• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khách đến ngày càng đông, đến tận gần trưa mới hết.

Diệp Thiên cùng đám Vân Phong trò chuyện với nhau, trong lúc trò chuyện Vân Phong cùng Dương Phượng Vũ cũng không ít lần giới thiệu cho Diệp Thiên biết một số nhân vật quan trọng cùng những gia tộc thua phe mình hay Lý gia.

Sau một buổi hắn đã nắm rõ tình hình hiện tại thêm không ít, về cơ bản thì hiện tại lực lượng giữa hai phe không chêch lệch nhiều, vấn đề ở Đan Linh cảnh mà thôi, bên ta 3 bên đối phương 4.

Nhưng điều này cũng không làm Diệp Thiên quá lo lắng, mặc dù bên ta ít Đan Linh cảnh hơn đối phương nhưng chiến lực cũng không thua nhiều.

Theo như tình báo của Vân Long thì Lý gia cùng Thạch gia đều có một Đan Linh cảnh tầng 1, bên Dương gia cũng như thế nhưng Vân gia có Vân Long là Đan linh cảnh tầng 3, Liễu Mộc mặc dù tầng 1 nhưng có Kiếm mang lực chiến không phải Đan Linh cảnh tầng 1 bình thường có thể chiến.

Thứ mà bọn họ kiêng kị là tông chủ của Vạn thú tông, Đan Linh cảnh tầng 5 may là hắn là một thuần thú sư chiến lực thập hơn Đan Linh cảnh tầng 5 bình thường Vân Long hẳn là có thể đánh một trận.

Nhưng bên cạnh hắn vẫn còn một sủng thú Đan Linh cảnh tầng 1, huyền thú sinh ra đã có khả năng vượt cấp khiêu chiến.

Nên nếu thật sư giao thủ thì Vân Long sẽ đánh với Vạn thú tông tông chủ, Liễu Mộc với con huyền thú của hắn, Dương gia phải một chọi hai cực kì bất lợi Thạch gia lấy luyện đan luyện khí xưng tên chiến lực chắc chắn yếu ớt nhưng dầu gì cũng là hàng thật giá thật Đan Linh cảnh, đâu phải ai muốn khiêu chiến cũng được.

Nhưng vấn đề này Diệp Thiên đã nghĩ ra được vài phương án rồi nên hắn không có gì lo lắng cả.

“Hoàng thượng giá đáo”.

Đang lúc mọi người chuyện trò với nhau thì một vị công công bước vào hô to.

Vân Long dẫn theo Liễu Nghi đi bên trái, Vân Ngọc đi theo bên trái hắn, Vân Long bước đến ngồi trên kim tọa, Liễu Nghi cùng Vân Ngọc cũng ngồi trên ghế của mình.

“Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế”.

Tất cả người ở đây đều quỳ một chân hô, chỉ riêng một vài người địa vị cao thì chỉ cúi người chắp tay hô, tất nhiên có cả Diệp Thiên.

“Bình thân”.

Vân Long ngồi trên kim tọa phát tay tỏa ra uy thế nói.

“Tạ hoàng thượng”.

Tất cả đứng dậy nhưng không ai ngồi lên ghế mà chờ Vân Long muốn nói gì.

“Hôm nay sinh nhật 10 tuổi của Ngọc nhi con gái ta nên các ngươi cứ thả lỏng không cần quá cứng nhắc”.

Vân Long cười nói.

“Vâng”

Nghe xong lời nói này người ở dưới mới yêm tâm ngồi xuống.

Vân Ngọc đã học được cách giấu khí tức mà người đến dự tiệc hôm nay không có ai có tu vi quá cao nên không có người nhận ra nàng đã có thể tu luyện.

“Tấu nhạc”.

Vị công công lúc đầu nhìn thấy mọi người đã vào chỗ thì hô to ra lệnh.

Lập tức rất nhiều cung nữ đi vào, một nhòm chơi nhạc cụ, một nhóm múa ca, một nhóm đem thức ăn bày lên.

Nghe nhạc xem múa làm mọi người ở đây thả lỏng hẳn và bắt đầu nói chuyện tán dóc như trước khi Vân Long đến.

“Dâng quà”.

Tiếp theo là phần tặng quà cho công chúa, nhân vật chính của ngày hôm nay.

“Vũ gia tặng một Bạch ngọc vạn năm”.

“Lôi gia tặng một bộ y phục làm từ vật liệu quý hiếm”. “…”.

Các loại bảo vật không ngừng xuất hiện khi các đại diện của các gia tộc, thế lực lớn bước lên.

“Đan các tặng một viên Ngũ giai thượng phẩm Băng Linh Đan”.

“Oh… không ngờ Đan các lại bạo tay đến vậy”.

“Đúng vậy, Các chủ của Đan các cũng chỉ là một Lục giai luyện đan sư, hiện tại lại lấy Ngũ giai thượng phẩm đan dược trân quý ra làm quà tặng”.

“Chậc chậc, Băng Linh đan người tu luyện công pháp băng hàn thuộc tính hay thủy thuộc tính đều có thể trợ giúp rất lớn, một viên Băng Linh đan chí ít cũng phải 1000 vạn huyền thạch”.

Nghe đến quà tặng của Đan các đám người ngồi dưới đều không ngừng cảm thán Đan các giàu có.

“Linh khí các tặng một Ngũ giai hạ phẩm Thanh Ngọc kiếm”.

“Cái gì? Linh Khí các cũng bạo tay như Đan các?”.

“Ngũ giai hạ phẩm huyền binh, một món cũng hơn 1000 vạn hơn nữa còn quý hiếm khó cầu”.

Đám người ở dưới một lần nữa bất ngờ với hành động của hai thế lực này.

Nhưng bất ngờ của họ vẫn chưa dừng lại ở đó vì món quà tiếp theo.

“Trận pháp sư công hội tặng một Ngũ giai sát trận trận bàn”.

“Ngũ giai trận bàn, còn sát trận? thiệt hay giả?”.

Đám người ở dưới không thể tin được thốt lên.

Trận pháp phân chia rất nhiều loại nhưng sát trận là đứng đầu vì những trận pháp này sinh ra là để sát phạt, người vào trận cửu tử nhất sinh.

“Ngũ giai sát trận trong cả vương thành chỉ có 4 đại gia tộc có mỗi nhà một cái hiện tại Vân gia lại ra thêm một cái người ngoài càng khó làm loạn”.

Đối với các thế lực lớn cùng đại gia tộc thì trận pháp cực kì quan trọng vì nó không chỉ là ám thương bất ngờ chém giết địch thủ mà còn là phòng tuyến cuối cùng bảo vệ người mình tìm lấy một tia sinh cơ.

Cuồng phong chưa qua thì bão táp đã tới.

“Thiên Nguyệt các tặng hai quyển Huyền cấp hạ phẩm huyền kĩ cùng một quyển Huyền cấp thượng phẩm huyền kĩ”.

Công công run rẩy đọc phần quà.

“Cái gì? Chuyện gì thế này, mấy thế lực lớn này muốn làm cái gì vậy?”.

Hầu hết người đến dự đều giật mình.

Không chỉ Đan các, Linh khí các, Trận pháp sư công hội, mà hiện tại Thiên Nguyệt các cũng thế, vô cùng bạo tay.

Công pháp, huyền kĩ là căn cơ của một thế lực, vì một môn công pháp, huyền kĩ có thể vô hạn truyền thừa, bỗi dưỡng thiên tài tăng thêm lực chiến.

Huyền cấp hạ phẩm huyền kĩ đã là huyền kĩ trấn tộc của không ít gia tộc lớn ở đây, vậy mà Thiên Nguyệt các ra một lần 2 quyển.

Điên cuồng hơn nữa là Huyền cấp thượng phẩm huyền kĩ, cho dù là trong 4 đại gia tộc ở đây thì cũng được xem là bảo bối trấn tộc rồi, cả Vân Lam vương quốc số lượng Huyền cấp thượng phẩm huyền kĩ hai bàn tay đã đủ đếm hết, Thiên Nguyệt các vậy mà đem ra làm quà tặng.

“Chuyện quái gì thế này?”.

Lý Hạo cùng người của Thạch gia đổ mồ hôi tự hỏi.

Bọn hắn có cảm giác 4 thế lực này như đang giao hảo với Vân gia vậy, nếu thật sự như thế thì không ổn tý nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK