Trước tiên là tên đàn ông có cái đầu nhẵn bóng cởi kính mát xuống , đôi mắt sắc như lưỡi dao của hắn không ngừng quan sát Tiểu Lục .
Trong lòng Tiểu Lục có chút hoảng hốt , e rằng không hay rồi , tên khốn này thần sắc rất uy nghiêm , e rằng không phải là nhân vật tầm thường . loại người này tâm trí kiên định , những câu nói lời ngon tiếng ngọt của mình lừa gạt không dễ dàng lừa gạt được hắn đâu . anh ta đi theo ông chú kiếm ăn hết mười mấy năm trời , tuy chưa mấy tinh thông những thứ ngũ hành bát quái , nhưng mà khả năng coi tướng ít nhiều cũng đạt tới 70% thực lực của ông chú .
“ Ngô Đạo Tử tiên sinh có ở nhà không ?” tên đàn ông đầu trọc lên tiếng , tiếng nói của hắn lạnh như vào lúc mùa đông vào nhét cục nước đá vào trong quần áo của mình vậy , cảm giác đó làm cho Tiểu Lục có chút hoảng hốt , cười nói : “ cái này …. Ong ta không có ở nhà , xin hỏi các vị có chuyện gì không ?”
đầu trọc lạnh lùng nhìn vào Tiểu Lục , bỗng nhiên vẫy vẫy tay , nhỏ tiếng thét 1 câu : “ dẫn đi !”
mấy tên đàn ông lực lưỡng như hổ vồ mồi nhào tới , chẳng nói đúng sai kéo lấy tay của Tiểu Lục lôi anh ta ra ngoài , Tiểu Lục tuy có chiều cao trên 1 mét 8 , nhưng mà những tên đàn ông kia ai ai cũng phải cao trên 2 mét là ít , mặt mày nanh ác , cánh tay còn thô lớn hơn bắp đùi của người bình thường . Tiểu Lục không chống cự nổi bị lôi ra khỏi cửa tiệm .
“ ái da các vị , các vị muốn tìm Ngô Đạo Tử thôi mà , bắt tôi làm gì chứ ? chẳng lẽ hắn thiếu nợ các vị sao ?” Tiểu Lục gào thét liên hồi . nhìn thấy những tên đàn ông đó đều có dáng vẻ vô cùng hung ác , càng nhìn càng thấy giống những tên xã hội đen , chẳng lẽ là tên khốn Ngô Đạo Tử ở ngoài gây ra chuyện rắc rối gì sao ? hèn chi hôm qua hắn bỏ chạy 1 cách vội vã , vậy mà còn dám nói láo là đi vân du khắp nơi , tên khốn đó đáng bị ngàn đao chém vào người ….. tội lỗi tội lỗi , thưa tổ sư , đệ tử không phải muốn trù ổng đâu nhé , chỉ là , á ……
“ buông ra , buông tôi ra …..” Tiểu Lục miễn cưỡng vùng vẫy , nhưng mà làm sao thắng nổi sức lực của 5 ,6 tên đàn ông lực lưỡng chứ , trong lúc sốt ruột anh ta hét lớn : “ các ông muốn tìm tên giặc già Ngô Đạo Tử , nhà của hắn ở trên lầu đấy , các ông cứ lên đó mà đập phá , lên đó mà lục soát . không liên quan gì tới tôi cả , tôi chỉ là hàng xóm của hắn , tôi không thân quen với hắn đâu ! tôi chỉ giúp hắn trông tiệm thôi mà …….”
Tiểu Lục đã bị đẩy vào trong xe , 2 tên đàn ông đè chặt lấy anh ta , tuy vẫn không làm gì quá đáng với Tiểu Lục , nhưng mà rõ ràng họ là những tay rất kinh nghiệm , đè chặt vào khớp xương ở trên bả vai của anh ta .
Tiểu Lục la hét 1 hồi , lúc này bị lôi lên xe ngồi , trong đôi mắt bỗng nhiên nhấp nháy tia sáng khác thường . 1 tay đã bình tĩnh ấn vào phần eo của tên đàn ông ngồi ở bên cạnh , nhưng mà dường như anh ta lại do dự cái gì đó , tia sáng trong đôi mắt đã dần dần biến mất , cánh tay đó lén lén rút về lại , tiếp tục tạo ra dáng vẻ hoảng hốt sợ hãi , trong lòng thở dái 1 tiếng , sau đó mới chịu ngoan ngoãn ngồi yên .
Tên đầu trọc vẫn đang đứng trong cửa tiệm , đôi mắt quét ngang 1 vòng trong này , nhìn thấy những món “ pháp bảo” như la bàn , kiếm gõ , viết chu sa được để ngay ngắn trên bàn , vẫy vẫy tay , hạ lệnh : “ toàn bộ mang đi !”
3 tên thuộc hạ dồn dập nhào tới , không quan tâm đó là những thứ pháp bảo từng được tổ sư sử dụng qua , cầm lấy ném vào trong chiếc túi mang theo , ngay sau đó tất cả nhào lên xe , khởi động chiếc xe rời khỏi .
“ các vị đại ca , các vị muốn tìm tên Ngô Đạo Tử trả thù ,bắt tôi làm gì chứ ? tôi chỉ là 1 người giúp hắn coi tiệm thôi mà , không có chút quan hệ gì với tên khốn Ngô Đạo Tử cả !” Tiểu Lục vừa nở nụ cười vừa cẩn thận dùng lời nói thuyết phục , nhưng trong lòng lại thầm chửi 1 cách độc địa , hôm nay ra đường quên tự xem cho mình 1 que , xem ra hôm nay mình vận đen ngập đầu , trọc khí xung thiên ,điềm gỡ không hay rồi đấy ……. A xì xì xì xì ! thiếu gia ta đây quầng sáng hộ thể , quỷ thần bất xâm , mệnh cung có ánh sáng vàng , đại cát đại lợi mới đúng !
vô lượng thọ phật , a di đà phật , chân chủ phù hộ , a le lu nha , á xì xì xì xì , Gia Cát tổ sư xin hãy phù hộ cho đệ tử bình an vô sự mới đúng …….
Chiếc xe hơi chạy không ngừng , mặc dù đang ở trong thành phố nhưng vẫn phóng chạy như bay , giống như là không thèm quan tâm tới quy tắc giao thông vậy . Tiểu Lục đang ngồi trong xe sợ tới nỗi la hét um sùm , tới khi chiếc xe chạy ra khỏi thành phố , dần dần chạy thẳng vào con đường lên núi khá nổi tiếng trong thành phố , anh ta mới chịu im miệng lại .
Đây là khu vực có tiếng của người nhà giàu , xung quanh 2 bên đường đều là những căn biệt thư của các tay phú hào giàu có , căn nhà kém nhất cũng có trị giá trên 10 triệu đồng . những cánh cửa lớn của các căn biệt thự đều xây dựng 1 cách tinh xảo lạ thường , tuy độ tu hành của Tiểu Lục không cao , nhưng mà linh giác vô cùng phát triễn , có thể cảm thấy những hơi khí của sự giàu sang đang không ngừng phóng vào mặt mình , trong lòng không ngừng thầm nghĩ : hèn chi , hèn chi , hèn chi những người ở nơi này đều là những tay vô cùng giàu có , những tên phú hộ này lẽ ra trên người đã mang theo khí chất cao quý , cộng thêm phong thuỷ ở nơi này cực tốt , chính làmãnh đất ẩn phong tụ khí , sơn hoàn thuỷ bão , có thể nói người dựa địa thế , địa trợ nhân khí , hèn chi nơi này sống này những tên phú hào .
Chiếc xe đi theo con đường chạy thẳng lên trên , chạy tới 1 căn biệt thự rất lớn , chiếc xe đậu ngay trước cổng lớn , chỉ nhìn thấy máy camere nhấp nháy vài cái , cánh cổng sắt lập tức tự động mở ra .
Tiểu Lục giống như là đang bị giam tội phạm lôi vào trong biệt thự .
A , lớn thật , căn biệt thự 3 tầng này rộng phải trên 2000 mét vuông chứ chẳng chơi , trong ngoài xây 2 lớp sân vườn , sân bên ngoài có đứng đầy những tên vệ sĩ mặc bộ đồ tây màu đen , trên tai đeo mirco , luôn mang theo dáng vẻ vô cùng cảnh giác , và sân trong càng đẹp hơn nữa , có thể nhìn thấy cảnh biển , ngoài ra còn có vườn hoa và hồ bơi , xem ra những tay nhà giàu biết cách hưởng thụ thiệt .
Lẽ ra còn định quan sát tỷ mỷ hoàn cảnh xung quanh , nhưng khi những tên vệ sĩ phóng những ánh mắt sắc lạnh về phía Tiểu Lục , anh ta lập tức hoảng hốt cúi đầu xuống .
Bước vào trong biệt thự , Tiểu Lục được đưa tới 1 căn phòng giống như là phòng tiếp khách , tên vệ sĩ “ hộ tống” Tiểu Lục đã dùng sức đẩy anh ta vào phòng , sau đó pằng 1 tiếng đóng cửa lại .
“ XX cái OO tụi bây đi !” Tiểu Lục chửi lớn 1 tiếng , quay đầu lại nhìn vào trong phòng , không kềm được ngơ ngác cả người : “ hả ? các vị tiền bối , sao các vị lại có mặt ở đây ?”
thì ra ở trong phòng này đã tụ tập đầy đủ những nhân vật có tiếng trong giới huyền học !
à , cơ bản là những tên thầy bói lừa đảo chuyên nghiệp tương đối có tiếng trong thành phố đó mà !
“ ái da , Đào bán tiên ở thành nam ! Trương thiết chủy của thành bắc ! hả , ngoài ra còn có Mạc lão tiền bối nữa ! cơn gió nào đã thổi các vị tới vậy ?” Tiểu Lục hí hí há há chào hỏi . nhưng cũng chỉ chào hỏi 3 tên lừa đảo có tiếng tăm lớn nhất ở đây , còn những người khác, Tiểu Lục tuy không quen biết , nhưng đa số là những tên lừa đảo giang hồ khá nổi tiếng thì phải .
lẽ ra lúc nãy khi nhìn thấy có người bị đẩy vào phòng , 3 tên cáo già lập tức lộ ra vẻ mặt mừng rỡ , nhưng khi nhìn kỹ thì ra đó là Tiểu Lục , trong mắt lại không ngừng lộ ra những ánh mắt thất vọng .
người có tuổi tác cao nhất là vị Mạc lão tiền bối , đó chính là tiền bối cao nhân trong giới lừa đảo trong thành phố này , mái tóc đã bạc trắng , bộ mặt luôn mang theo dáng vẻ ung dung hiền hậu , nhìn thấy Tiểu Lục , không kềm được thở 1 hơi dài : “ đấy không phải là cháu của Ngô Đạo Tử sao ? cậu ….. ông chú của cậu đâu rồi ?”
tìm thấy 1 chiếc ghế trống ngồi xuống , Tiểu Lục cười nói : “ các vị tiền bối , ông chú của cháu đã đi vân du khắp nơi từ hôm qua rồi , nên cháu mới bị họ bắt tới .” đôi mắt quay tròn , thử hỏi : “ các vị này cũng là …..”
trên mặt Tiểu Lục tuy vẫn đang nở nụ cười , nhưng trong lòng đang có chút nghi hoặc , chẳng lẽ tên khốn Ngô Đạo Tử tính ra hôm nay hắn sẽ bị gặp nạn này , nên mới cố ý bỏ trốn sao ? à , dù sao thì , không phải xã hội đen đòi nợ thì tốt rồi
ông Trương thiết chủy chuyên giúp người ta coi phong thuỷ ở thành bắc có bộ mặt gầy ốm , vì muốn tăng thêm phần oai phong , trên mặt có để 1 bộ râu dê , 2 ngón tay vừa vuốt ve bộ râu của mình vừa than thở nói : “ à , đáng tiếc . nơi này xảy ra 1 chuyện khó giải quyết , nếu như là ông chú Ngô Đạo Tử của cháu tới , dựa vào pháp lực cao cường của ông ta , chắc sẽ tìm ra cách giải quyết , nhưng mà không ngờ ông ta lại đi vân du khắp nơi vào lúc này !”
“ chủ hộ nơi này mời tất cả các vị tới đây , rốt cuộc là có chuyện gì khó giải quyết vậy ? chẳng lẽ với thực lực và kinh nghiệm của tất cả các vị cũng không giải quyết nổi chuyện này sao ?” Tiểu Lục nhanh chóng thay đổi đầu đề câu chuyện , nhìn vào Mạc lão tiền bối cười nói .
tên lão già đó mang theo nụ cười ái ngại , tất cả những người có mặt trong phòng đều không thót ra được câu nào .
nhóm người này thật ra không có chút bản lãnh gì cả, chẳng qua chỉ là dựa vào miệng lưỡi khéo léo của mình , đi lừa gạt những ông bà ngu ngốc , để kiếm chút tiền mà thôi .
phải nói rằng , tên Ngô Đạo Tử tuy là 1 tên khốn nạn , nhưng mà ít nhiều hắn cũng có chút bản lãnh . chỉ là ngày thường có mối quan hệ không mấy hoà hợp với những đồng đạo trong thành phố này .
có thể hoà hợp sao ? làm nghề gì cũng phải có quy ước hành nghề , tuy mọi người đều cùng kiếm cơm ăn , nhưng mà phải phân công rõ ràng , bạn xem bói của bạn , người ta coi tướng của người ta , bạn tạo phong thuỷ của bạn , người ta khử tà của người ta . không ai được xâm phạm tới lãnh vực của người khác , nước giếng không xâm phạm nước sông . nếu không thì , sẽ bị cho là giành chén cơm của người ta .
còn tên Ngô Đạo Tử , xem bói coi tướng , tạo phong thuỷ khiêm luôn nhiệm vụ trừ tà diệt ma . chỉ cần có tiền kiếm thì cái gì cũng dám làm , cách làm đó rõ ràng đã vượt qua ranh giới của người khác . vài năm gần nay đã không biết giành hết bao nhiêu chén cơm của người ta rồi , tất nhiên sẽ bị người khác ghét bỏ rồi . những người này ngày thường đã không biết hết bao nhiêu mũi tên ngầm vào người ổng , nhưng mà thủ đoạn của Ngô Đạo Tử rất thông minh , bao nhiêu năm vẫn có thể sừng sững đứng vững , ngược lại còn càng lúc càng nổi tiếng . những tên đồng đạo tuy rất đố kỵ , nhưng cũng không còn cách nào khác , trong lòng cũng có chút khâm phục bản lãnh của Ngô Đạo Tử .
nhìn thấy mọi người sắc mặt ái ngại , trong lòng Tiểu Lục lập tức rực sáng !
chắc là chủ nhân căn hộ này đã gặp chuyện gì không hay , nên mới mời hết những vị “ cao thủ” nổi tiếng trong giới huyền học trong thành phố tới đây , kết quả họ vẫn không giải quyết được vấn đề , nhóm người này lập tức sực nhớ tới tên khốn Ngô Đạo Tử .
trong chuyện này e rằng có 1 vài mùi vị không hay rồi !
“ à ….. là thế này .” tên Mạc lão tuổi bối cao tuổi nhất ở đây, xem ra bộ mặt của tên lão già này là dầy nhất rồi , nên ổng là người đầu tiên lên tiếng : “ Tiểu Lục , chú của cháu không có ở trong thành phố thật sao ? à , vậy phải làm sao đây ? chủ nhân căn hộ này đã mời chúng tôi tới đây , nhưng mà chuyện này chúng tôi không thể giải quyết được , họ đã bắt giam chúng tôi ở lại đây, ngày nào chưa giải quyết xong , e rằng ngày đó họ không chịu thả người .”
Tiểu Lục lập tức tạo ra dáng vẻ như lòng đầy căm phẫn , la lớn : “ lẽ nào như vậy được ! những chuyện này cũng có thể ép buộc người ta sao ? cái này …..”
” nhỏ tiếng ! nhỏ tiếng !” tên Trương Thiết Chủy hoảng hốt ngắt lời Tiểu Lục , gượng cười nói : “ nhà họ Điền tiền tài quyền thế , vả lại ….. thế lực của họ rất kinh người , những tên cô hồn như chúng tôi không dám chọc giận người ta …..”
vừa nghe Trương Thiết Chủy nói xong , Tiểu Lục lập tức biến sắc : “ họ Điền ? chẳng lẽ là nhà họ Điền kia ?”
” chứ còn nhà họ Điền nào nữa ? ở thành phố này ,ai mà không biết nhà họ Điền hành sự hoành hành ngang ngược chứ ? họ đã từng nói , nếu chuyện này xử lý không xong , sẽ bắt bọn tôi chết theo đấy !”
Tiểu Lục không nói gì cả , anh ta hiểu rõ nhà họ Điền vô cùng ngang ngược . người ta có quyền có thế , dưới quyền có tới vài công ty rất lớn , ngoài ra còn nghe nói rằng có bối cảnh xã hội đen ở hải ngoại nữa chứ , nghe nói còn là thủ lĩnh của các vụ buôn lậu vũ khí . ngày thường những tay đại ca trong các tổ chức xã hội đen nhìn thấy lão già họ Điền đều phải cúi đầu vẫy đuôi đấy chứ .
Nếu như nhà họ Điền muốn giết mấy tên lừa đảo giang hồ này , dễ như giết chết 1 con kiến vậy .
Nghĩ tới điều này , bỗng nhiên cánh cửa phòng khách được mở ra , 4 tên đàn ông mặc đồ đen bước vào , sau đó 1 trong 4 tên đàn ông đó la lớn : “ vị nào là môn đồ của Ngô Đạo Tử đại sư ?”
bước đi vội vã , 1 tên đàn ông trung niên lớn bước bước vào , dáng vẻ của ông ta như đang rất vội vàng . người này có thân hình cao lớn , mặc bộ đồ tây màu thẫm , chỉ nhìn sơ qua thôi cũng biết bộ đồ cao cấp đó phải trên 5 chữ số . Tiểu Lục đi theo Ngô Đạo Tử phiêu bạc giang hồ bấy lâu nay , năng lực sát ngôn quan sắc ít nhiều cũng có .
Nhìn dáng vẻ của ông ta vô cùng đoan chính , giống hệt như câu nói “ tướng mạo đường đường” mà người xưa thường dùng để nhận xét 1 người nào đó . chỉ là đôi lông mày đang díu chặt lại , rõ ràng là đang có chuyện lo lắng gì đó .
Tiểu Lục vô cùng bình tĩnh sửa soạn lại dáng vẻ của mình , mới từ từ bước ra , lộ ra 1 nụ cười không nóng không lạnh , dịu giọng nói : “ tại hạ chính là đệ tử của môn phái Gia Cát , chào tiên sinh .”
Mọi cử chỉ của anh ta , đã khiến cho những người có mặt ở đây đều phải khâm phục . phải biết rằng những năm này hành nghề lừa đảo , cái vẻ bề ngoài chiếm 1 vị trí rất quan trọng , nếu cái vỏ ngoài thậm tệ thì sẽ còn muốn ghé mắt nhìn vào nữa chứ .
Dáng vẻ của Tiểu Lục , nụ cười không nóng không lạnh , thần thái không hấp tấp luống cuống , tỏ ra dáng vẻ đạo mạo nghiêm trang , giống như tất cả đều nắm rõ trong lòng bàn tay , đấy mới chính là khí phách của những bậc cao nhân ! cộng thêm bộ đồ anh ta đang mặc trên người …….
A , vì hôm nay Tiểu Lục phải phụ ông chú coi tiệm , nên mới mặc bộ đồ dân tộc có phong cách cổ xưa __ chẳng lẽ bảo anh ta mặc bộ đồng phục đi học , mặc đôi giầy thể theo để giúp người ta coi bói sao ?
Cộng thêm tướng mạo xuất chúng của Tiểu Lục , mang theo chút mùi vị phong thần tuấn tú , với 1 tướng mạo và cách ăn mặc như thế này , ít nhiều cũng có dáng vẻ của những vị cao nhân đắc đạo .
Đôi mắt của người đàn ông trung niên lập tức phóng về phía Tiểu Lục , ánh mắt vừa mới tiếp xúc với nhau , trong lòng Tiểu Lục lập tức rung lên , ánh mắt của người này rất có thần , hoàn toàn không hề lộ ra chút khí chất tà ác gì cả , rõ ràng là có chút bản lãnh trong việc bồi dưỡng phẩm chất đức hạnh .
“ hả , chính là anh ư ?” tên đàn ông trung niên có chút bất ngờ, nhưng sau khi quan sát Tiểu Lục 1 hồi , trong ánh mắt mới miễn cưỡng lộ ra vẻ hài lòng . trong lòng thầm nghĩ : những người có tướng mạo dị thường thường có năng lực khác người ! thằng nhóc này tuy trẻ tuổi , nhưng mà trông dáng vẻ chắc cũng có chút thực lực , chỉ hy vọng nó không phải 1 cái gối thêu hoa .
ngay sau đó ông ta lại liếc mắt ám chỉ với thuộc hạ 2 bên , 4 tên thuộc hạ ở phía sau mới nhường ra 1 lối đi, tên đàn ông trung niên bình thản nói : “ mời tiểu sư phụ , trong nhà tôi có xảy ra 1 chút sự cố , nên hy vọng ngài có thể giúp tôi hoá giải , chúng ta hãy ra ngoài rồi tôi sẽ nói rõ ràng hơn .”
Tiểu Lục mỉn cười , cũng không từ chối , cùng tên đàn ông trung niên đó bứơc ra khỏi phòng . đám lừa đảo ở phía sau đều không kềm được lộ ra những ánh mắt phức tạp , có kẻ thì mang theo tâm trạng cười trên đau khổ của người khác , đó là những tên trước nay đỏ mắt với Ngô Đạo Tử . cũng có những người mang theo tâm trạng mong đợi , hy vọng Tiểu Lục có thể ra tay giải quyết vấn đề , để chủ nhân có thể thả họ về nhà
Bước ra khỏi phòng , lại đi tới 1 phòng khách nguy nga lộng lẫy , vừa bước vào phòng , 4 tên thuộc hạ ở phía sau đã đóng cửa lại , ánh mắt của người đàn ông trung niên ám chỉ bảo Tiểu Lục hãy ngồi xuống , lúc này ông ta mới thở dài 1 tiếng , vẻ u sầu giữa đôi lông mày lại bắt đầu hiện rõ ra , nhỏ tiếng nói : “ không biết tiểu sư phụ xưng hô sao đây ?”
đôi mắt của Tiểu Lục quay tròn , mỉn cười nói : “ đệ tử của môn phái Gia Cát , Điền tiên sinh có thể gọi tôi là Tiểu Lục .”
” à .” người đàn ông đó dường như không mấy lưu tâm , trầm giọng nói : “ Tiểu Lục tiên sinh . tôi tên là Điền Trấn , cũng có chút tiếng tâm ở thành phố này , chắc anh đã từng nghe qua tên tuổi của nhà họ Điền của tôi rồi chứ gì . không giấu giếm gì anh , sự việc mà nhà tôi đang gặp phải , quả thật có chút kỳ dị , cho nên mới mời những vị cao nhân giới huyền học tới đây , đáng tiếc , hì hì ……” nói tới đây , giọng nói của ông ta trở nên rất dữ dằn : “ đáng tiếc là chư vị cao thủ đó đã làm tôi quá thất vọng .”
Tiểu Lục cũng không nói gì , chỉ yên lặng lắng nghe ông ta nói tiếp .
“ vụ việc này lần có chút kỳ lạ , cho nên …….” Giọng nói của Điền Trấn dần dần nghiêm túc hẳn lên : “ vụ việc lần nay cho dù có kết cục như thế nào , anh cũng không được tiết lộ ra ngoài !”
trong lòng Tiểu Lục có chút căng thẳng , lập tức mở miệng nói : “ nhưng mà những người ở ngoài kia …….”
Lông mày của Điền Trấn khẽ díu lại , toàn thân phát tán ra 1 luồng khí thế rất mạnh mẽ , lạnh lùng nói : “ chúng tuyệt đối không dám thốt ra nửa lời !”
Trong lòng Tiểu Lục có chút bất an , nhưng sắc mặt vẫn không hề biến đổi , bình thản nói : “ rốt cuộc là chuyện gì đã khiến cho Điền tiên sinh phải phiền lòng thế ?”
Điền Trấn trở dài 1 tiếng , sắc mặt có chút âm u , từ từ nói : “ là con gái của tôi …..” ngưng 1 hồi , ông ta lại nói : “ thế này nhé , anh cũng tôi đi xem qua sẽ rõ thôi .”
nói xong làm 1 động tác mời , chỉ về phía cánh cửa ở bên hông .
Tiểu Lục đi theo phía sau Điền Trấn , vừa mới đẩy cửa ra , lập tức cảm thấy 1 luồng khí lạnh phóng thẳng vào mặt , giống như có 1 luồng khí cực âm cực hàn nhào tới trước mặt , giống như muốn nhấn chìm ngũ quan lục giác của con người , lại giống như là vào mùa đông bị người ta ném sống hồ nước lạnh vậy , toàn thân trên dưới từ ngoài lạnh tới vào bên trong , cả trái tim cũng phải run lên cầm cập vì cái lạnh này .
“ 1 mùi vị không bình thường !” Tiểu Lục không tự chủ thốt lên 1 câu .!