• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong hoàng cung.

Diệp Thiên cùng mọi đang nói chuyện với nhau về việc lựa chọn huyền kĩ cho Vân Ngọc.

“Sư phụ”.

Vân Ngọc đi đến gần Diệp Thiên nói.

“Chuyện gì vậy?”.

Diệp Thiên hỏi.

“Con đột phá Huyền đan cảnh rồi ngươi không cho con quà sao?”.

Nàng dùng ánh mắt đáng yêu nói.

“Rồi, rồi, đây này”.

Diệp Thiên cười đưa tay ra.

“Hừng hực…”.

Một ngọn lửa màu trắng xuất hiện trên tay hắn.

“Đây là hỏa chủng của Hỏa Thiên điểu, uy lực Huyền vân cảnh, hỏa lực mạnh nhưng uyển chuyển dễ khống chế rất thích hợp với con”.

Diệp Thiên nói.

“Đây là Dị hỏa sao?”.

Vân Ngọc hiếu kì nhìn ngó ngọn lửa.

Không chỉ nàng mà những người xung quanh cũng nhìn, mặc dù bọn hắn đã biết đến Dị hỏa từ Vân Phong nhưng đây là lần đầu nhìn thấy hỏa chủng.

Bọn hắn cũng muốn có nhưng khó mở lời, đồng thời công pháp Vân gia bọn họ đều là thủy thuộc tính nên muốn tìm một cái huyền đan thích hợp để luyện thành hỏa chủng cũng khó nên đánh bỏ qua.

“Con biết Dị hỏa rồi sao?”.

Diệp Thiên hỏi.

“Vân Phong hoàng huynh có nói cho con”.

“Vậy ta chỉ con cách dung hợp, công dụng thì con đã biết”.

Diệp Thiên nói rồi chỉ nàng cách dung hợp, hắn không sợ người khác biết vì nếu không có hắn luyện hóa ra hỏa chủng thì cũng bỏ phế mà thôi.

“BÁO…”.

Vân Ngọc vừa ngồi xuống hấp thu hỏa chủng không lâu thì Dương Tiêu từ bên ngoài chạy vào quỳ gối chắp tay.

“Chuyện gì?”.

Mọi người đều thắc mắc.

“Người của chúng ta phái đi điều tra đã xác định người của Vạn Thú tông bên trong Vạn Thú sơn mạch, đồng thời chúng đang dùng sủng thú hiệu lệnh huyền thú bên trong sơn mạch”.

Dương Tiêu nói.

“Đinh!”.

- Nhiệm vụ chủ tuyến (Nhánh): Ngăn chặn thú triều cùng Vạn thú tông bảo vệ Vân Lam vương thành.

- Hoàn thành: Hộp quà sủng, 100 vạn linh tệ, tăng 1 cấp.

- Thất bại: Hệ thống biến mất.

“Hừm…ra vậy”.

Diệp Thiên nhìn hệ thống thông báo hiểu ra.

Hắn sớm nghi ngờ trong Vạn thú sơn mạch có dị động cũng đoán được có thú triều nhưng không xác định chính xác nên hệ thống không thông báo nhiệm vụ mà đến hiện tại mới có nhiệm vụ.

“Quả nhiên bọn khốn kia làm như vậy”.

Vân Hồng tức giận mắng.

“Quy mô thế nào?”.

Vân Phi hỏi.

“Không nhiều bằng thú triều thông thường nhưng có sủng thú đã qua bồi dưỡng của Vạn thú tông nên cũng khó mà đánh giá”.

Dương Tiêu nói.

“Ừm… quả thật, lần này sẽ có không ít huyền thú Huyền Ấn cảnh là sủng thú của địch mà còn có một con Đan Linh cảnh, do thời gian ngắn nên quy mô tuy nhỏ nhưng chất lượng không thua thậm chí còn hơn thú triều bình thường”.

Vân Phi nói.

“Lập tức cho người đi thông báo cả vương thành tập trung lực lượng nâng cao cảnh giác Vạn thú sơn mạch”.

“Dương Tiêu ngươi lập tức tập trung binh lính chuẩn bị chờ lệnh”.

Vân Long ra lệnh.

“Vâng”.

Dương Tiêu lập tức nhận lệnh rời đi.

“Quyết định rồi sao?”.

Vân Nhạc hỏi Vân Long.

“Ừm… Lý gia cùng Thạch gia nếu đã hành động, lý nào chúng ta lại ngồi yên, lần này ta muốn Lý gia cùng Thạch gia đều biến mất khỏi Vân Lam quốc của ta”.

Vân Long nghiêm mặt tỏa ra khí thế nói.

Bình thường Vân Long tính tình ôn dịu nhưng lúc này hoàn toàn bộc phát ra khí thế của một vị đế vương uy nghiêm nhìn xuống chúng sinh.

“Vâng”.

4 vị trưởng lão cùng đáp.

“Sắp có mưa máu sao?”.

Diệp Thiên đứng một bên thầm nghĩ.

Vạn Thú tông bên ngoài hợp lực cùng thú triều tấng công đã rất rắc rối nếu Lý gia cùng Thạch bên trong thành làm loạn nữa thì hậu hoạn vô cùng.

Minh thương dễ né, ám tiễn khó phòng nên việc đầu tiên cần làm là giải quyết hai đại gia tộc này trước, sau đó mới an tâm đối kháng thú triều.

“Tứ trưởng lão, phiền ngươi đến thông báo cho Dương gia cùng Liễu Mộc đại ca”.

Vân Long quay đầu nói.

“Ừm…”.

Vân Nhạc lập tức hóa thành một đạo ánh sáng biến mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK