Mục lục
[Dịch] Thiên Hồng Ma Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phong Văn lại hoàn toàn trái ngược, thủ đoạn thiết huyết lãnh khốc vô tình, cho dù là kẻ thù hoặc là bạn bè đều cũng là bảo trì tâm thái đề phòng, có thể nói, Phong Văn lúc trước chưa có lĩnh ngộ được chân tình ở đâu, là một người nhân vật tàn nhẫn bất chiết bất khấu.

So đối của tiên mình giữa hai người, khiến Lâm Phong rất là kỳ quái Khảm Phổ với Phong Văn năm đó là như thế nào có thể trở thgành hảo hữu, nhưng nhìn tình cảnh trước mắt, Phong Văn là với Đoan Mộc Khuất Sùng đứng cùng chung nhau, điều này có phải ý nghĩa Phong Văn phải với thân phận của kẻ địch với Khảm Phổ vị lão bạn già gặp lại chứ?

Đương nhiên Khảm Phổ cũng có thể nhìn thấy tình hình có chút không đúng, hơi kinh dị nói:” Phong Văn, tại sao ngươi với Đoan Mộc Khuất Sùng người tâm độc thủ đoạn tàn nhẫn ở với nhau, ngươi có lời nói khó nào ẩn dấu sao?”

“ Không có, ta tự nhiên có nguyên nhân của ta, ngươi thì không cần hỏi nhiều.” Phong Văn lạnh lùng nói.

Khảm Phổ vô cùng không hiểu tại sao Phong Văn đối với bản thân lạnh lùng như thế, cho dù là bản thân đã phi thân Thiên giới từ đó thì cũng không còn gặp qua mặt với Phong Văn, hắn cũng không nên xem bản thân như một người qua đường vậy a?

Đoan Mộc Khuât Sùng âm hiểm cười nói:” Khặc khặc khặc! Không nghĩ tới Khảm Phổ ngươi vẫn luôn tinh minh, không ngờ ngay cả sự thật đơn giản như vậy cũng nhìn không hiểu rõ, Phong Văn là người với ta đứng nhau cùng một bên, nếu như ngươi muốn giết ta, thì phải đem Phong Văn cùng nhau giết mới được!”

“ Ngươi câm mồm! Ta chỉ muốn nghe tự mình Phong Văn nói ra, về phần ngươi, thù hận giữa chúng ta sẽ từng cái tính toán!” Khảm Phổ tức giận nói.

Phong Văn không chút biểu tình nhìn Khảm Phổ rất lâu, chậm rãi mở miệng nói:” Khảm Phổ, ta hy vọng ngươi có thể buông tha cho Đoan Mộc Khuất Sùng lần này, đích thực ta đã từng nợ hắn nhân tình.”

Khảm Phổ trầm mặc thời gian rất lâu, nhàn nhạt nói:” Ta có thể cho ngươi đi. Nhưng Đoan Mộc Khuất Sùng, ta không thể thả!”

“ Sự việc diễn biến tới loại tình trạng hôm nay, là chúng ta đều không muốn nhìn thấy hắn, ta cũng không muốn ở trước mặt ngươi đóng kịch, thật ra tất cả mọi thứ đều là do ngươi mà dựng lên.” Đột nhiên Phong Văn nhìn chằm chằm Khảm Phổ thấp giọng nói.

“ Ngươi nói cái gì? Do ta mà dựng lên? Phong Văn ngươi nói rõ ràng một chút, ta nghe được không hiểu lắm.”

“ Từ sau khi ngươi phi thăng. Ta vẫn luôn đang hận ngươi, tại sao đồng dạng là bước lên con đường tu chân này. Thành tựu của ngươi vẫn là ở trên ta chứ? Đặc biệt là sau khi ngươi có được cái ngọc giản kì đặc kia, tu vị liền một bước đăng thiên, chênh lệch giữa ta thì kéo đến càng thêm xa xôi! Ta thật là vô cùng không phẫn, tại sao ông trời luôn luôn phải cho ta quen biết ngươi?”

“ Nếu như không quen biết ngươi, thì ta sẽ không bởi vì ghen ghét ngươi mới có thể cơ duyên mà mất đi lý trí, hơn nữa cũng sẽ không quen biết Đoan Mộc Khuất Sùng, ta vốn là sẽ không lâm vào trong vũng bùn oán hận này, với phần ta hiện giờ muốn thoát ra cũng không thể làm được. Khảm Phổ nói, rốt cuộc căn nguyên. Có phải là ngươi tạo thành kết quả này?”

Phong Văn đem tích oán nhiều năm áp ức trong chỗ sâu của nội tâm bản thân, một luồng não nhi đều nói ra ngoài, Khảm Phổ bị lời phẫn hận của Phong Văn đối với chính mình chấn động lấy, Phong Văn trước mắt vẫn là đứa hảo hữu chí giao tình đồng tay chân năm đó với bản thân sao? Lực lượng của lòng ghen ghét tại sao lại lớn như vậy. Khiến một người thật tốt biến thành bộ dáng như hiện giờ.

Khảm Phổ rất là đau lòng, trong một khoảng thời gian. Cũng nghĩ ra không ra đáp án gì có thể dùng để trả lời vấn đề của Phong Văn.

Lâm Phong lại nhìn không xuống được, tiến lên nổi giận nói:” Phong Văn, ngươi còn dám nói hôm nay tạo thành các loại ác quả này là Khảm Phổ? Có lẽ ngươi nói ra quả thật khiến người ta khiến ta tin tưởng, thien tư của Khảm Phổ cao hơn so với ngươi là việc thể thể hậu phi, đồng dạng là người tu chân tại sao ngươi thì không từ trên người chính mình tìm kiếm vấn đề ở đâu?”

“ Người giống như ngươi như thế nhìn thấy người khác mạnh hơn bản thân thì oán trời trách người, chỉ nghĩ tại sao bản thân không thể giống người khác vật nhanh chóng đề cao thực lực, tại sao ngươi không nói Khảm Phổ ở trong tu luyện càng thêm dụng tâm hơn so với ngươi chứ? Mỗi một người đều có một phen cơ duyên của chính mình, chỉ qua là cơ duyên của mỗi một người đều không giống nhau mà thôi. Chuyện gì cần hướng về phía rộng rãi mà nghĩ, lòng dạ hẹp hòi là mãi mãi cũng không thể đột phá bản thân!”

Khảm Phổ nhìn lấy vẻ mặt đầy kích động của Lâm Phong. Trong lòng tràn đầy tình cảm kích nói không ra. Phong Văn là hảo hữu duy nhất của bản thân ở Vô Cực Tinh, Khảm Phổ thật sự không muốn với hắn với thái độ địch đối gặp nhau. Lời của Lâm Phong đồng dạng cũng nói ra tiếng lòng của chính mình. Chỉ là không biết Phong Văn có thể tỉnh ngộ lại.

Đoan Mộc Khuất Sùng thấy Lâm Phong phá hoại kế hoạch của chính mình, trong lòng rất là sốt ruột, phải biết rằng, sở dĩ Đoan Mộc Khuất Sùng sẽ gắt gao nắm lấy Phong Văn không buông, nguyên nhân lớn nhất thì chính là Phong Văn là hảo hữu của Khảm Phổ. Có Phong Văn ở trên tay chính mình là bia đỡ tên, Khảm Phổ là không túy ý ra tay với chính mình.

Lời của Lâm Phong mang đến cho rung động rất lớn trong lòng của Phong Văn, thì giống như trong nháy mắt đánh sập tất cả oán khí ngưng kết mà trở thành tự ta phong bế của bản thân. Đúng vậy! bản thân vẫn luôn là bất phẫn với ông trời, đối với thành tựu của Khảm Phổ trong lòng tồn tại ghen ghét, nhưng chưa bao giờ nghĩ qua, thật ra mấu chốt chính thức của vấn đề, ở với tâm thái của bản thân không đủ bình thản.

Đột nhiên Phong Văn ý thức được bản thân vẫn luôn bỏ sót ý nghĩa của tu chân, người tu chân trong lúc hấp thu cuồn cuộn không dứt thiên địa linh khí, thông qua tu luyện công pháp của bản thân chuyển hóa thành năng lượng tự mình cần có, ở trong không ngừng tuần hoàn đề cao tu vị của bản thân.

Làm mọi thứ này nguyên nhân chính là, vì có một ngày nào đó có thể vũ hóa thành tiên, Độ Kiếp phi thăng. Không có tâm cảnh tịnh tâm quả dục như thế nào có thể làm được chứ? Ở nhiều lần lặp đi lặp lại tranh quyền đoạt lợi, trong không ngừng giết chóc, có mấy đứa người tu chân có thể không bị thế nhiễu loạn, vẫn là bảo trì cảnh giới tâm tịnh như nước chứ?

Vốn tưởng rằng lĩnh ngộ được chân tình ở đâu, bản thân hoàn toàn hiểu ra, hoàn toàn là tự mình tưởng rằng mà thôi. Nếu như không thể bỏ xuống tâm kiết để trong lòng đã lâu, Phong Văn biết, có thể chính mình mãi mãi cũng đột phá không xong phong tỏa của tâm cảnh. Dùng tâm tính như thế Độ Kiếp, mười có tám chín sẽ bị Tâm ma thừa dịp mà vào, xâm chiếm linh hồn của bản thân.

Phong Văn ngẩng đầu nhìn hướng về phía Lâm Phong, thật sâu cảm tạ nói:” Lâm Phong ngươi nói rất có lý, là ta quá cố chấp, hai chữ ghen ghét có thể hại người không nhẹ, hôm nay ngươi đương đầu bổng quát không chỉ khiến ta tỉnh ngộ lai, cũng cứu vớt ta sau này sẽ bởi thế dẫn phát tai họa. Mặc dù năm tuổi của ta dài hơn ngươi rất nhiều. thời gian tu luyện cũng dài hơn so với ngươi, nhưng cho dù là từ trên làm người hay là trên tu vị, ta cũng đều không bằng ngươi.”

Khảm Phổ vừa mừng vừa sợ nói:” Phong Văn, cuối cùng ngươi cũng tỉnh ngộ lại, ta thật sự là không muống như thế mất đi ngươi người bạn này! Vẫn may trời theo ý người, ngươi hiểu rõ chỗ sai lầm của những sự việc này.”

“ Các ngươi có phải là vui mừng quá sớm? Chẳng lẽ lão phu là tàng hình sao?” Đoan Mộc Khuất Sùng lạnh lùng nói.

Phong Văn nhìn cũng không nhìn Đoan Mộc Khuất Sùng, liền trực tiếp vọt người bay hướng về phía Khảm Phổ, nhưng, tốc độ của Đoan Mộc Khuất Sùng còn nhanh hơn so với Phong Văn, đến sớm ngăn chặn Phong Văn.

“ Ngươi muốn giết ta sao? Quả thật ta không biết ngươi có can đảm dám động thủ.” Mặc dù thân thể của Phong Văn bị Đoan Mộ Khuất Sùng khắc chế không nhúc nhích được, nhưng Phong văn không chút sợ hãi không chút khiếp đảm.

“ Đoan Mộc Khuất Sùng! Thả ra Phong Văn, hôm nay ta liền buông thả ngươi lần này, Khảm Phổ ta tuyệt đối là nói rồi sẽ có giữ lời!” Khảm Phổ quát.

Đoan Mộc Khuất Sùng lạnh lùng cười nói:” Thả hắn ra? Ngươi tưởng ta là nhi đồng ba tuổi sao? Ta chưa bao giờ tin tưởng bất cứ ai, Khảm Phổ, xem ra Phong Văn là một nhân vật rất quan trọng trong lòng người a! Đem Mâu Đao giao cho ta, ta lập tức thì thả Phong Văn, nếu không, cho dù là không thể rời khỏi nơi này ta cũng sẽ đem Phong Văn lót lưng!”

Lâm Phong giận dữ nói:” Ngươi có tư cách gì với chúng ta ở đây nói giá trả giá, nếu Khảm Phổ nói là sẽ thả cho ngươi đi, thì nhất định sẽ không nuốt lời. Nếu như ngươi không biết thì vụ, ta nghĩ người hối hận tuyệt đối không phải là chúng ta.”

“ Tiểu tử Lâm Phong! Xem ra ngươi đúng là không đơn giản, Đoan Mộc Khuất Sùng ta từ đó đến giờ chưa bao giờ xem nhầm người, ngươi là đứa duy nhất! Tốc độ tu luyện với tư chất của ngươi là ta chưa bao giờ thấy qua, nếu như ngươi nguyện ý, ta có thể dẫn ngươi đi Thiên giới tìm Chích Ma Quân bệ hạ, từ đó nhất định đem tu luyện của ngươi tiến cảnh một ngày ngàn dặm, thành tựu tương lai không thể hạn lượng!” Đoan Mộc Khuất Sùng dụ dỗ nói.

Khảm Phổ ra vẻ kimh dị nói:” Chích Ma Quân rất lợi hại! Lúc ta ở trên Thiên giới đã từng giao thủ qua với hắn, không nghĩ tới bị ta một lúc không cẩn thận đánh thương! Cuối cùng vẫn là phải dựa vào người nhiều thủ hạ của hắn mới cứu được hắn một mạng, đúng là khó mà tưởng tượng, người lợi hại như thế vẫn sẽ tổn thương?”

Phong Văn cười to nói:” Quả nhiên lợi hại! Lâm Phong, ngươi có thể suy nghĩ có hay không đáp ứng thỉnh cầu của Đoan Mộc Khuất Sùng, cơ hội khó có a!”

“ Các ngươi nói cũng không phải là không có đạo lý, vừa đúng lúc ta cũng phải sắp Độ Kiếp, sau khi phi thăng đến Thiên giới thì đi tìm Chích Ma Quân kia vậy! Với hắn lĩnh giáo một phen như thế nào bị thương tu luyện chi pháp, năng lực với đông hiếp yếu cũng cần chi tiết hỏi một chút.” Lâm Phong cố nén ý cười nói.

Sắc mặt của Đoan Mộc Khuất Sùng một trậng trắng bệch, cực kì khó coi, từ sau ở chuyển đổi biểu tình phong phú trên mặt hơn mười lần, Đoan Mộc Khuất Sùng mạnh mẽ phục hồi bình tĩnh của chính mình nói:” Phép kích tướng của các ngươi không có hiệu quả với lão phu, ta hỏi một lần nữa, rốt cuộc Khảm Phổ ngươi có chịu đem Mâu Đao để đổi lại tính mạng của Phong Văn trong tay ta?”

Lâm Phong vừa muốn tiếp tục trêu chọc Đoan Mộc Khuất Sùng , bị Khảm Phổ chặn lấy, Khảm Phổ tùy ý gọi ra Mâu Đao trong tay, giương giọng nói:” có gì không thể, nếu ngươi cố ý muốn dùng Mâu Đao ta đổi người, đương nhiên ta muốn cũng không được. Đối với Khảm Phổ ta mà nói, an nguy của bạn bè mới là việc quan trọng nhất.

Phong Văn lặng lẽ nhìn Khảm Phổ, thấp giọng nói:” Khảm Phổ, ngươi không cần vì ta làm như vậy, Phong Văn ta là người bạc tình quả nghĩa, nếu như hôm nay không phải là Lâm Phong tiểu huynh đệ nhắc nhở, có thể ta vẫn còn trầm mê trong oán hận với ngươi. Đoan Mộc Khuất Sùng là một tiểu nhân đê tiện, cho dù hắn có được Mâu Đao cũng sẽ không buông tha cho ta. Ngươi không thể trúng gian kế của hắn a!”

“ Phong Văn, ngươi không cần nói nữa, Khảm Phổ ta làm việc không bao giờ sẽ hối hận! Cho dù ta không có Mâu Đao, lượng hắn Đoan Mộc Khuất Sùng cũng không dám như thế với ta.” Nói xong, Khảm Phổ không chút do dự đem Mâu Đao vứt cho Đoan Mộc Khuất Sùng.

Nhanh chóng sử dụng lực Tiên Nguyên đem Mâu Đao hấp phu tới trong tay, Đoan Mộc Khuất Sùng cuồng cười nói:” Cực kì ngu xuẩn! Khảm Phổ, Phong Văn hắn nói rất đúng, cho dù bây giờ ta có được Mâu Đao cũng sẽ tuyệt đối không thả người, rõ ràng ngươi biết sẽ có kết quả như thế vẫn chịu đem Mâu Đao cho ta, ngươi vẫn là một đứa ngu ngốc! Ha ha ha ha! Ách……”

Mâu Đao vốn nắm trong tay với tốc độ khí thế như lôi không kịp bịt tai đâm vào nơi đơn điền của Đoan Mộc Khuất Sùng, không chỉ đâm xuyên thân thể của Đoan Mộc Khuất Sùng, động dạng xuyên thấu Nguyên Anh của Đoan Mộc Khuất Sùng.

Mâu Đao sớm đã có tâm linh tương thông với Khảm Phổ giống như có sinh mệnh vậy đột nhiên rút ra, Phong Văn tự nhiên cũng thoát ly khỏi khống chế của Đoan Mộc Khuất Sùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK