Mục lục
[Dịch] Mạo Bài Đại Anh Hùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Chương 75: Lý do, diễn tập

Một chiếc phi thuyền cứu thương loại nhỏ trong vòng vài phút đã chạy tới đường cao tốc A19 nơi xảy ra sự cố.

Trong tiếng ầm vang của động cơ phản trọng lực trên phi thuyền, tổ chuyên gia được điều động khẩn cấp men theo hàng ngàn chiếc xe bay bị chặn đứng kẹt cứng trên đường, cuối cùng đã thấy được đoàn xe bị tập kích.

Ở phía cuối đoàn xe cộ đông đảo, mấy chục chiếc xe bay ngã đổ ngổn ngang trên con đường, hai chiếc trong đó vẫn còn đang bốc cháy hừng hực, bốc lên làn khói đặc cuồn cuộn. Vòng bảo hộ cao cao hai bên đường cái đã bị đâm cho méo mó, một loạt vết đạn nhìn thấy mà giật mình đang cắt ngang qua mặt đường cái. Ở chính giữa mấy chiếc xe thiết giáp, mười mấy viên binh sĩ đã phá ra một lỗ hổng lớn trên chiếc xe bay hầu như sắp nổ thành sắt vụn. Một cô gái đang ôm lấy một thanh niên mập mạp máu me khắp người, vừa khóc vừa liều mạng phất tay về phía phi thuyền cứu thương.

Phi thuyền chậm rãi hạ xuống vị trí ngang bằng với mặt đường, khi người bị thương đẫm máu được đưa lên, các chuyên gia cũng không khỏi hít vào một hơi lạnh.

Vụ nổ hầu như đã xé toác da thịt của người thanh niên bị máu me bao phủ đầy mặt đến không nhìn rõ mặt mũi này, một tay cùng một chân của hắn gấp khúc một cách bất thường, ở phần hông thì một tảng thịt lớn đã bị xé toạc ra. Đó là do súng máy 30 ly của máy bay chiến đấu tạo thành, nếu như vết đạn lệch đi một chút, trên cái bụng hắn bây giờ sẽ là một cái lỗ lớn.

Các chuyên gia sớm đã nhận được chỉ thị ở trên là phải toàn lực cứu chữa, lập tức đưa người bị thương vào trong khoang chữa bệnh, truyền máu, người máy nano cầm máu, an thần, tiêm thuốc... Đồng thời, phi thuyền cứu thương lập tức cất cánh, bay về phía bệnh viện.

Nhìn mập mạp được đưa vào trong khoang chữa bệnh, Margaret chỉ cảm thấy sức lực toàn thân như bị rút sạch. Nàng ngơ ngác ngồi phịch xuống trên sàn phi thuyền chữa bệnh, mặc cho các nhân viên y tế ở bên cạnh kiểm tra thân thể mình.

Không cần kiểm tra, Margaret cũng biết mình ngoại trừ có chút thương tổn nhỏ khi vụ nổ xảy ra, còn lại toàn thân đều lành lặn không chút tổn hại. Bởi vì vào một khắc khi gặp tập kích, cái gã mập mạp háo sắc dại gái kia không chút do dự lấy thân thể của hắn ngăn chặn tất cả hộ nàng.

Là kẻ nào làm? Nhìn mập mạp đã hoàn toàn mất ý thức mà nằm yên trong lớp dịch duy trì sự sống của khoang chữa bệnh, Margaret chậm rãi cúi người xuống, cuộn mình lại, gắng sức đè nén thân thể đang run rẩy của mình.

Phi thuyền sau vài phút đã đáp xuống bãi đáp của bệnh viện trung ương lục quân Trenock, mười mấy nhân viên y tế sớm đã chờ sẵn, lập tức đưa mập mạp vào trong trung tâm chữa trị.

Margaret từ chối hai vị y tá muốn dìu nàng, lảo đà lảo đảo đứng lên.

Khi bước xuống khỏi phi thuyền cứu thương, đã có hai nữ sĩ quan mặc quân phục màu tím đứng ở trước mặt Margaret.

Margaret nhẹ nhàng gạt lọn tóc dính máu trên má ra sau tai, tiến về phía trước. Hai nữ sĩ quan nâng một bộ quân phục sạch sẽ, chặt chẽ theo sát sau lưng nàng.

Trước khi bước lên xe bay của mình, Margaret cầm lấy bộ quân phục, lãnh đạm nói: "Tra xét!"

Một nữ sĩ quan đứng nghiêm chào, xoay người tiến vào một chiếc xe bay khác. Xe bay ở nguyên chỗ xoay tròn bay lên, quay đầu phóng vụt về phía xa, làn gió bốc lênh khi khởi động thổi cho cành lá của cây cối xung quanh rạp cả về một bên.

Đi vào trong chiếc xe bay rộng rãi sang trọng, Margaret từ chối động tác tiến lên giúp đỡ của một nữ sĩ quan khác, tự mình cởi bộ quân phục và váy đã bị máu tươi thấm đẫm dính sát vào người, cởi tất chân, cởi nội y. Động tác của nàng rất chậm, tựa như đang thực hiện một công việc vô cùng tinh vi.

"Đừng vứt những quần áo này đi, cứ để ở đây."

Margaret bình thản cất tiếng, nhẹ nhàng đi tới trước tấm gương lượn lờ hơi nước trong phòng tắm trên xe, nghiêng nghiêng đầu, nhìn ngắm thân thể của chính mình.

Trong gương là một thân thể hoàn mỹ đến không chút tỳ vết, mỗi một tấc đường cong đều đang phô bày ra một sự hấp dẫn câu hồn đoạt phách. Màu máu tươi đã sậm màu đang bám trên làn da thịt trắng noãn mịn màng, tô vẽ lên một nét tà ác như ma quỷ trên sự thánh khiết của thiếu nữ.

Bàn tay mềm mại không xương của Margaret từ phía chân chậm rãi lướt lên trên, lướt qua bờ eo thon, vuốt ve hai gò bồng đảo căng tròn mềm mại. Hơi ngừng lại mấy giây trên hai đỉnh núi kia, trong ánh mắt của nàng lại thoáng hiện lên một nét mê ly lãnh khốc. Hai tay tiếp tục hướng lên, vết máu trên ngón tay đã bị nhẹ nhàng quệt lên bờ môi.

Cuộn mái tóc đang để xõa lên, Margaret lặng im xoay người, đi vào phòng tắm.

"Annie, dựa theo danh sách cấp B, điểm danh. Không buông tha cho bất kỳ kẻ nào."

Trong phòng tắm truyền ra tiếng nói, khiến cho trên khuôn mặt xinh đẹp nhưng dường như chưa bao giờ có chút cảm xúc của nữ sĩ quan Annie đang đứng yên một bên liền lộ ra vẻ ngưng trọng.

Thân là đại biểu cho lực lượng nòng cốt nhất của gia tộc Hastings, là người chị em từ nhỏ cùng lớn lên với Margaret, tình thân như một, Annie liền biết được, từ trong cuộc tập kích lần này, cái cô gái tựa thiên sứ trong phòng tắm kia đã biến trở lại thành vị ma nữ không từ thủ đoạn nhiều năm về trước.

Thời gian sẽ luôn khiến cho ký ức của con người bị phai mờ đi. Thế nhưng, chỉ có những người thực sự hiểu được những chuyện xảy ra năm đó, biết được thủ đoạn của Margaret thì mới biết được, làm kẻ thù của nàng sẽ là một sự thê thảm tới nhường nào.

Annie cầm lấy máy điện thoại chuyên dụng, bấm một mã số....

Tuy rằng không thể xác định được kẻ tập kích là ai, thế nhưng việc này cũng không là cái gì. Đối với Margaret mà nói, nàng không cần chứng cứ, thậm chí không cần xác định cũng như lý do, chỉ cần biết hiện tại kẻ nào phải hứng chịu lửa giận của nàng là được. Sau cú điện thoại này, ở Phỉ Dương sẽ cuốn lên một cuộc gió tanh mưa máu khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng.



Tin tức trung tướng Điền Hành Kiện của Liên bang Leray và thượng tá Margaret cháu ngoại quân thần Hastings Phỉ Dương bị tập kích đã mau chóng truyền đi khắp toàn bộ Trenock và toàn bộ cao tầng liên quân Phỉ Minh.

Sau khi biết được tin tức này, Tổng thống Hill của Trenock đã nổi trận lôi đình, liên tiếp hạ lệnh cho Cục an ninh quốc gia, cục tình báo quân sự, cục điều tra quân sự, bộ chính trị quân bộ, bộ giám sát quân bộ Trenock, hầu như dốc hết toàn bộ lực lượng, điên cuồng tìm kiếm chiếc máy bay chiến đấu phát động tập kích.

Mấy trăm người bị tạm thời cách chức, tiếp nhận điều tra. Mấy nghìn người bị triệu tập nói chuyện. Từ các căn cứ không quân mặt đất đến ban ngành quản lý hàng không không gian dân dụng, mỗi một chi tiết khả nghi đều bị tra xét nhiều lần.

Mà ở quân bộ Trenock thì lại càng sôi sục phẫn nộ hơn, càng làm dậy lên một cuộc điều tra như bão táp. Mỗi chiếc máy bay chiến đấu cất cánh trong ngày này đều bị tiếp nhận điều tra, phạm vi điều tra không chỉ là phi công, còn có ban sửa chữa dưới mặt đất, ban quản lý sân bay, bộ tham mưu không quân, thậm chí là các khâu chỉ dẫn ra-đa.

Điều tra chẳng mấy chốc đã có kết quả. Bất kể là máy bay chiến đấu phát động tập kích hay là phi công thì đều đã tìm được.

Thế nhưng kết quả này lại càng khiến cho người ta khiếp sợ hơn.

Máy bay chiến đấu là một chiếc tiêm kích mặt đất tốc độ cao [Lôi Minh] của Trenock chuẩn bị diễn tập liên hợp nằm trong căn cứ Phỉ Dương còn đang trống không, mà bất kể là phi công hay là nhân viên phụ trách điều hành căn cứ, nhân viên ra-đa, tiểu tổ hậu cần máy bay chiến đấu, thậm chí là sĩ quan cấp trên cùng với hai vị sĩ quan điều phối của quân đoàn 31 Phỉ Dương lúc đó, toàn bộ đều đã chết trong cùng một ngày này.

Không chỉ như thế, tất cả tư liệu về khoảng thời gian chiếc máy bay chiến đấu này cất cánh, tất cả ghi chép ra-đa và ghi chép tiếp vận đều đã bị xóa đi. Nhân viên điều tra thậm chí còn không biết tên lửa trên máy bay là từ đâu ra, không biết thứ tự đánh số bổ sung năng lượng và thứ tự cất cánh của máy bay.

Tiến triển duy nhất chỉ có ở đầu mối tiết lộ thông tin định vị chiếc xe quân dụng mà Margaret ngồi từ nội bộ Phỉ Dương.

Căn cứ theo lời tham mưu Thiên Võng khi đó, hắn nhận được mệnh lệnh từ cấp trên cần liên lạc khẩn cấp với Margaret. Bởi vậy, hắn đã lập tức liên lạc với điện thoại của xe bay. Thế nhưng hiển nhiên là điện thoại xảy ra vấn đề, vì vậy, sau khi ra lệnh cho hắn dùng quyền hạn khởi động và điều tra số liệu định vị của chiếc xe bay Margaret đang ngồi xong, vị cấp trên kia liền vội vội vàng vàng rời đi.

Từ đó, vị tham mưu này cũng không còn gặp vị cấp trên kia của mình nữa. Người kia cứ như thể đã biến mất từ trong không khí, bốc hơi khỏi nhân gian.

Cuộc tập kích này là do ai bày mưu, hầu như mỗi một người biết chút nội tình đều đã có đáp án. Thế nhưng, bởi vì tay chân của đối phương thật sự quá sạch sẽ, cho nên tất cả mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn cuộc điều tra rơi vào trong bế tắc.

Sau khi cuộc tập kích xảy ra được năm giờ đồng hồ, Lý Phật ở xa tận Ryan trước tiên đã phát biểu tuyên bố, khiển trách hành vi tập kích khủng bố của Tây Ước. Sau đó, quân đoàn trưởng quân đoàn 31 Fasett long trọng đến thăm bệnh viện vấn an trung tướng Leray Điền Hành Kiện vẫn còn đang hôn mê, cũng phát biểu tại hiện trường, bày tỏ cùng chung mối thù với minh hữu Leray, cũng bày tỏ khiển trách đối với bất cứ hành vi nào muốn giá họa cho quân đoàn 31, khơi mào mâu thuẫn nội bộ.

Cùng ngày, phó tổng thống Trenock Mã Trác Văn trong một lần nói chuyện tại hội nghị an ninh bộ quốc phòng cũng đã bày tỏ, lần tập kích này tuyệt đối là do gián điệp Tây Ước gây nên, đồng thời công khai ủng hộ tuyên bố của trung tướng Fasett quân đoàn 31, một lần nữa nhận định thượng tướng Lý Phật của Phỉ Dương là bạn bè đáng tin cậy của Trenock, song phương sẽ tiếp tục tăng cường hợp tác, cũng uyển chuyển biểu thị lo lắng đối với cục diện Trenock dưới sự lãnh đạo của tổng thống Hill hiện nay.



Phủ tổng thống Trenock nằm ở phía tây quảng trường Thắng Lợi, cuối đại lộ Long Thành Hán Kinh. Đây là một tòa kiến trúc cao to hoa mỹ, với mười hai cột trụ cỡ lớn tạo thành tòa lầu chính theo phong cách cung điện, chính là tiêu chí của phủ tổng thống Trenock. Hễ có vị du khách du lịch nào đến Hán Kinh thì cũng sẽ đều đến một khu vực được xác định ở trước tòa nhà chính để chụp ảnh lưu niệm.


Mặc dù là thời kỳ chiến tranh, sắc trời cũng không quá đẹp, thế nhưng trước phủ tổng thống Trenock vẫn là cảnh các du khách nườm nượp như thoi đưa.

Giữa ánh đèn sáng loáng, lại không ai biết được có mấy chiếc xe bay màu đen đang vội vàng lái vào con đường phủ kín tán cây ở phía tây phủ tổng thống, thuận theo bức tường đá màu xám nặng nề cùng hàng cây ngô đồng hai bên, rẽ vào một khu nhà vườn nhỏ nằm phía sau khu lầu chính phủ tổng thống, rồi ngừng lại trước một tòa lầu nhỏ màu trắng.

Dưới sự hộ vệ nghiêm ngặt của cảnh vệ bốn phía, cửa xe mở ra, ba vị thượng tướng với vẻ mặt nghiêm túc đã bước nhanh vào tòa lầu nhỏ.

Trong phòng làm việc của tổng thống, tổng thống Trenock Hill mặt trầm như sắt đang đứng sau bàn làm việc, hai tay mạnh mẽ chống lên mặt bàn, đôi mắt màu xanh lam tựa như lóe ra tia lửa, hung hăng nhìn về bốn vị cố vấn an ninh quốc gia trước mắt.

Theo tiếng thông báo của thư kí tổng thống, ba vị thượng tướng bước nhanh vào trong phòng, vừa vặn nghe thấy Hill đang rống giận: "Không có trao quyền cất cánh, tròn ba mươi phút vậy mà không một ai biết, diễn tập liên hợp sẽ bắt đầu sau sáu ngày nữa, là ai ra lệnh đưa trung đội máy bay chiến đấu 17112 vào căn cứ từ sớm như vậy? Vì sao sau khi lệnh điều động phát ra tám giờ đồng hồ rồi mới thông báo cho quân bộ biết?!"

Bốn vị cố vấn an ninh quốc gia mặt không đổi sắc đứng bên cạnh, nghe được tiếng bước chân từ cửa phòng làm việc, bọn họ thoáng trao đổi ánh mắt với các tướng quân đang nối đuôi nhau đi vào, rồi nhanh chóng thu lại.

Trong đó một vị cố vấn an ninh thân hình cao to thản nhiên nói: "Thưa ngài tổng thống, xin ngài chú ý lời nói của mình. Trước khi có chứng cứ chứng minh là chúng tôi điều động trung đội máy bay chiến đấu, chúng tôi không phải là tội phạm. Giọng điệu thẩm vấn của ngài là vô cùng thất lễ."

Nói rồi, hắn nhìn qua đồng hồ đeo tay, nghiêng đầu xì xào bàn tán vài câu với một vị cố vấn bên cạnh, sau đó nói với Hill: "Những gì chúng tôi biết đều đã viết trong báo cáo điều tra. Đối với chuyện đã xảy ra, chúng tôi cũng vô cùng khiếp sợ. Có điều, đó là trách nhiệm của tổng thống Hill ngài. Thân là cố vấn an ninh quốc gia, công việc của chúng tôi là dốc hết sức lực của chúng tôi để bảo vệ cho cái quốc gia này, cung cấp đề nghị cho ngài. Đương nhiên, đề nghị của chúng tội hiện tại dường như đã không còn tác dụng gì đối với ngài nữa, bởi vậy, chúng tôi xin tập thể từ chức. Đơn xin từ chức, chúng tôi sẽ dựa theo đúng trình tự trình lên. Cứ thế đi. Nếu có chứng cứ chứng minh chúng tôi tham dự vào sự kiện lần này, ngài có thể toàn quyền bắt giữ chúng tôi. Chúng tôi luôn sẵn sàng chờ ngài."

Nói xong, bốn người liền gật đầu cáo từ với vị tổng thống lúc này mặt mày đã xanh đen, xoay người đi ra cửa rời khỏi phòng làm việc.

Trong gian phòng lặng yên như tờ, tổng thống Hill và ba vị thượng tướng quân bộ kinh ngạc mà im lặng nhìn bốn người mang theo nụ cười điềm đạm đi ra cửa. Một vị cố vấn đi cuối trước khi đi ra ngoài bỗng nhiên quay đầu lại nói với Hill: "Được rồi, thưa ngài tổng thống, tôi đã quên nhắc nhở ngài, trong đảng sắp sửa đệ trình văn kiện bất tín nhiệm đối với ngài, có lẽ ngài hẳn nên chuẩn bị trước một chút."

Hắn nhìn thoáng qua mấy vị tướng quân quân bộ, hờ hững nói: "Có lẽ, tôi đã cung cấp cho các vị một chủ đề bàn bạc rất tốt."

Cửa phòng làm việc chậm rãi đóng lại.

"Rất hiển nhiên, vào cái lúc mấu chốt này, bọn hắn đã ngả bài rồi." Hill nhìn ba vị tướng quân do thượng tướng Phùng Trí dẫn đầu, đột nhiên lửa giận bộc phát, vỗ mạnh lên bàn một cái, lớn tiếng nói: "Chẳng biết kiêng nể gì nữa cả!"

Nói xong, Hill xoay người cất bước đi đến trước cửa sổ, trầm mặc một lúc, hỏi: "Điều tra thế nào rồi?"

"Vẫn bế tắc." Thượng tướng Phùng Trí trả lời.

Hill nhìn ra ngoài cửa sổ, bóng lưng thẳng tắp, tựa như trong nháy mắt đã già đi mười tuổi.

"Ngài Tổng thống." Phía sau truyền đến giọng nói của thượng tướng Phùng Trí: "Trời muốn người chết, trước hết phải làm cho điên loạn. Có điều, dù cho bọn hắn có điên loạn hơn nữa, cũng sẽ không ngờ được là bọn hắn đã trêu chọc đến ai. Có lẽ, chúng ta không cần điều tra gì nữa...."

Hill đột ngột xoay người lại, kinh ngạc nhìn Phùng Trí.

Phùng Trí cười nhạt một cái, cất tiếng: "Quân bộ Phỉ Dương bỗng nhiên nổ ra một vụ án gián điệp, tổng cộng ba trăm mười hai gã sĩ quan cấp trung bị cách ly thẩm tra, còn có hai mươi ba người khác vì chống đối bắt giữ mà bị giết chết tại chỗ."

"Ông ấy ra tay rồi?" Hill kinh hãi nói.

"Không phải." Phùng Trí lắc đầu nói: "Người ra tay là thượng tướng Mackinley. Mặt khác, hôm nay tôi tới, là bởi có một chuyện phiền phức cần lập tức giải quyết..."

"Phiền phức gì?" Hill hỏi.

"Tôi vừa nhận được báo cáo, sư đoàn thiết giáp số 1 và số 2 Phỉ Quân đã xin nghỉ phép tập thể." Phùng Trí cười khổ một tiếng: "Các binh sĩ nghỉ phép đều được phép hoạt động ở xung quanh căn cứ quân đoàn 31 của Phỉ Dương. Mặt khác, có hai trung đoàn thiết giáp đã phong tỏa tất cả các giao lộ xung quanh căn cứ quân đoàn 31, lý do là ... diễn tập."

Hill trợn mắt há mồm.....






















-------*-------

----------oOo----------






Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
quangkhoi
15 Tháng tám, 2018 22:26
bộ này mấy năm rồi, hix, cố gắng làm tiếp nhé bác
Mongdaonhan
23 Tháng tư, 2018 01:14
Truyện hay đó các đồng râm
Trần Ngọc Quânn
28 Tháng ba, 2018 23:24
hay
donquichotte
23 Tháng hai, 2018 11:14
Bộ Tinh Không Chi Dực còn ít chương dịch hoàn thành đi đạo hữu ơi
nôcuong
02 Tháng một, 2018 15:26
truyện này xong rồi nhưng vẫn còn là thể loại hán việt đọc đau mắt lắm.
tntkxx
23 Tháng mười một, 2017 11:57
Hiện tại bên này vẫn còn khá nhiều lỗi (chủ yếu là các chương đầu) nên nếu các bạn đọc có vấn đề gì thì hãy sang bên forums đọc tạm /sd
bachvanlongdn
21 Tháng chín, 2016 23:59
Đói vật vả. Thank những dịch giả. Cố gắng đi hết xon đường nhé
Hieu Le
19 Tháng bảy, 2016 18:03
mình theo dõi truyện này dc 3 năm rồi k biết khi nào moi xong đây
BÌNH LUẬN FACEBOOK