• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một hồi lâu.

Ôn Mạn Ny mới hồi phục tinh thần lại.

Vẻ mặt của nàng không có thay đổi giũ ra hai vòng hàn mang, chốc lát, một vòng quỷ triều xung quanh dễ như trở bàn tay bị cắt thành một đống khối thịt.

Chỉ nhìn thấy nàng hơi nheo mắt, nhìn chằm chằm Y Lẫm khẽ mỉm cười ở cách đó không xa, trong khe hở giữa hai mắt chớp động lên sát ý lạnh như băng.

Bỗng nhiên ——

Ôn Mạn Ny thở dài nhẹ nhõm, sát ý trong mắt im ắng che dấu, phảng phất chưa từng xuất hiện qua.

Một giây sau, Ôn Mạn Ny cười nói: "Ta nguyên lai tưởng rằng ngươi chỉ am hiểu ám sát, không nghĩ tới đầu óc của ngươi vẫn còn rất tốt."

"Quá khen, chỉ thông minh hơn ngươi một điểm thôi." Vẻ mặt của Y Lẫm bình tĩnh, ngữ khí khiêm tốn.

"Lần này tính ngươi thắng." Ôn Mạn Ny tiếu dung càng ngày càng đậm, càng ngày càng phát ra xán lạn: "Lần này vô luận là ngươi hay là ta, đánh giá chí ít cũng sẽ từ cấp A trở lên, thí luyện lần sau nếu như có cơ hội, có lẽ chúng ta có thể liên thủ —— "

Lời nói của Ôn Mạn Ny trì trệ lại.

Ánh mắt nàng kinh hãi nhìn về phía Chức Điền Vũ.

Trước người Chức Điền Vũ, một thanh đao đang lơ lửng.

Một thanh đao nhỏ màu bạc.

Đó là Tụ Trung Đao của nàng!

Chức Điền Vũ cũng ngẩng đầu, sắc mặt trắng bệch, kinh ngạc nhìn qua ngân sắc tiểu đao không hiểu thấu dừng lại cách mình chỉ có mười centimet.

"Làm sao có thể!"

Thân thể mềm mại của Ôn Mạn Ny chấn động, thuộc tính nhanh nhẹn của nàng đã được tăng đến cực hạn, tất cả mọi người ở đây đều không có theo nhanh nhẹn hệ, chắc chắn không người nào có thể theo kịp tốc độ của nàng.

Trên lý luận... Phải là như vậy.

Nàng lặng lẽ phóng đao về phía Chức Điền Vũ, không thể bị cản lại.

Thế mà nó lại bị cản, mà lại là dùng loại phương thức quỷ dị này!

Ôn Mạn Ny dùng sức run run cổ tay, nhưng lại phát hiện, thanh Tụ Trung Đao treo tại đỉnh đầu Chức Điền Vũ phảng phất bị một vòng sắt vô hình khóa chặt, ngay cả một tấc... Cũng vô pháp động đậy!

"Là ngươi?"

Ôn Mạn Ny kịp phản ứng.

Hiện tại trong thế giới này, ngoại trừ Y Lẫm, không có bất kỳ người nào có thể có ngăn lại năng lực của nàng.

Mà lại là lấy loại năng lực quỷ dị này.

"Ngươi đây là sử dụng kỹ năng gì?"

Ôn Mạn Ny xanh cả mặt.

Nàng âm thầm dùng sức, nhưng Tụ Trung Đao vẫn không nhúc nhích tí nào.

Cổ tay nàng thậm chí bị sợi tơ siết ra một đạo vết máu tinh tế, giọt giọt máu đen dọc theo sợi tơ im ắng nhỏ xuống.

"Đây không phải là kỹ năng của ta."

"Ngươi tại sao muốn cứu nàng? Ngươi cùng nàng không thân cũng chẳng quen... Ngươi cũng biết, một khi Sứ Đồ ở bên trong Thế Giới Khác kết xuống thù hận, đều sẽ có kết cục không chết không thôi, nếu không khi về thế giới hiện thực, sẽ không thể sống an bình!"

[ 98.4% ]

Y Lẫm mỉm cười: "Ngươi nói không sai."

Cổ tay Ôn Mạn Ny có chút rung động: "Để cho ta giết nàng, ta đáp ứng ngươi bất kỳ điều kiện gì nha!"

Y Lẫm lắc đầu: "Đáng tiếc, ngươi không có cơ hội."

[ 99.0% ]

Ôn Mạn Ny khẽ giật mình.

Chẳng biết tại sao, trông thấy Y Lẫm mang theo vẻ tiếc hận, trong nội tâm nàng bỗng nhiên toát ra một cỗ dự cảm không tốt.

"Ý ngươi là gì?"

Hai con ngươi của Ôn Mạn Ny, không biết bắt đầu từ lúc nào, hiện đầy tơ máu, đỏ bừng mà yêu dã.

Giống như là... Quỷ.

Chờ chút!

Ôn Mạn Ny bỗng nhiên chấn động trong lòng.

Nàng lúc này mới phát giác được có một thứ không thích hợp.

Quỷ Vương đã chết.

Nhiệm vụ lẽ ra đã được hoàn thành.

Nhưng vì sao không có thu được tuyên bố đã hoàn thành nhiệm vụ?

Vì sao bọn hắn vẫn còn ở lại bên trong "Thế Giới Khác"?

Một đoàn khí tức băng lãnh lại khô khan, từ trong thể nội truyền đến.

Ôn Mạn Ny đột ngột ngẩng đầu.

Ở trong mắt nàng, một vòng huyết nguyệt trên bầu trời kia, trở nên càng thêm mênh mông, càng thêm doạ người.

Nàng thậm chí có thể phân biệt ra được, ở từng cái hố trên huyết nguyệt.

Giống như là có vô số con mắt, từ trên mặt trăng đang nhìn chằm chằm vào nàng.

Để nàng cảm giác được không rét mà run.

Điều này càng làm cho Ôn Mạn Ny sinh ra một loại ảo giác bị một loại tồn tại nào đó khoá lại.

[ 99.5% ]

"Chẳng lẽ... "

Ôn Mạn Ny hoảng hốt, nàng đối quy tắc của Thế Giới Khác, cũng không có nghiên cứu thấu triệt bằng kẻ già đời như Y Lẫm, nhưng dù sao đi nữa thì Ôn Mạn Ny cũng không phải là người mới.

Tại thời khắc này, trong nội tâm của nàng đột nhiên toát ra một cái suy đoán đáng sợ...

Chỉ sợ... Nhiếp Hồng Tụ... Cũng không phải là Quỷ Vương!

Cho nên, mới có thể giải thích tại sao sau khi Y Lẫm bóp nát "Quỷ ngọc" của Nhiếp Hồng Tụ cùng bạch Tiểu Y, thì Ôn Mạn Ny căn bản không có thu được tuyên bố nhiệm vụ đã được hoàn thành, cũng không có được truyền tống khỏi thế giới này!

Y Lẫm... Cười mà không nói một lời.

Nhưng trong lòng thì đang yên lặng đếm.

Y Lẫm một mực kéo dài thời gian.

Yên lặng chờ đợi.

Thậm chí để Phan Chính Nghĩa đến hỗ trợ.

[ 99.7%! ]

Ôn Mạn Ny thấy Y Lẫm không nhúc nhích, biểu lộ lạnh nhạt, trong nội tâm của nàng càng là bất an.

...

Ở chỗ sâu của huyết vụ.

Trong quỷ triều.

Phan Tiểu Chính cầm trường đao trong tay, yên lặng giết lấy quỷ.

Lý Trường Ca thở hồng hộc ngồi ở một bên, biểu lộ cổ quái nhìn tới vẻ mặt của Phan Chính Nghĩa.

Hắn luôn cảm thấy tên bệnh thần kinh này tựa hồ có chỗ nào đó không giống.

Vừa rồi Phan Chính Nghĩa bỗng nhiên từ trong sương mù lao ra, trực tiếp hướng hắn phun ra một câu "Yếu gà", liền đoạt lấy đao của "Hắn" rồi tê tê tê bắt đầu giết quỷ.

Đao pháp lăng lệ, động tác linh hoạt, đơn giản giống như là đổi thành một cái Phan Chính Nghĩa khác.

Lý Trường Ca cúi đầu xuống, yên lặng mở ra "Quỷ khí bảng" .

Cùng lúc đó, Phan Chính Nghĩa một lần nữa chém xuống đầu lâu của một ác quỷ, "Nhược điểm" vừa vặn ở ngay cổ.

Trên quỷ khí bảng.

Cái số lượng nào đó, rốt cuộc bị dừng lại vĩnh cửu.

Lý Trường Ca than nhẹ một tiếng, ngẩng đầu lên, nhìn về bầu trời.

Nhìn về vòng huyết nguyệt kia.

Lại thở dài một hơi.

Hắn nhớ tới một việc, trước đây không lâu, Y Lẫm dùng chức năng trò chuyện riêng tư gửi một đầu tin tức cho hắn.

"Ôn Mạn Ny có vấn đề, muốn tiếp tục sống, liền nghĩ biện pháp, đem đao của hai người các ngươi trao đổi."

Đây. . . Chính là nguồn gốc mọi thứ.

Nhân sinh tựa như một vở kịch, toàn bộ đều nhờ vào diễn kỹ.

Ta, Lý Trường Ca... Là một vị diễn viên a!

Ta, Lý Trường Ca, là siêu sao quốc tế!

Mặc dù diễn kỹ của Ôn Mạn Ny cũng không tệ.

Có thể xưng bổn tràng thí luyện... Ảnh hậu.

Nhưng vua màn ảnh vs ảnh hậu...

Liền xem ai diễn đạt hơn ai thôi!

"Tóm lại là một mình ta... Gánh cả tràng thí luyện này a!"

...

Đột ngột!

Huyết sắc nguyệt mang đầy trời, trong phút chốc co vào.

Hội tụ thành một đạo quang trụ, như là đèn chiếu sáng, chiếu vào đỉnh đầu Ôn Mạn Ny.

Tức thì, Ôn Mạn Ny giống như là trở thành nhân vật chính duy nhất ở thế giới này.

Quang mang hội tụ, vạn chúng chú mục.

Ôn Mạn Ny triệt để kinh ngạc.

Nàng đột nhiên có chút hoảng.

"Đây là... Chuyện gì xảy ra?"

Nàng phát hiện, tiến triển của mọi thứ, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của nàng.

Việc đã đến nước này, Y Lẫm rốt cuộc yên lòng.

Cũng may mắn, chưa cần dùng tới 9 loại kế hoạch bổ sung.

Cũng coi như thuận lợi.

Nghĩ tới đây, Y Lẫm mỉm cười, rốt cuộc mở miệng giải thích: "Ngươi từ vừa mới bắt đầu chẳng lẽ không cảm thấy được điều kỳ quái, vì cái gì quỷ khí bảng rõ ràng hẳn là 'Ban thưởng', lại cấp ra một cái hạn mức cao nhất?"

"Có phải chăng là để phòng ngừa mọi người tích điểm?"

"Ha ha." Y Lẫm khẽ cười một tiếng: "Phòng ngừa tích điểm quá nhiều, chỉ cần có cái 'Khóa' là đủ rồi."

Con ngươi của Ôn Mạn Ny bỗng nhiên co rụt lại: "Khóa?"

Trong ánh mắt khiếp sợ của Ôn Mạn Ny cùng Chức Điền Vũ, Y Lẫm lấy thân thể phàm nhân, chậm rãi rời đi mặt đất, bay tới giữa không trung.

Dưới chân hắn, rõ ràng không có bất kỳ vật nào chèo chống.

Hắn đứng ở nơi trống rỗng đó, chân đạp hư không!

"Người khi sinh ra, lực lượng, nhanh nhẹn, tinh thần, ba thuộc tính cơ bản, đều tồn tại 'Cực hạn', đây cũng chính là cực hạn của nhân loại."

"Mức cực hạn này, cũng được xưng là 'Khóa' ."

"Chỉ có đột phá tầng hạn chế này, mới có thể vượt qua cực hạn của nhân loại, tăng lên cấp độ, thành tựu... Siêu phàm."

Vẻ mặt của Ôn Mạn Ny liền chấn kinh, á khẩu không trả lời được.

Những tin tức này, nàng hoàn toàn không biết.

"Cho nên, hạn mức cao nhất của quỷ khí bảng, liền có vẻ hơi dư thừa, còn cố ý dùng tỉ lệ phần trăm phương thức tới nhắc nhở chúng ta."

"Mà ngươi lại không cảm thấy, thu hoạch quỷ khí giá trị này... Quá dễ dàng sao?"

"Thật giống như khắp nơi đều đang dẫn dụ chúng ta đi xoát quỷ khí... "

"Điều này khiến ta nghĩ đến một loại khả năng... "

Y Lẫm mỉm cười: "Có phải hay không là, khi quỷ khí giá trị đạt đến 100%, liền sẽ phát sinh một ít sự tình đáng sợ, không thể nghịch chuyển?"

"Tỉ như... "

"Xoắn ốc thăng thiên tại chỗ, trở thành Quỷ Vương?"

"!"

Nghe vậy.

Tay chân Ôn Mạn Ny trong chốc lát trở nên lạnh buốt.

Như rơi vào hầm băng.

"Làm sao có thể!"

Nhìn tới Y Lẫm đang lơ lửng trong hư không, Ôn Mạn Ny kêu to: "Làm sao lại có loại sự tình này! Ta là Sứ Đồ! Ta không phải BOSS! Ta là Sứ Đồ!"

Chỉ là, thanh âm kia lại nhiều hơn mấy phần khàn giọng cùng cuồng loạn, không thuộc về loài người.

"Chờ một chút, ngươi hù doạ ta? Quỷ khí giá trị của ta mới chỉ có... "

Lí trí của Ôn Mạn Ny bị khuấy động, nàng không có cách nào duy trì tỉnh táo như lúc ban đầu.

Nàng vô ý thức mở ra "Quỷ khí bảng" .

"!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK