• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy Gia Cát Nguyên Hồng cùng Đằng Thanh Sơn xuất hiện, mọi người đang ngồi đồng loạt đứng dậy, ánh mắt hướng về phía hai người Gia Cát Nguyên Hồng nhìn lại.

Ba sư huynh đệ Dương Đông, Đằng Thú, Tiết Tân nhìn Đằng Thanh Sơn với ánh mắt hoàn toàn là sùng bái cùng tôn kính. Gia Cát Vân thì bội phục cùng kích động, tứ đại thống lĩnh cũng không khác Gia Cát Vân là mấy.

Đằng Thanh Sơn suốt đời sáng tạo kỳ tích vô số, cho dù là đạt được Tiên Thiên năm 17, hay trở thành chí cường năm 40 tuổi. Tại trong mắt bọn họ, việc này căn bản là không có khả năng. Thế nhưng Đằng Thanh Sơn đã làm nhưng điều không này trở thành có.

Nếu nói Đại Vũ, Tần Lĩnh, Lý Thái Bạch, Thích Già là tồn tại trong truyền thuyết, cường đại tồn tại. Như vậy, Đằng Thanh Sơn là sự tồn tại của thần tích.

Có điều là, dưới sự kích động của mọi người còn mang theo một chút khó hiểu. Nguyên nhân của nó, đó chính là khuôn mặt của Đằng Thanh Sơn. Tuy nói, hình dạng không thay đổi, nhưng ánh mắt, cùng với tóc màu vàng lại làm mọi người không giải thích được.

Bọn họ đều gặp qua Đằng Thanh Sơn, nhưng lại đối với Đằng Thanh Sơn hết sực quen thuộc. Trước đây Đằng Thanh Sơn là hình dạng như thế nào bọn họ đều rõ ràng vô cùng. Nhưng hôm qua, Đằng Thanh Sơn xuất hiện tại Bạch Mã hồ vẫn là hình dạng trước mắt này.

Các đại thống lĩnh không phải hoài nghi Đằng Thanh Sơn là giả, bởi vì sự cường đại của Đằng Thanh Sơn không cách nào khiến họ hoài nghi. Thế nhưng, bọn họ không giải thích được tại sao sau 15 năm Đằng Thanh Sơn lại thay đổi hình dạng? Hơn nữa, trong 15 năm qua, Đằng Thanh Sơn đi nơi nào? Ngay cả môn phái mình thành lập bị diệt môn cũng không xuất hiện, nhưng tại lúc Quy Nguyên Tông sắp sửa bị nuốt chửng lại xuật hiện?

Mọi người mang theo sự khó hiểu nhìn Gia Cát Nguyên Hồng và Đằng Thanh Sơn hai người bước vào gian phòng.

Tự nhiên, nghi hoặc trong lòng của các đại thống lĩnh sẽ không có đáp án. Trừ khi Đằng Thanh Sơn giải đáp cho bọn họ, nếu không trên Cửu Châu này sẽ không ai có thể giải đáp hai vấn đề này.

Gia Cát Nguyên Hồng mang theo Đằng Thanh Sơn vào trong phòng nghị sự, lúc Đằng Thanh Sơn bước chân vào phòng một phút, các đại thống lĩnh, bao gồm cả Dương Đông tam huynh đệ ở bên trong đều nghiêm nghị cả lên. Bởi vì, đi tới phòng này chính là chí cường giả Đằng Thanh Sơn!

Hiển nhiên, Đằng Thanh Sơn cũng không nói gì, theo Gia Cát Nguyên Hồng ngồi tại hai chỗ chủ vị. Kỳ thực lúc đầu chủ vị chí có một, nhưng bởi vì có sự tồn tại của Đằng Thanh Sơn, cho nên hôm nay tăng thêm một cái.

Đồi với cái chủ vị này, không có bất cứ ai dị nghị. Dị nghị? Ai dám?

Đối với sự cống hiên của Đằng Thanh Sơn cho Quy Nguyên Tông, tất cả mọi người đều có thể chứng kiến, mà lần này Đằng Thanh Sơn trở về lại làm cho Quy Nguyên Tông đang đứng trước miệng hổ có thể chạy thoát. Đối với Đằng Thanh Sơn, Quy Nguyên Tông đã xem sự tồn tại của là siêu nhiên.

“ Được rồi, mọi người cũng ngồi xuống đi.” Làm Quy Nguyên Tông thái thượng trưởng lão Gia Cát Nguyên Hồng mở miệng nói.

Gia Cát Nguyên Hồng vừa nói, các vị thống lĩnh phân chia nhau ngồi xuống, ánh mắt đều hướng Gia Cát Nguyên Hồng cùng Đằng Thanh Sơn hai người nhìn lại.

Nhìn mọi người, Gia Cát Nguyên Hồng sắc mặt nghiêm nghị, dường như có chút hưng phấn cùng kích động, nói : “ Các vị, mọi người hẳn là dự đoán được hôm nay ta triệu tập các vị tới là vị chuyện gì sao?

Nhìn thấy biểu tình của Gia Cát Nguyên Hồng, mọi người mọi nhìn sang Đằng Thanh Sơn, trong mắt hiện lên một chút kinh hãi. Thân là môn chủ Đằng Thanh Sơn trầm giọng nói: “Thanh Sơn, ngươi thực sự định thống nhất Cửu Châu sao?”

Gia Cát Vân nói ra, cho dù là các đại thống lĩnh đã biết trước nhưng giờ phút này cũng không nhịn được kích động nổi lên.

“ Sư phụ!” Một thân hắc bào Dương Đông đột nhiên đứng dậy, quỳ trên mặt đất, tàn bạo nói: “ Nhất định phải đem Vũ Hoàng Môn cùng Doanh thị gia tộc diệt bỏ!”

Nhìn Dương Đông quỳ xuống, Đằng Thú cùng Tiết Tân hai người cũng theo sát nhau quỳ xuống nói: “ Xin sư phụ phải trả thù cho Hình Ý Môn chúng ta!”

“ Các ngươi ba người đứng lên đi.” Nhìn 3 đồ đệ của mình, Đằng Thanh Sơn trong lòng có chút xấu hổ. 15 năm, mình thân là sự phụ của họ nhưng không có trợ giúp gì cho bọn họ. Bây giờ, Dương Đông, Tiết Tân, Đằng Thú ba người có thể tu luyện đến cảnh giới này đã là không sai rồi.

Đồng thời, ở dưới sự quan sát của Đằng Thanh Sơn, hắn phát hiện đại đồ đệ Đằng Thú lại có thể cùng đại địa hòa hợp nhất thể. Nhận thấy được điểm này, Đằng Thanh Sơn biết chỉ cần mình chỉ điểm một chút là có thể giúp Đằng Thú đi vào Hư Cảnh!

Đằng Thú năm nay nhiêu? Cũng chỉ hơn ba mươi mà thôi, hơn ba mươi tuổi đạt tới Hư Cảnh, ngoài trừ mình cùng Hạng Phàm Trần thì trên Cửu Châu này sẽ không còn ai nữa?!

Đằng Thanh Sơn nói ra, ba huynh đệ Dương Đông đứng lên, về chỗ của mình.

Tiếp theo, Đằng Thanh Sơn biết mình nên nói ra.

Con ngươi màu vàng nhạt đảo qua các đại thủ lĩnh, thản nhiên nói: “ Vũ Hoàng Môn nếu tại ta không ở lại dám diệt Hình Ý môn của ta, như vậy Vũ Hoàng Môn cũng không cần tồn tại trên Cửu Châu nữa. Về phần Doanh thị gia tộc, nếu như đem lãnh địa rút lại còn 1% trước kia, ta có thể không diệt bọn họ. Ừ, ta sẽ không tham dự đại quy mô chiến đấu. Các ngươi đem tin tức này thả ra đi, ba ngày sau ta liền hành động.”

Nói xong, Đằng Thanh Sơn liền trầm mặc không nói.

Nhưng những lời mới nói ra của Đằng Thanh Sơn lại khiến cho mọi người nhiệt huyết sôi trào, cho dù là tâm tình rất là bình thản Gia Cát Nguyên Hồng cũng không khỏi nắm lại nắm tay.

Vì sao Đằng Thanh Sơn không diệt Doanh thị gia tộc? Giữ hắn lại không phải là một tai họa ngầm sao?

Tự nhiên, tại họa ngầm nhất định sẽ có. Thế nhưng, Đằng Thanh Sơn không hy vọng Quy Nguyên Tông chỉ dựa vào lực lượng của mình để thống nhất Cửu Châu. Doanh thị gia tộc dưới sự đả kích của mình nhất định tại không lâu sau trong tương lai sẽ lấy phương thức bá đạo để xuất hiện, cũng nhất định trở thành địch thủ của Quy Nguyên Tông.

Giữ được một lúc, nhưng không giữ được một đời. Cuối cùng, Quy Nguyên Tông vẫn là phải dựa vào chình mình.

...

Ba ngày, ba ngày thời gian, mặc kệ là tin tức tại Bạch Mã hồ hay chính Quy Nguyên Tông truyền ra, trong nháy mắt trải rộng khắp Cửu Châu.

Mà ở trong ba ngày này, Vũ Hoàng Môn hoàn toàn thay đổi! Ngoài trừ một ít người ở lại Vũ Hoàng Môn, hơn mười vạn đệ tử tất cả đều giải tán lập tức, căn bản không cần chiến đấu, Vũ Hoàng Môn cũng đã sụp đổ! Lúc này, Vũ Hoàng Môn to như vậy đã trở thành cái xác không.

Mà Doanh thị gia tộc, cũng sợ hãi! Tin tức của Quy Nguyên Tông làm cho bọn hắn nổi giận. Nhưng mà, bọn họ nổi giận chỉ có thể tự mình chịu. Tiếp thu điều kiện của Đằng Thanh Sơn hay phản kháng?

Nếu như tiếp thu, Doanh thị gia tộc cũng chỉ còn lại 1% lãnh địa! 1%, vậy là còn bao nhiêu? Hơn nữa, cùng liền hơn ba ngày, Doanh thị gia tộc rất nhiều đệ tử phản bội!

Không tiếp thu? Không tiếp thu nói vậy đợi nắm đấm của Đằng Thanh Sơn đi!

Nguyên bản, Đằng Thanh Sơn là muốn tiêu diệt Doanh thị gia tộc. Thế nhưng, đang nhìn đến thân nhân mình không có bị tổn hại, cũng xem Doanh thị gia tộc cũng không phải là chủ mưu, Đằng Thanh Sơn cũng không muốn lạm sát. Cho nên, mới đưa ra một điều kiện cho thế.

Về phần Doanh thị gia tộc không chịu tiếp thu, đó là chuyện của họ.

Ba ngày sau….

“ Vù!”

Đằng Thanh Sơn cả người hóa thành một đạo kim sắc lưu tinh hướng Vũ Hoàng Môn bay đi. Không quá bao lâu, Đằng Thanh Sơn cũng đã đi tới Vũ Hoàng Môn, chỗ con Hắc Hùng Sơn.

Đằng Thanh Sơn xuất hiện, nhất thời khiến con Hắc Hùng chú ý, Đằng Thanh Sơn nhàn nhạt nhìn Hắc Hùng, thả ra áp lực khủng bố, làm cho Hắc Hùng quỳ trên mặt đất, không dám ngẩng đầu lên không trung.

“ Đằng… Đằng Thanh Sơn!!”

Thấy Đằng Thanh Sơn, đám đệ tử ở lại tử thủ Vũ Hoàng Môn trong nháy mắt trở nên sợ hãi.

Nhìn toàn bộ Vũ Hoàng Môn, đứng ngạo nghễ trên bầu trời Đằng Thanh Sơn hơi lắc đầu, không có nhìn nhiều cái gì. Giơ lên bàn tay, năng lượng hệ kim khổng lồ tại trên bàn tay Đằng Thanh Sơn tụ tập lại.

Đằng Thanh Sơn không muốn làm gì nhiều, chỉ là đem Vũ Hoàng Môn hủy diệt. Mà việc này đối với hắn mà nói, thật sự quá đơn giản. Vì sao chí cường giả thống nhất thiên hạ? Đó chính là bởi vì, hắn là vô địch trên Cửu Châu.

“ Thanh Sơn chí tôn!”

Đột nhiên, một cái hùng hậu âm thanh vang lên.

Nghe thanh âm như thế, Đằng Thanh Sơn mỉm cười, kim sắc thủ ấn đã hướng Vũ Hoàng Môn hạ xuống.

“ Ầm ầm!!”

Tiếng nổ mạnh vang lên, Vũ Hoàng Môn giờ khắc này hoàn toàn bị tiêu diệt.

Sau một khắc, Đằng Thanh Sơn cũng đã biến mất ở trên bầu trời Vũ Hoàng Môn. Mà đúng lúc này, một thân ảnh khổng lồ xuất hiện ở trên bầu trời Vũ Hoàng Môn. Cao to hơn năm thước thân thể, nắm tay hơn một thước, kim sắc áo giáp, trong mũ giáp lộ ra hai con mắt.

Thân hình to lớn náy chính là Hùng tôn giả đã thủ hộ Vũ Hoàng Môn mấy nghìn năm qua.!

Hùng tôn giả tuy rằng vẫn đứng ở Vũ Hoàng Môn, không hỏi thế sự. Thế nhưng, Vũ Hoàng Môn động tác nó điều biết. Nhất là việc tiêu diệt Hình Ý Môn, Hùng tôn giả cũng biết. Chỉ là, nó không có đi ngăn cản? Hùng tôn giả chỉ thủ hộ Vũ Hoàng Môn, đối với việc làm bên ngoài của Vũ Hoàng Môn nó đều không can thiệp.

Lúc Hùng tôn giả cảm thụ được khí tức khủng bố của Đằng Thanh Sơn, Hùng tôn giả trong nháy mắt biết rằng Đằng Thanh Sơn vẫn chưa chết. Mà Đằng Thanh Sơn tới Vũ Hoàng Môn làm cái gì? Rất đơn giản, đem Vũ Hoàng Môn hủy diệt.!

Hùng Tôn giả sợ hãi, thế nhưng nó vẫn là muốn ngăn cản. Thế nhưng, đứng ở Hư Cảnh đại thành nó không có biện pháp đối mặt với lực lượng của chí cường. nhìn Vũ Hoàng Môn bị tiêu diệt, Hùng tôn giả trong lòng chỉ thở dài một tiếng: “ Đại Vũ, lão Hùng ta năng lực có hạn.”

Mà đúng lúc này, ánh mắt Hùng tôn giả nguyên bản bất đắc dĩ lại trở nên khiếp sợ, thậm chí kinh hãi. Bởi vì, một cái thanh âm quen thuộc không thể quen thuộc hơn được nữa xuất hiện trong đầu nó.

“ Lão Hùng, này không thể trách được ngươi. Được rồi, ngươi cũng đừng ảo não nữa. Cái gì nên vứt bỏ thì vứt bỏ, ta đã bỏ rồi, ngươi cũng không cần đi thủ hộ nữa. Ừ, ngươi trước tiên tại Cửu Châu sống một chút đi, hai năm sau ta sẽ đến tìm ngươi…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK