• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Loại phương pháp hô hấp này tiết tấu khá cổ quái, khi thì ồ ồ, khi thì yếu ớt, lúc nhanh lúc chậm, có chút phức tạp.

Sở Phong tuy rằng thông minh, nhưng lúc đầu không thích ứng được, mấy lần thay đổi chợt nặng chợt nhẹ, hắn lúc thì bị ngạt hơi, lúc thì thừa khí trong lồng ngực, làm hắn như bị sặc nước, ho khan không ngừng.

Con hoàng kim tiểu ngưu mở mắt ra, nhìn thấy một màn như vậy, lập tức nhếch môi cười không ngừng.

“Cười cái gì!” Sở Phong trừng mắt, rốt cuộc hắn cũng hiểu tâm tình của mập mạp, bị một con nghé con cười nhạo, thật sự muốn tiến lên đánh nó.

Ánh bình minh sáng lạn, mang theo tinh khí mạnh mẽ, con hoàng kim tiểu ngưu ngồi xếp bằng ở chỗ kia, ổn trọng, thổ nạp tinh khí, giữa mũi và miệng có một đám sương trắng mang theo hương thơm.

Theo nó thổ nạp, những sương mù trắng noãn ỡ mũi và miệng nó ra ra vào vào, cùng ánh bình minh lẫn lộn một chỗ, nó đang thu thập tinh hoa Nhật Nguyệt.

Có thể thấy, khi đang tiến hành loại phương pháp hô hấp đặc biệt này, trên người nó tràn ngập các loại màu sắc lưu quang, toàn thân như đúc nên từ hoàng kim, lộ ra vẻ phi phàm.

“Ùm…ụm…ò…ọ…!”

Theo một tiếng gầm nhẹ, giữa mũi và miệng nó phụt ra một cỗ bạch khí, nổ đùng trong không trung, như tiếng sấm rền, đinh tai nhức óc hết sức kinh người.

Tiếng vang đột ngột khiến cho Sở Phong càng hoảng sợ, cỗ bạch khí kia nếu phun trúng thân người, không chừng bị đụng bay ra ngoài, mà thân thể có bị gì hay không thì quả thật không biết được.

“Lợi hại vậy sao?”

Sở Phong cảm thấy thần kỳ, đây chỉ là khi con hoàng kim tiểu ngưu phụt ra một hơi mà thôi, lại có lực sát thương như thế.

“Cái phương pháp hô hấp này ta có thể học không?” ánh mắt hắn nhìn tiểu ngưu tử vô cùng nóng bỏng.

Con hoàng kim tiểu ngưu dương dương đắc ý, ngẩng đầu lên, biểu tình vô cùng tự tin và kiêu ngạo,

Sở Phong cảm nhận được, con nghé con này đối với phương pháp hô hấp này vô cùng tự phụ, khiến hắn cảm thấy đây là một loại phương pháp khó lường.

“Phương pháp hô hấp này có lai lịch gì à?” hắn hỏi, đây chỉ là một đầu nghé con, mới cao một thước, chắc chắn không phải nó tìm tòi nghiên cứu ra được.

Con hoàng kim tiểu ngưu lúc này có chút khẩn trương, bộ dạng vô cùng cảnh giác.

Sở Phong kinh ngạc, chẳng lẽ so với hắn tưởng tượng còn thần bí hơn, cấm không cho tiết lộ với bên ngoài?

“Ta có thể theo ngươi học không?” Hắn có chút chờ mong.

Hắn âm thầm nhủ trong lòng, hy vọng ngày sau có thể tự bảo vệ mình.

Kịch biến xuất hiện khắp nơi, đủ loại dị tượng hiển hiện, có một ít nhân loại biến dị có được siêu năng lực, đến tột cùng sẽ phát triển thành tình huống thế nào, hiện tại không ai nói rõ được.

Có thể tưởng tượng, sẽ không chỉ có nhân loại, mà còn có những chủng loại khác cũng tiến hóa, ví dụ như gốc cự đằng treo ở vòm trời kia, đem vệ tinh từ trên vũ trụ giật xuống.

Tương lai, nguy hiểm không chỗ nào không có.

Ngoài ra, còn có một ít núi cao sông rộng, danh lam thắng cảnh hiển hiện, mà bên trong nguy hiểm không ngừng, ví dụ như sâu trong Thái Hành sơn mạch, hàng trăm ngọn núi xuất hiện một cách khó hiểu, cùng với hàng ngàn đầu hung cầm mãnh thú.

Mà những thứ này, có lẽ chỉ là một góc băng sơn!

Cho nên, Sở Phong có một loại cảm giác gấp gáp, hắn muốn tự bảo vệ mình, tại phiến thiên địa không ngừng biến hóa này, có thể sống sót. Con hoàng kim tiểu ngưu rất thần kỳ, lại khiến cho hắn có thêm hy vọng.

Con hoàng kim tiểu ngưu có chút suy nghĩ, nhưng vẫn ngồi ở chỗ kia không nhúc nhích.

“Ngươi biết rõ, ra đã thấy được tiểu thụ kỳ dị ở lục đồng sơn, ngày sau có thể mang ngươi đi tìm” Sở Phong mỉm cười, bắt đầu dụ dỗ, hắn bổ sung:”điều kiện tiên quyết là ta còn sống đến lúc đó nha”

“Ùm…ụm...ò….ọ..!”

Con hoàng kim tiểu ngưu dường như đã quyết định, phát ra tiếng gầm nhẹ, rồi gật đầu.

Sở Phong vui mừng, không ngờ thuận lợi như vậy.

Hắn chỉ sợ con hoàng kim tiểu ngưu tính tình bướng bỉnh cố chấp, không thèm để ý đến hắn.

Con hoàng kim tiểu ngưu dùng cái chi trước chỉ chỉ mặt trời, lại ra hiệu Sở Phong bắt chước theo nó, đối mặt phương đông, đón ánh bình minh, bắt đầu tiến hành loại phương pháp hô hấp cổ quái này.

Sở Phong học cái gì cũng rất nhanh, lúc này đây cũng không ngoại lệ, hắn bắt chước tiết tấu hô hấp của nghé con, khi thì ồ ồ, khi thì yếu ớt im ắng.

Người ngoài nhìn xem, hắn bắt chước rất đúng chỗ, phi thường giống.

Nhưng mà Sở Phong lại không cảm thấy khoan khoái dễ chịu, mấy lần suýt nữa thì sặc, trong lồng ngực tưng tức khó chịu, có chút choáng váng đầu óc.

Cái này rõ ràng bất thường, bởi vì, hắn chứng kiến con hoàng kim tiểu ngưu làm theo phương pháp hô hấp như vậy mà lại thoải mái phát ra tiếng ngáy, nó ngủ mất tiêu rồi, nhưng cơ thể lại tản mát ra một mùi thơm ngát.

Một con nghé con, bởi vì thổ nạp, thân thể tự nhiên phát ra mùi thơm, thật sự kỳ dị.

Sở Phong nhíu mày, ngừng lại, hắn ý thức được một vấn đề nghiêm trong, loại phương pháp hô hấp này có lẽ rất phi phàm, nhưng chưa chắc thích hợp với nhân loại.

Con hoàng kim tiểu ngưu như có cảm ứng, mở mắt, mang theo sự nghi hoặc như là đang hỏi hắn vì sao dừng lại?

Sở Phong rất trực tiếp, nói với nó;”Ta có chút lo lắng, loại phương pháp hô hấp này phải chăng cũng thích hợp với nhân tộc?”

Vượt ngoài dự liệu của hắn, con hoàng kim tiểu ngưu không hề suy nghĩ, trực tiếp gật đầu, cho hắn đáp án vô cùng chắc chắn.

Nhưng lại để cho Sở Phong kinh ngạc, hắn muốn xác nhận, liền hỏi:”Thật không có vấn đề gì ư, đây là phương pháp hô hấp gì, chũng tộc khác cũng có thể vận hành?”

Con hoàng kim tiểu ngưu lộ ra vẻ cao ngạo, nó cười toét miệng, ngẩng cao đầu, nhưng là tự phụ đến mức tận cùng, cái tư thái kia biểu lộ, dường như đây là thiên hạ đệ nhất phuong pháp hô hấp.

“Phương pháp hô hấp vô cùng tốt?” Sở Phong hồ nghi.

Con hoàng kim tiểu ngưu đang ngồi, bỗng hai móng trước giơ lên, một chỉ thiên, một hướng địa, trong miệng liên tiếp phát ra tiếng:”Ùm....ụm....ò....ọ... ,Ùm....ụm....ò....ọ... ,Ùm....ụm....ò....ọ.. “

“Thôi thôi, ta biết rồi, trên trời dưới đất, duy ngươi độc tôn nha” Sở Phong tranh thủ nói nhanh, hắn sợ nó cứ Ùm....ụm....ò....ọ... một đoạn kinh phật nữa.

Hắn ngồi xuống, lại lần nữa thử, cùng con hoàng kim tiểu ngưu hô hấp tiết tấu như nhau, nhưng vẫn như cũ hiệu quả gần như không có, cảm giác chẳng có gì kỳ diệu cả.

Sở Phong kiên trì, không buông tha.

Cho dù loại phương pháp này rất phức tạp, tiết tấu cổ quái, nhưng hắn vẫn cứng rắn ghi nhớ, cảm giác không có xuât nhập gì trong cơ thể cả,

Cho đến một lúc, một tiếng lôi minh vang lên, con nghé con đang thổ nạp , phát ra một tiếng Ùm....ụm....ò....ọ... , âm thanh bò rống, như là ẩn chứa lực lượng kỳ dị nào đó.

Tại lúc này, tất cả dường như cộng minh.

Một mùi thơm nhàn nhạt tràn ngập, một đoàn sương mù màu trắng noãn bao phủ chỗ này, nổ vang không dứt.

Sở Phong cảm giác hai lỗ tai ong ong cộng hưởng, cả bản thân hắn cộng minh theo , không nghe được bất cứ âm thanh gì khác, bên tai chỉ có tiếng hít thở.

Đó là tiết tấu hô hấp của con nghé con, tinh chuẩn đến mức tận cùng.

Hắn đã hiểu, lúc trước hắn bắt chước chỉ là “Hình”, giờ hắn mới cảm nhận được “Thần”

Thậm chí, hắn còn nghe được tiếng vang do máu lưu thông trong cơ thể con hoàng kim tiểu ngưu , cùng với tiết tấu hô hấp cộng minh, tác dụng cùng một chỗ, mới chân chính toát ra công hiệu phi phàm.

Cái “Thần” của phương pháp hô hấp, là do con nghé con dùng một thủ đoạn phi thường đặc biệt truyền thụ cho hắn, chắc là bí truyền, vì chỉ vẻn vẹn phần “Hình” không thì không dùng được.

Ùm....ụm....bò....ò... , lại âm thanh của nó, cùng tiếng lôi minh, sương trắng, tất cả đồng loạt xuất hiện, “Thần” ẩn chứa trong đó, đã được Sở Phong cảm giác rõ ràng, đạt được truyền thừa.

Sở Phong mở mắt ra, sương trắng tản đi rồi, quay về trong cơ thể con nghé con, hắn trịnh trọng gật đầu, hướng nó biểu thị cảm tạ.

Hắn bắt đầu an tâm tiến hành loại phương pháp hô hấp này, hết thẩy đều không giống lúc trước, hiệu quả rõ rệt, đối mặt với mặt trời vừa ló dạng, theo hô hấp của hắn, cảm nhận được sinh mệnh tinh khí phồn thịnh mạnh mẽ.

Sáng sớm ở trong hậu viên, hắn chưa hề buông lỏng bản thân, toàn thân thư thái, tất cả lỗ chân lông đều giãn nở, có một cỗ nhiệt lưu bắt đầu khởi động trong cơ thể.

Thời gian dần trôi qua Sở Phong vẫn không nhúc nhích, toàn tâm đầu nhập vào hô hấp, ánh bình minh rơi trên người hắn, bộ mặt hắn đã có một tầng màu vàng kim sáng bóng nhàn nhạt.

Con hoàng kim tiểu ngưu hé miệng, có chút kinh ngạc, theo dõi hắn thật lâu.

Đến khi Sở Phong lần nữa mở mắt, mặt trời đã lên rất cao, hắn cảm nhận được toàn thân tràn ngập lực lượng, tinh thần sảng khoái, dù ban đêm chỉ ngủ có hai ba canh giờ, nhưng hiện tại lại có cảm giác trước nay chưa từng có.

“Thật đúng là thần kỳ” Sở Phong sợ hãi thán phục.

Giờ hắn giơ tay nhấc chân, uy vũ sinh phong, thân thể lại có được một điểm thông suốt, tinh lực cực kỳ dồi dào, lực lượng tuôn trào dùng không hết.

Hắn muốn tiếp tục, bởi vì cảm thấy như vậy là một loại hưởng thụ.

Nhưng mà, con hoàng kim tiểu ngưu đưa chân ngăn trở, ra hiệu hắn vậy là đủ rồi.

“Một ngày chỉ vẻn vẹn tiến hành loại hô hấp pháp này như vậy thôi à?” Sở Phong kinh ngạc.

Hoàng kim tiểu ngưu gật đầu.

Cái này đối với Sở Phong mà nói, có chút ngoài ý muốn.

Kế đến, hắn quét dọn phòng ốc một lần, rồi sau đó đi ra ngoài, tiến hành đại lương mua sắm.

Bên trong siêu thị có chút ít trống trải, hắn đi mấy chỗ, đem hết khả năng mới mua đủ một ít sinh hoạt nhu yếu phẩm, duy trì được một đoạn thời gian.

Hiển nhiên, tin tức thời gian gần đây làm lòng người bàng hoàng, thiếu chút nữa đem tất cả cửa hàng bách hóa hốt sạch.

“Chu bàn tử nói có lý, nên đặt một cái tên cho ngươi, bằng không lúc bình thường ta nên gọi ngươi thế nào?” Sở Phong thật ra muốn hỏi con hoàng kim tiểu ngưu nguyên bản danh tự của nó là gì, nhưng nó suốt ngày cứ Ùm....ụm....ò....ọ... , hắn nghe không hiểu.

“Kỳ thật Ngưu Ma Vương nghe hay mà” Hắn cũng đề nghị như vậy.

Nhưng mà vừa nhắc đến tên đó, con hoàng kim tiểu ngưu lộ ra vẻ khinh thường, bởi vì nó nghĩ , mập mạp kia rất ngu ngốc, làm sao đặt được một cái tên hay.

Cuối cùng, hết cách rồi, Sở Phong đành phải liệt kê ra một loạt cái tên, kết quả trong lúc vô tình nhắc đến hai chữ Hoàng Ngưu, con hoàng kim tiểu ngưu lại có phần ưa thích.

Sở Phong ngạc nhiên, há hốc mồm, định nói gì đó, nhưng con hoàng kim tiểu ngưu đã nhận định cái tên này rồi.

Hắn thần sắc quái dị, không biết lần sau gặp Chu Toàn, tên béo này sẽ có biểu lộ gì, hắn hao hết tâm trí kiếm cho nó một cái tên nghe bá khí, Ngưu Ma Vương, nó lại không chọn, mà lại chọn cái tên tầm thường, Hoàng Ngưu.

“Ta đổi một cái khác nhé?” Sở Phong cùng nó thương lượng.

“Ùm....ụm....ò....ọ.... “! Hoàng Ngưu trừng mắt, có chút bất mãn.

Nó một thân vàng óng ánh, lấy đó làm kiêu ngạo, Sở Phong suy đóan, chẳng lẽ có ẩn tình gì đó? Như là có cái gọi là hoàng kim huyết mạch, nên nó thích thú với hai chữ Hoàng Ngưu?

Buổi trưa, hắn chuẩn bị cho Hoàng Ngưu một ít trái cây, lê cùng táo, chính hắn cũng ăn một ít đồ ăn.

Sau đó, hắn cẩn thận từng chút một lấy hộp đá ra.

Hoàng Ngưu chứng kiến cái hộp đá, ánh mắt lộ ra dị sắc, lặng yên tiến lại gần.

“Đừng nhúc nhích, cái này ngàn vạn lần không thể ăn!” Sở Phong khuyên bảo.

Hoàng Ngưu nhìn chằm chằm vào ba mầm hạt giống kia, một khỏa đen sì, một khỏa bị đè bẹp biến hình, một khỏa lại nhăn nheo, rồi nó lộ ra thần sắc khinh thường.

“Ngươi đừng ở đó mà coi thường chúng, ta cho ngươi biết, đây không phải hạt giống bình thường đâu.” Sở Phong cố ý cằn nhằn.

Hắn biết rõ, hắn càng nói như vậy thì Hoàng Ngưu càng không để ý đến, nếu không, hắn sợ nó nổi xung lên một hơi nuốt hết vào bụng, thì hắn biết tìm nơi nào mà khóc.

“Ùm....ụm....ò....ọ... “

Hoàng ngưu lắc đầu, cười nhạo.

Sở Phong trong nội viện đào đất, tuyên bố:”Ta cho ngươi biết, mầm thứ nhất ta chuẩn bị trồng ra Tây Vương Mẫu, mầm thứ hai ta chuẩn bị trồng ra Cửu Thiên Huyền Nữ, còn mầm thứ ba, chờ chút để ta suy nghĩ đã..”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK