Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ăn tối xong, Lương Nhất Nhất một mình bị lão gia tử gọi vào thư phòng, Lương Nhất Nhất rót một chén nước nóng đưa cho lão gia tử: "Gia gia, chuyện tối hôm qua thế nào, bên trên có dặn dò gì không?"

Lão gia tử nhận nước, uống một ngụm mới nói: "Ta gọi con tới đây chính là vì chuyện này. Truong danh sách kia con đã nhìn kỹ hay chưa?"

Lương Nhất Nhất đáp: "Không có, lúc ấy người nào cũng không có tâm tư nhìn kỹ nha!"

Lão gia tử nghe nàng nói như vậy, cho rằng lúc ấy là do nàng vụng trộm chạy vào thư phòng người ta, sợ hãi bị phát hiện nên mới không có nhìn kỹ.

Lời này bất luận đổi thành ai nghe vào, hắn cũng sẽ nghĩ như vậy, dù sao đây là nhân chi thường tình!

Thế nhưng là Lương Nhất Nhất không tâm tình xem, thuần túy là bởi vì sợ bị người nhà hoài nghi nên mới không có tâm tình đi xem. Cho nên nói, có chút hiểu lầm tốt đẹp là từ như vậy mà ra.

Vì vậy thần săc của lão gia tử hơi có chút kích động nói ra: "Tối hôm qua chúng ta tại chỗ Thủ trưởng nghiên cứu danh sách kia, ngoại trừ Trương Kính Nghiệp, bên trong còn có hai cái quan viên cấp phó tỉnh, đã được chứng minh đúng là bị Lương Điền Tính thu mua, bởi vì trong hai phần tài liệu văn bản con cầm về, phía trên có chữ ký của chính tay bọn họ viết.

Vì vậy Thủ trưởng nghe xong đề nghị của chúng ta, cũng đã bắt được bằng chứng xác thực, đã đáp ứng vào ngày thứ hai, sau khi bắt được kẻ muốn ám sát nhị ca con mới động thủ bắt Lương Điền Tín, hơn nữa Thủ trưởng đã phái ra binh sĩ tốt nhất của bộ đội đặc chủng đi theo bảo vệ nhị ca con, việc này con có thể yên tâm rồi chứ?" Lão gia tử nhìn xem đứa cháu gái mà mình yêu thích nhất, không che dấu được sự tán thưởng trong mắt, nghĩ đến tối hôm qua lúc nàng phân tích sự việc từ ngữ rõ ràng, hơn nữa còn có thể quyết đoán đem công lao giao cho người nhà, thật sự là làm người ta lau mắt nhìn!

"Gia gia, người xác định hắn có thể bảo vệ được an toàn cho nhị ca sao? Con không cho phép có bất kỳ nguy hiểm nào phát sinh với người nhà của mình, nếu như hắn không thể làm được, cái kia còn không bằng để hắn ở đâu thì về chỗ ấy, đỡ phải vướng chân vướng tay." Lương Nhất Nhất vẻ mặt nghiêm túc nói.

Vì vậy lão gia tử cũng thu đi vẻ mặt tươi cười, trịnh trọng nói: "Con yên tâm đi Nhất Nhất, Văn Vũ cũng là cháu trai mà ta yêu thương, nếu như không phải nắm chắc, ta nhất định sẽ không yên tâm giao vấn đề an toàn của cháu trai cho một người ngoài, người ta thế nhưng là đội trưởng bộ đội đặc chủng, lúc nguyên thủ quốc gia xuất ngoại phỏng vấn cũng đã từng không dưới một lần, chịu trách nhiệm an toàn của lãnh đạo, bằng không thủ trưởng sao có thể phái hắn đến bảo vệ nhị ca ngươi, người khác muốn có đãi ngộ này cũng muốn không được, lại nói lần này cũng không phải chỉ có mình hắn chịu trách nhiệm chuyện của anh con. Con yên tâm đi."

Lương Nhất Nhất trong lòng tự nhủ: Trách không được xế chiều lúc đi cửa hàng, nàng liền cảm thấy có chút không đúng, nhìn mấy lần cũng không tìm được ánh mắt đang chăm chú trên người mình, xem ra người này vẫn có chút thực lực, như vậy thì mình cũng có thể thả lỏng một chút.

"Vậy mấy người trong nhà được phái đi cũng nên cho rút về, đã có cao thủ đi theo bên người nhị ca thì mấy người kia có vẻ hơi dư rồi, đừng để đến lúc thời khắc mấu chốt sinh ra phiền toái không cần thiết, chuyện này cũng không phải là nhiều người thì sẽ an toàn hơn."

"Ta đã để cho bọn họ lui về. Có đôi khi ta cũng thật tò mò, con là ở chỗ nào học được những bổn sự này? Có thể phát hiện trong nhà phái người bảo hộ đi theo, lại còn có thế chạy đến trong mật thất phòng thủ nghiêm ngặt trong phòng người ta trộm ra những đồ vật trọng yếu như vậy. Đại ca con thế nhưng là nói, biệt thự kia của Lương Điền Tín xung quanh tất cả đều có cameras giám sát và bảo vệ, hắn ở bên ngoài đi vòng vo hai buổi tối cũng không có dám dễ dàng đi vào, con làm như thế nào vào được? Hay là con cùng gia gia nói một chút, giải đáp nghi hoặc của gia gia, gia gia cam đoan không nói cho bất luận kẻ nào, để cha của của con tự đoán, để cho hắn có đoán như thế nào cũng đoán không ra được, con có chịu không? Lão gia tử vẻ mặt thần bí lại gần Lương Nhất Nhất hỏi, nói xong còn dùng sức mở trừng hai mắt, biểu lộ như đang chờ chia sẻ bí mật nhỏ.

Lương Nhất Nhất phốc xích một tiếng cười ra tiếng, gia gia này của nàng cũng quá trêu chọc rồi, quả thực tựa như cái Lão Ngoan Đồng ( lão luyện; già dặn kinh nghiệm ). Suy nghĩ một chút, về sau mình làm việc không chừng còn cần phải có lão gia tử yểm trợ, cho hắn biết điểm tình hình thực tế cũng không phải là không thể được, vì vậy nói: "Cũng không phải là không thể nói với người, chỉ cần nhìn thấy người đối tốt với con như vậy con cũng không thể gạt người, nhưng là chuyện này có chút không tưởng tượng được, con sợ cho dù có nói ra người cũng không tin nha."

Lão gia tử vội vàng tỏ thái độ: "Con nói, gia gia cam đoan không nghi ngờ."

" Chắc người vẫn còn nhớ rõ việc lần trước con nằm viện đi? Không phải ngàu đó con bị thương liền hôn mê một buổi tối sao? Đối với bác sĩ nói chính là hôn mê bất tỉnh, nhưng với con lại chính là một giấc mộng, mấy thứ này chính là học được trong mộng đấy. Chờ sau khi tỉnh lại, những thứ trong mộng kia đều đã khắc rõ ràng ở trong đầu con rồi, người cũng biết gần đây con đều đang tại rèn luyện, chính là vì muốn đem những thứ kia rèn luyện." Nói xong ánh mắt chăm chú nhìn lão gia tử đã có điểm mơ hồ.

"Không còn nữa? Cái này là xong rồi?" Lão gia tử trừng tròng mắt hỏi. Lương Nhất Nhất liền chưng ra một bộ: vậy người còn muốn nghe thêm cái gì nữa.

"Giỏi lắm xú nha đầu, ngươi đang xem gia gia của ngươi là trò cười có đúng không? Còn nằm mơ học đấy, có bản lĩnh ngươi liền mơ một cái như vậy nữa cho ta xem?" Nói xong, khoát tay áo "Được, không muốn nói thì thôi, ta cũng không hỏi, gia gia đã lớn bao nhiêu tuổi rồi, còn có thể sống thêm được mấy năm? Biết rõ những thứ kia cũng không có làm được gì, chỉ cần mấy người các ngươi đều sống tốt là ta đã thấy đủ." Lão gia tử vẻ mặt biểu lộ :xem ta có bap nhiêu tri kỷ, nhìn xem Lương Nhất Nhất.

Lương Nhất Nhất trong lòng tự nhủ đã sớm biết nói cũng sẽ không có người tin, nhưng quả thật là nàng cũng không có nói bậy có được hay không? Không phải công việc kiếp trước hiện tại đối với nàng chính là một giâcmộng sao? Bất quá bản thân chỉ có thể lựa chọn nói một ít bộ phận mà thôi.

"Con còn chưa nói đến cùng chỗ nhị ca con phải làm sao đây?" Lão gia tử hỏi.

Mấy ngày nay con thấy dường như trong lòng mẹ có tâm sự, mỗi ngày đều rầu rĩ không vui, nhất định là đang lo lắng cho nhị ca, đương nhiên khẳng định cũng lo lắng cho con, như vậy con nhất định phải bảo đảm cho nhị ca an toàn mới có thể yên tâm, như vậy mẹ sẽ an tâm." Lần này chuyện trong nhà phát sinh cũng không có gạt Minh Huệ Tâm, bao gồm chuyện Uông Tiểu Bình cấu kết ngoại nhân nàng cũng được tận mắt nhìn thấy. Vì vậy khó tránh khỏi sẽ suy nghĩ nhiều.

Thế nhưng sao Nhất Nhất có thể làm cho chuyện nàng lo lắng xảy ra đây? Có thể sinh hoạt trong nhà này, là chuyện may mắn mà nàng luôn chờ đợi trước khi chết, nàng, Lương Nhất Nhất cũng có người thân, hơn nữa còn là người thân sủng ái chính mình đến cùng, những người thân nhân này nàng đều muốn bảo vệ, người nào cũng không được phép tổn thương.

"Vôn không nên để cho mẹ ngươi biết rõ những chuyện này, thế nhưng nếu như không cho nàng biết để đề phòng, chẳng may lại trúng kế của người khác thì làm sao bây giờ? Nàng lo lắng cũng là bình thường, nếu như con không có việc gì thì bồi nàng, cũng may chỉ còn có hai ngày là có thể giải quyết chuyện này, đến lúc đó nàng cũng liền có thể thả lỏng rồi."

Lương Nhất Nhất chợt nhớ tới một chuyện, vội vàng nói với lão gia tử:

"Đúng rồi gia gia, còn có một việc, người nhớ nhắc nhở đại ca của con ,trong biệt thự của Lương Điền Tín có một nữ nhân kêu Anh Tử, thân phận của nàng có lẽ còn cao hơn so với Lương Điền Tín, bởi vì Lương Điền Tín đối với nàng rất có kiếng kỵ, hơn nữa có lẽ nữ nhân này thân thủ rất tốt, để cho đại ca bọn hắn lúc hành động phải cẩn thận nàng," Bởi vì sợ phiền phức tiêc lộ sự tình ra ngoài, thủ trưởng đã phái người trong đội Lương Văn Long chấp hành nhiệm vụ truy bắt lần này, tổng lại làm cho Lương Văn Long đảm nhiệm đội trưởng hành động.

Lão gia tử nghe xong rất nghiêm túc nhẹ gật đầu: "Ta sẽ nói cho hắn biết, con yên tâm."

Lại cùng lão gia tử tại thư phòng ngây người một lát, Lương Nhất Nhất thấy thời gian không còn sớm liền cùng lão gia tử nói ngủ ngon, sau đó trở về phòng.

Nhìn bóng lưng đi ra của Lương Nhất Nhất, lão gia tử mới nhớ đến những lời vừa rồi Lương Nhất Nhất nói, ở trong mộng học được sao? Cũng có lẽ, Nhất Nhất không có nói dối!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK