Mục lục
[Dịch]Tỷ Phu Vinh Dự- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ta...... Ta không thích ngươi...... A......”

Phàn Ước càng loạn uốn éo, ta phát hiện, hậu môn cũng ẩm ướt dị thường.

“Chúng ta đánh cuộc đi.” Ngón tay của ta tiếp tục đi xuống, trượt đến nơi thần bí nhất, lỗ nhỏ mất hồn nhất. Tại đây hương mật tràn lan khắp nơi, ngón tay ta tiến vào mép động, một dòng nước ấm áp chảy ra thấm ướt toàn bộ bàn tay ta.

“Vậy ngươi nhất định thua...... A...... Ư...... Ư......”

Ta nhẹ nhàng đặt Phàn Ước lên giường, ôn nhu mở ra hai chân của nàng. Đối phó mỗi loại nữ nhân, ta lại dùng phương pháp khác nhau. Phàn Ước không phải Cát Linh Linh, Phàn Ước là cô gái nhỏ cần sự ôn nhu dịu dàng giống như Tiểu Quân, điều các nàng ưa thích không phải bạo lực, mà là nhu tình. Khi ta yêu thương cắm vào Tiểu Phàn, còn ta nhỏ giọng nỉ non bên tai nàng:“Tiểu Phàn, ta yêu ngươi, thật sự yêu ngươi.”

Phàn Ước toàn thân kịch liệt run rẩy, hai mắt nhắm nghiền, nhỏ giọng rên hừ nhắm. Nàng một mực thụ động, không có gì phối hợp, trong tiếng thở dốc cho người ta cảm nhận linh hồn nàng như đã thoát ra. Không biết tại sao, ngay khi ta tiến vào cơ thể nàng, trước mắt ta lại hiện lên bóng dáng Tiểu Quân.

Phàn Ước cũng giống như Tiểu Quân, đều là vẻ thanh thuần đáng yêu, núm vú cũng đầy đặn như vậy. Thoáng chốc, ta như lầm tưởng người trước mặt không phải Phàn Ước mà là Tiểu Quân, mỗi nụ cười, mỗi cái nhăn mày của Tiểu Quân đều như xuất hiện trên người Phàn Ước, mà ngay cả tình cảm của với Tiểu Quân cũng đến trên người Phàn Ước. Ta cực kỳ xúc động, côn thịt thô to như mũi khoan xuyên thủng huyệt động của Phàn Ước, hoa viên run rẩy thất sắc.

Phàn Ước đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt mờ ảo, rất mê ly, tựa hồ đã rơi vào cõi thiên đường, hơi thở dồn dập, nàng nhỏ giọng thúc giục ta:“Ư...... Dùng...... Mau dùng sức...... Ah......”

Dùng sức? Không ngờ đến nàng không thưởng thức sự ôn nhu của ta, thế là ta tăng dần lực, còn khẽ cắn lên núm vú.

“Ư...... Ư...... A...... Trung Hàn ca, ta...... Ta thích ngươi......”

Rrong gian phòng rất mát, thật ra có chút lạnh, rất thoải mái, nhưng là Phàn Ước đổ mồ hôi đầm đìa cả người. Ta dùng miệng liếm toàn bộ mồ hôi trên người nàng, mỗi chỗ một ít, tựa như mút kem vậy, cả nách cũng không buông tha.

“Ư...... Ô......” Phàn Ước hét to một tiếng, một cổ dòng nước ấm xì ra. Lớn đến từng này, ta đây là lần đầu tiên được nước tiểu tẩy lễ, đột nhiên cũng không biết nên tiếp tục hay là đình chỉ, Phàn Ước thì vẫn đóng chặt mắt. Nước ra rất nhiều, cũng có chút mùi khai. Đợi cho bài tiết xong xuôi, ta nhỏ giọng hỏi:“Tiểu Phàn, ngươi trước kia cũng như vầy sao?” Phàn Ước không nói gì, chỉ là lắc đầu.

Ta bất đắc dĩ lại là buồn cười, đành phải rút dương vật ra. Phàn Ước lúc này mới mở mắt ra, đáng thương mà cười cười với ta:“Thực xin lỗi.”

Ta dịu dàng nói:“Không có việc gì, ngươi cứ đi tắm rửa đã, ta gọi nhân viên phục vụ đến đổi ga giường.”

Phàn Ước thẹn thùng gật đầu:“Ừ.” Nhưng nàng không có vẻ muốn động đậy, nằm yên lặng trên người ta.

Ta lại hỏi:“ Muốn ta ôm ngươi vào phòng tắm không?”

“Ừ.” Phàn Ước xấu hổ đỏ hồng mặt.

Ta nở nụ cười, nụ cười mãn nguyện. Kỳ thật Phàn Ước mới hai mươi tuổi, nàng vẫn là một tiểu cô nương, vẫn còn chút phân hồn nhiên cón sót lại, cô bé này lại không thấy tâm kế, cũng không có dã tâm, để nàng đến thi triển mỹ nhân kế, ta thực bội phục tâm cơ của Đỗ Đại Duy. Kỳ thật vẻ tinh khiết mong manh của nàng có thể sức đả động dã tính nguyên thủy của nam nhân nhất.

Sau khi đặt thân thể mềm mại của Phàn Ước vào bồn tắm, ta đứng lên cầm lấy gọi cho quầy phục vụ. Rất nhanh, nhân viên khách sạn đã mang ga giường mới đến. Lúc ra ngoài, tiểu thư phục vụ lại quay đầu hỏi ta:“Ngài là Lý Trung Hàn tiên sinh ư?”

“Ngươi biết ta sao? Đây là lần đầu tiên ta tới đây ma.” Ta có chút giật mình.

“A, vừa rồi phòng 1018 đối diện gian có một vị tiên sinh nhờ ta nói lại với ngươi. Nếu như ngươi có thời gian thì qua đó một chuyến.” Phục vụ tiểu thư chẳng những xinh đẹp, nói chuyện cũng rất êm tai.

“Ta qua đó?” Ta rất nghi hoặc, dấu chấm hỏi đầy đầu.

“Vâng.” Tiểu thư phục vụ gật gật đầu.

“Thế người đó tên là gì?”

“Là La Tất.” La Tất là mẫu người phương bắc điển hình, cao một mét tám lăm, mày rậm mắt to, lưng hùm vai gấu, tính cách phóng khoáng. Một màn đấu rượu giữa hắn và Đỗ Đại Duy vẫn còn khắc sâu trong ấn tượng ta, nhưng ta không thể nào nghĩ ra La Tất lại ở phòng số 1028, càng muốn không nghĩ đến Đường Y Lâm là nữ nhân của La Tất.

Lúc ta đến phòng 1018, Đường Y Lâm vừa tắm rửa đi ra ngoài, trên người nàng vẻn vẹn mặc một bộ áo bông ngắn ngủn, bắp đùi thon dài bóng loáng lỏa lồ hiện ra, bên trong khẳng định không mặc gì, bởi vì hình dáng một số bộ vị đã phi thường rõ ràng. Trong lúc đi đi lại lại, nhũ phong đầy đặn ba đào mãnh liệt. Trông thấy ta, Đường Y Lâm nháy nháy mắt với ta khiến ta suýt chút nữa đứng không vững, côn thịt vốn đã mềm nhũn sau trận chiên, trong giây lát lại bị đánh thức

“Tiểu Lâm, người ngươi vừa gặp lúc nãy là hắn ư?” La Tất vỗ vỗ bờ vai của ta hỏi Đường Y Lâm. Đường Y Lâm gật gật đầu.

“Hắn là Lý Trung Hàn, là một nhà phân tích rất có triển vọng của chúng ta, tương lai là trụ cột của kt. Ha ha, thật sự là tuổi trẻ tài cao.” La Tất khen.

“Vậy sao?”

Đường Y Lâm nhỏ giọng cười khẽ, nàng lông mày nhướn lên, mang một vẻ đpẹ cổ điển, nụ cười này như trăm hoa nở rộ khiến ta sợ hãi thán phục .

“La tổng quá khen, tương lai kt nhất định phải dựa vào La tổng, La tổng mới là người làm đại sự. Trung Hàn tôi chỉ mong có cơ hội đi theo ngài, đó chính là phúc phận của ta rồi.”

“Ha ha ! Khách khí, khách khí, Tiểu Lâm uống hai chén nào.” La Tất cười to.

Đường Y Lâm vũ mị mà “ừ” một tiếng, quay người thu xếp, lưu lại cho ta một bóng lưng xinh đẹp.

“La tổng, ngài đừng khách khí như vậy, tôi sao dám nhận.” Ta thụ sủng nhược kinh. Bình thường ta chính là mong pha trà cho La Tất cũng chưa chắc có cơ hội, nhưng hôm nay lại có thể để nữ nhân của hắn pha trà cho ta, thật làm ta khó có thể thừa nhận.

“Đừng khách khí, hôm trước tại quán bar ta đã muốn cùng ngươi uống mấy chén, không thể tưởng được lại để Đỗ mập mạp kích nộ, nhất mắc mưu hắn. Tiên sư bà ngoại nhà nó chứ, xem ta lần sau xử ngươi thế nào?” La Tất giọng căm hận nói.

Hắc hắc, trong lòng ta cười gượng hai tiếng. Nếu La Tất ngươi không nhìn chằm chằm vào lão bà người ta, Đỗ Đại Duy lại tìm ngươi liều mạng sao? Nhưng trong nghĩ vậy nhưng vẫn luôn miệng phụ họa: “Ta nghe mọi người nói, ngày đó đấu rượu hoàn toàn là tiện nghi cho Đỗ Đại Duy, nhưng La tổng khí thế ngất trời, không thèm để ý, thật sự là một nam nhân chân chính. Tôi chính là bội phục nam nhân như La tổng vậy.”

La Tất được ta thổi phồng nên cực kỳ vui mừng, nở nụ cười toét đến mang tai:“Ha ha, Trung Hàn lão đệ nói không sai. Đến đây, hai anh em chúng cũng nói chuyện. Ta vừa vặn ta có chuyện muốn nhờ ngươi một chút. vốn định đi tìm ngươi, không ngờ lại gặp người ở đây, thật là cơ duyên xảo hợp a.”

Ta nghe xong cực kỳ vui vẻ, ta cũng đang muốn tìm hắn nương nhờ, không ngờ chính hắn nói ra. Xem ra, đúng là ý trời thật.

“Được, xin mời La tổng nhận xét công tác của ta.”

“Ha ha, Trung Hàn lão đệ đừng khiêm nhường.”La Tất cười nói.

“Nên phải thế, nên phải thế.”

Ta ngồi ngay ngắn trên mặt ghế, nhưng tròng mắt đảo loạn lại chạm phải lúc Đường Y Lâm bưng nước lên, thân thể hơi nghiêng một cái, xuân quang hoàn toàn lộ ra, đôi bầu vú to tuyết trắng thật sinh động trước mắt ta. Ta vội vàng dời ánh mắt đi, cả quá trình rất ngắn, chỉ hai, ba giây đồng hồ nhưng ta biết La Tất đã phát hiện ánh mắt không thành thật của ta thần, bởi vì hắn luôn nhìn chằm chằm vào ta. Ta đột nhiên cảm thấy sợ hãi, trên mặt nóng lên, vội vã nhấp ngụm trà.

“Trà còn nóng lắm, Trung Hàn lão đệ đừng vội, nào, đặt xuống đã.” La Tất chu đáo khéo đưa đẩy, phát hiện vẻ xấu hổ của ta, rất nhanh chuyển qua:“Đúng rồi, Trung Hàn lão đệ, ta có quấy rầy chuyện ngươi cùng mỹ nhân không?”

Ta âm thầm buồn cười, thầm nghĩ đương nhiên quấy rầy rồi, nhưng ngoài miệng vẫn nói:“Không có, tối hôm qua tôi ở công ty cả buổi, sau khi làm việc xong đã rạng sáng, cũng không muốn quấy rầy tiểu di của ta nên tới đây nghỉ ngơi một lúc. Ha ha, vừa rồi phát hiện ga giường hơi bẩn nên kêu phục vụ đến đổi. Thật không nghĩ quấy rầy lấy La tổng, thật sự là xin lỗi.”

“Không có việc gì, tối hôm qua cùng Tào Gia Dũng uống rượu hơi quá mức, nên đến đây cho tỉnh rượu. Ha ha, không thể tưởng được lại đối diện phòng Trung Hàn lão đệ, thật là xảo hợp. Lúc nói chuyện với Tào Gia Dũng, ta còn nhấc đến Trung Hàn lão đệ. Ngươi cứ nghỉ ngơi, buổi tối ta giới thiệu ngươi với Tào Gia Dũng, hắn chính là đại cổ đông của kt đó.”

Đường Y Lâm ở bên liếc mắt với ta cười hỏi:“Cũng không biết tiểu di của ngươi có xinh đẹp hay không vậy? Cô nam quả nữ sống cùng một phòng, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén đó .”

“Ha ha......” La Tất nghe Đường Y Lâm nói như vậy lập tức cười to, cũng phụ họa theo:“Ừ, có khả năng đó, tiểu di của hắn là tiểu mỹ nữ đó.”

Ta nghiêm trang mà trả lời:“Tiêu di của ta so với Đường tiểu thư khẳng định kém xa, nàng nếu có một nửa vẻ đẹp của Đường tiểu thư, ta cũng sẽ không đến khách sạn thuê phòng.”

Đường Y Lâm nghe ta ca ngợi, cũng cười rộ lên:“Ừ, có đạo lý, xem ra ngươi cùng tiểu di không có làm loạn. Không giống một số người, mặc kệ tiểu di, dì cả còn có đồng sự đều không buông tha, thật xấu.”

“Tiểu Lâm, ngươi nói ai đó?”

La Tất mặt trầm xuống, hướng Đường Y Lâm ngoắc:“Đến đây, ngồi bên cạnh ta, lời nói rõ ràng coi.”

Đường Y Lâm không ngừng cười nhõng nhẽo, không hề kiêng kị đi đến bên người La Tất, mông đẹp nhấc lên ngồi xuống trong ngực La Tất, dịu dàng ngoan ngoãn như con mèo nhỏ. Chỉ là áo nàng quá ngắn, thời điểm đứng lên không thể che khuất bờ mông, hai chân khuất lên, không biết cố ý hay vô ý mà để lộ toàn bộ cảnh xuân, thậm chí thấy được một vùng rừng rậm.

Trời ạ, ta lập tức cứng ngắc, cứng rắn đến lợi hại. Trong lòng càng thêm hâm mộ sự phong lưu của La Tất, tìm đến đại mỹ nữ công ty của chúng ta để giải rượu, cũng không biết cái phương pháp này dùng được không?

Ngoài sự hâm mộ, ta cũng cấp tốc nhận ra cuộc tranh đấu quyền lực tại kt đã không còn là song hùng tranh phách, mà tạo thành thế chân vạc. La Tất quả nhiên không cam lòng đứng phía sau, lần này tại đại hội cổ đông, hắn nhất định có mưu đồ, hơn nữa mưu đồ không nhỏ.

Ta đoán chừng sau lần đại hội cổ đông này, cao tầng công ty sẽ phát sinh biến hóa long trời lỡ đất. Ta chỉ hi vọng mình có thể tránh đi khỏi vũng nước đục này, bảo toàn công việc của mình. Nhưng muốn bảo trì trung lập, qua sông không ướt chân tuyệt không có khả năng, hiện tại điều cần phải làm là chọn được lão bản, đứng vững đội ngũ, trong thời khắc sóng gió tìm ích lợi cho mình.

Thấy ta có vẻ thất thần, La Tất đột nhiên cả giận nói:“Trung Hàn lão đệ, ngươi có cống hiến lớn cho kt, nhưng đến giờ còn không được đãi ngộ đàng hoàng, quả thật không công bình. Ta có một căn hộ tại Nguyên cảnh hoa viên, không lớn lắm, khoảng 130 m2, bên trong đồ dùng đầy đủ. Nếu như Trung Hàn lão đệ thấy không tệ, ngươi cùng tiểu di có thể đến ở, tiểu di ngươi dù sao cũng là nữ nhân, ở cùng một phòng với ngươi cũng không tiện lắm, đúng không?”

“Món quà lớn quá, tôi làm sao dám nhận của La tổng, chờ một thời gian nữa ta sẽ tìm một căn phòng mới. Về phần hảo ý của La tổng, tôi rất cảm ơn.” Ta kinh hãi, nguyên cảnh hoa viên? Đây chính là khu dân cư cao số một số hai trong thành phố, giá tiền đều dùng đôla Mỹ để tính. Mà La Tất còn bảo cho ta căn phòng 130 m2, cái này cũng có thể tính là không lớn sao?

“Không lớn, không lớn, ngươi cũng đừng khách khí với ta , ha ha.” La Tất cười to. Ngạn ngữ có câu vô công bất thụ lộc. Nhưng đồ vật trước mắt quá hấp dẫn, ta làm sao có thể không động tâm?

Nói thật, ta động tâm, có thể có được chính mình một bộ phòng ở, có thể để cho Tiểu Quân thỏa mãn, đây là một trong những giấc mộng của ta. Bất quá ta rất rõ ràng, La Tất không phải bởi vì đồng tình với ta mà đưa nhân tình như vậy lớn, hắn nhất định có việc nhờ ta.

“Thật sự không cần. Cám ơn La tổng, cũng không phải ta khách khí, chỉ mong có thể cống hiến sức lực cho La tổng ta mới có thể tiếp nhận ân huệ của ngài. Hôm nay La tổng cho ta tới tâm sự, nhất định là có chuyện cần nhắn nhủ.” Ta dứt khoát nói rõ .

“Ha ha, Trung Hàn lão đệ quả nhiên là một nhân tài, xem ra ta La Tất không có tìm nhầm người. Tốt, có ngươi những lời này là đủ rồi. Căn phòng kia ta thay ngươi giữ lại, về phần có chuyện gì thương lượng , buổi tối hôm nay ta cùng Tào Gia Dũng mời ngươi một bữa cơm, trong bữa tiệc chúng ta lại nói chuyện, có một số việc cũng không thể để cho đàn bà nghe được.” La Tất nói xong nhìn Đường Y Lâm trong ngực.

“Không nghe thì không nghe, nói cái gì đàn bà, đàn bà . Thật là thô lỗ, hừ.”

Đường Y Lâm phát tác tính tình cũng như con mèo nhỏ, nàng đứng lên đi vào phòng ngủ.

“Ha ha. La tổng, vậy thì không phiền ngươi nghỉ ngơi, ta về phòng trước đã.” Đường Y Lâm mị lực sắc bén như vậy, ta đã chịu không được. Vội vàng muốn trở lại gian phòng cùng Phàn Ước mây mưa một chút, lại thêm Đường Y Lâm, La Tất hai người lớn mật làm càn, coi ta như không tồn tại khiến ta rất xấu hổ, vội vàng đứng lên cáo từ.

“Đi nhanh như vậy làm gì?”

La Tất đột nhiên mập mờ cười nói:“Trước mắt có chuyện cần Trung Hàn lão đệ hỗ trợ.”

Ta sửng sốt một chút, liên tục gật đầu:“La tổng đừng khách khí, có gì phân phó xin mời nói.”

“Ha ha, Tiểu Lâm vừa rồi kêu eo bị mỏi, muốn ta xoa bóp cho nàng, nhưng ta cần trở về công ty ngay bây giờ. Cho nên, muốn phiền toái Trung Hàn lão đệ .” La Tất bộ dạng nghiêm trang.

“A?” Ta sững sờ, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

“Như thế nào? Chuyện này Trung Hàn lão đệ không muốn giúp sao?” La Tất hỏi.

“Ách...... Cái này...... La tổng, ngài nói đùa sao?” Ta giật mình nhìn lại La Tất.

“Đương nhiên không phải nói đùa, buổi tối Tiểu Lâm còn ăn cơm với chúng ta, eo không thoải mái không làm tốt được. Được rồi, ta lập tức phải đi, ngươi vất vả chút nha.”

Nói xong, La Tất cầm lấy bao da trên ghế sa lon đứng lên đi ra khỏi phòng. Ta đột nhiên đứng không vững, ngã ngồi trên mặt ghế. Trong phòng, ánh sáng mông lung, không khí mập mờ tràn ngập khiến người ta như lạc vào cõi mộng. Một thân hình mềm mại uyển chuyển đang mời gọi ta, nàng bỏ một chân ra ngoài, lộ ra bờ mông rất tròn. Ta không cần đến quá gần đã có thể chứng kiến một hoa viên um tùm, cỏ mọc tứ tán, xum xuê hoa lá cành. Tim ta đập mỗi lúc một nhanh hơn, huyết dịch dưới háng điên cuồng tụ tập. Liếm láp môi khô ráo, ta chậm rãi đến gần Đường Y Lâm.

“Đường tiểu thư, eo của ngươi không thoải mái sao?” Ta hỏi.

“Ừ.” Đường Y Lâm giọng mũi như nỉ non.

“Có cần ta mát xa giúp không?” Ta dè chừng hỏi lại.

“Ừ.” Vẫn là giọng mũi.

“Ta sợ ta làm không tốt.” Ta vẫn cẩn thận nói ra.

“Ta còn không sợ, ngươi sợ cái gì?” Đường Y Lâm lười biếng trở mình, mười phần mị hoặc liếc nhìn ta. Chiếc áo sợi nhỏ không biết vì sao tuột ra, yên lặng chảy xuống, lộ ra một tòa nhũ phong no đủ. Oa, bầu ngực sữa thật xinh đẹp! Ta đột nhiên cảm thấy hít thở không thông.

“Ai nha.”

Đường Y Lâm thét lên kinh hãi, nàng vội vàng vén vạt áo lên nhưng hoàn toàn không như ý, một lần nữa rơi xuống, bạo lộ toàn bộ vùng đồi núi mầu mỡ đặt trên giường. Ta thật lo lắng báu vật đó bị đè bẹp mất.

“Vậy ta tới mát xa giúp cô, nếu cô cảm thấy không được cứ nói.” Ta nhỏ giọng dặn dò.

“Ừ.” Đây là lần đầu tiên ta mát xa thân thể nữ nhân, lúc hai tay chạm vào phần eo Đường Y Lâm, ta thiếu chút nữa mất kiểm soát, âm thầm khinh bỉ định lực của mình.

“Nếu như ngươi không ngại, ta muốn lên giường giúp ngươi, như vậy sẽ dễ dàng hơn.” Ta nhẹ nhàng dụ dỗ tiến tới từng bước.

“Ừ.” Đường Y Lâm giọng mũi từ dưới gối đầu truyền ra.

Ta cởi bỏ giầy, nhưng không cởi quần áo. Ta không ngu ngốc, mặc dù đầu óc rất hỗn loạn, nhưng ta vẫn hiểu được đây là thủ đoạn La Tất lôi kéo ta, vừa đưa nhà, vừa tặng mỹ nhân. Xem ra mỹ nhân kế vẫn là đứng đầu trăm kế, chẳng mấy anh hùng có thể toàn mạng qua ải.

Đường Y Lâm eo rất nhuyễn, không có một ít thịt thừa, không có một khuyết điểm nhỏ nhặt. Nếu như nói cái mông nàng là tiểu sơn cốc, vậy thì phần eo tựa như bình nguyên, sơn cốc cùng bình nguyên tạo thành một đường vòng cung hoàn mỹ.

Ta quỳ gối bên mông nàng, chậm chạp xoa xương sống cùng các huyệt đạo giữa thận, bộ vị này vô luận là nam nhân hay nữ nhân đều rất dễ bị hao tổn. Tay của ta cũng không nhẹ nhàng, bởi vì mát xa cần chút lực đạo. Ta đã từng học tập qua thuật xoa bóp, bởi vì bả vai dượng ta thường xuyên bị viêm khớp phạm nên thường có cơ hội khai triển thân thủ. Tối qua ở công ty, ta cũng dùng thủ pháp này đối phó Tiểu Quân khiến tiểu hồ ly ê a gọi bậy, mới một buổi thôi mà bây giờ ta lại có cơ hội dùng trên người một nữ nhân khác. Xem ra có một món nghề trong người thật sự là trăm lợi không một hại.

Ta thu hồi dục vọng, chuyên tâm mát xa cho Đường Y Lâm. Ta tăng dần phạm vi xoa bóp, không ngừng hướng lên, bàn tay ta không ngừng xoa nắn, so với mấy thợ chuyên nghiệp cũng không khác bao nhiêu, tuy nhiên, ta vẫn không xốc áo của Đường Y Lâm lên.

Mà Đường Y Lâm dưới sự mát xa của ta, lúc đầu thân thể còn có chút căng cứng, nhưng dần dần đã buông lỏng toàn thân, còn nhắm mắt lại tỏ vẻ hưởng thụ, ngẫu nhiên cũng phát ra tiếng rên rỉ câu hồn đoạt phách, 10 phút sau nàng nàng yên lặng chìm vào giấc ngủ.

Thấy tình cảnh này, ta tranh thủ thời gian đi xuống giường, cầm qua một tấm khăn mỏng che trên người Đường Y Lâm, sau đó rón rén đi ra khỏi phòng. Trở lại phòng 1016, ta ảo não không thôi, Phàn Ước đã đi mất, ta rất thất vọng, lại thấy trời đã sáng rõ, bối rối cũng đánh úp lại, ta kéo bức màn lên, cởi quần áo ra rồi nằm vật xuống giường.

Lúc này, chuông cửa đột nhiên vang lên. Ta đoán nhất định là Phàn Ước trở về , mừng rỡ trong lòng, xoay người ra mở cửa phòng. Vừa mở cửa ra, ta quá bất. Đứng tại cửa ra vào người không phải Phàn Ước, mà lại là Đường Y Lâm. Trên người nàng mặc một chiếc ảo mỏng trong suốt, bên trong rõ ràng từng kiện nội, nàng vũ mị nhìn ta tỏ vẻ hờn dỗi:“Chân ta cũng hơi đau.”

Ta chấn động, vội vàng kéo nàng vào phòng, nhỏ giọng oán trách:“Ngươi ít nhất cũng phải mặc quần áo tử tế chứ, cứ như vậy ra khỏi phòng bị người thấy thì làm sao bây giờ?”

“Ừ, lần sau sẽ chú ý.” Đường Y Lâm ôn nhu cười cười.

“Lần sau?” Ta ngốc trệ không biết nói gì.

Bởi vì tưởng Phàn Ước trở về nên ta chỉ ăn mặc quần đùi, thế nên đành vội vàng kéo Đường Y Lâm vào phòng. Lần nữa trở lại trên giường, tình hình đã xảy ra biến hóa. Phòng tuyến ta vất vả dựng lên ngay khi Đường Y Lâm giơ đùi ngọc lên trong tích tắc sụp đổ ầm ầm.

Đường Y Lâm nằm ngửa trên giường, nàng đem bắp đùi thon dài ngả vào trước mặt ta, giọng điệu ỉ on:“Ngươi mát xa bắp chân giúp ta một chút đi.”

Ta tận lực vừa nâng đùi ngọc ra vừa nói thầm với mình bây giờ có là hang độc rắn rết cũng phải xông. Nhìn chằm chằm vào cặp đùi thon dài, càng xuống dần càng là một mảng trắng tuyết rồi rừng rậm xum xuê, tay ta run rẩy, huyết mạch sôi sục khiến ta cúi đầu xuống, hôn lên bắp chân ngọc quang bạch khiết.

“Ai nha, ngươi làm gì vậy ! Ta...... Ta chỉ cho ngươi xoa bóp thôi.”

Đường Y Lâm giọng dịu dàng kêu lên, thật giống như mời gọi hơn.

“Y Lâm, đừng đùa nữa, tôi đầu hàng.”

Ta như một chú chó nhỏ đáng thương, con mắt háo hức nhìn một khúc xương.

“Cái gì trêu chọc ngươi chứ? Ngươi có lầm hay không đó?” Đường Y Lâm giả vờ kêu la còn cố khép đùi lại.

Ai ! Ta thở dài một hơi, cởi nốt cái quần lót trên người, lộ ra côn thịt dữ tợn, sau đó đánh về phía Đường Y Lâm.

“Ah, ngươi làm cái gì vậy nha, không muốn...... Không nên như vậy......”

Đường Y Lâm bắt đầu giãy dụa. Nàng rất hiểu cách giãy dụa, bộ vị mấu chốt luôn phơi bày trước mắt, thoạt nhìn còn giống câu dẫn hơn. Khi ta bắt lấy bầu vú của nàng, nàng giả mù sa mưa đẩy ta ra, chỉ là chẳng có chút khí lực nòa. Ta liền như Thái Sơn đè xuống, nàng bèn mở ra hai chân.

Trời ạ, Đường Y Lâm này quả thực là mị lực đáng sợ, trách không được Đỗ Đại Duy coi nàng là vương bài. Xem nàng qua lại giữa Đỗ Đại Duy và La Tất thành thạo như vậy, cả thị ủy bí thư cũng muốn bao dưỡng nàng, một tiểu bạch kiểm hèn mọn như ta lại há có thể ngăn cản sự công kích phấn hồng này? Nếu như nàng muốn đối phó ta, ta có lẽ đã sớm trở thành nô lệ nàng.

Cặp vú đầy đặn không ngừng biến hình, ta như một con dã thú điên cuồng đang động tình hôn lên mỗi một tấc da thịt trên người Đường Y Lâm. Áo sợi bị ta giật xuống, đối mặt thân thể tràn ngập nhục dục, một điểm lý trí còn sót lại cũng tan thành mây khói, ta hiện tại cảm thấy bức thiết cần giao phối.

“A...... Ngươi không thể như vậy...... A...... Ngươi thả ta ra được không? Van cầu ngươi......”

Đường Y Lâm đột nhiên lật thân một cái, tựa hồ muốn thoát khỏi ma trảo của ta. Chỉ là, một bộ vị trọng yếu khác lại loã lồ trước mắt ta. Đó là bờ mông đẹp nhục cảm mười phần, dưới mông đẹp, lộn xộn lông dài vây quanh một đóa hoa, bông hoa thật là non màu hồng phấn, cánh hoa tầng tầng lớp lớp như là mê cung. Trong màn long lanh dâm dịch, đóa hoa này lộ ra vẻ yêu dị độc xà. Trong tiếng “không muốn”, đại nhục bổng của ta cắm thẳng vào hoa tâm.

“A......”

Đường Y Lâm hít sâu một hơi. Nàng đình chỉ giãy dụa, lặng yên chờ đợi côn thịt của ta hoàn toàn phủ vào âm đạo của nàng, thẳng đến khi côn thịt đội lên miệng tử cung thịt, nàng mới run rẩy lay động cái mông.

“A.” Ta lớn tiếng rên rỉ, chưa từng có thoải mái như vậy. Cùng lúc cấp tốc đút vào, ta cầm lên hai núm vú to thẳng.

“A...... A......”

Đường Y Lâm lớn tiếng thở dốc rên rỉ. Ta chưa từng nghe qua tiếng rên rỉ vang dội như thế, nàng chẳng có một chút cố kỵ, phảng phất cảm thấy toàn bộ thế giới chỉ có mình nàng. Thấy nàng buông thả như thế, ta cũng bị lây nhiễm, hoàn toàn không có một chút tạp niệm, hoàn toàn vùi mình vào hưởng thụ tình ái.

“A...... A......”

“Ba ba ba...... Ba ba ba......”

Trong phòng tràn ngập tiếng kèn xung phong, động tác của ta càng thêm hùng hậu có lực.

“Ư...... Ư...... Ở trong...... Trung Hàn, thoải mái không? Cùng ta ân ái thoải mái không? Ư...... Ư......” Đường Y Lâm đột nhiên lớn tiếng hỏi ta.

“Thoải mái đến chết, ngươi thật là một vưu vật.” Ta hưng phấn mà đáp lại.

“Ta...... Ta muốn ngươi mê luyến ta...... A...... A......”

“Đúng vậy, ta mê chết ah, cái mông của ngươi thật tròn, thật đẹp.”

“A...... Cái mông của ta nhìn rất đẹp...... Ư...... Ư...... Ta muốn ngươi tiến vào chỗ này.”

Lay động một cái, Đường Y Lâm vươn ngón tay hướng mông đẹp bồi hồi bên cạnh hậu môn, không ngừng xoa đít.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK