Trời về khuya, bên phía man hồ lúc chiều đại thắng nên bây giờ các binh sỹ và tướng quân uốn rượu ăn mừng. bên ngoài doanh trại các binh sỹ uốn rượu cười nói vui vẻ, trò truyện nhao nhao:
"Bọn man di nước Nam ngu như lợn, lại dám phá kho lương của chúng ta,đáng tiếc không giết sạch tụi nó cho đã tay".
"Ha ha, tụi nó so với chúng ta chỉ là tôm tép mà thôi" "ha,ha nào mọi người uốn cho đã, không phải lúc nào cũng được nhậu đâu".
lúc này một tên ngà ngà say bỗng mắt sáng ngoắt la to "mọi người nhìn kìa,đó là cái gì?" vừa nói cậu vừa chỉ lên trời.
Tất cả nhìn lên trời thì thấy rất nhiều vật thể bay màu trắng phát sáng đang bay (đèn trời) rất đẹp, nên ai cũng chăm chú ngắm nhìn.
Khi đèn trời đang bay thì hàng loạt mũi tên từ đâu bắn rụng các đèn làm lửa bùng cháy rơi xuống doanh trại, rơi xuống kho lương. các ngọn lửa rơi xuống như mưa làm nhiều nơi bốc cháy dữ dội.
"Địch tập kích,...địch tập kích mau chữa cháy cứu kho lương"
Bọn lính bây giờ tỉnh hẳn ra thay nhau múc nước chữa cháy. hàng loạt mũi tên bắn xuống doanh trại Man Hồ, lính loạn cả lên.
Ở ngọn đồi phía trên các binh sĩ phía nước Nam ăn mừng hò reo vui sướng.
"Đội trưởng dụng binh như thần, Lương Ngô tôi phục sát đất" Túy Tửu mỉm cười rồi hô lên "đi, rút thôi"
Lúc bấy giờ chiến trường nhiều nơi nhờ tài lãnh đạo tài tình của Vân Toản cộng thêm sự cố vấn của Triệu Hàn nên đa phần chiến thắng, cục diện bây giờ thế dằn co.
Ba ngày sau, Triệu Hàn và Vân Toản cùng các tướng nghị sự.Một tướng đứng ra nói: "phe địch có biến, bên Hồ quốc phái đại tướng Hồ Ánh Ly tham gia cuộc chiến.
" Triệu Hàn nói: "nội tên Phi Hổ của Man quốc đã làm chúng ta khốn đốn, nay thêm tên cáo già Hồ Ánh Ly chúng ta sẽ đau đầu đây".
Vân Toản nói:"tên Ánh Ly là một tướng giỏi mưu kế cộng thêm tên Phi Hổ võ công thượng thừa, quân đội của hắn đều giỏi võ dù trận này phe ta thắng cũng tổn thất nặng nề. các tướng ai có ý kiến gì không?"
Mọi người trầm mặt, Triệu Hàn nói: "nếu chúng ta ám sát tên Hồ Ánh Ly thì phe địch không còn lo".
"Nhưng phái ai ám sát đây, ngày trước những sát thủ phe ta ám sát tên Phi Hổ thất bại các cao thủ đã chết".
Triệu Hàn mỉm cười:"ba ngày trước tiểu đội 2 và 15 thành công phá kho địch, người lập công đầu là Túy Tửu ta đã xem xét cậu ta là cao thủ cấp 3 trung cấp, am hiểu bắn cung, nếu ta đào tạo thêm chút để cậu ta lên cao thủ cấp 4 thì việc ám sát tên Hồ Ánh Ly có thể thành công".
Nghe đến đây Sở Vân gật gù: "vậy việc này phải nhờ cố vấn Triệu Hàn tướng quân sử lý".
Trời đêm yên tĩnh trăng lên cao tròn trịa Túy Tửu hiện giờ nhìn lên trời cảm khái thở dài "mối thù bị giết cả nhà bao giờ mới trả được đây?".Nghĩ đến đây nước mắt Túy Tửu bất chợt lăng dài trên má.
"Túy đội trưởng có tâm sự gì chăng, sao lại than ngắn thở dài thế kia?"
Túy Tửu nhìn thấy vị quân trưởng Phạm Dật cấp trên của mình (quân trưởng nắm 20 tiểu đội) thì khom người hành lễ nói: "cám ơn đại nhân quan tâm, chỉ là một chút chuyện tâm sự của tại hạ mà thôi".
"Uh, ta đến đây truyền ý của Triệu Hàn quân sư với cậu rằng, Triệu quân sư muốn gặp cậu".
"Gặp ta?" Túy Tửu nghi hoặc nhưng vẫn đi theo Phạm Dật đến trướng Triệu Hàn.lúc này hai người vào trong thì Túy Tửu trong thấy Triệu Hàn đang ngồi đọc sách.Đây là lần đầu tiên Túy Tửu trong thấy vị quân sư này, tướng trẻ trung tầm 21-22 tuổi, thân thể cân đối mắt liễu mày ngài vô cùng tuấn tú, khí thế bức người chỉ có cao thủ cấp 8 trở lên mới có. Triệu Hàn thấy Túy Tửu vào thì nói:"
Phạm quân trưởng lui ra đi ta muốn nói chuyện riêng một chút với Túy đội trưởng".
Phạm Dật lui ra Túy Tửu nghe gặp riêng mình thì nghi hoặc "tại sao Triệu Hàn muốn gặp ta, mà lại gặp riêng không lẽ... không lẽ tên Triệu Hàn này thích nam nhân? ta tuy không đẹp trai nhưng cũng có chút cơ bắp nên bị nhắm trúng chăng? vậy thì thảm rồi tuy cậu ta đẹp trai nhưng ta cũng không có loại sở thích đó, nếu vậy thật ta đành đào ngũ thôi".
Triệu Hàn nhìn Túy Tửu rồi nói: Túy đội trưởng có sợ chết không?"
”sợ chết ư?” Túy Tửu nếu sợ chết thì sao lại tham gia quân đội đánh đánh giết giết chứ, chỉ cần báo được thù thì cậu có chết cũng không sợ, cái cậu lo sợ là cậu chết mà không báo được thù. Túy Tửu nghe thế nói quả quyết:
"Túy Tửu tôi không sợ chết"
"Tốt, có khí khái nam nhi, nói cho cậu biết phía Hồ quốc đại tướng quân Hồ Ánh Ly đã tham chiến, hắn là một tay quân sự lão luyện, nước ta e là sẽ nước mất nhà tan, dân chúng lầm than."
"Hồ Ánh Lý ông ta là người như thế nào?"
Triệu Hàn trầm ngâm nhìn lên nóc doanh trướng nói:
"Ông ta từ nhỏ đã thuộc lầu binh pháp, từ lúc làm tướng đến giờ chưa bại trận, thế nhưng tuy là đại tướng quân nhưng thực lực chỉ là phàm nhân đỉnh cấp, chỉ cần giết ông ta thì nước ta sẽ cân bằng 5/5 với Man Hồ quốc dù thua lính gấp đôi".
Túy Tửu nói:
" thế thì chúng ta phải ám sát ông ta thì không còn lo nữa"
"kaka, Túy đội trưởng nói không sai chúng ta đang tìm thích khách cao thủ trở lên là được".
"Thế đã tìm được người thích hợp chưa?"
"Đã tìm được rồi, chính là Túy đội trưởng đây!"
Túy Tửu sửng sốt, “làm thích khách chính là cửu tử nhất sinh, hèn chi hắn hỏi ta có sợ chết không“.
Triệu Hàn thấy Túy Tửu im lặng thì hỏi:
"Túy đội trưởng có tâm nguyện gì muốn hoàn thành chăng?"
Tất nhiên là có rồi, Triệu Hàn đâu biết Túy Tửu muốn giết lão Cao Hưng Bá chính là hộ vệ bên cạnh tể tướng theo vai vế là hộ vệ của ông chú của Triệu Hàn. lúc trước phủ tể tướng tuyển hộ vệ cha cậu và lão cùng đy tham dự chung nên quen biết nhau, vì thấy cha cậu tài năng nên lão trong lúc uốn rượu cùng cha mình ở nhà thì bỏ độc, giết chết hết cả nhà bịt miệng, cha cậu dẫn cậu bỏ trốn biết trúng độc sẽ chết nên truyền hết nội công cho Túy Tửu. cậu không chắc nếu cậu chết liệu tên Triệu Hàn này có trả thù giùm không, nên muốn từ chối. Triệu Hàn nói tiếp:
"Nếu cậu làm, tôi đảm bảo trong một tháng thực lực cậu lên cao thủ cấp bốn ngoài ra thưởng vàng 50 cây, 50 mẫu đất một dinh cơ, kèm theo hàng chục mỹ nữ và tăng cấp cậu làm phó tướng quân."
Túy Tửu cười lạnh phần thưởng thì nhiều nhưng có mạng hưởng không mới là quan trọng.tuy nhiên nếu cậu đồng ý trong một tháng chắc chắn mình lên cấp bốn, đây mới là cái cậu động tâm. nhanh chóng tăng thực lực.
Cậu nghĩ “giờ ta cứ tham gia để nhanh tăng thực lực, lỡ nhiệm vụ quá khó thì ta chuồn thôi, bất quá qua quốc gia khác sống, dù sao mình đã không còn gì để lưu luyến.” nghĩ đến đây cậu biết lúc nãy mình hiểu lầm Triệu Hàn thực là đầu óc sâu bọ. cậu nhẹ gật đầu đồng ý. Triệu Hàn nhìn cậu hô lên "Tốt, Tốt".