Mãi đến gần tối Đường Tầm mới ra khỏi phòng đi tới đại đường, Đường Thiến vẫn ngồi nguyên tại chổ trong đại đường, còn Đường Long thì đang so chiêu với Lục Thiên Hồng ở trong sân, buổi trưa hôm nay Lục Thiên Hồng có tiến bộ rất lớn, có thể nói khác biệt một trời một vực.
Từ võ công mà Đường Tầm đã dạy, Lục Thiên Hồng tìm được lối công kích cho bản thân, chỉ một buổi trưa Lục Thiên Hồng từ chỉ biết công kích theo bản năng thăng chức lên hàng ngũ cao thủ võ công, vào thời điểm này Đường Long không đỡ nổi ngay cả một chiêu của Lục Thiên Hồng. Vừa ra tay thì đã bị Lục Thiên Hồng chế trụ, khiến cho hắn vô phương, nhưng ngại mặt mũi nên không thể từ chối thành thử cả buổi chiều không ngừng bị Lục Thiên Hồng đả kích.
Đường Tầm nhìn thấy Lục Thiên Hồng đang so chiêu với Đường Long, mồ hôi lạnh lại chảy xuống, hơn năm mươi năm nay ông gặp qua không ít kỳ tài luyện võ nhưng vượt sức tưởng tượng như Lục Thiên Hồng chỉ chưa từng gặp.
Lục Thiên Hồng thấy Đường Tầm tới thì khẩn trương bước tới ôm quyền nói: "Đường bá phụ, cuối cùng ngài đã tới, chúng ta tiếp tục luận bàn đi, cháu đã nghĩ ra rất nhiều chiêu thức cùng cách phá chiêu, vẫn xin Đường bá phụ chỉ điểm." Hiện tại Lục Thiên Hồng đã sớm quên thân phận của mình, cũng không biết chổ này rất giống với Trung Quốc thời xưa, hoàn toàn mất hết nghi lễ đi yêu cầu luận bàn với Đường Tầm, thực ra trong xã hội này, yêu cầu như vậy là một sự khiêu khích. Cũng may Đường Tầm rất thưởng thức Lục Thiên Hồng nên không quá để tâm.
Đường Tâm ho khẽ một lát rồi nói: "Lục hiền chất, chuyện luận bàn để sau hẵng nói, hiện tại lão phu có một chuyện muốn nói một chút với Long nhi." Đường Tầm dĩ nhiên không ngốc mà đi luận bàn với Lục Thiên Hồng, vừa rồi hắn nhìn thấy Lục Thiên Hồng dùng rất nhiều lối đánh khi so chiêu với Đường Long, nhưng ông lại không nghĩ ra chiêu thức ứng phó, không có chiêu thức ứng phó dĩ nhiên không dám tùy tiện ra tay, dù sao ông cũng là đệ nhất cao thủ ở trấn Vạn Sơn, bị một thiếu niên dễ dàng đánh bại, vậy sẽ rất dọa người.
Dường như Lục Thiên Hồng cũng nhận ra bản thân mạo muội, hắn gãi đầu nói: "Thật ngại, Đường bá phụ, vì phấn khích quá nên quên hết tất cả."
Đường Tầm vuốt vuốt chỏm râu cười nói: "Không sao không sao, tuổi còn nhỏ mà biết hiếu học là chuyện tốt, ngày sau nhất định thành châu báu. Đến đây ngồi xuống cùng ta, lão phu có một chuyện cũng muốn cháu nghe cùng."
Ba người đi vào đại đường, sau khi ngồi xuống thì Đường Tầm nói: "Hôm nay Tư Đồ lão nhân tới đây là để mang đến một tin tức xấu."
Đường Long nhướng mày hỏi: "Tin tức xấu gì? Chẳng lẽ Đường gia chúng ta sợ Tư Đồ lão nhân đó hay sao?"
Đường Tầm phủi tay ý bảo Đường Long im lặng: "Đường gia chúng ta dĩ nhiên không sợ Tư Đồ lão nhân rồi, nhưng việc này dính líu tới người tu tiên."
Nghe được người tu tiên, Lục Thiên Hồng vội vàng vãnh tai nghe cho kỹ.
"Các con cũng biết, Tư Đồ lão nhân có hai đứa con là Tư Đồ Nhật cùng Tư Đồ Phụ hiện đang tu luyện ở Thiên Môn Phái, con lớn Tư Đồ Phụ đã tu tiên nhiều năm, còn con kế Tư Đồ Nhật chỉ mới tu tiên ba năm, ở Thiên Môn Phái, đệ tử mới nhập môn mỗi ba năm sẽ có cơ hội về nhà thăm người thân, qua vài ngày nữa chính là ngày Tư Đồ Nhật về nhà thăm người thân, Tư Đồ lão nhân muốn mượn tay Tư Đồ Nhật kiếm phiền toái cho chúng ta, ông ta hẹn mười ngày sau phái thủ hạ trẻ tuổi ra so đấu, nói là so đấu nhưng khi so đấu nếu hạ sát thủ thì không cách cứu chữa, cha bị Tư Đồ lão nhân khích tướng nên nhất thời hồ đồ đã đáp ứng, cha không để mắt lũ trẻ đồng lứa bên nhà Tư Đồ, nhưng nếu Tư Đồ Nhật thực sự trở lại thì rất bất lợi cho chúng ta, dù sao đó cũng là người tu tiên, không phải là nhân sĩ võ lâm bình thường."
Nhắc tới người tu tiên thì khuôn mặt Đường Long không khỏi nóng bừng, bởi do tuy hắn là tài liệu tốt để luyện võ nhưng không thể tu tiên, muốn tu tiên ở thế giới này trước phải xem hồn phách trời sinh có thích hợp để tu tiên hay không, có người trời sinh ra đã có hồn phách mạnh mẽ nên thích hợp tu tiên, cũng có người trời sinh hồn phách yếu ớt nên khi chia lìa hồn phách sẽ rất dễ khiến hồn phách không ổn định mà hồn bay phách tán. Đường Long tuy rằng thân thể cường tráng nhưng lại không thích hợp tu tiên, hai đứa con trai nọ của Tư Đồ lão nhân tuy thân thể không tốt nhưng hồn phách rất thích hợp tu tiên, vì thế nhà Tư Đồ ở lứa này đè đầu Đường gia, cũng may người trong tu tiên giới không thể tùy tiện xen vào chuyện thế tục, bằng không ngày sau chờ thế hệ trẻ tuổi trưởng thành thì Đường gia nhất định sẽ suy yếu.
"Đều tại con vô dụng!" Đường Long vỗ mạnh lên đùi của mình, uể oải nói. Đường Tầm vuốt râu nhìn Đường Long nói: "Việc tu tiên vốn do trời định, con vô duyên với tu tiên nên không trách được con, nhưng ước hẹn mười ngày cha đã định với Tư Đồ lão nhân rồi, dĩ nhiên không thể đổi ý, cha rất tin tưởng với võ công của con cùng Thiến nhi. Chỉ bằng đám tiểu tử thúi nhà Tư Đồ đó vốn không phải đối thủ của các con, nhưng Tư Đồ Nhật thật sự trở về thì e rằng sẽ khó đối phó."
"Phụ thân, chẳng lẽ không thể thông báo cho thúc phụ, để thúc phụ giúp đỡ một chút sao? Dù sao thúc phụ cũng là trưởng lão Thiên Môn Phái." Đường Thiến ở một bên nãy giờ không nói gì chợt xen miệng vào.
"Cha sẽ liên lạc với thúc phụ của các con, nhưng cha chỉ sợ nước xa không cứu được lửa gần, huống chi huynh trưởng của Tư Đồ lão nhân cũng là trưởng lão Thiên Môn Phái, bọn họ có thể dung túng để cho Tư Đồ Nhật xuống núi mấy ngày thì chắc hẳn đã sớm nghĩ ra cách ứng phó thúc phụ các con. Cho nên hiện tại vẫn cần chúng ta tự mình giải quyết."
"Lục hiền chất, không biết cháu thấy việc này thế nào? Không ngại nói nghe một chút?" Đường Tầm chợt hỏi Lục Thiên Hồng.
Lục Thiên Hồng ở một bên đang tự đắc ung dung uống trà vừa nghe Đường Tầm hỏi thì không khỏi sừng sốt, bởi vì hắn vốn không nghĩ mình sẽ bị liên lụy tới, dù sao đấu tranh giữa hai nhà, hắn là một người ngoài sao có thể xen vào, chẳng qua người họ Đường đối đãi với hắn không tệ, hắn giả vờ cúi đầu trầm tư sau một lát mới nói: "Nếu như tỷ thí đồng lứa với nhau, chúng ta không ngại lấy yếu đối mạnh, lấy mạnh đối yếu."
"Ah? Nói rõ hơn chút." Dường như Đường Tầm cảm thấy rất hứng thú với lời nói của Lục Thiên Hồng.
"Nếu là tranh đấu giữa hai nhà, đương nhiên phải xem kết quả chỉnh thể, nếu thực lực chỉnh thể của chúng ta mạnh hơn chẳng lẽ còn sợ thua sao? Nếu bọn họ đưa Tư Đồ Nhật lên đấu thì chúng ta phái ra người yếu nhất nghênh chiến, dù thua cũng không sao, nếu bọn họ phái ra người khác xuất chiến thì chúng ta phái người có võ công cao hơn ra xuất chiến, chỉ cần giữ chân Tư Đồ Nhật, muốn thắng lợi cũng không phải việc khó."
Đường Tầm nghe xong thì vuốt râu trầm ngâm một lát mới nói: "Cách này thật không tệ nhưng e rằng với lòng dạ xấu xa Tư Đồ lão nhân đã sớm nghĩ tới, chỉ sợ tới khi đó Tư Đồ lão nhân phái ra Tư Đồ Nhật mãi tới lúc phân định thắng thua mới rời sân đấu."
Lục Thiên Hồng gật đầu nói: "Vậy e rằng không còn cách nào khác, dù sao người tu tiên có thể lấy một địch trăm."
"Ai, thực lực chỉnh thể thì cúng ta dễ thắng rồi, nhưng bị Tư Đồ Nhật quấy rối thì xem như xong." Đường Long ở bên cạnh lắc đầu thở dài, nói.
"Lục hiền chất, lão phu có chuyện này nhưng không biết có nên nói không." Đường Tầm nói với Lục Thiên Hồng.
"Đường bá phụ, xin cứ nói." Lục Thiên Hồng ôm quyền đáp lại.
Đường Tầm gật đầu nói: "Lão phu thấy hiền chất thiên tư thông minh, cả đời này lão phu chưa từng thấy ai như thế, chỉ nửa ngày ngắn ngủi đã có tiến bộ hiếm thấy, hơn nữa hiền chất trời sinh thần lực, hai thứ này kết hợp thì sớm hay muộn hiền chất cũng sẽ thành bá chủ một phương, người tu tiên tuy rằng khác với người thường nhưng trước khi tiên nghiệp tới đỉnh cao thì cũng là thân thể phàm nhân, tuy có chút tiên pháp nhưng chỉ có người tu tiên cao cấp mới có thể phát huy ra oai lực của nó. Tư Đồ Nhật đó cho dù có thiên tư trác tuyệt nhưng trong ba năm cũng không cách nào có pháp lực cường đại, với thân thủ của lão phu thì có hơn nửa lòng tin đánh bại hắn, còn khuyển tử, khuyển nữ tư chất ngu dốt nên không thể đánh bại Tư Đồ Nhật, thế nhưng hiền chất thì khác, với năng lực của hiền chất hẳn có năm phần đánh bại được Tư Đồ Nhật. Không biết hiền chất có muốn xuất chiến với danh nghĩa Đường gia hay không?"
"Đường bá phụ đề cao cháu rồi, cháu vốn không có khả năng đánh bại được Tư Đồ Nhật." Lục Thiên Hồng vừa nghe Đường Tầm muốn lôi mình xuống nước thì vội vàng cự tuyệt, hắn không muốn nhảy vào hố nước này, huống chi bản thân hắn cũng không có gì ưu tú.
Đường Tầm cười ha hả nói: "Hiền chất đừng nên quá khiêm tốn, nếu lão phu đã muốn hiền chất hỗ trợ tự nhiên sẽ không để hiền chất ra tay không công, nếu như hiền chất chịu ra tay, bất kể thắng thua, lão phu đều cầu xin xá đệ đề cử hiền chất gia nhập Thiên Môn Phái, chắc hiền chất đã biết thân phận trưởng lão Thiên Môn Phái của xá đệ, với hùng tâm tráng chí của hiền chất, sợ rằng cuộc đời này không chỉ làm cao thủ võ lâm thôi chứ?"
Nghe Đường Tầm muốn đề cử mình vào môn phái tu tiên, Lục Thiên Hồng không khỏi trở nên trầm tư, hắn có Trấn Nguyên Tiên Quyết, cánh cửa tu tiên đã mở ra, làm tán tu hay vào môn phái chính thống đây? Lục Thiên Hồng không ngừng suy nghĩ.
Nhìn thấy Lục Thiên Hồng không lên tiếng, Đường Tầm lại nói: "Hiền chất có điều không biết, trong môn phái tu tiên không chỉ có pháp quyết tu luyện tốt mà còn có các loại linh đan diệu dược, hơn nữa có cao nhân chỉ điểm, biết đâu trong tương lai cũng có thể trường sinh bất tử." Nhắc tới trường sinh bất tử Đường Tầm cũng hơi kích động, năm đó ông cùng con trai Đường Long giống như nhau, do hồn phách quá yếu nên không thể bước lên tiên đồ, nếu như hiện tại có thể có cơ hội bước lên tiền đồ thì ông tình nguyện từ bỏ tất cả.
Nghe đến linh đan diệu dược cùng cao nhân chỉ điểm, Lục Thiên Hồng có hơi động tâm, hắn không biết chút gì về người tu tiên ở thế giới này, nếu như có thể bước vào môn phái thì có thể hiểu biết đôi chút về người tu tiên ở thế giới này, cho dù tới lúc đó có điều không ổn thì mình cũng có thể trốn đi. Lục Thiên Hồng đã có quyết định ôm quyền nói: "Một khi đã vậy, cháu nguyện ý đại biểu Đường gia xuất chiến đối phó Tư Đồ Nhật."
"Tốt tốt! Vậy thì làm phiền hiền chất." Đường Tầm để lộ vẻ mặt tươi cười, sau khi ông nhất thời xúc động định ra cuộc so đấu này thì đã rất hối hận, bởi vì tìm không ra người trẻ tuổi để đối phó với Tư Đồ Nhật, chẳng qua sau khi hắn nhìn thấy Lục Thiên Hồng thì nảy ra ý định muốn Lục Thiên Hồng đại biểu Đường gia xuất chiến. Hiện tại tâm nguyện đã thành nên Đường Tầm dĩ nhiên lòng đầy vui mừng.
Lục Thiên Hồng cũng nhìn Đường Tầm mỉm cười, hắn rất tò mò với người tu tiên trong thế giới này, tuy rằng đã gặp qua Mộ Dung Uyển Thanh nhưng chưa thấy nàng ta ra tay, hiện tại có thể đánh một trận chiến với người tu tiên đã nhập môn ba năm nên hắn rất mong đợi, nghĩ tới đây khuôn mặt Lục Thiên Hồng để lộ vẻ phấn khích.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK