Mục lục
[Dịch]Tỷ Phu Vinh Dự- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Tiểu Quân, tối hôm qua có ngủ ngon không?”Ta dịu dàng hỏi.

“ Không ngon! Người ta đang ngủ ngon giấc, có một con heo ngốc nửa đêm gọi điện thoại đánh thức người ta, làm sao mà ngon được? Hừ!” Tiểu Quân tỏ vẻ tức giận .

“ Đúng đúng đúng, đều là tại cái đầu heo không tốt này, quay đầu lại phạt cái này đầu heo nấu canh cho ngươi uống. Nào, ăn ô mai trước bớt giận.”

Kỳ thật ta đã sớm chú ý thấy vẻ mặt Tiểu Quân nên lập tức đưa quà, quả nhiên ánh mắt nàng lập tức quay tròn chuyển lên túi ô mai, ta thầm cảm thấy buồn cười.

“ Ăn cái gì mà ăn? Còn chưa có rửa qua, thiệt là.”

Có lẽ mùi thơm của ô mai thật sự đánh thức con sâu trong bụng Tiểu Quân, nàng hừ một tiếng, không khách khí cầm túi ô mai chạy biến vào phòng bếp, vừa đi vừa ồn ào: “ Tân Ny tỷ, ta ghét nhất vị cỏ dâu , ngươi thích ăn sao?”

Đái Tân Ni vẻ mặt quái dị nhìn ta một chút lại nhìn xem Tiểu Quân, sau đó lắc đầu: “Ta cũng không thích ăn, hay là ném đi nha?”

Tiểu Quân không ngờ Đái Tân Ni ác như vậy, nàng bị chẹn họng lại, sau đó trừng to mắt hỏi: “thật sự ném à?”

Đái Tân Ni nén cười lớn tiếng nói: “ Ừ.”

Tiểu Quân bưng túi ô mai ngây ngốc đứng đấy không biết làm sao, do dự một hồi, nàng khẽ cắn môi hỏi: “Vậy...... Ném đi đâu?”

Đái Tân Ni lớn tiếng nói: “Đương nhiên là ném vào trong bụng, ha ha......”Nói xong, nàng cũng nhịn không được mà cười rộ lên.

Tiểu Quân mặt đỏ lên, hung hăng đá mạnh hai chân quay người chạy vào phòng bếp. Chỉ chốc lát, tiếng nước chảy truyền tới, đoán chừng nàng đang rửa ô mai. Ta cùng với Đái Tân Ni nhìn nhau mỉm cười.

Trong phòng bếp Tiểu Quân lớn tiếng ồn ào: “Cười cái gì nữa! Lại cười, đợi lát nữa ta không để cho các ngươi ăn cỏ dâu.”

Ta cùng Đái Tân Ni đành phải che miệng cười trộm, cười không ngừng. Thừa dịp Đái Tân Ni vui vẻ, ta lập tức kéo nàng vào phòng ngủ.

“ Ngươi...... Ngươi làm cái gì vậy? Lại không nhịn được à?”

Đái Tân Ni bị ta kéo vào phòng ngủ, khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng cái đỏ bừng lên, nàng thẹn thùng nhìn đũng quần của ta.

“ Ta cũng không háo sắc như vậy. Tân Ny, đưa chìa khóa văn phòng ngươi cho ta.”Ta nhẹ giọng nói ra.

“ Muốn lấy chìa khóa phòng làm việc của ta làm gì vậy?”Đái Tân Ni giật mình hỏi lại.

“ Buổi tối ta còn phải đến công ty làm việc, sợ không chịu được nghĩ đến ngươi nên vào đó ngủ một chút.”Ta sớm biết Đái Tân Ni sẽ hỏi, cho nên sớm chuẩn bị một cái cớ.

“ Hiện tại cần sao?”

“ Ừ! Đợi lát nữa gặp tổng giám đốc, nhiều khả năng sẽ rất bận, sợ quên mất.”

“ Được rồi.”Đái Tân Ni không nghi ngờ gì, quay người chiếc chìa khóa đưa cho ta, tuy nhiên vẫn không quên dặn dò: “Đừng lục lọi đồ đạc của ta, dám xáo trộn lung tung ta không tha cho ngươi.”

Ta nắm cặp vú cao ngất, híp mắt nói: “Biết rồi ! Chờ ta có thời gian, tuyệt đối không tha cho vú lớn của ngươi.”

“ Cút đi, ngươi ăn cơm chưa vậy?”Đái Tân Ni ôn nhu nói.

“ Ăn rồi, vừa ăn hết một tô mì tại quán ven đường.”Nhưng thật ra là ăn ở nhà Trang Mỹ Kỳ, không thể tưởng được Trang Mỹ Kỳ nấu bát mì đầu lại ngon như vậy.

“ Ngươi buổi tối có về ăn cơm không?”

“ Có lẽ không về.”

Nói xong ta đi tới cạnh cửa. Lúc sắp rời đi, Tiểu Quân cắp theo một rổ ô mai, đứng trước cửa phòng bếp ngây ngốc nhìn ta, tâm ta nóng lên, nước mắt suýt chút nữa trào ra.

Đi nhanh lên a! Hiện tại đã là đại họa lâm đầu. Thật sự là có phúc không hưởng, tận tìm phiền toái, ta đột nhiên có một chút chán ghét chính mình.

Lãng khiêm là người quản lý bộ kế hoạch, cũng là trưởng bộ phận giám sát, quyền lực của hắn không hề thấp hơn La Tất. Chức vụ của hắn không phải do Chu Cửu Đồng bổ nhiệm , mà là cổ đông đại hội cùng tuyển lựa, sau đó do ban giám đốc biểu quyết thông qua, tuy chịu sự quản lý của tổng giám đốc nhưng lại độc lập với tất cả các bộ môn, cho nên quyền lực của hắn rất lớn. Ở trong kt, lãng khiêm cùng tổng thanh tra tài vụ Hầu Thiên Kiệt, quản lý bộ phận nhân sự Ninh Hồng Quân được xưng là tam đại Thiên Vương. Ta có chút sợ hãi Lãng Khiêm, ông ta ăn nói rất lịch sự, trước kia là thủ trưởng của ta, đối với ta không tệ, mà ta cũng rất tôn kính với Lãng Khiêm.

Rời khỏi nhà Đái Tân Ni, ta gọi một cú điện thoại cho Lãng Khiêm. Không thể tưởng được từ trong điện thoại truyền ra một giọng nói lạnh lùng: “Hiện tại ta đã báo cáo lên ban giám tại công ty đầu tư quốc tế kt xuất hiện một cuộc đầu tư bất thường, công ty tạm thời đình chỉ tất cả quyền hạn đầu tư của nhân viên, đồng thời yêu cầu tất cả nhân viên bộ phận đầu tư phải đến họp vào tám giờ sáng thứ hai. Không được vắng mặt, như có vắng mặt, lập tức khai trừ.”

Khẩu khí lạnh băng, Lãng khiêm không nói dư nửa câu liền cúp điện thoại. Đầu ta như bị nện một gậy, thân thể lung lay sắp đổ cơ hồ không cách nào đứng thẳng, cũng may, ta cuối cùng cũng vịn được vào lan can ven đường ổn định thân thể.

Biến hóa quá đột ngột, Lãng Khiêm trong điện thoại rõ ràng đang cảnh cáo ta, chờ đợi ta chính là một tấm lưới lớn, nếu như ta hãm sâu vào trong tấm lưới đó sẽ bị những âm mưu ác độc thôn phệ không còn chút da thịt, thậm chí mất đi tánh mạng. Lúc này, ta thậm chí nghĩ đến việc bỏ trốn, có ba tỷ, ta có thể tìm chỗ an thân không?

Nhưng lập tức ta vứt ý nghĩ này đi, bởi vì ta biết rõ, bỏ trốn là hành vi ngu xuẩn nhất. Nếu như thứ hai ta vắng mặt tại cuộc họp, ta lập tức trở thành vật hi sinh, không chỉ có tài khoản ngân hàng bị đóng băng, còn bị truy nã, đến lúc đó, ta triệt để hết cách cứu. Huống chi dù bỏ trốn ra nước ngoài, thời gian lên máy bay cũng không kịp, ngắn ngủn hai ngày thì dù là xử lý hộ chiếu cũng không đủ thời gian. Ta đột nhiên rất hối hận, lúc này trước mắt ta chỉ có hai con đường: một là cầu xin sự thương xót từ đám người Chu Cửu Đồng, đồng thời giao ra ba tỷ; hai là liều chết phản công.

Ngây người tại ven đường, ta nhìn dòng xe cộ như nước cẩn thận suy nghĩ, vô số ý nghĩ tại ta trong đầu hiện lên đều bị ta bác bỏ. Tục ngữ nói, người chết vì tiền, chim chết vì thức ăn, muốn ta buông tha cho số tài phú cực lớn này đi thỏa hiệp, vô luận như thế nào ta cũng khó có thể tiếp nhận, cho dù muốn vứt bỏ cũng phải đợi đến cuối cùng, làm sao còn chưa đánh đã đầu hàng được?

Ta dứt khoát tắt điện thoại di động đi đến công ty.Cuối tuần đường phố rất náo nhiệt, người đến người đi rất khiến tâm tình của ta rất không ổn định. Đi vào công ty, toàn bộ cao ốc chìm trong yên lặng, ngoại trừ hai gã bảo vệ còn một bóng người cũng không có.

Ta nhanh chóng đi lên tầng bốn, đi qua hành lang thẳng tới bộ phận thư ký, còn chưa đến thì cửa phòng đã mở ra, một vị thục phụ đột nhiên xuất hiện trước mặt ta.

“ Tiểu Hàn?”

“ Quách tỷ?”

Ta lắp bắp kinh hãi, nguyên lai là thư ký hành chính Quách Vịnh Nhàn. Nàng nhìn thấy ta cũng tỏ vẻ ngoài ý muốn, sửng sốt một chút, hỏi: “Ngươi tới tại đây làm gì? Đái thư ký không ở đây.”

“ A, ta biết, ta là tới lấy vài thứ cho Đái Tân Ni. Không thể tưởng được Quách tỷ cuối tuần không nghỉ ngơi còn tới công ty làm việc, thật sự là bội phục.”

Ta âm thầm kêu khổ, thời khắc mấu chốt Quách Vịnh Nhàn làm sao lại chịu khó đến như vậy?

“ Cái gì bội phục, buổi chiều hôm qua ta xin nghỉ gặp một người bạn. Công việc còn chưa có làm xong, hôm nay tranh thủ thời gian hoàn thành.”

Quách Vịnh Nhàn được ta vỗ mông ngựa cái nở nụ cười , cười rất phong tình vạn chủng, hàm súc thú vị vô cùng. Nếu không phải có việc gấp muốn làm, ta thật muốn tâm sự với nàng.

“Cũng là chịu khó. Ha ha, không quấy rầy ngươi nữa, ta đến văn phòng Đái Tân Ni lấy chút đồ rồi đi.”

Ta cười tủm tỉm đánh giá nữ nhân vô cùng hàm súc thú vị trước mắt này. Trong mắt ta, nữ nhân như vậy mới gọi là nữ nhân, nàng toàn thân tản mát ra khí chất thành thục, mỗi nụ cười hay một cái nhăn mày đều có thể phá hỏng phòng tuyến tâm lý của ta giúp cho dễ như trở bàn tay.

“ Ơ, cả chìa khóa văn phòng cũng đưa cho ngươi rồi sao, ngươi cùng Đái thư ký rất thân quen nha.”

Quách Vịnh Nhàn không biết là nói móc hay châm chọc ta, tóm lại nghe được trong lòng ta cảm thấy hơi là lạ .

“ Khục khục, Quách tỷ đừng nói đùa nữa mà.”Ta xấu hổ cười cười với Quách Vịnh Nhàn.

“ Nói giỡn? Hừ, ngươi vui chơi với Vương Di, hai ngày nay cả cái bóng cũng không thấy , còn nói mời Vương Di ăn cơm, ta thấy ngươi đúng là kẻ bạc tình bạc nghĩa ! Hừ, loại người như ngươi người khiến ta bực mình, khi nào ta sẽ nói với Đái thư ký. Đến lúc đó, cũng đừng trách ta lắm miệng.”

Quách Vịnh Nhàn cầm lấy chén nước, đoán chừng là vừa đi rót nước, ngoài ý muốn nhìn thấy ta, lại như tìm được đối tượng để phát tiết. Cũng không biết ta là phạm gì đến nàng mà trong chớp mắt nàng đã trở nên chanh chua.

Ta đang phiền toái trong lòng, vốn đã rất nóng nảy, nghe Quách Vịnh Nhàn nói móc như thế càng không thoải mái. Thầm nghĩ ta cùng Vương Di đắc tội gì với ngươi? Ngươi có phải thời mãn kinh hay không vậy?

Bất quá, nếu như nàng thực đã đến thời mãn kinh, chạy đến trước mặt Đái Tân Ni nói bậy một trận, với tính tình Đái Tân Ni, ta cho dù an toàn vượt qua nguy cơ trước mắt cũng khó có thể ở lại công ty. Hôm nay tình huống khẩn cấp, ta chi bằng nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện a.

Nghĩ vậy, ta cố kìm lửa giận trong lòng, cố nặn vẻ tươi cười: “Quách tỷ, ngươi tha cho ta đi ! Ta mấy ngày nay đều tăng ca buổi tối, đến sáng mới được nghỉ ngơi, ta mời các ngươi ăn cơm, còn chuẩn bị mời các ngươi đi mua sắm. Nghe Tân Ny nói hiện tại lưu hành một loại mỹ phẩm rất tốt, ta định tặng cho Quách tỷ cùng Di tỷ vài lọ, được chưa nào?”

“ Ngươi nói so với hát còn hay hơn, kỳ thật ta không muốn đồ gì của ngươi. Ta chỉ hi vọng ngươi đối với Vương Di tốt một chút, có dùng mỹ phẩm hay không không quan trọng, quan trọng là nam nhân không thể không chối bỏ trách nhiệm. Tuy ngươi đã có Đái thư ký, nhưng ngươi tốt xấu cũng rút chút thời gian quan tâm Vương Di chứ.”

Thái độ thành khẩn của ta cuối cùng cũng khiến Quách Vịnh Nhàn hòa hoãn xuống, nàng giáo huấn lên ta có bài bản hẳn hoi. Ta tranh thủ rèn sắt khi còn nóng, vội lấy lòng: “Quách tỷ, có thể hỏi ngươi một chuyện không?”

“ Nói xem nào.”

Quách Vịnh Nhàn nhàn nhạt đáp lại.

“ Quách tỷ, ta muốn hỏi ngươi, bộ y phục này của ngươi mua ở nơi vậy? Là nhãn hiệu gì?”

Ta nghiêm túc nhìn bộ trang phục đậm chất thục nữ trên người Quách Vịnh Nhàn. Nói thật, Quách Vịnh Nhàn mặc quần áo gì cũng không quan trọng, quan trọng là trên người nàng có một cỗ khí chất tựa như hoàng hậu vậy, vừa ung dung, lại thêm vẻ mê người, giơ tay nhấc chân đều lộ ra vẻ cao quý mẫu nghi thiên hạ. Những đạo diễn điện ảnh kia không tìm Quách Vịnh Nhàn đóng đúng là một tổn thất lớn.

“ Hỏi làm gì?”Quách Vịnh Nhàn trong mắt đã hiện vẻ đắc ý.

“ Ta cũng muốn mua một bộ cho Di tỷ, nhìn quá tốt. Cũng không biết Di tỷ mặc loại quần áo này có thích hợp hay không?”Ta làm bộ rất khiêm tốn.

“ Đương nhiên không được, bộ quần áo này chỉ thích hợp cho người già thôi, tiểu Di tuổi trẻ xinh đẹp, khẳng định không hợp.”Quách Vịnh Nhàn trong mắt có nụ cười thản nhiên. Bình thường một nữ nhân trước mặt ngươi khác nói mình già, như vậy ngươi nhất định muốn người kia phản bác. Nếu như người đó bảo trì trầm mặc, vậy ngươi đã xong đời, nàng nhất định sẽ hận chết ngươi. Ta cũng không có đần như vậy, cho nên tranh thủ thời gian phản bác:

“Thôi đi, người khác bình luận Quách tỷ như thế nào ta không biết, nhưng nam nhân ở bộ kế hoạch, bộ phận đầu tư đều nói Quách tỷ tối đa là 30 tuổi.”

Ta vừa nói ra khỏi miệng, Quách Vịnh Nhàn nhướn lông mày lên, cả khuôn mặt cười như một đóa hoa, ngoài miệng không ngừng mắng “ Lũ nam nhân thối tha các ngươi, sau lưng chỉ biết nói bậy, ta làm sao mà 30 được! Ha ha......”

Địa phương trọng yếu nhất của nữ nhân thành thục không phải cách khuôn mặt mà là dáng người. Nữ nhân chỉ cần tuổi khá lớn một chút, dáng người đều hơi đẫy đà, đẫy đà có hai loại, một loại là mập mạp, một loại là mượt mà, mượt mà là tỉ lệ rất cân đối, thịt trên người rất đều, rất co dãn. Quách Vịnh Nhàn thuộc về dáng người mượt mà, cái mông nàng rất lớn. Dù là mặc váy nhưng mông bự vẫn rõ ràng bắt gặp. Nghe nói, nữ nhân có bờ mông càng lớn càng có dục vọng mãnh liệt.

Ta đột nhiên nảy ra một ý, cố ý thở dài một hơi: “Quách tỷ, ngươi không nên khiêm tốn, ngươi biết mấy người bộ môn chúng ta bình luận như thế nào về ngươi không?”

“ A? Nói ta cái gì?”Quách Vịnh Nhàn đột nhiên khẩn trương hănt lên.

“ Thôi, coi như ta không nói.”

Ta dùng thủ đoạn lạt mềm buộc chặt, tin tưởng Quách Vịnh Nhàn không nghe được đáp án sẽ không bỏ qua. Quả nhiên, Quách Vịnh Nhàn mắt hạnh trợn lên, nổi giận đùng đùng nói: “Ta hận nhất người khác nói một nửa rồi thôi. Nói ! Mau nói cho ta.”

Ta vừa móc ra cái chìa khóa mở phòng làm việc của Đái Tân Ni vừa lắc đầu: “Không nói, không thể nói.”

“ Ngươi phải nói! Ngươi không nói, đừng trách ta tố cáo ngươi mặt Đái thư ký.”Quách Vịnh Nhàn hung dữ cảnh cáo.

Ta vui sướng nhìn nàng chăm chú, thầm nghĩ lần trước cùng Vương Di ân ái trong phòng làm việc, vừa quan sát Quách Vịnh Nhàn toát ra xuân ý trên lông mày. Hôm nay bốn phía không người, ta lại tiến hành khiêu khích đối với nàng, cho dù không thể bắt được tâm hồn nữ nhân, cũng có chỗ lợi dụng. Bởi vì trong văn phòng Đái Tân Ni có camera, những camera toàn bộ hoạt động suốt 24 tiếng, nếu ta cùng Quách Vịnh Nhàn phát sinh sự tình tươi đẹp, những camera giám thị này nhất định sẽ quay lại toàn bộ quá trình. Chỉ cần ta nói cho Quách Vịnh Nhàn biết nơi này có thiết bị giám sát, nàng nhất định so với ta càng vội vã tìm những thứ này hơn.

Ta cố ý ấp a ấp úng, từ trong miệng Vương Di ta đã biết Quách Vịnh Nhàn cùng một đại cổ đông của công ty là Trương Tư Cần có quan hệ mập mờ, tuy ta không rõ ràng lắm lực lượng Trương Tư Cần tại kt, nhưng bây giờ là thời khắc nguy cấp, chỉ cần có một cọng cỏ cứu mạng ta cũng dốc sức túm lấy. Quách Vịnh Nhàn là cây cỏ cứu mạng của ta sao? Trong lòng ta tràn đầy chờ đợi.

“ Nhìn loạn cái gì? Nói mau đí.”

Thấy ta vẫn không chịu nói, Quách Vịnh Nhàn không cho ta thừa nước đục thả câu, nàng càng thêm phẫn nộ. Ta bình thường vẫn hay quan sát Quách Vịnh Nhàn, nàng thành thục nội liễm, khôn khéo tài giỏi, làm thư ký hành chính đúng là đại tài tiểu dụng. Trong công ty ngoại trừ mấy vị kế toán cùng quản lý nhà kho thì Quách Vịnh Nhàn là lớn tuổi nhất, nhưng nàng lại chịu thiệt bị mấy tiểu cô nương quản chế, không cần phí công đoán mò, chỉ cần đơn giản ngẫm lại cũng biết rõ nàng tuyệt đối không cam lòng. Không có cam lòng nhất định sinh ra oán khí, ta vì cái gì không lợi dụng một chút? Có lẽ nàng thật sự có thể giúp ta. Nghĩ tới đây, ta lập tức tinh thần phấn chấn, toàn lực ứng phó Quách Vịnh Nhàn, thấy nàng hổn hển, ta thở dài nói “Quách tỷ, ta nói ra ngươi cũng đừng tức giận nha.”

“ Ngươi cứ nói, ta sẽ không tức giận.”Quách Vịnh Nhàn trầm mặt.

“ Kỳ thật, Quách tỷ có địa vị rất cao trong lòng tất cả nam nhân trong công ty, ngươi là tình nhân trong mộng mọi người, cũng là tình nhân trong mộng Lý Trung Hàn ta.”Nhìn chằm chằm vào Quách Vịnh Nhàn, ta phóng ra trên người tất cả khí tức giống đực của mình.

“ Ngươi...... Cái gì? Ngươi nói bậy bạ gì đó?”

Quách Vịnh Nhàn hiển nhiên không chuẩn bị tâm lý nghe những điều này, mặt nàng thoáng đỏ hồng. Có lẽ do sự thành thục nên rất nhanh nàng đã trấn định lại.

“ Không phải ta nói bậy, thật mà.”

Ánh mắt ta nóng bỏng mà lớn mật. Người khác không dám nói, ít nhất Quách Vịnh Nhàn là một trong những tình nhân trong mộng của ta, ta đã từng tưởng tượng đến nàng thủ dâm qua vô số lần.

“ Thiệt là ! Được rồi, không nói với ngươi nữa.”

Quách Vịnh Nhàn không dám nghênh đón ánh mắt của ta, nàng cúi đầu vội vàng muốn ly khai. Ta tranh thủ thời gian tiến lên, ngăn cản Quách Vịnh Nhàn “Uy, Quách tỷ, ta nói thật mà, ngươi còn chưa nói y phục của ngươi mua ở đâu mà? Như vậy đi, ngươi cho ta xem cổ áo một chút, ta biết ngay là nhãn hiệu gì.”

Đúng như nhãn hiệu quần áo đều thêu trên cổ áo, yêu cầu này của ta cũng không thể coi là quá phận. Quách Vịnh Nhàn nhìn ta, nhẹ gật đầu. Ta chậm rãi đứng sau lưng Quách Vịnh Nhàn, nhìn qua cặp mông màu mỡ, dục vọng của ta tụ tập lại từng chút từng chút một. Hít sâu một hơi lại để cho hương thơm thấm vào buồng phổi, ta bên tai nàng nhỏ giọng hỏi: “Quách tỷ, ta nhìn nha?”

“ Ôi, lề mề cái gì? Nhanh lên, ta còn có rất nhiều việc.”

Quách Vịnh Nhàn hơi rụt cổ lại, có lẽ lúc ta nói chuyện phun ra khí tức lên tai của nàng. Ta nở nụ cười, hóa ra Quách Vịnh Nhàn cũng rất mẫn cảm.

“ Được, được, được.”

Ta đáp ứng, vừa đẩy mái tóc Quách Vịnh Nhàn ra, vừa mở cổ áo. Cổ áo là một chữ lĩnh, cả chiếc áo được thân thể đầy đặn kéo căng, muốn mở ra nhãn hiệu trên cổ áo xác thực không dễ dàng. Lục lọi một lúc, tay ta không cẩn thận chạm lên da thịt tuyết trắng, mặc dù chỉ là nhẹ thoáng qua một cái, nhưng ta cảm nhận được sự run rẩy của Quách Vịnh Nhàn.

“ Đừng co lại nha, ta không thấy rõ lắm.”

Ta vừa yêu cầu Quách Vịnh Nhàn đừng nhúc nhích, vừa dán người lên, nhẹ nhàng áp vào thân thể đẫy đà của nàng. Hạ thể sưng to không cẩn thận đụng vào cặp mông màu mỡ, cặp mông không thể nói rất căng mềm, nhưng rất tròn và rắn chắc, tuyệt không lỏng, hơn nữa co dãn mười phần.

“ Xem...... Xem xong chưa vậy?”Quách Vịnh Nhàn có chút mất tự nhiên.

“Không rõ lắm. Quách tỷ, y phục của ngươi hơi chật, ta không nhìn thấy cái nhãn hiệu kia, ta muốn xem chính diện mới có thể thấy rõ.”

Ta nhỏ giọng bên tai Quách Vịnh Nhàn, tuy rất muốn ôm đại mỹ nhân đầy đặn này nhưng ta biết muốn câu dẫn thục phụ như vậy nhất định phải từ từ, nữ nhân như vậy khó ngăn cản nhu tình của nam nhân nhất, bởi vì các nàng trong nhà đã có thói quen ôm trượng phu, thói quen ân ái, hết thảy đều là thói quen, không có thói quen kích tình.

“ Hừ...... Vậy ngươi nhanh lên.”Quách Vịnh Nhàn hơi thờ hơi dồn dập.

Ta cười tủm tỉm mà đi đến trước mặt Quách Vịnh Nhàn, cố ý không đếm xỉa mà lật ra áo cổ áo, ngoài miệng đọc lên: “Del......”

Đọc xong này năm chữ cái tiếng Anh delba, ta đã ôm Quách Vịnh Nhàn vào trong ngực, ta thầm bật cười, bởi vì thân thể nàng đang run rẩy.

“ Xem...... Xem xong chưa vậy?”Quách Vịnh Nhàn ngay cả nói chuyện cũng có chút run run.

“ Còn chưa rõ ràng lắm, ta cần nhìn thêm một chút.”Đây là tính dây dưa nửa bắt buộc, xấp xỉ đạt đến sự khinh nhờn. Ta nói với nàng muốn nhìn rõ chút ít, đơn giản là kiếm cớ tiếp cận nàng, thấy nàng không chán ghét, lá gan của ta dần dần tăng lên, hai tay cường tráng đột nhiên ép lại, đem Quách Vịnh Nhàn đầy đặn mê người kéo vào trong ngực, lồng ngực rộng lớn cùng bộ ngực no đủ cực đại tiếp xúc thân mật, núm vú không muốn khuất phục, cũng hướng bộ ngực của ta đè ép tới. Giằng co một lúc, đôi núm vú no đủ cũng chỉ có thể vọt ra bên cạnh tìm khoảng không.

“ Tiểu Hàn, ngươi dám trêu chọc ta?”Quách Vịnh Nhàn phẫn nộ giãy dụa, trong mắt bắn ra một thần thái khác thường. Trái tim của ta đang kịch liệt nhảy lên, loại khiêu khích này từng có hiệu quả trên người Vương Di, nhưng dùng trên người Quách Vịnh Nhàn vẫn nguy hiểm như đánh bạc, dù sao Vương Di tính cách thiện lương, mà Quách Vịnh Nhàn hơi nghiêng về sự nghiêm khắc, gây chuyện không tốt sẽ là một tai nạn. Lúc này, hết thảy đều mặc cho số phận.

“ Ta sao dám trêu đùa hí lộng Quách tỷ, chẳng lẽ Quách tỷ không biết ta luôn chú ý đến ngươi sai? Chẳng lẽ Quách tỷ không biết ta thích ngươi? Ngày đó cùng Vương Di làm chuyện kia, ta đã tự hỏi như thế nào lại bịt Quách tỷ miệng, nghĩ tới nghĩ lui chỉ nghĩ ra một biện pháp, chính là cùng Quách tỷ làm chuyện kia.”

Cái mũi của ta chui vào mái tóc Quách Vịnh Nhàn, chạm đến vành tai mềm mại, hương thơm nức mũi.

“ Ta không phải Vương Di, mong ngươi tôn trọng ta.”

Trong giọng nói Quách Vịnh Nhàn rõ ràng có sự rung động. Ta cũng hiểu chỉ vẻn vẹn hoa ngôn xảo ngữ không đủ để câu dẫn loại nữ nhân thành thục giỏi giang như Quách Vịnh Nhàn.

“Quách tỷ, ngươi đừng vội lấy giãy dụa. Ta tối hôm qua không tuân theo quy định giao dịch, hiện tại phiền toái rất lớn, bất cứ lúc nào cũng đối diện nguy cơ ngồi tù, ta rất muốn làm hai chuyện.”

“ Ngươi vượt quyền giao dịch?”Quách Vịnh Nhàn vẻ mặt nghiêm túc.

“ Đúng vậy.”Ta gật đầu thừa nhận.

“ Hừ ! Sắp chết đến nơi ngươi còn muốn làm chuyện gì?”

Quách Vịnh Nhàn nhẹ nhàng quay người một cái, hai quả cầu thịt lại nhấp nhô hai cái.

Ta bình tĩnh nói: “Thứ nhất là nghĩ đến ngươi, cho nên ngươi đừng nên giãy dụa, đừng để ta sinh lòng tà niệm, thừa dịp bốn phía không người hủy ngươi.”

Gặp Quách Vịnh Nhàn sắc mặt đại biến, quả nhiên không giãy dụa nữa, trong lòng ta âm thầm đắc ý, ngoài miệng nói tiếp “Chuyện thứ hai phiền toái một chút. Tối hôm qua ta rất may mắn, buôn bán lời ba tỷ, ta nghĩ hết hết thảy cố gắng giữ lại số tiền kia, hơn nữa lại không cần phải vào tù. Nếu như Quách tỷ có thể giúp ta tránh được kiếp nạn lần này, ngươi sẽ nhận được báo đáp.”

“ Ba tỷ?”

Quách Vịnh Nhàn trợn tròn con mắt, cũng không giống với Trang Mỹ Kỳ mới nghe đã bất tỉnh.

“ Ba tỷ, nói cho đúng là ba trăm triệu đôla Mỹ.”

“ Thật khó tin.”Quách Vịnh Nhàn nhanh chóng khôi phục sự tỉnh táo, cũng nhanh chóng đã tin tưởng ta. Ta rất buồn bực, cũng rất thưởng thức sự tỉnh táo của nàng.

Quách Vịnh Nhàn nhíu mày, nói tiếp: “Trách không được tổng giám đốc cùng Lãng Khiêm đang phát thông báo hội nghị trọng yếu vào buổi sáng thứ hai. Ta đã nghĩ nhất định là xảy ra chuyện lớn, không thể tưởng được là ngươi vượt quyền giao dịch. Làm loại sự tình này ngươi không phải người thứ nhất, cũng không phải người cuối cùng, rất ít người có thể chống lại sự hấp dẫn.”

“ Đúng vậy, ta lên tham niệm , hiện tại hối hận cũng không có ý nghĩa, vận mệnh của ta chỉ còn lại có hai ngày có thể thay đổi.”Tâm tình của ta thoáng cái sa sút.

Ngoài ý muốn chính là, Quách Vịnh Nhàn ôn nhu an ủi ta: “Tuy ngươi uy hiếp ta, nhưng ta vẫn muốn giúp ngươi, chỉ là ta không biết giúp ngươi như thế nào. Ngươi không xấu, nếu như thực phải vào tù, Vương Di nhất định sẽ rất khổ sở, nàng tối hôm qua còn trò chuyện cùng ta về ngươi.”

Ta cười khổ: “Ngươi có khổ sở không?”

Quách Vịnh Nhàn hé miệng cười cười, như một đại tỷ tỷ quở trách ta: “Ngươi cứ ôm ta như vậy ta mới khổ sở.”

Thấy Quách Vịnh Nhàn cười, trong lòng ta như được tiếp một dòng nước ấm, ta cảm giác được sự ân cần trong lời nói của nàng. Đây là một sự cổ vũ, ta chịu sự chấn động về tinh thần: “Quách tỷ mặt có phúc tướng, thân có phúc hậu, ta ôm Quách tỷ trong lòng mà thấy an tâm, nếu như có thể tiến thêm một bước thì ta càng an tâm .”

Quách Vịnh Nhàn ôn nhu nói: “Nữ nhân chúng ta có một đặc điểm.”

Ta hiếu kỳ hỏi: “Đặc điểm gì?”

Quách Vịnh Nhàn thò tay vặn chặt lỗ tai của ta nói: “một khi nữ nhân được nam nhân chinh phục, sẽ khăng khăng một mực đi theo hắn. Chồng của ta không thể chinh phục ta, nếu như ngươi chinh phục được ta, ta lập tức ly hôn, ngươi có thể không cùng ta kết hôn, nhưng ngươi phải chiếu cố ta cả đời. Nếu ngươi đáp ứng chiếu cố ta cả đời, ta hôm nay sẽ đem thân thể cho ngươi, mặc kệ tương lai như thế nào, ta không oán không hối, ngươi cũng phải như vậy, nếu không, ngươi cũng đừng có đụng ta.”

Ta cười hỏi: “Vạn nhất ta không thể chinh phục được ngươi thì sao?”

Quách Vịnh Nhàn nhàn nhạt nói: “Ta sẽ coi như mọi chuyện đều chưa từng phát sinh.”

“Quách tỷ, ngươi rất đặc biệt, cho nên...... Cho nên ta muốn chinh phục ngươi.”Ta dùng thanh âm trầm thấp nỉ non bên tai Quách Vịnh Nhàn. Chiêu này có bao nhiêu lực sát thương ta không biết, ta chỉ biết rõ Quách Vịnh Nhàn đã hất chén nước trong tay ra.

“ Quách tỷ, ngươi thân thể thật nóng, có phải đã phát sốt hay không?”

Một tay ta tiến vào áo mỏng, sờ đến bộ ngực trắng nõn, bắt lấy núm vú no đủ to lớn. Khuôn mặt ửng đỏ hết sức xinh đẹp, khí tức thành thục phả vào mặt ta, Quách Vịnh Nhàn ưm một tiếng, hoàn toàn dựa vào bộ của ta, tựa hồ áp lực thật lâu rốt cục có thể cởi bỏ, nàng thậm chí chủ động đưa bờ môi khêu gợi lên, ta đột nhiên minh bạch một việc: Quách Vịnh Nhàn cho tới bây giờ không có được trượng phu của nàng chinh phục.

Đầu lưỡi của chúng ta bắt đầu dây dưa, rất nhiệt liệt, rất ôn mhu. Quách Vịnh Nhàn rất hiểu được kỹ xảo hôn môi, không có cảm giác đứt quãng mà kéo dài nối liền, nàng đem đầu lưỡi của ta cuốn lại, để cho ta muốn ngừng mà không được. Hôn môi rất dễ dàng câu dẫn dục hỏa, dục hỏa của chúng ta đã có thể hòa tan núi băng Nam Cực.

Quách Vịnh Nhàn cường bạo kéo khóa quần ta xuống. Trong sương mù, ta phát giác có một cánh tay nhẹ nhàng tay từ trong đũng quần của ta móc ra tên gia hỏa bướng bỉnh cường hãn, chậm rãi vỗ về chơi đùa hạ thể cứng rắn vô cùng.

“ Quách tỷ.”Ta đẩy ngã Quách Vịnh Nhàn xuống ghế sa lon, ở chỗ này đã từng chinh phục Đái Tân Ni, hôm nay ta lại muốn đây dùng nó để chinh phục một nữ nhân khác: “Vịnh Nhàn tỷ, ta muốn cắm vào .”

Ta nhìn qua mảng rừng rậm đen nhánh thở hồng hộc.

“ Ừ.”Quách Vịnh Nhàn nhìn ta bằng ánh mắt có chút thất hồn lạc phách. Vội vàng kéo xuống, giày cao gót tinh xảo không cởi, áo không cởi, áo ngực cũng không Bra, cả đồ lót cũng không cởi ra thì nàng đã mở hai chân. Một tay nhẹ nhàng đẩy ra đồ lót xinh xắn lộ ra lỗ thịt phấn hồng, tay kia cầm chặt đại nhục bổng của ta, chỉ dẫn ta đi vào chính xác mục tiêu.

Quách Vịnh Nhàn âm hộ đẹp mắt thần kỳ, mép động uốn lượn quấn quít lên nhau tầng tầng lớp lớp, , tươi sốt tựa như con trai. Ta thật muốn nhào tới liếm một phen, chỉ vì thời gian cấp bách, ta chỉ có thể tạm thời nhẫn nại. Trừng mắt nhìn con trai, ta không thể chờ đợi được mà đè lên.

“ A, thật thô ! Ngươi nhất định có thể chinh phục ta.”

Quách Vịnh Nhàn lớn tiếng rên rỉ ôm chặt lấy cổ của ta, hai chân đẫy đà thoáng cái đã ép chặt eo của ta. Ta rất dễ dàng đi vào, đại nhục bổng hoàn toàn chiếm cứ âm đạo, đây tuyệt đối là một món sơn hào hải vị. Huyệt đạo Quách Vịnh Nhàn phi thường ấm cúng, đồng dạng chặt khít như âm đạo thiếu nữ. Ta ngoài ý muốn phát hiện, trên bụng nàng có một vết sẹo nho nhỏ.

“Vịnh Nhàn tỷ, có phải sanh nở ngươi bằng biện pháp mổ đẻ hay không?”Ta nhẹ nhàng co rút đại nhục bổng.

“ Viêm ruột thừa.”

Quách Vịnh Nhàn ưỡn mông bự lên, nghênh đón sủng hạnh của ta.

“ Vịnh Nhàn tỷ chưa có con sao?”

“ A......”

Quách Vịnh Nhàn lắc đầu, con mắt xinh đẹp nhắm lại, ta nhìn thấy tràn ngập oán niệm. Nếu như ta không có đoán sai, trong nội tâm nàng nhất định có nỗi đau khổ mà người ngoài không thể biết được. Hồi tưởng lại những hành vi tưởng chừng vô lý cùng cay nghiệt cyar Quách Vịnh Nhàn, ta bỗng nhiên có sự lý giải. Một nữ nhân nếu như có gia đình hòa thuận, hạnh phúc, làm sao lại cay nghiệt người khác? Ta nhịn không được đâm mạnh một cái, côn thịt vừa thô vừa to xuyên thẳng tận cùng âm đạo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK