Mục lục
Nhất Khí Triêu Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có lẽ bởi vì gió không có bóng, cho nên nơi này không có gió.

Bởi vì không có gió, thổi không ra vết tích tuế nguyệt trên mặt người, thổi không động ngũ quan, thổi không ra địch ý trong mắt, cho nên người nơi này không có nụ cười.

Triệu Phụ Vân một đường đi tới, phát hiện người nơi này đều rất nghiêm túc.

Hắn nhìn xem Kính Nữ cởi bỏ lụa trắng kia, xuất ra một chiếc kính.

Kính kia lớn chừng bàn tay, mặt sau bọc bằng bạc cùng phù văn.

Phía trên bao phủ một tầng vân khí, quang hoa của vân khí mắt phàm khó thấy, nhưng pháp nhãn lại có thể thấy, kết vân sinh quang, thành phù thành cấm, bao vây lấy tấm kính.

"Kính này tên là Lưu Ảnh Tàng Thanh Kính, năm đó chính Hi Di chân quân chủ động lưu lại thệ ước, không tin hiện tại cho ngươi xem."

Kính Nữ nói xong, ném Lưu Ảnh Tàng Thanh Kính trong tay lên không trung, một tầng ánh sáng phong ấn trên chiếc kính kia liền bay ra, mà tấm kính lớn chừng bàn tay kia thế mà giống như theo ánh sáng mà tán, trong hư không xuất hiện một mảnh quang ảnh.

Một đạo nhân có một sợi râu đen xuất hiện trong hư không.

Trên người đạo nhân kia có một cỗ mị lực không nói rõ được cũng không tả rõ được, đã có thanh dật xuất trần của đạo gia, trong ánh mắt lại lộ ra một cỗ nhuệ khí, một cỗ thấu triệt phảng phất nhìn thấu bản chất thiên địa.

Đôi mắt của hắn giống như xuyên thấu hư không, xuyên thấu tương lai, chú ý đến Triệu Phụ Vân, thậm chí Triệu Phụ Vân cảm thấy hắn đang đối mặt với mình.

Ngoài ra, để Triệu Phụ Vân kinh ngạc chính là nhìn thấy bên cạnh hắn còn có hai vị nữ tu.

Hai vị nữ tu kia phong thái khác nhau, một người trong như mây trắng, đứng ở nơi đó nhàn tĩnh, lại có một cỗ cảm giác cao xa, rõ ràng đứng ở nơi đó, lại giống như xa tận chân trời.

Người này mặc dù Triệu Phụ Vân chỉ gặp một lần, nhưng tuyệt đối sẽ không quên, bởi vì nàng chính là Vân Ỷ Thanh.

Một người khác thì là một thân bạch bào, trên bạch bào lại có điểm màu đỏ cùng đường nét màu đen, nhìn kỹ sẽ phát hiện đó là một cành hoa mai.

Triệu Phụ Vân ngay lập tức nghĩ đến một người —— Mai Tiên thượng nhân.

Mai Trăn.

Là nàng sao?

Còn có, trước đó ở trong Vãng Sinh Điện, con 'Gà' kia nói, trong phòng kia giam giữ Mai Trăn, đây là thật? Hay là vọng tượng.

Lúc Hi Di tổ sư ở đây, đại di Vân Ỷ Thanh cùng chưởng môn Mai Tiên thượng nhân thế mà cũng tại.

Lúc này, Hi Di tổ sư trong kính mở miệng, chỉ nghe hắn nói: "Bần đạo Hi Di, hôm nay muốn mượn Thánh Kính của quý quốc trăm năm, kỳ hạn trăm năm vừa đến, tất đến trả lại, nếu trái với điều ước chưa đến, tất có hậu bối đệ tử Thiên Đô Sơn tới đây hướng quý quốc thực hiện lời hứa."

Triệu Phụ Vân nhìn tổ sư khai sơn này, nghe hắn nói một đoạn lời này, một điểm rằng buộc cũng không có, thậm chí ngay cả thệ ước cũng không tính.

Thệ ước chí ít còn có vi phạm trừng phạt, mà một đoạn lời nói này của hắn trong đó lại không có.

Hình ảnh kia tán đi ở trong hư không, quang hoa thu tụ, một lần nữa ngưng tụ thành một tiểu kính ngân sắc lớn chừng bàn tay.

Kính Nữ khẽ vươn tay, tấm kính kia liền hóa thành một đạo ngân quang bay xuống trên tay của nàng.

"Hi Di chân quân dù nói không giữ lời, nhưng vẫn để hậu bối đệ tử tới đây giao phó." Kính Nữ nói.

Triệu Phụ Vân trầm ngâm, trong lòng hắn nghĩ đến nói với nàng như thế nào mình căn bản cũng không biết chuyện này.

Nghĩ nghĩ, hắn cảm thấy vẫn là nói thật lòng tương đối tốt, bởi vì hắn không biết người nơi này có pháp bảo hoặc là pháp thuật gì có thể nhìn trộm tâm linh của người khác.

Hơn nữa, hắn tu hành đến nay, phát hiện càng là chân thật, càng là để tâm linh của mình tinh khiết, có câu nói gọi quân tử thẳng thắn vô tư.

Đạo nhân cũng thẳng thắn vô tư, làm việc nói chuyện, nên như thiên địa tự nhiên.

"Nếu bần đạo nói, đối với việc này, bần đạo hoàn toàn không biết gì, tiền bối sẽ làm như thế nào?" Triệu Phụ Vân sau khi trầm ngâm trong chốc lát, chậm rãi nói.

"Ngươi không biết không sao, ta cho ngươi biết là được." Kính Nữ nghiêm túc nói.

"Hắn tuy là tổ sư của ta, thế nhưng hắn làm hứa hẹn, thân là hậu bối không biết bao nhiêu năm sau, cũng không nhất định phải hoàn thành lời hứa của hắn, ta cùng hắn đều là hành giả trên đại đạo." Triệu Phụ Vân nói.

"Khi ngươi nói ra thân phận đệ tử Thiên Đô Sơn, phần nhân duyên này liền vẽ ra tuyến, dù việc này đã qua gần ngàn năm." Kính Nữ chậm chạp mà nghiêm túc nói.

Triệu Phụ Vân dự đoán Hi Di tổ sư đến nơi đây nhất định đã qua rất lâu, nhưng không nghĩ tới, thế mà qua gần ngàn năm, mà Vân Ỷ Thanh lại là nhân vật ngàn năm trước.

"Thời gian ngàn năm, đêm dài đằng đẵng, các ngươi chẳng lẽ không có đi tìm về Thánh Kính của các ngươi sao?" Triệu Phụ Vân hỏi.

"Ha ha." Kính Nữ tựa hồ cũng không thèm để ý nói: "Đảo Ảnh Thiên Cảnh chúng ta tin tưởng duyên phận trong tuế nguyệt, chúng ta lấy Thiên Kính thăm dò đêm dài, biết nhất định sẽ có đệ tử Thiên Đô Sơn đến."

"Đến rồi lại có thể thế nào đây?" Triệu Phụ Vân hỏi.

"Hoàn thành lời hứa của Hi Di chân quân." Kính Nữ nói.

"Lời hứa gì?" Triệu Phụ Vân hỏi.

"Thay chúng ta đi thăm dò một nơi." Kính Nữ nói.

"Nơi nào?" Triệu Phụ Vân cảm thấy mình không nên thuận hỏi theo, nhưng vẫn không nhịn được hỏi.

"Vãng Sinh Điện." Kính Nữ nói.

"Vãng Sinh Điện?" Triệu Phụ Vân lặp lại hỏi.

Người khác không biết, chính hắn rất rõ ràng mình mới vừa trốn ra từ nơi đó.

"Đúng vậy, chính là Vãng Sinh Điện thần bí, truyền thuyết có thể thông hướng bên ngoài màn trời kia." Kính Nữ nói rất chân thành.

Triệu Phụ Vân đột nhiên sinh ra một ý nghĩ, trong Vãng Sinh Điện, sẽ không phải là tấm kính trong phòng kia a?

"Tiền bối có biết, năm đó tổ sư mượn Thánh Kính dùng làm gì?" Triệu Phụ Vân hỏi.

"Đương nhiên biết, bọn hắn là đi vào Vãng Sinh Điện, mà một mảnh Thánh Kính thì là kính môn để bọn họ trở về, chỉ là bọn họ cũng không có đúng hạn trở về." Kính Nữ nói: "Bất quá, mặc dù bọn họ không trở về, nhưng ngươi lại đến, ta nghĩ, ngươi nhất định là đi ra từ trong Vãng Sinh Điện a."

Triệu Phụ Vân nhìn con mắt của Kính Nữ, ánh mắt của nàng nghiêm túc sắc bén, Triệu Phụ Vân đột nhiên cảm thấy con mắt của nàng giống như mắt mèo.

Lại cảm thấy trong ánh mắt của nàng có tính nhẫn nại vô tận, nàng lấy được gợi ý từ trong kính, sẽ có hậu bối đệ tử Thiên Đô Sơn lại đến, thế là chờ chính là ngàn năm, thẳng đến Triệu Phụ Vân từ trong gian phòng kia, thông qua một chiếc kính đi đến nơi này.

Hắn cảm thấy chiếc kính kia càng ngày càng có thể là Thánh Kính Hi Di tổ sư lấy đi từ nơi này, nếu không, người nơi này cũng sẽ không ngay lập tức biết mình đến.

"Nơi này có thể liên thông Vãng Sinh Điện sao?" Triệu Phụ Vân hỏi.

"Đảo Ảnh Thiên Cảnh, có thể phản chiếu mọi thứ trên thế gian, Vãng Sinh Điện ở trong Thiên Cảnh cũng có bóng ngược, năm đó Hi Di chân quân chính là thông qua bóng ngược mà tiến vào Vãng Sinh Điện." Kính Nữ nói.

Triệu Phụ Vân không nghĩ tới, muốn đi vào Vãng Sinh Điện sẽ phiền toái như vậy, bởi vì chính hắn liền trong bóng đêm không hiểu thấu liền bị hút vào.

"Đảo Ảnh Thiên Cảnh các ngươi muốn vào Vãng Sinh Điện làm gì?" Triệu Phụ Vân hỏi.

"Ta muốn ngươi đi giúp chúng ta nhìn xem, trong Vãng Sinh Điện có một gian phòng tên là phòng ngắm đèn, ngươi giúp ta xem một chút đèn trong phòng ngắm đèn kia đã dập tắt chưa." Kính Nữ nói.

Triệu Phụ Vân lúc này cười cười, nói: "Nếu bần đạo nói, cũng không muốn lại đi đây!"

"Ở đây, ngươi chỉ là nhân duyên tuyến cuối cùng, đi hay không đi, không phải do ngươi." Theo Kính Nữ dứt lời, trong lòng Triệu Phụ Vân có cảm giác, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, bầu trời trong vắt đột nhiên xuất hiện bóng ngược.

Cái bóng kia là một cung điện đen kịt mà thần bí.

Vãng Sinh Điện thế mà lại xuất hiện một lần nữa.

Trong nháy mắt hắn nhìn thấy Vãng Sinh Điện kia, liền như đè ép về phía hắn, khí thế thần bí mênh mông, hư không đột nhiên tối xuống, để hắn không khỏi xuất ra Xích Viêm Thần Đăng của bản thân, mà thần đăng vừa ra, chung quanh một mảnh ánh sáng.

Ánh sáng chiếu sáng chung quanh, hắn phát hiện mình đang đứng ở trong một tiểu viện.

Bên cạnh là một đầu hành lang, trong hành lang treo từng chiếc đèn lồng đỏ sậm.

"Ta lại trở lại Vãng Sinh Điện?" Trong lòng Triệu Phụ Vân kinh dị vô cùng, một loại cảm giác nguy hiểm xông lên đầu.




cvter:vl nghệ thuật kéo dài c ah =))

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Huyphaikhong21
29 Tháng tám, 2023 19:02
Mưu kế thì phèn thôi mà cứ dài dòng giải thích sợ người đọc k hiểu ạ
llyn142
26 Tháng tám, 2023 10:16
do cvter nhà có tiệc nên giờ mới rãnh :))
Tieu Pham
25 Tháng tám, 2023 22:03
lâu có chương thế
Hieu Le
20 Tháng tám, 2023 13:45
truyện của thân vẫn chỉ tiêm thì bao hay rồi, ko biết truyện này có liên kết với mấy bộ trước ko
4 K
18 Tháng tám, 2023 03:38
à nhầm, chục chương xong để đó check lại mới thấy. hehe xem có mùi như mấy bộ trước không. mà lão tác phải đọc mấy trăm chương mới rõ được.
4 K
18 Tháng tám, 2023 03:36
để xem comment thấy mùi không đã. mới đọc 2x chương chưa thấy mùi
phapchan
17 Tháng tám, 2023 07:15
Thấy cũng ko cao lắm, nhà huyện lệnh hồi nhỏ còn dc tu hành Vân phải đến Thiên Đô mới dc, mà cao tầng của thiên đô chắc cũng kim đan đỉnh là nguyên anh hết cỡ.
immortal
16 Tháng tám, 2023 23:29
Bộ này xuất phảm điểm chắc cao nhất r đệ tử đại phái, tuân lan nhân tử phủ mới chỉ là trung tầng trong phái thì chứng tỏ trong phái dễ có max cấp, hơn nữa a main còn mang dòng dõi vương công quý tộc
Huyphaikhong21
15 Tháng tám, 2023 23:31
Ngửi thấy mùi vợ nuôi từ bé rồi đấy -:)))
lebatan
15 Tháng tám, 2023 09:55
Triệu Phụ Vân định lập ngũ tạng giáo à
phapchan
14 Tháng tám, 2023 11:43
Đợi trúc cơ xong Phụ Vân sẽ đến Tù thủy thành lập Hỏa linh quan làm quán chủ
llyn142
14 Tháng tám, 2023 06:53
3 chương gần nhất 25 26 27, do đọc k kỹ còn sót do Bing dịch Sông SƯơng Mù nay đổi lại là Vụ Hà, cho thống thất chung vs Vụ Trạch huyện, VỤ Trạch trấn các kiểu... bác nào chưa đọc k sao. bác nào đọc rùi thì để ý chút thui.
mutsutakashi
13 Tháng tám, 2023 19:50
Bộ này vẫn dùng kiếm hay là dùng vũ khí khác rồi các bác ? Thấy dùng vũ khí khác như đồ nguyên , thanh dương hay dịch ngôn lại thấy hay
seolasomot
13 Tháng tám, 2023 14:52
hóng chương ,tks cvter
thichduthu123
12 Tháng tám, 2023 03:20
truyện hay mà ra chậm quá
llyn142
11 Tháng tám, 2023 22:24
Đã sữa lại riêng c23 chưa đọc lại hết khúc sau do tác edit thêm. để mai sữa chữa sau, giờ đi ngủ đã
llyn142
11 Tháng tám, 2023 12:51
Tác sửa chữa lại text vài chương nên mình sẽ đọc lại từ đầu và repost. bác nào đang theo truyện có thể tạm ngưng nha.
llyn142
11 Tháng tám, 2023 12:42
đúng rùi để mình sửa
tuyetda_buon_1995
11 Tháng tám, 2023 12:27
Thiếu chương đúng k bác: chương 23 là kiếp hoả đăng, tới 24 mới là luyện sát ha?
chucanhngonmieng
10 Tháng tám, 2023 19:35
biết là hố sâu nhưng vẫn nhảy
Huyphaikhong21
09 Tháng tám, 2023 11:32
Thiếu chứ “không” -:)
Trung Ngọc
08 Tháng tám, 2023 21:18
đọc không hiểu là khen hay chê nữa, đạo hữu có viết thiếu chữ không :v
llyn142
08 Tháng tám, 2023 21:08
tác tùy hứng ngày 1 hay 2 chương k biết chừng. mà đa phần là 1 chương. có buff phiếu thì tác mới thả cho thêm 1c
Huyphaikhong21
08 Tháng tám, 2023 19:24
Truyện ổn quá, ơ lịch ra chương thế nào ad ơi
Huyphaikhong21
08 Tháng tám, 2023 18:13
Ổn phết, tu đạo cầu tiên hạ võ thế giới nhưng bị quá yếu và đạo lý rỗng như lạn kha, hay lỗi logic như tuần thiên bufff bẩn, tuy thế IQ cũng bình thường thôi, chờ tiếp xem sao
BÌNH LUẬN FACEBOOK