- Reng…..eng…eng…- tiếng chuông điện thoại của Vanessa vang lên . Nó đang ngủ thì nghe tiếng chuông điện thoại vang lên thì khua 2 tai để tìm cái điện thoại kia
- A……….l………ô….- Nó nói bằng cái giọng mớ ngủ và kéo dài ra ( Giọng này mai mốt đi bán kẹo kéo là đắt hàng lắm đây)
[ Vanessa: con kia , mày nói ai đi bán kẹo kéo - Crystal: em nói chị đó. Được không - Vanessa: không- Crystal : tại sao , e nói đúng mà , Chị đùng cãi vs em , cãi không lại đâu chị ak]
- Tao có chuyện muốn nói nek ! – Nhỏ nói bằng cái giọng hớn hở nhưng
- Chuyện……..gì…n..ó..i …lẹ…..đi …..cho tao…ngủ - Nó nói có 1 câu đơn giản nhưng cũng đủ khiến cho người đối diện hết hứng nói vì cái giọng bán kẹo kéo đắt khách kia
- Tao cho mày 5’ để mày vào toilet để rửa mặt . - Giọng nhỏ trầm lại rồi bất ngờ
- Nhanh…..anh..anh – Nhỏ hét lên mà nó cứ tưởng tượng là nguyên 1 quả boom nguyên tử dội vào tai làm cho nó quăng điện thoại mà chạy vào toilet rửa mặt
Chưa đầy 3’ sau đã thấy nó từ toilet bước ra và lượm cái điện thoại lên
( chuyện là vầy nó đang ngái ngủ mà được nghe cái giọng hơn boom nguyên tử của nhỏ làm cho nó giật mình tỉnh ngủ và quăng cái điện thoại xuống đất và không thương tiếc )
- Alô – nó nói
- Mày tỉnh ngủ chưa – Nhỏ hỏi bằng cái giọng nghi ngờ
- Tao tỉnh rồi – NHưng nó giả nói bằng cái giọng vẫn còn ngái ngủ của mình
- Giờ mày muốn làm sao hả, bạn yêu – Nhỏ nói nhưng trong giọng nói đó có một cái gì giống như một câu hỏi ra lệnh
- Không !!! Tao tỉnh rồi , tỉnh rồi – Nó nói nhanh để ch chặt cái quả boom nguyên tử chuẩn bị nổ lần thứ 2
- Thôi ! Vào vấn đề chính đi- Nó nói tiếp
- Ukm ! Vậy thì nghe đây , Tí mày rảnh không , qua nhà Alice chơi đi , hum qua khhông thất nó đâu hết – nhỏ nói bằng cái giọng nhõng nhẽo
- Ukm ! VẬy cũng được ! – Nó nói
- Vậy mày đợi tao nha . Chút nữa tao qua nhà mày rồi đi cùng luôn – Nhỏ nói rồi cười híp cả mắt lại , lúc nàu trông nhỏ thật là dễ thương
- Ukm ! Nhanh đó nha – Nó nói vậy thui chứ nó thừa biết là nhanh nhất của nó thì cũng là 1 tiếng
- Ukm!! Bye bye , tao đi thay đồ đây , tao sẽ qua sớm nha – Nhỏ nói rồi cúp máy
- Ukm !...- Nó chưa kịp nói bye bye thì đã nghe mất tiếng “ tút tút tút .
Quá hiểu ý con ban nó khẽ lắc đầu rồi cúp máy. Lết cái xác của nó vào nhà vệ sinh tắm . Sau thi tắm và thay đồ xong , nó nằm đó lôi truyện Conan ra đọc
Hum nay nó mặc một cái quần đùi lộ túi và một cái áo balo . Nó vốn đơn giản nên mọi thứ nhanh gọn lẹ đối với nó . NHưng Lauren thì ngược lại mỗi lần mà đi đâu là Nhỏ mất nhiều thời gian nhất để lựa đồ
10’
20’
30’
40’ đã trôi qua mà nó vẫn khhông thấy bóng dáng con bạn đâu .Nhưng
- Két…et..- tiếng cánh cửa sắt nhà nó mở ra
- Brừm..ừm – Nó vừa nghe thấy tiếng xe đang tiếng vào trong là nó lấy cái giỏ rồi đi đôi giày cao gót 12phân phóng cái vèo xuống nhà
Nó đi ngang qua ông quản gia và nói nhanh :
- Tôi đi chơi với Lauren – Nó
- Cố có về ăn cơm không ạ - Ông quản gia nói
- Không tôi sẽ đi ăn – Nó vừa nói vừa bước nhanh về phía cánh cổng
Nói xong , nó cố bước ra ngoài nhanh nhất có thể trước khi để Lauren bước vào nhà
Nó nhớ lại lần trước ( cái này là Vanessa nhớ lại lúc đó nha mọi người iu quý)
Có lần vì quá chủ quan vì nghĩ là nhỏ sẽ tới trễ thế nên nó lăn ra ngủ . Ai ngờ đâu nhỏ đến mà không thấy nó đâu nên đã…….
- Eeeeeeeeeeeeeeee!!!! Con kia . Mày biến đi đâu rồi. Hẹn tao cho cố xác vào rồi biến đi đâu mất – Nhỏ nói mà như là Mỹ thả nguyên 1 quả boom nguyên tử vào thành phố Hiroshima ở NHẬT BẢN
Làm cho nó đang ngủ ở trên giường mà đo đất miễn phí và nó muốn đi gặp bác sĩ Tai-Mũi- HỌng để khám.Nhưng nó còn nhẹ, ông quản gia và mấy người làm đang đứng gần đó lăn ra xỉu làm nó phải tốn tiền gọi bác sĩ chuyên gia về Tai đến khám cho mấy người đó ( tốn mớ tiền)
Trên đường đi thì còn bị nó thuyết giáo miễn phí 1 tràng dài vì cái tội mê ngủ mà trễ hẹn với nhỏ
Nó thoáng rùng khi nghĩ đến lúc đó . Quay lại với hiện thực nó bước nhanh ra khỏi nhà
- Ê! Tao ra rồi đi thôi – Nó
- Ra nhanh nhở - Nhỏ
- Không ra nhanh để được nghe nguyên quả boom nguyên tử phát nổ hã! – Nó đá đểu nhỏ mà trong lòng kiềm chế để không phát ra tiếng cười
- Mày dám nói đểu tao . Tao không thèm nói chuyện với mày nữa – Nhỏ nói mà khuông mặt phụng phịu dễ thương chết người
Nhỏ nói xong nhưng thấy lạ là không thấy tiếng đáp trả lại . Nhỏ thắc mắc nên nhìn sang nó thì
- Oh My god ! sao mình có thể làm bạn với 2 con nhỏ có thể ngủ all day vậy – Nhỏ ( Ý của chị 2 con nhỏ là Alice và Vanessa nhà ta đó mọi người)
Rồi không nói gì nữa , nhỏ bật một bài nhạc lên và khẽ hát theo
Những câu nói trên đầu môi
Phải chăng người trao cho riêng mình tôi ?
Dẫu đã biết anh không hề yêu
Nhưng vẫn mơ mộng nhiều
Vì anh lạnh lùng băng giá
Còn tôi con tim thật thà
Nên mình tôi, ôm lòng đêm nhức nhối
Xa là nhớ, đêm nằm mơ
Mơ tình ta xanh như bài thơ
Ánh trăng sáng, soi màn đêm
Đưa tình yêu qua thềm
Vì sao người không nhận lấy ?
Để tôi hoang mang tháng ngày
Anh ở đâu ? Cho tình tôi miên man
ĐK:
Ngày qua ngày gió thét gào vì anh hững hờ
Dù biết sẽ buồn lòng vẫn mãi chờ
Một mai đường xa chung đôi
Ân tình tuyệt vời lên ngôi
Tình yêu của những phút đầu, tựa như phép màu
Sưởi ấm cõi lòng vượt qua nỗi sầu
Để đêm mùa đông trôi xa
Nụ cười rạng ngời trên môi thiết tha ...
Nó đang khẽ hát thì phát hiện ra một điều gì đó nên
- Kit……….t…………- Tiếng bánh xe cọ sát với mặt đường tạo ra một âm thanh có thể nổi da gà
- Rầm…….- Chính xác là tiếng động tiếp theo sau khi thắng gấp. Âm thanh của tiếng động đó không ai khác là nguyên cái mặt của nó đập vào phía trước không thương tiếc
- Ax ! Con điên này . Mày làm cái gì vậy . Làm hỏng khuông mặt đẹp của tao rồi- nó nói phẫn nộ
- Đứa ngu như mày mà cũng quan tâm đến sắc đẹp hả - Nhỏ nói đểu
- Thui ! tao không cãi nhau với mày nữa – Nó nói giọng dịu lại
- Có chuyện gì mà mày thắng gấp vậy – Nó nói rồi lấy cái tay xoa xoa cái trán của mình
- Hizzzz! Tao xin lỗi ,mải hát nên chạy ngang ua nhà Alice mà không biết nên…nên – Nhỏ nói ấp úng mà không thành lời
- Thôi , tao biết rồi mày khỏi nói, tao không sao , lùi xe lại đi – Nó nói như vậy để cho Nhỏ không cảm thấy có lỗi
- Ukm ! Để tao lùi xe lại – Nhỏ nói mà cứ như là chụp được phao cứu sinh
Lần này nhẹ nhành , nhỏ lùi lại rồi dừng trườc ổng sắt nhà Alice
Nó mở cửa bước ra , đến bên cánh cổng có 1 cái bảng điện tử . Nó đặt bàn tay lên đó
- Bíp…… - Nó lùi lại , cánh cổng đang từ từ mở ra nhỏ chạy xe vào và cánh cổng đóng lại
Nhỏ đậu xe ngay cửa nhà Alice. Nhỏ bước xuống rồi tiến về phía nó đang đứng.
Lần này ngoài động tác đặt tay lên bảng máy tính
điện tử còn
có 2 động tác nữa là mật khẩu và kiểm tra vân mắt
- Cạch…..- Tiếng cánh cửa được mở ra
Tụi nó tiếng vào bên trong ! Tụi nó đi 1 vòng quanh nhà và không thấy Alice đâu hết.
- Ê ! con Alice đâu nhỉ ! – Nó hỏi nhỏ
- Tao cũng không biết nữa , đi khắp nhà mà có thấy nó đâu – nhỏ
- Con nhỏ này biến đi đâu nhỉ - Nó
- Ê ! khoan , mày có chắc chắn tìm khắp nhà chưa
- Rồi tao tìm khắp nhà rồi nhưng mà mày đã tìm phòng Alice
chưa – nhỏ nói
- Chưa ! Tao tưởng mày tìm rồi – Nó
- Vậy thì lên đó là biết chứ gì ! – nhỏ
- Good idea - Nó
[Mọi người biết tại sao Lauren đã nói vậy không? Tại vì mỗi lần nó đi đâu mà không kịp báo thì nó sẽ để lại 1 tờ giấy để báo cho mọi người biết]
Tụi nó đã suất hiện trước cửa phòng nó
- Cạch.....- Tiếng cửa được mở và nó bước vào đầu tiên và sau
đó là nhỏ
Quét đôi mắt khắp phòng và đùng lại ở ngay cái bàn . Nó tiến lại và cầm tờ giấy lên
- Lauren, lại đây , đúng như chúng ta nghĩ- Nó
- Đọc thử đi - Nhỏ nói bằng cái giọng thối thúc . Những lúc
như thế này nhìn nhỏ trông thật đáng yêu
“ Tao có việc phải về VN 1 thời gian , tụi mày ở lại quản lí bang cho tao . Có thể lần này tao sẽ đi hơi lâu . Tao cần tìm hiểu về chuyện đó . Tao cảm thấy có 1 vấn đề gì đó rất lạ nhưng tao không biết chỉ cảm nhận được thôi ( 2 chị này biết hế chuyện của Alice hết). Chuyện tao đi tụi mày không cho ai biết trừ thằng Zac ra . Hãy để nó giúp tụi mày quản lí bang . Có thể lần này đi tao sẽ không trở về nữa. Dù tao có truyện gì xảy ra , tao muốn tụi bây biết 1 điều , tao yêu tụi mày nhiều lắm”
- Ê ! Nó nói “ Có thể lần này đi mà không trở về” nào là “ tao yêu tụi mày nhiều lắm” là sao, Tao không hiểu – Nhỏ hỏi bằng cái giọng ngu ngơ
- Tao không biết , nhưng cũng không phải là không biết – Nó nói 1 câu khó hiểu
- Mày nói gì , tao không hiểu – Nhỏ
- Là như vầy , Mày nhớ có lần , Alice đã nói là gia đình nó ở VN
không , mẹ nó thì đã mất .
- Thì sao, – Nhỏ ngơ ngác hỏi ( dốt)
- Ánh mắt nó khi nói câu đó . Dù có chết tao cũng không thể
quên ánh mắt lạnh lùng đó. Ánh mắt đó là của 1 ác quỷ - Nó nói
và giọng hơi run
- Chẳng lẽ chuyện này có liên quan đến việc nó về VN – Nhỏ đã
gần hiểu ra mọi chuyện
- Đúng . Alice đã kể cho chúng ta nghe nhiều điều về gia đình
nó. Nhưng riêng mẹ nó thì chỉ đúng có lần đó là nó nói . – Nó
nói và khẽ gật gù khi hiểu ra vấn đề
- Chúng ta không biết lí do tại sao mẹ nó mất , nó chưa bao giờ
nói cho chúng ta biết điều đó- lần này đến lượt nhỏ hiểu vấn đề
- Sự thật sẽ được hé mở khi chúng ta về VN thôi – Nó nói
giọng thích thú khi chuẩn bị khám phá ra điều gì đó
- Ukm ! Về thôi mai chúng ta sẽ bay về VN- Nhỏ nói
- Ukm! Ok , tao muốn khám phá ra sự thật quá mày ui ! – Nó
nói và ánh mắt nó mơ màng nhìn xa cửa sổ
- Con kia ! Mày có về không , tao về trước nha , có gì đi bộ về
............- Nhỏ hét lên
Nó sực tỉnh ra :
- Ê ! Đừng , đợi tao chút , tao ra liền – Nó lao ra cửa nhanh
nhất có thể
Sau khi cài đặt lại hệ thống báo động . Tụi nó bước lên xe
- Ê ! Mày ui . Tao háo hức về Vn quá – Nhỏ
- Ukm ! Lâu rồi không về, không biết nó có thay đổi cái gì
không- Nó
- Thui giờ về nhà . Tao buồn ngủ rồi – Nó nói rồi lăn ra ngủ 1
cách ngon lành khiến cho nhỏ đang chạy xe mà lắc đầu vì con
bạn của mình
1 giờ trưa , Nhỏ bước vào nhà trong tâm trạng mệt mỏi rồi vác
cái xác lên của mình lên phòng ngủ thẳng cẳng
Đang ngủ thì :........
- TÍt..tít.tít.tít ......- Tiếng điện thoại của nhỏ vang lên
Khua tay khắp cái giường tìm cái đt . Tìm hoài không thấy đâu
hết . Nó ngồi dậy thì phát hiện ra là nó đang nằm lên cái đt thoại
“ Bạn có 1 tin nhắn mới”
Nó bấm vào đọc . Nó đọc tin nhắn bằng 1 mắt còn 1 mắt thì vẫn còn nhắm chặt .
“ Tối nay đi Bar , giao lại việc quản lý cho Zac , rồi sáng mai 11h trưa bay “ – Tin nhắn từ nó
“ Ukm ! vậy thì 11pm mày qua nhà tao nha” – Nhỏ
“ thui , mày qua nhà tao trở đi , tao lười lái xe lắm “ –Nó nói mà
khuông mặt nhăn lại
“ ukm ! Cũng được . Thui tao ngủ đây “ – Nhỏ kết thúc việc
nhắn tin rồi lăn ra ngủ tiếp
Còn nó sau khi ngủ bù đủ thì lết cái xác cùng cái bụng đang réo xuống dưới nhà . Lục tủ lạnh tìm cái gì đó để ăn . Sau khi lục tung hết mọi thứ lên nó quyết định ăn kem mix với sanwich ( cái này thì
Crysta ăn rồi nek, ngon lắm luốn lắm đó)
Sau khi giải quyết cái bụng của mình xong . Nó lết lên lầu tắm rửa rồi bước ra thay đồ. Lúc này thì cũng là 10pm rồi
“ Đang trên đường đến nhà mày. 20’ nữa có mặt Đừng bắt tao
phải chờ “ –Nhỏ [ Thường này thì nó đi cũng bình thường thôi , nhưng khi mà chính thức đua thì không thua Vanessa và Alice đâu]
Đúng 20 sau nó có mặt trước nhà nó
Nó bươc ra và mở cửa bên chỗ tài xế
- Mày xuống đi , tao chở cho – Nó nói và nở 1 nụ cười
- Ukm! Vậy mày trở đi – Nhỏ bước ra và nhường lại vô lăng
cho nó
Nó leo lên xe mà nhấn ga chạy rất là bình thường , đúng bình thường đối với tụi nó thui, chứ những người đi đường thì lao vào đề nhanh nhất có thể vì không muốn leo lên bàn thờ ngắm gà thoả thân
Đến bar . Tụi nó bước xuống và khiến ai cũng phải nhìn . Nó thì mặc một cái quần ngắn lộ túi , mặt đeo 1 cái mặt nạ che nửa khuông mặt . Còn nhỏ thì hôm nay mặc một cái váy ngắn , khoe làn da trắng ngần của mình , khuông mặt cũng đeo 1 khuông cái mặt nạ giống nó. Đó là giấu hiêu của những người thủ lĩnh của bang Evil
- Rầm.....- CÁnh cửa bị nó đạp cho bay không thương tiếc . 2
Đứa nó bước vào
- Tụi em kính chào đại tỉ - hơn nửa cái bar đang ồn ào bỗng dừng lại và khuỵ 1 chân xuống chào nó
- Đứng lên đi ,Không cần phải vậy đâu- Nhỏ nói
- Mọi người hôm nay cứ chơi thoải mái – Hum nay tôi bao hết
- Aaaaaaaaaaaaaaaaa, Hoan hô – cả bar reo lên
- Zac ! đi với chị - Nhỏ
- Dạ - Zac lên tiếng
Tụi nó bước vào 1 hành lang hẹp . đi hết con đường thì xuất hiện 1 căn phòng. Tụi nó kích hoạt cánh cửa mở bằng mật khấu , vân tay và vân mắt
Tụi nó bước vào và theo sau là Zac. Tui nó ngồi xuống bộ ghế salong
- Mấy chị có việc gì tìm em ạ ! – Zac lễ phép lên tiếng
- Tụi chị có việc nhờ nhok- nhỏ nói
- Chuyện gì chị ! Em luôn sẵn sang giúp đỡ nếu có thể - Zac
- Ngày mai tụi chi sẽ bsy về Vn – Nhỏ
- Và tụi chị sẽ giao lại cái bar này cho em quản lý , trong thời
gian tụi chi đi vắng – Nó nói tiếp không để cho Zac nói
- Mấy chị sẽ đi trog bao lâu – Zac hỏi
- Không biết. Khi nào thích thì về - Nhỏ
- Vậy em ở lại quản lý bar tốt nha. Có việc gì thì cứ call cho chị
- Nó ( tốt quá ha )
- Da . Em biết rồi . em sẽ cố gắng hết sức có thể - Zac nói mà
cứ vui “ mấy chĩ nó tin tưởng mình như vậy , mình sẽ không
làm hổ danh chị ấy” Zac nghĩ thầm
- Ngày hum đó em không cần phải ra tiễn chị . Ở lại quản lý
bar cho đàng hoàng – Nó
- VẬy thôi ! giờ thì chơi đi . Hum nay chị bao hết mấy đứa – Nó
Thế là tối hôm đó . 2 đứa nó quậy đã đời mà không có Alice.
Ngày hôm sau .
Tụi nó có mặt tại sân bay. Sauk hi làm hết tất cả các thủ tục . 2 đứa nó tiến vào phòng chờ
Ai cũng hướng mắt nhìn về phía tụi nó . . Ai cũng phải trầm trồ khen ngợi về sắc đẹp của hai tụi nó
“ Chuyến bay về Vn sẽ cất cánh sau 10’ nữa . Xin tất cả các thành khách ở phòng chờ lên máy bay “
- Ê ! Tao mong về Vn quá – Nhỏ
- Tao cũng vậy, lâu lắm rồi không về - NÓ
- Không biết nó có thay đổi hk nữa – nhỏ nói mơ màng như
đang liên tưởng cái gì đó
- Không biết , về đó là biết liền , thôi tao sleep đây – Nó
- Ukm. Tao cũng sleep đây- nhỏ
Sau đó tụi nó ngũ không biết trời đất gì luôn
“ Xin mọi người thắt dây an toàn . Chúng ta chuẩn bị hạ cánh xuống sân bay Vn”