Mục lục
Tru tiên 2 Luân hồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" Chúc mừng ngươi, Thanh Dung". Khương Sư Tỷ khẽ cười, trên nét cười dường như còn có chút ý tứ nào đó. "Nhập môn ba tháng liền có thể luyện thành nhị phẩm đan dược Ngưng Ngọc, trong môn phái vài chục năm nay ngươi là người duy nhất đó"

Tô Thanh Dung lui về phía sau nửa bước, trên má còn phớt hồng, cúi đầu hạ thấp giọng mà nói: "Khương Sư Tỷ, tất cả là nhờ sư tỷ chỉ bảo"

Khương Sư Tỷ ảm đạm cười nói : "Ai ta chỉ bảo như vậy nhưng chỉ có mình ngươi làm được đến dạng này". Rồi nàng lại nói: "Chuyện này ta không đủ khả năng để quản, để ta bẩm báo Thanh Vân sư thúc, lấy tư chất của ngươi, vô luận là tu hành hay là luyện đan đều rất tốt, Thanh Vân sư thúc có lẽ sẽ gắng sức nâng đỡ, tương lai tiền đồ bất khả hạn lượng a"

Tô Thanh Dung cười ôn hòa, nhẹ giọng nói: "Sư tỷ đối đãi với ta thật tốt, Thanh Dung sẽ không quên"

Khương Sư Tỷ nhìn nàng một cái, đột nhiên bật cười, thân thiết kéo bả vai của nàng, cười nói: "Đồ ngốc, đây chính là đại hỷ sự, đêm nay chúng ta phải hảo hảo chúc mừng mới được"

Phía sau, Lý Dục Tú cũng cười cười.

Tô Thanh Dung mỉm cười gật đầu, còn không kịp nói gì bỗng nghe bên ngoài truyền tới một tiếng động lớn, Khương Sư Tỷ sắc mặt trầm xuống, hậu viện vốn là luyện đan trọng địa, từ trước đến nay cấm không được gây ồn ào, không biết là xảy ra chuyện gì, sau một lúc lâu, tiếng xôn xao bên ngoài không có chút nào dừng lại, ngược lại thanh âm càng ngày càng cao, trong đó còn kèm theo vài tiếng thét chói tai.

Chuyện này thật khiến ba người lắp bắp kinh hãi, Khương Sư Tỷ lập tức bước nhanh đi tới cửa đi ra ngoài, Lý Dục Tú đi theo phía sau, nụ cười trên mặt chậm rãi biến mất. Tô Thanh Dung đi sau cùng, mới đến cửa bỗng dừng bước, ngẩng đầu lên, trong lúc nhất thời nói không ra lời.

Hồng quang đầy trời, hồng ảnh lay động, dị tượng như nước, mênh mông mãnh liệt.

Trong đình viện đã muốn tụ tập rất nhiều người, mỗi người hoảng hốt, sắc mặt bối rối, có chút nữ đệ tử thậm chí thất thanh kinh hô. Lẫn trong đám người, Tô Thanh Dung dựa cửa mà đứng, hồng quang yêu dị mang theo vài phần thê lương chiếu rọi ở trên mặt của nàng, vẻ mặt nàng âm u dường như cũng mang vài phần yêu dị nhìn cự đỉnh trên bầu trời mà suy nghĩ xuất thần.

+++

" Rống!"

Một tiếng rống to, quái vật đột nhiên thoát ra, hướng về Thiệu Cảnh mà đánh tới, mơ hồ có thể thấy được cặp răng nanh trắng ởn, tai dài mắt nhỏ, mũi to miệng rộng.

Tinh phong mãnh liệt đánh đến, Thiệu Cảnh kinh hãi, nhất thời không cách nào tránh được, ngay tại lúc nguy cấp, Tiểu Trư khẽ kêu một tiếng, lao vào con quái thú.

Quái thú tựa hồ cũng không nghĩ tới bên cạnh đột nhiên hiện ra một cái "vật nhỏ" như thế, ân, cùng so sánh với hình thể với nó, Tiểu Trư đích xác xem như là "Vật nhỏ". Mắt thấy sắp đánh trúng Thiệu Cảnh thì Tiểu Trư đột nhiên đánh tới hai chân quái thú, quái thú phát ra một tiếng gầm nhẹ, thân mình lảo đảo hai bước rồi lập tức ổn định thân mình.

Thiệu Cảnh phục hồi tinh thần, cả kinh ngưng mắt ngưng mắt nhìn lại, hơi suy nghĩ một chút, chân mày cau lại, thấp giọng nói: "Ma Nha Lang" Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK