹn hơn so với biện pháp thứ nhất, mà lại thuận tiện, đó chính là trình độ lĩnh ngộ của chính mình đối với không gian, thi triển chuyển động nháy mắt. Ở Tiên giới chuyện động nháy măt không giống đơn giản như ở giới phàm trần, ở giới phàm trần chỉ cần tốc độ của ngươi đạt đến một trình độ nhất định, thì có thể tạo thành giả tượng thị giác của người khác, sẽ tưởng rằng ngươi thi triển chuyển động nháy mắt.
Nhưng ở Tiên giới, bởi vì có lực lượng áp chế thần bí của Tiên giới, muốn tự mình lĩnh ngộ ảo diệu của không gian, thông hiểu phương pháp thi triển chuyển động nháy mắt, là vô cùng khó khăn.
Lâm Phong và Mộ Dung Nhược Tuyết ở hơn một tháng này đến Vân Thương thành, gần như đi hết các nơi xung quanh của Van Thương thành, cũng nhìn thấy rất nhiều phong cảnh và kì quan khác thường tú lệ. Đương nhiên Lâm Phong không có đem ý tưởng bản thân muốn đi xông Đỉnh Phong thành nói cho Mộ Dung Nhược Tuyết biết, sư phụ Lâm Diệp vẫn luôn là đang không nỡ lòng sự việc tiếp tục tìm kiếm tổ tiên Lâm gia.
Trong một khoảng thời gian, Lâm Phong phát hiện, bản thân lại trả qua ngày tháng nhàn nhã, chỉ là không biết cái này có phải là bình yên lúc mưa gió chưa đến không.
“ Tôn chủ, chúng ta có người phát hiện hành tung của Ma Thần Khảm Phổ, xin tôn chủ định đoạt!” Một vị nam nhân trung niên huyền y vóc người trung đẳng, hơi gầy gò khom người nói.
Ở trước mặt nam nhân thanh niên này, lúc này một người nam nhân trung niên áo tím sắc mặt uy nghiêm ngồi ngay ngắn, ở lúc nhàn tản lạnh nhạt phát ra một luồng khí thế của kẻ mạnh.
Nghe được tin tức của nam nhân thanh niên mang đến, người nam nhâm trung niên áo tím đột nhiên đứng lên thân hình ngang tàng hùng tráng của hắn, uy mãnh như thiên thần đứng ở chỗ đó, thần sắc rất là kích động nói:” Triết Vũ, tin tức vừa rồi ngươi nói liên quan đến Khảm Phổ, có phải là chính mắt thủ hạ của ngươi nhìn thấy không?”
Triết Vũ trầm giọng nói:” Người phát hiện tung tích của Khảm phổ quả thật là thủ hạ của ta, chính là ngày hôm nay, lúc Khảm Phổ thông qua truyền tống trận nam bộ của ta đến Âm Diệu Tinh, bị thủ hạ ta lúc vô ý phát hiện.”
“ Nếu đã như vậy, Triết Vũ ngươi lập tức phái ngươi trong coi cẩn thật tất cả truyền tống trận, thông báo tất cả thủ hạ nghiêm mật chú ý động hướng liên quan tới Khảm Phổ, một khi có tin tức lập tức báo cáo cho ta. Còn nữa, không nên cho tin tức này truyền bá ra ngoài, tạm thời đừng nên cho Diễm Đế đại nhân biết.” Trung niên nam nhân thấp giọng nói.
Triết Vũ từ sau nhận được ý của trung niên nam nhân, liền lập tức cáo lui.
Trung niên nam nhân trầm tư rất lâu, thân ảnh đột nhiên biến mất ở vị trí cũ, chuyển động nháy mắt đi.
Dãy đất trung tâm Vân Thương thành, có một nơi tòa nhà lớn u tinh thanh nhã, mặc dù đã là đêm khuya, nhưng lúc này trong nhà vẫn có một vị người thanh niên áo trắng đang đứng. Trong ánh mắt u buồn kia của hắn ngẩng đầu nhìn lên trăng sáng ở bầu trời, dường nhu ẩn dấu sầu khổ thật sâu, khuôn mặt tuấn lãng kiên nghị với lại có một luồng khí dương cương anh tuấn, vóc người cao ngất giống như một cây thương dài tiêu đứng vậy.
Một trận gió nhẹ thổi qua, nam nhân áo trắng nhàn nhạt nói:” Kinh Kì, ngươi đêm khuya đến đây, đến tìm ta có chuyện gì sao?”
Kinh Kì hiện ra thân thể chính là trung niên nam nhân vừa rồi kia, nghe vậy chậm rãi bước đến trước mặt của nam nhân áo trắng, trầm giọng nói:” Ta đến nói cho ngươi biết một tin tức vô cùng quan trọng, Khảm Phổ hắn chưa có chết, hắn trở lại rồi.”
Đột nhiên ánh mắt của nam nhân áo trắng thay đổi lớn, ánh mắt vốn u buồn lúc này lại là biến thành ánh mắt sợ hãi tức giận, gắt gao nhìn chằm chằm Kinh Kì nói:” Khảm Phổ hắn lại là vẫn chưa chết! Tốt! Quá tốt! Hai vạn năm nay ta cũng không cho là uổng công luyện tập, đại ca! Cuối cùng ta cũng có cơ hội có thể tự tay báo thù cho ngươi!”
Kinh Kị nhìn lấy nam nhân áo trắng có chút mất đi thái độ bình thường ở trước mắt, hơi bất đắc dĩ nói:” Kiền Xuyên, thủ hạ của ta cũng chỉ là lúc vô ý phát hiện tung tích của Khảm Phổ kia, Khảm Phổ ở khi thông qua truyền tống trận nam bộ của Quận Lan Tinh đi Âm Diệu Tinh, đối với hiện giờ hắn đang ở đâu, ta vẫn chưa biết. Lòng thiết của ngươi muốn báo thù cho đại cao ngươi ta có thể lý giải, nhưng ở trước khi chưa có tin tức xác thực nhìn thấy Khảm Phổ, ngươi vẫn là bình tĩnh một chút tương đối hay hơn.
Lúc này Kiền Xuyên mới biết bản thân có chút thất thái, sau khi thoáng thư giãn tâm trạng kích động, thấp giọng nói:” Mặc kệ thế nào, ta ở đây cũng tạ ơn giúp đỡ của Kinh Kì ngươi trước, Khảm Phổ kia can đảm dám quay lại lần nữa, ta nghị nhất định hắn còn có âm mưu gì càng lớn, ta tuyệt đối sẽ không cho hắn thực hiện được!”
“ Mọi thứ này chúng ta vẫn còn phải thương nghị lâu dài một phen, theo ta thấy, lần này Khảm Phổ quay về Thiên giới nhất định là có mưu đồ gì, đối với mục địch chính thức của hắn là gì, hiện giờ vẫn chưa thể kết luận Nhưng, chỉ cần chúng ta trải rộng mắt tai nghiêm mật giám sát từng cử động của hắn, ta nghĩ Khảm Phổ cũng không thể làm được cái gì.” Kinh Kì nghiêm mặt nói. Kiền Xuyên nghe vậy gật gật đầu, đồng ý nói:” Kinh Kì ngươi nói rất đúng, ta làm việc có chút xúc động, vẫn là ngươi tương đối bình tĩnh một chút, sau này chuyện liên quan đến Khảm Phổ kia ta đều nghe ngươi, chỉ cần có thể báo thù cho đại ca ta, ta không tiếc bỏ ra trả giá gì cũng phải tự tay giết chết Khảm Phổ kia!”
Kinh Kì vỗ vỗ bả vai của Kiền Xuyên, nhìn nhau không nói.
Kinh Kì biết, trong lòng của Kiền Xuyên, đại cai Kiền mặc Hiên của hắn chiếm cứ địa vị như thế nào, từ hai vạn năm trước Khảm Phổ từ bên Diễm Đế lấy trộm Vô Tự Thiên Thư, Kiền Mặc Hiên phụng mệnh của Diễm Đế đi đuổi giết Khảm Phổ, với lại nhất định phải từ trong tay Khảm Phổ đoạt về Vô Tự Thiên Thư.
Lúc Kiền Mặc Hiên hao binh tổn tướng về đến Thiên giới, đem về tin tức Khảm Phổ đã bị người thần bí giết chết, nhưng Vô Tự Thiên Thư lại không tìm được. Diễm Đế thốt nhiên giận dữ ra tay giết chết Kiền Mặc Hiên tại nơi, có thể nói, cái chết của Kiền Mặc Hiên có quan hệ chia không ra với Khảm Phổ. Kiền Xuyên nghe được tin tức đại ca của chính mình bị Diễm Đế giết chết, vô cùng khiếp sợ và bi thương.
Đương nhiên, với thực lực Tam Chuyển Kim Tiên lúc trước của Kiền Xuyên muốn trả thú cho Kiền Mặc Hiên căn bản thì không thể nào, Kiền Xuyên cố nén đau khổ, hóa đau khổ mất huynh thành động lực mạnh mẽ tu luyện, mong chờ có thể tu luyện được vượt qua tồn tại của Diễm Đế, đến lúc đó, cho dù là mạnh như Diễm Đế, Kiền Xuyên cũng phải giết hắn báo thù cho đại ca.