Chương 44: Mưa gió sắp đến
Khu nhà ăn ồn ào huyên náo đã dần dần yên tĩnh lại, chỉ có thể nghe thấy tiếng chiếc quạt gió cực lớn trên trần nhà đang chậm rãi xoay tròn.
Mập mạp từ từ ngồi xuống băng ghế ở bên cạnh, trong đầu đã hoàn toàn trống rỗng.
Hắn biết rằng chiến tranh rất tàn khốc, và hắn cũng biết rằng, Hamilton đã bị cầm tù, kết cục đang đợi ông ấy cũng chẳng tốt lành gì. Thế nhưng, khi cái tin tức này truyền đến, hắn vẫn như cũ không thể nào tiếp thu được.
Brown và Sneider đã đi rồi, hiện tại, Hamilton cũng đi rồi. Kế tiếp sẽ là ai đây?
Thân thể của mập mạp bắt đầu run rẩy một cách không thể kiềm chế. Hắn đang rất sợ, hắn không biết được khi cái thế giới tuy rằng gian khổ nhưng coi như vẫn còn quen thuộc này, đến cuối cùng thì sẽ trở thành cái dạng gì! Cái cảm giác xa lạ kia, rồi cảm giác vô lực kia, tựa như bóng ma chết chóc đang khiến cho hắn sợ hãi!
Có một số người, giống như những ngọn đèn vẫn luôn lặng lẽ không tiếng động mà tỏa ra ánh sáng ở bên cạnh ngươi.
Người này, có thể là cha mẹ của ngươi, con cái của ngươi, rồi bạn đời, bạn bè, thầy cô của ngươi. Sự tồn tại của bọn họ đã tạo thành toàn bộ thế giới của ngươi.
Mập mạp đã hiểu rõ đạo lý này từ rất sớm (*hắn mồ côi từ nhỏ), hắn không muốn chết, hắn lại càng không muốn để cho những người mà mình quen thuộc này chết đi! Hắn không thể nào tưởng tượng được, khi những con người này, trong cái cuộc chiến tranh chết tiệt này mà chết đi từng người từng người một, vậy thì thế giới của mình sẽ còn lại cái gì!
Mà Hamilton, đối với mập mạp mà nói, không chỉ là một ngọn đèn, mà còn là người cầm lái cho con tàu Leray đã hết sức rách nát tàn tạ. Trong trận mưa gió này, con người này lại mất đi, khiến cho mập mạp bỗng nhiên có cảm giác mất hết phương hướng. Đối mặt với con sóng lớn ngập trời, hắn đang không biết phải làm như thế nào.
Hơn ai hết, mập mạp hiểu rõ, Leray, có thể không cần mình, thế nhưng tuyệt đối không thể tách rời khỏi những bậc tinh anh như Hamilton, Mikhailovich, Flavio và Bernardote.
Những tinh anh này mới là trụ cột của Leray, mà bản thân mình, chung quy cũng chỉ là một gã mập mạp ngực không chí lớn. Nếu không có ai nâng đỡ, không có ai thúc giục, cũng không có ai dìu dắt, bản thân mình sợ rằng vĩnh viễn cũng không đi đến được tới mức này.
Mình có thể đánh trận, có thể dùng thủ đoạn hèn hạ nhất để tiêu diệt bất cứ đối thủ nào. Thế nhưng, mình tuyệt đối không phải một người lãnh đạo có phong độ nhẹ nhàng cử chỉ nhã nhặn, có thể hoạch định tương lai cho Leray, có thể xử lý bất cứ sự vụ to nhỏ, có thể điều hòa đấu tranh giữa các đảng phái, cân đối quyền lực, đồng thời lại có đầy đủ tấm lòng và học thức để có thể dẫn dắt dân chúng.
" Ta về đi ngủ một giấc!" Giữa bầu không khí trầm mặc, mập mặp đứng dậy với khuôn mặt tái nhợt, nói với Markevitch: "Bảo với bộ tác chiến, tiếp tục hoàn thiện phương án tác chiến nhằm vào mấy hạm đội vận tải Sous đã theo dõi mấy hôm trước, sau khi ta dậy thì đưa cho ta. Mặt khác, hạm đội chuẩn bị sẵn sàng xuất phát."
"Rõ, tướng quân...." Markevitch nhìn mập mạp, có chút lo lắng nói: "Ngài không sao chứ?"
Cùng một câu hỏi, còn có cả Helen, Mỹ Đóa và Audrey ở phía sau mập mạp, rồi cả các chiến sĩ và dân chúng Leray khác trong nhà ăn. Tất cả mọi người đều biết, sau khi đến căn cứ, cái gã mập mạp này trên cơ bản đều không nghỉ ngơi chút nào. Hắn luôn luôn bận bịu. Huấn luyện chỉnh đốn bộ đội tác chiến, chỉ đạo công trình cải tiến robot và chiến hạm trong phân xưởng, thâu đêm suốt sáng cùng các nhà khoa học nghiên cứu trong phòng thí nghiệm, rồi sau đó lại cùng các tham mưu trong bộ tham mưu tác chiến nhiều lần tiến hành hoạt động giả lập, có quá nhiều chỗ cần hắn.
"Ta không yếu đuối như vậy đâu!" Nụ cười chất phác của mập mạp khiến cho Markevitch có cảm giác lạnh cả người: "Chúng ta nên làm việc cho tốt. Họ làm phần họ, ta làm phần ta! Chẳng qua chỉ là....."
Mập mạp xoay người đi ra khỏi nhà ăn. Câu nói cuối cùng, gần như là gằn từng chữ một qua kẽ răng: "Xem ai ác hơn mà thôi!"
"Mập mạp!" Mới vừa ra khỏi nhà ăn, Karl đầu to đã vội vã tiến tới đón đầu: "Carolina gia hạn cho ngươi trong vòng hai mươi bốn giờ đồng hồ phải đi báo danh. Bằng không, sẽ xử lý theo kháng quân lệnh."
" Nói cho mụ ta biết!" Mập mạp cũng không thèm quay đầu lại mà tiến tục đi đến gian phòng của mình: "Đi cái con mẹ ấy!"
*******SPECIAL KIND OF HERO*******
" Tin tức chính xác chứ?"
Trong phòng chỉ huy tác chiến của tàu sân bay {Thượng tướng Yankovic}, Gorshkov ngưng mắt trước bản đồ tinh hệ màu đen, nhìn vào vô số cái tên, ký hiệu và số liệu đang lấp lóe ánh bạc.
Những thứ mà người bình thường chỉ cần liếc qua thôi cũng đủ đầu váng mắt hoa tựa như chính lòng bàn tay của mình. Chỉ cần liếc qua bản đồ tinh hệ một cái, trong vòng vài phút, ông ta có thể căn cứ vào những ký hiệu và số liệu này, thu nhỏ toàn bộ tinh vực rồi đưa vòng trong đầu mình không sót một chút nào. Đối với bất kỳ vị chỉ huy nào của không quân Sous mà nói, kỹ thuật này, chẳng qua chỉ là môn học cơ sở cần phải nắm giữ.
"Hoàn toàn chính xác. tướng quân." Một viên tham mưu tác chiến Sous đứng nghiêm, nghiêm túc nói: "Chúng ta đã nhiều lần xác nhận. Hiện nay tiến vào tuyến đường bay chính, đích thực là bốn hạm đội. Trong đó, có hai hạm đội Trenock đã đến được Cảng Tự Do Mars. Còn một hạm đội Trenock khác, tại bảy mươi hai tiếng đồng hồ trước đã từng xuất hiện tại quãng số 5 của tuyến đường bay chính, trước mắt còn chưa rõ hướng đi. Mà căn cứ theo tình báo do bộ chỉ huy chuyển đến, phân hạm đội số 3 thuộc hạm đội 5 cánh quân Reske Sous chúng ta đã theo dõi được một hạm đội Phỉ Dương cấp B đang thông qua điểm Bước Nhảy Reske để tiến vào tuyến đường bay chính."
"Chỉ đạo tác chiến của quân bộ ra sao?" Gorshkov sắc mặt âm trầm.
"Dạ đây...." Tham mưu đưa một tập văn kiện cho Gorshkov: "Kế hoạch tăng binh do bộ Tổng tham mưu vạch ra đã được nguyên soái Beliveau thông qua. Hiện tại, hạm đội tiếp viện của tập đoàn quân chúng ta ở tinh hệ Reske đã kết hợp với hai hạm đội hỗn hợp cấp B mới được tăng cường thêm, hiện đang chờ đợi thông đạo bước nhảy Reske được đánh dấu là an toàn."
"Beliveau cuối cùng cũng đã hạ quyết tâm rồi!" Gorshkov hừ lạnh một tiếng: "Cái tên kia chỉ biết bám sau đít của thủ tướng, cái gì mà tài nguyên eo hẹp, cái gì mà quốc khố trống rỗng... Nếu như hắn còn dám phủ quyết đề án tăng binh của chúng ta, ta sẽ trực tiếp gặp mặt bệ hạ buộc tội hắn!"
"Trong khoảng thời gian này tiếp tục tăng cường đề phòng, trước hết phải dọn dẹp tuyến đường bay, cho cái đám tàu buôn bán, tàu buôn lậu và hải tặc cút xa khỏi tuyến đường bay chính một chút cho ta, đảm bảo cho hậu cần thông suốt. Mặt khác, nhất định phải tìm hiểu rõ ràng hướng đi của hạm đội Trenock và hạm đội Phỉ Dương, tốt nhất là ép cho bọn chúng đều phải vào Cảng Tự Do Mars." Gorshkov vừa lướt qua văn kiện vừa phân phó: "Tuyến đường bay Tự Do cũng phải thăm dò tình hình cho rõ ràng, nhất là mấy tuyến đường bay cấp A nối tiếp giữa Mars và tuyến đường bay chính, phải chú ý trọng điểm. Còn những tuyến đường bay cấp C, vốn không thể cho tàu chiến đấu qua lại trở xuống thì không cần phải để ý làm gì."
"Rõ!" Viên tham mưu đứng nghiêm nhận lệnh.
"Hạm đội Jaban lập tức sẽ đến tinh hệ Long Bow, chúng ta không thể cho bọn hắn bất cứ cớ nào để ở lại chỗ này." Gorshkov tiện tay đưa tập văn kiện lại cho tham mưu, hừ lạnh một tiếng: "Phỉ Minh và Jaban cũng quá coi thường chúng ta. Ba hạm đội cấp A, một hạm đội cấp B, quy mô chẳng qua cũng chỉ là một tập đoàn hạm đội hỗn hợp của chúng ta. Ta sẽ cho bọn hắn rõ ràng, tuyến đường bay Tự Do, tới cùng là do ai làm chủ!"
Viên tham mưu lập tức cảm thấy kính nể, ánh mắt nhìn Gorshkov tràn đầy sự sùng bái. Mặc dù vị trí của Gorshkov trên bảng xếp hạng danh tướng chỉ đứng thứ 59, thế nhưng trong các tướng lĩnh hải quân vũ trụ, ông ta lại xếp hạng thứ 12, đến nay vẫn chưa bao giờ thua. Có vị chuyên gia không chiến này, sau khi được bổ sung them hai hạm đội cấp B, sức mạnh trên tuyến đường bay chính của Sous sẽ gấp hai lần so với kẻ địch, trận này lại do Gorshkov chỉ huy, bất luận như thế nào cũng không thể thua được.
*******SPECIAL KIND OF HERO*******
"Kế hoạch làm không tệ."
Trong phòng làm việc của căn cứ đã được đổi tên thành căn cứ số 1 cánh quân Mars, Carolina giao văn kiện trong tay cho Margaret ở bên cạnh, cười nói với Trình Chí Hiên đang ngồi trước mặt: "Thật cao hứng khi quân bộ Trenock lại có thể phái đến một vị sĩ quan tỉ mỉ và kiên định như vậy tới đảm nhiệm tham mưu trưởng của cánh quân. Tướng quân Fischella đã đánh giá rất cao về thượng tá. Đợi đến khi Mars ổn định lại, ta nhất định sẽ căn cứ theo đúng thực tế mà báo cáo lên Bộ chỉ huy liên quân để đề nghị khen thưởng!"
"Ngài khách khí quá rồi, thưa tướng quân." Trình Chí Hiên trầm ổn nói: "Nếu đã được cử tới cánh quân Mars nằm dưới sự lãnh đạo của ngài, thân là tham mưu trưởng, tôi có nghĩa vụ phải trợ giúp cho ngài thật tốt, tất cả những thứ này đều là những chuyện thuộc về bổn phận của tôi. Cuộc chiến tranh này còn rất khốc liệt, điều mà chúng ta cần chính là phải chung sức hợp tác!"
Carolina hài lòng gật đầu, đứng lên nhìn căn cứ đã được sửa sang như mới, khen ngợi: "Đối với những ai chăm chỉ làm việc, nghe lời chỉ huy, ta cũng chưa bao giờ keo kiệt khen ngợi. Rất hiển nhiên, Trình thượng tá đã làm xong được rất nhiều công tác chuẩn bị. Ngài và một kẻ khác mà ta biết đúng là cách biệt một trời một vực. Để lãnh đạo được đội ngũ này, điều mà ta cần, chính là phải thưởng phạt phân minh!"
Vừa nói, Carolina xoay đầu lại, liếc qua Margaret, bình thản nói với Trình Chí Hiên: " Đối với cuộc chiến đấu mà chúng ta sắp phải đối mặt, cái đám gọi là vũ trang dân gian ở đây mặc dù là một lực lượng chẳng đáng tin cậy chút nào. Chẳng qua, ta vẫn có chút hứng thú đối với kỹ thuật cận chiến robot của bọn họ. Huống hồ, có một số người còn có chút quá phận, hẳn nên cho bọn hắn hiểu ra một vài thứ rồi. Chuyện giải thi đấu robot, ngài tự sắp xếp đi. Mặt khác, thay ta liện lạc với thượng tướng Trương Bằng Trình của các vị một chút, việc phòng thủ và an bài chiến lược ở Mars cần hai quân chúng ta phải phối hợp mật thiết, thế mà đến bây giờ ta vẫn còn chưa được thấy mặt ông ấy!"
Đã nghe hiểu hết ẩn ý trong lời nói của Carolina, Trình Chí Hiên kìm lại sự vui mừng trong lòng, vẻ mặt nghiêm túc mà đứng lên nhận lệnh: "Rõ!"
Đến khi Trình Chí Hiên đi ra khỏi phòng và đóng cửa lại, Carolina mới thu lại ánh mắt khen ngợi, nói với Margaret: "Vị thượng tá Trenock này, cô cảm thấy thế nào?"
"Giả dối." Margaret nghịch tóc một cách nhàm chán: "Tôi không thích hắn."
-------*-------
----------oOo----------
My friend, to be a special kind of hero
I need you, need you with me!
- Special kind of Hero -
Kẻ khác thì ăn chơi đàng điếm uống rượu bài bạc, còn ta thì lại như đóa hoa sen không ngấm mùi bùn, băng thanh ngọc khiết duyên dáng yêu kiều mà trốn ở trong khách sạn khoe thân lấy lòng các ngươi. Chương này số lượng từ tuy ít một chút, bất quá, cũng là ở trong khách sạn mà cố viết ra được. Mọi người nếu như đã gắng đẩy ta lên thứ sau, ta cũng phải tự giác một chút phải không? Cầu nguyệt phiếu, ngoặt cua qua mặt, cho bọn hắn khóc ròng đi!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
21 Tháng hai, 2020 11:44
Cả năm rồi mới được chap mới :'(
23 Tháng mười hai, 2019 17:36
Hix, hình như cả năm rồi thì phải.
11 Tháng mười hai, 2019 09:33
Truyện có những triết lý về đạo Phật rất hay và thực tế, cảm giác hiểu ra nhiều điều. Nội dung tình tiết bình bình, không có quá nhiều cao trào cho nên đọc tới 1/3 về cuối sẽ hơi chán, đặc biệt là cái kết không đúng ý lắm.
Còn cái vụ chửi VN thì thôi cho xin, có nhắc đến nhưng đâu đến nỗi chửi bới gì lắm, các đạo hữu nhạy cảm VL. Truyện người nước khác viết, có đụng chạm tí thì đã sao. Các đạo hữu chẳng chửi tung của thế lọ tung của thế chai suốt đó còn gì.
04 Tháng mười hai, 2019 22:50
Truyện này nhục mạ người dân đất nước mình á. Sao vẫn cứ để nó đây là ý gì? tức là bqt TTV công nhận nó chửi đúng hả?
22 Tháng mười một, 2019 22:57
Bộ này thấy mấy web khác dịch full hết r
22 Tháng mười một, 2019 22:57
Xdo
22 Tháng mười, 2019 09:08
cái lìn gì mà đang hay thì cứ nội dung chương không đầy đủ là thế éo nào
15 Tháng tám, 2019 23:28
thiếu chương 788 rồi bác dịch giả ơi
16 Tháng bảy, 2019 15:20
Đang hay thỳ cúp điện. Mấy năm rồi.
04 Tháng bảy, 2019 07:01
Bộ này chết luôn rồi à?
25 Tháng tư, 2019 14:47
YN = Yuenan mẹ chửi Việt Nam
02 Tháng ba, 2019 18:47
Đọc chán lắm
26 Tháng hai, 2019 01:22
Bộ này hay mà ít khách ghê.
30 Tháng một, 2019 13:00
trời ơi mừng quá dịch tiếp rồi sao huhu xúc động thật sự
30 Tháng một, 2019 12:11
bao lâu rồi mới dc 1 chương. tác giả miêu tả tâm trạng hay quá
13 Tháng một, 2019 19:24
óc lợn nó mới dịch đoạn cuối tao biết vì Sao đổi người dịch rồi
06 Tháng một, 2019 16:46
Mình Có Theo Dõi Lúc Trước Chương Nó Nhảy Tè Le Nên Ngưng. Hiện Tại Thấy Hoàn Thành Nên Muốn Đọc Lại , Mình Muốn Hỏi Đã Chỉnh Sữa Lại Hết Chưa. Cảm Ơn!!!
05 Tháng một, 2019 13:30
Việt Nam đấy vì tiếng hoa 越南 viết latin phiên âm là Yuè Nán。
01 Tháng một, 2019 01:29
Mới có 4 Ch ngoại truyện !
30 Tháng mười hai, 2018 22:45
Ua? phan tiep theo a?
17 Tháng mười hai, 2018 09:41
trời, sỉ nhục VN mà vẫn sống nhăn ha, nhớ hồi bên forum là bị xử lý liền.
28 Tháng mười một, 2018 19:50
cái YN quốc này không phải là Việt Nam chứ?
13 Tháng mười một, 2018 19:07
đôi lúc việc làm đi ngược với lời nói
12 Tháng mười một, 2018 22:51
convert xong mà vẫn ko có tg đọc từ đầu chuyện
26 Tháng mười, 2018 15:05
Mic ghi âm cài lại i rom nào
BÌNH LUẬN FACEBOOK