Trần Sâm nhìn Đan Ni Nhĩ Tư, sờ sờ mũi, nói: "Ta cũng mong muốn là không có khả năng này, thế nhưng hết lần này tới lần khác, tất cả đều là đúng như vậy. Thế nào, trước hết bây giờ ngươi là phải nghe ta nói một chút cho rõ, cũng là người trước tiên mà ta nói."
Đan Ni Nhĩ Tư nhẹ nhàng đem chén trà thả xuống phía dưới, thở dài nói: "Cũng là ngươi lý giải a."
Từ lúc Trần Sâm cùng Đan Ni Nhĩ Tư xa nhau gặp phải rất nhiều chuyện rất trọng yếu, cho nên thoáng suy nghĩ một chút, Trần Sâm đem chuyện đêm qua xảy ra như thế nào đều nói cho Đan Ni Nhĩ Tư biết, không quá khác với lời Bối Căn nói với hắn, trong đó có ít bộ phân là giấu diếm bớt.
Dù sao, một thiếu gia nhà quý tộc, đột nhiên tiếp nhận lời lão đại thỉnh cầu nhập bang, đừng nói là phụ mẫu, rốt cuộc chỉ sợ mấy người lão sư đối hắn kỳ vọng rất cao, một chút cũng không thể nào tiếp thu a.
"Nói cách khác, bây giờ không biết là Annie tiểu thư trong phòng có chuyện, hay chính là Thản tây gia có chuyện cũng không biết, " Đan Ni Nhĩ Tư trong giọng nói tràn ngập nghi hoặc, "Còn có, đêm qua đột nhiên có người kia đánh lén ngươi, hấp thụ tinh thần ba động của nhân loại, chuyện này là như thế nào đây đúng không?"
Trần Sâm gật đầu, nói: "Đúng là như vậy, ngươi cũng biết ta thân phận hiện tại không thích hợp tùy tiện đi ra ngoài tra xét tình huống, nếu như ta đoán không sai, các đại gia tộc tại đế đô hẳn là mấy ngày nữa sẽ mời ta tới nhà, ta nghĩ thừa dịp này dò xét một chút nông sâu của đế đô, đặc biệt thần thánh giáo đình và hoàng thất đối với sự kiện này ở đế đô có thái độ gì.”
"Còn nữa, " nói đến đây Trần Sâm biểu tình nghiêm túc không gì sánh được, "Tối hôm qua ta gặp phải người kia, hắn là rất nguy hiểm, nếu như đơn thuần là vũ kỹ chính ta rõ ràng biết, ta căn bản là không có khả năng là đối thủ của hắn, cho nên lão sư ngươi khi điều tra chuyện này nhất định phải chú ý, nếu như gặp phải cái người này, đánh được thì đánh, không địch lại thì trước tiên lui lại, chỉ cần tới đấu thú tràng, dựa vào chúng ta hai người còn có thể miễn cưỡng đối phó hắn."
"Ghê ghớm như thế này hả?" Khó có được, Đan Ni Nhĩ Tư dáng tươi cười trên mặt biến mất, hắn gõ vào bàn, nhẹ giọng nói: "Ngay cả ngươi cũng không cho rằng ta là đối thủ của hắn, như vậy thì ta phải thật cẩn thận mới được…”
Nói đến đây, Đan Ni Nhĩ Tư giọng nói vừa chuyển, nói: "Bất quá cái này tạm thời không cần phải quản hắn, ta cũng không nhất định phải gặp đối thủ này, thật ra, đêm qua ta trở về phủ công tước một chuyến."
Trần Sâm thân thể hơi giật mình, qua một lúc lâu, hắn mới thở dài một hơi nói: "Cha và mẹ của ta, bây giờ thế nào rồi?"
Đan Ni Nhĩ Tư thở dài một hơi nói: "Không tốt. . . Thật không tốt. . . Sáu năm nay không gặp, công tước đại nhân đã già đi rất nhiều, đặc biệt từ sau lần sự kiện đó, đế đô liên tiếp phát sinh sự tình, thân là Quân vụ đại thần công tước đại nhân tự nhiên là sẽ phụ trách việc này, thế nhưng lâu như vậy, việc này cũng không có điều tra ra, tựa hồ như là mọi đầu mối đều bị người ta tiêu hủy, chuyện tình sáu năm qua giống như đúc lời Lịch Khắc kể, thậm chí, bây giờ có rất nhiều người còn hoài nghi, một loạt sự kiện này đều là do công tước đại nhân chủ đạo, về phần mục đích. . . Không nói cũng được."
"Hiện nay, công tước đại nhân đối mặt khắp nơi, áp lực rất lớn, rất nhiều người đều muốn đem ngươi tìm trở về để biết rõ ràng chuyện tình khi xưa, thế nhưng về phía thần thánh giáo đình lại không lo lắng gì, cho nên cũng không có chi trì chuyện này, bây giờ có muốn hay không đem ngươi triệu hồi trở về cũng không có định luận gì, dù sao mặc kệ nói như thế nào, dựa theo phía quan phủ mà nói, ngươi bây giờ hẳn là đang ở xã hội không tưởng an dưỡng, nếu như thần thánh giáo đình thực sự đáp ứng tra rõ chuyện này, sợ rằng công tước đại nhân phải gặp phiền phức lớn a."
Trần Sâm gật đầu, sờ sờ mũi, nói: "Nói như vậy, ta còn phải cảm tạ bọn thần côn giúp ta tạo ra mê cảnh, hay nói cách khác, chúng ta Bối nhĩ gia đã có thể phiền phức."
"Phiền phức?" Đan Ni Nhĩ Tư đột nhiên cười nhạt một tiếng, "Đúng là có một chút phiền phức, thế nhưng khi thần thánh giáo đình thực sự đáp ứng chuyện này rồi làm sao đây, tuy rằng có tra ra cái chân tướng ngươi không có đi xã hội không tưởng đối với công tước đại nhân mà nói là một phiền toái không nhỏ, thế nhưng, lẽ nào Bối nhĩ gia lại để cho bọn họ tự nhiên muốn làm gì thì làm sao chứ? Bối nhĩ gia lúc này nắm trong tay quân đội hùng mạnh, bây giờ những ... này quý tộc lão gia đều còn rất ngoan ngoãn như bùn nhão, thật sự ai muốn nổi lên xung đột chứ. . . Nói lầm bầm. . ."
Trần Sâm cười cười, loại trọng tâm câu chuyện này hắn cũng không muốn đi đàm luận, dù sao loại chuyện mưu phản này không thể tùy tiện nói lung tung được, hắn chỉ là nhìn mặt bàn trước mắt, thấp giọng hỏi: "Như vậy, về chuyện ta lần này về tới đế đô, ngươi có nói với bọn họ không?"
"Nói chứ, " Đan Ni Nhĩ Tư gật đầu, "Hơn nữa dĩ nhiên với năng lực của công tước đại nhân, việc làm đêm qua của ngươi ngài hiện tại sợ rằng đều đã thanh thanh sở sở (hiểu rõ cả)."
Trần Sâm nói: "Như vậy, bọn họ có nói gì không đó?"
Đan Ni Nhĩ Tư suy nghĩ một chút, nói: "Công tước đại nhân tuy rằng không ngờ ngươi nhanh như vậy trở về đế đô, bất quá, ngài đối với chuyện ngươi che giấu thân phận này, là cực kỳ tán thưởng, dù sao thế cục hiện tại đế đô thiếu trong sáng, tại thời khắc then chốt này nếu như thân phận ngươi Á lịch khắc tư thiếu gia an nhàn quay về đế đô mà nói, có thể là ảnh hưởng không thể đoán được, thế nhưng, ngươi bây giờ thay đổi là thân phận ma pháp sư Trần Sâm, thì có thể hiện nay ở đế đô các thế lực lớn trông như cá gặp nước, nói không chừng những vấn đề phiền nhiễu vẫn làm phức tạp công tước đại nhân, là bởi vì ngươi đến mà phá vỡ."
"Phải không đó?" Trần Sâm gật đầu, "Như vậy, cha của ta có nói cái chuyện gì riêng không?"
Đan Ni Nhĩ Tư gật đầu nói: "Có nói, công tước đại nhân nói, mặc kệ gặp cái trạng huống gì, nếu như thực sự không có biện pháp giải quyết, tùy thời đều có thể quay về phủ công tước, đừng nói là tại Norah đế quốc, coi như là tại tây bộ Hải vân, thực sự còn có ai là đối thủ của công tước đại nhân, ngươi có thể còn không biết, Norah đế quốc này hiện tại hầu hết cương thổ quốc gia, đều là ngày trước công tước đại nhân đánh chiếm được.."
Trần Sâm gật đầu, xem ra cái vẻ mặt lạnh lùng của cha hằng ngày, cũng không phải là một người không có tình cảm a, một nhân vật không thể xem thường, tuy rằng trước đây hắn vẫn nghĩ cha hắn là một người tuyệt đối không đơn giản như thế, bây giờ nghe được cương thổ của đế quốc là do cha mình đánh ra chiếm được, Trần Sâm hơi có chút kinh ngạc.
Dù sao, bây giờ tôn chỉ của thần thánh giáo đình là tận lực đem các đại đế quốc ở chung, hòa thuận, như vậy mới không gặp phải một quốc gia cường thế khiêu chiến thần quyền, nhưng tại đây dưới loại tình thế này, chính cha của mình có thể khai cương khoách thổ, thực sự là không đơn giản a. . . Vậy cũng khó trách, tại như vậy năm trước có thể an vị trên chức Quân vụ đại thần, vị trí này...