4 năm sau:
Không ai có thể nhận ra nó nữa ! Từ một cô bé ngày nào đã trở thành một cô gái rất đẹp
Mái tóc dài đỏ hung được buộc lệch sang 1 bên. Khuông mặt dù được 1 cái kính to bản che gần hết nhưng đều cho mọi người gần đó một cảm giác rất lạnh .
Những lời xì xầm bàn tán có, khen ngợi có, che bai cũng có… Nhưng những việc này khiến nó không quan tâm
NHững đợt huấn luyện ở bên đó đã biến nó thành 1 cold girl không thua không kém
Lần này trở về nó không báo cho bất cứ ai biết hết. Còn 2 con bạn chí cốt của nó ( là chị Vanessa và Lauren đó mọi người) thì nó chỉ để lại tờ giấy nói là trở về VN 1 thời gian.
Vừa đặt chân xuống sân bay:
- Thay đổi nhiều thiệt – Nó nói thầm
Rồi nó móc đt ra :
- Alô! Odil hả ! ra sân bay đó chị đi – nó
- Ơ hay! Con *** nào láo vậy , dám nói anh mày đi đón mày ak`! – Odi nhà hiện nay đang ở trong bar chơi nên không để ý là ai gọi(hixxxxx chết anh rồi)
- Mày vừa nói chị mày là gì – nó nói tiếp .
Thằng Odil nghe cái giọng lạnh lùng này hơi quen quen nên nhìn xuống màn hình đt thì đứng hình “Chết rồi , lần này chết chắc, gặp ai hông đụng ngay bà chị yếu dấu” hizzzzzzz Odil nghĩ thầm trong đầu
- Mày biến đâu rồi thằng kia- Nó
- Dạ, dạ em ở đây chị - odil nói
(Crystal: ngu chưa cái miệng nó hại cái thân-Odil: màu vừa nói anh mày cái gì đó con nhỏ kia-Crystal: Em nói anh ngu đó đc không-Odil: Không-Crystal : Ngu thì ráng mà chịu đi, còn chối bay chối biến)
- Chị cho mày 10’ có mặt tại sân , nếu hok thì đừng có trách-
nó nói nhưng giọng vẫn đều đều khiến cho Odil nổi da gà
________________________________________________
Odil Awon
Tuồi : 15
IQ:185/200 EQ: 190/200
Ngoại hình: khuông mặt hơi bị baby, tóc thì nhuộm màu tím
Gia thế : Có ba là 1 nhà kinh doanh ngành tàu biển. Mẹ là luật sư nổi tiếng
Tính cách: là 1 con người luôn hết mình vì người khác, là một trợ thủ đắc lực của Alice
Mức độ tàn sát: được mệnh danh là công tử của những cú đá, ra đòn rất mạnh, chỉ sau tụi nó thui
Tại quán bar nơi thằng Odil đang ở:
- Ai vậy ? – 1 thằng nói
- Không phải việc của tụi mày. Thôi tao đi đây,có việc. Tụi mày ở đây chơi tiếp đi , tao đi đây-Odil nói
Không để mọi người nói tiếp Odil leo lên chiếc Audi 4A phóng thẳng ra sân bay với tốc độ nhanh
10’ sau:
- Chị ! Em đây – Odil vừa chạy lại gần nó vừa nói khiến cho mọi người quay ra nhìn mà ngất ngây với khuông mặt baby of Odil
- Đi về - Nó nói nhưng khuông mặt vẫn lạnh tanh
- Chị vẫn cold như xưa nhỉ - Nó không nói gì hết bước lên xe ngồi . Odil như hiểu được ý của nó nên không nói gì nữa nên âm thầm lặng lẽ lên xe
Bây h` cũng là 1am rồi nên Odil trở nó thẳng tới khách sạn King
. Rồi nó nói Odil về
Sau khi làm xong mọi thủ tục nhập phòng và đồ đạc lên phòng.
Lúc này cũng đã 1h30am rồi ( Mọi người đừng ngạc nhiên nha. Tại nó bay chyến đêm mà). Vì mệt nên nó ngủ lúc nào không hay luôn
Sáng hôm sau , nó ngủ đến 11h trưa thì dậy sau khi nướng khét lẹc cái giường. Nó uể oải đi làm VSCN xong rồi gọi cho Odil
- Ê ! nhok chị có việc nhờ! Đến nhanh – nó
- Ok ! đợi em 1 chút – Odil
Không cần đơi lâu chưa đầy 20’ đã thấy Odil suất hiện trước cửa phòng
- Chị ! Có việc gì mà chị gọi cho em vậy- Odil
- Việc thứ 1: Lần này chị về đừng cho ai biết kể cả chị Lauren và Vanessa
- Việc thứ 2:Chị sẽ đi học lại nhưng nhok không được nói cho ai biết
- Việc thứ 3:Chị sẽ cải trang đi học
- Việc thứ 4:Nội trong tuần này phải tìm cho chị 1 căn nhà
Sau khi dặn dò Odil xong. Nó cảm thấy đói , NGước nhìn lên đồng hồ. “ ax hèn gì cảm thấy đói như vậy “
Nó nói Odil :
- E ! đói không . Đi ăn hôm nay chị bao-Nó
- Thiệt ! đi thôi – Odil mừng rỡ vì đây là lần đầu tiên được nó
rủ đi ăn
Sau khi đến quán S.V (Crystal chém) quán này chuyên bán những món Hàn như : tokboki , shushi, pizza, cepe……..
- Cho 2 phần shushi, 2 phần tokboki,2phần pizza, 3 bánh gato, kim chi, bibimbap………( nó gọi khá nhiều thứ)
- Nhok ăn gì nữa không- nó hỏi mà khuông mặt tỉnh bơ ( hizzzzzzzzz gọi nhiều dậy mà còn tỉnh bơ đc)
- Chị có chắc ăn hết không- Odil hỏi ngược lại
- Why not ? nhiêu đó nhằm nhò gì với chị. Như vậy vẫn còn ít- Nó nói và khuông mặt vần thản nhiên như chuyện thường ngày ở chợ
Thằng em sau khi nghe nó nói câu đó thì im luôn không cần bàn cãi gì nữa, vì có cãi được đâu mà cãi .
Odil ăn đến hết phần pizza là hết ngốn nổi nữa nên bèn dừng ăn. NHưng còn nó thì không quan tâm cho lắm vẫn tập trung vào chuyên môn.
NHưng nó không biết 1 điều rằng Odil và 1 số người trong quán đang nhìn nó như 1 con quái vật khôg thua không kém.
Sau khi xử lí xong hết nó thanh toán tiền. Nó nhờ Odil trở đi mua sắm. TRên đường đi đến trung tâm Diamond. Odil nói:
- Hồ sơ nhập học của chị em đã lo xong hết rồi-Odil
- Ukm! Khi nào đi học – Nó
- Thứ 2 ! Chị lên trường và sẽ được phân lớp-Odil
- Còn việc thuê nhà em cũng đã làm xong rồi, chút nữa đi
mua đồ về em trở chị về nhà luôn-Odil
- Ukm! Good job! – Nó
- Giờ chở chị đi đến chỗ mua mĩ phẩm hoá trang cao cấp đi ,
chị cần đến nó và chị nhắc nho 1 điều là trong trường học dù có
gặp chị hay đi ra ngoài đường gặp thì phải tỏ ra không quen
biết , ok- Nó
- Cho em biết lí do, được không – Odil
- Đến 1 lúc nào đó em sẽ được bk, giờ không hỏi nhiều , có giúp chị không – Nó nói rất nhẹ nhàng nhưng khuông mặt thì như ác quỷ
- Em luôn sẵn sàng giúp đỡ chị-Odil nói .( khuông mặt mọi ngày luôn lạnh lùng nhưng đứng trước người chị này thì hoàn toàn lép vế)
_________________________________________________________________
Sau khi mua những vận dụng cần thiết nó trở về khách sạn sửa soạn đồ. Chiều hôm đó nó trả phòng và về căn nhà mới mua xong.
Đứng trước căn nhà ! Nhìn bề ngoài nó chỉ là một căn nhà bình thương cấp 2 , ở bên trong thì cũng không khá hơn là mấy , nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài để che mắt mọi người thui.
Mọi người không biết rằng khi bước vào căn phòng của nó, có một lối đi được che đậy bằng một cái tủ và mọi thứ trong căn hầm đó thật không có gì để tả .
Ở trong căn hấm bí mật đó được chia làm 3 phòng. Phòng thứ 1 là phòng ngủ của nó . Phòng thứ 2 là phòng tắm , cái nhà tắm này rộng = cái phòng ngủ (chém).
Phòng thứ 3 cũng là căn phòng cuối cùng đó là căn phòng quan trọng nhất lưu dữ các thiết bị tối tân nhất . Trong can nhà điều có các thiết bị theo dõi và khi có người đến or dột nhập vào thì tức khác sẽ có thiết bị báo cho nó biết (( wao tối tân quá, Crystal cũng muốn có 1 cái)
SAu khi đi khắp căn nhà :
- Được rồi ! Làm tốt lắm , bây giờ nhok có thể về và từ giờ hãy coi như chị chưa từng wen nhok. Khi nào có việc thì hãy liên lạc với chị , nhưng đó là trong trường hợp khẩn cấp. Được chứ.
- Ok! Em biết rồi vậy thì bye chị nha ! Em biến đây- Odil
- Biến đi – nó nói rồi đuổi thằng Odil ra khỏi nhà không thương
tiếc luôn. Nó nói vậy thôi chứ trong lòng nó đã coi Odil là e trai của nó rồi
Quay trở về nhà ! Nó dựa lưng vào cửa sổ ( cửa sổ làm bằng kính nha mọi người) tay thì cầm 1 ly rượu X.O uống từ từ và khẽ nhắm mắt lại . Nó nhớ lại những hình ảnh năm xưa
- Mẹ con nhớ mẹ nhiều lắm - Nó khhóc . Mỗi khi nhớ mẹ , nó lại khóc . những giọt nườc mắt cứ thế mà rơi
- Những ai đã làm mẹ ra nông nỗi này ! Chính tay con sẽ giết họ .
Bằng mọi giá ! Dù là phải hi sinh cả mạng sống của con .
Khi nói ra câu đó. NÓ không còn khóc nữa . Nhưng ngược lại nó cười nhưng đó là nụ cười của ác quỷ
- bộp ....choang- đó là tiếng của cái ly thuỷ tinh bể vì tay nó đã bóp chiếc ly thuỷ tinh quá mạnh .
Nó không thèm để ý nữa !!! Nó thả mình lên giường . Cái mệt
bậy giờ mới bắt đầu xâm chiếm nó. Nó lăn ra ngủ mà không biết gì luôn