Sắc mặt Diêm Phục sinh lạnh như băng, toàn bộ thân hình dù không ngưng tụ hoàn toàn nhưng cũng không còn cảm giác hư ảo như trước kia nữa. Dựa vào ý chí kiên định cùng hắc thạch rèn luyện linh hồn, hắn đã phải trải qua rất nhiều thống khổ mới có thể cô đọng ra hình thái này, đã thế còn có linh hồn thiên thê trấn thủ nữa. Hiện giờ chỉ cần tâm tiện vừa động thì một đạo thần thức đã lập tức hướng về nơi đang xảy ra chiến đấu quét qua.
"Trăm tên cao thủ Tiên thiên, hẳn là người Hắc Phong trại, có cả Đao Ba. Hắn là Khất Thiên cửu giai, tiên thiên đại viên mãn ư?”
Chỉ trong nháy mắt, đạo thần niệm này đã tra xét rõ ràng tình hình chiến cuộc,từ đó mà Diêm Phục Sinh biết được thân phận người đến là ai.
Hắn tọa trấn ở Thiết Ngưu thành nên có hẳn một bộ hệ thống tình báo đầy đủ nói về thế lực tứ phương, hắn đã tìm hiểu các thế lưc này một cách tường tận minh bạch. Hắc Phong trại tuy đã rời khỏi Thất Tịch Quốc, nhưng vẫn có không ít tình báo về thế lực này rơi vào tay hắn.
"Hóa ra là Hắc Phong trại, giỏi cho một lũ giặc cướp. Năm đó ta còn chưa kịp tiêu diệt các ngươi, bây giờ lại dám quay lại định động thủ với ta, lần này cho các ngươi biết thế nào là có đến mà không có về."
Hai con ngươi Diêm Phục Sinh lạnh như băng, lông mày lại khẽ nhíu lại, thì thào tự nói:
"Năm đó Đao Ba mới vừa tiến vào Tiên Thiên sơ kỳ, Đại đương gia Hắc Phong cũng chỉ là Tiên Thiên trung kỳ, ngắn ngủn vài năm mà bọn hắn lại vượt qua mấy cảnh giới, đạt tới Tiên Thiên Đại viên mãn, Khất Thiên cửu giai, khoảng cách thoát khỏi gông xiềng trói buộc tiến vào con đường võ đạo chân chính cũng chỉ còn một bước ngắn, lấy tư chất của bọn hắn thì làm sao có thể tu luyện nhanh như vậy?"
Ý niệm trong đầu xoay chuyển, chỉ trong chớp mắt Diêm Phục Sinh đã nghĩ ra rất nhiều việc.
Trong giang hồ, với tư chất của Đao Ba thì không được tính là xuất chúng, tiến vào cảnh giới tiên thiên sơ kì đã là cực hạn, không lý nào tu vi của hắn lại đột nhiên tăng mạnh như vậy, trong này chắc hẳn tồn tại kỳ ngộ gì đây.
"Đám người ngăn cản bọn Đao Ba hẳn là Thiết Huyết."
Trong nội tâm Diêm Phục Sinh âm thầm tự đánh giá. Hắn nhìn qua tình hình chiến cuộc thì thấy bên mình có vẻ bất lợi. Đám người Thiết Huyết vừa mới trở thành Du Hồn không lâu, tu vi cũng đạt tới Khất Thiên cửu giai, chỉ thiếu chút nữa là bước lên Quỷ Tốt, đạt tu vi Khấu Thiên cấp. Nhưng dù sao cũng chỉ là ‘vừa mới’ mà thôi, cách vận chuyển lực lượng của quỷ tộc khác xa so với khi còn sống, bọn họ làm sao có thể quen ngay được. Cũng vì vậy mà bọn Thiết Huyết không thể bộc phát ra chiến lực vốn có, tuy dựa vào tu vi để chống đỡ nhưng bị mười mấy tên cao thủ Tiên Thiên vây công thì dĩ nhiên rơi vào thế hạ phong, chỉ sợ là không trụ được lâu nữa.
"Hừ, dám xông vào phủ đệ của ta thì không thể tha cho các ngươi được."
Trong mắt Diêm Phục Sinh chợt lóe tinh quang, trên người tản mát ra một tia sát ý khiếp người, nhưng hắn cũng không vội vã mà đem tâm thần chìn vào biển tri thức truyền thừa của quỷ tộc để tìm những tin tức hữu ích cho lúc này. Ở trong đó, không chỉ có những tin tức cơ bản mà còn có một số pháp môn tu luyện cùng các loại công kích đơn giản.
Diêm Phục Sinh một mực tu luyện nên chưa kịp cẩn thận xem xét các phương pháp công kích kia.
Mắt thấy Hắc Phong trại cũng dám giết tới, nếu còn không cho chúng chút dạy dỗ thì không phải là phong cách của Diêm Phục Sinh.
Khi còn sống, hắn chính là một cường giả Tiên Thiên đại viên mãn, nhưng công pháp lúc đó cũng không còn thích hợp với bây giờ nữa. Chúng căn bản là không thể phát huy được hồn lực đặc trưng thuộc về quỷ tộc đến cực chí, chiến lực sẽ bị giảm sút rất nhiều so với thực tế có thể phát huy.
Trong nội tâm sát niệm như đao,hắn cũng không lập tức đi ra ngoài, mà là chuẩn bị mài gươm trước khi ra trận.
"Hoàng giai công pháp - U Minh Quỷ Trảo, dùng hồn lực để ngưng tụ ra một chiếc quỷ trảo sắc bén, giao phong cùng binh khí cũng không thành vấn đề. Công pháp này có chín tầng, tu đến đại thành thì một trảo có thể xé rách đại địa."
"Hoàng giai công pháp - Tụ Hồn Ngưng Binh. Dùng hồn lực bản thân dựa theo phương thức vận chuyển đặc biệt, cùng ý chí bản thân mà ngưng tụ ra binh khí. Phương pháp này cần hồn lực hùng hậu chống đỡ mới có thể thi triển."
"Quỷ Khiếu, một loại Âm Ba Công pháp, muốn tu luyện cần tụ tập oán khí, lệ khí, oan khí, sát khí trong thiên địa lại rồi ngưng tụ thành phù lục, sau đó kết hợp với lệ khí trong thân thể bản thân để phát ra âm ba công kích trực tiếp linh hồn ý chí đối phương.Người nào ý chí bạc nhược mà trúng phải chiêu này thì trong tâm sẽ sinh ra ảo giác đáng sợ, thậm chí linh hồn bị tiêu hủy."
Chỉ trong nháy mắt, Diêm Phục Sinh đã từ trong truyền thừa của quỷ tộc tìm ra tất cả phương pháp công kích thích hợp.
Nhưng tri thức truyền thừa của quỷ tộc chỉ có vài loại công pháp hay phương thức chiến đấu thô thiển, căn bản không phải thứ gì trân quý, nhưng lúc này có thể phát huy triệt để hồn lực bản thân để công kích là được rồi.
"U Minh Quỷ Trảo, Quỷ Khiếu, Tụ Hồn Ngưng Binh, trong ba đạo công pháp này thì nhập môn của U Minh Quỷ Trảo đơn giản nhất, căn bản không cần phải có lực lượng đặc thù gì mà chỉ cần trực tiếp ngưng tụ hồn lực trong cơ thể là có thể thi triển.Tụ Hồn Ngưng Binh là một loại kỹ xảo vận dụng hồn lực, muốn luyện cũng không khó khăn gì nhưng lại cần nhiều hồn lực. Chỉ có Quỷ Khiếu là cần tụ tập thiên địa oán khí, lệ khí… ngưng tụ thành phù lục mới có thể chính thức tu luyện. Muốn làm được thì cần phải mất thời gian dài thu thập, hiện tại cũng không phải lúc thích hợp. Xem ra bây giờ chỉ có U Minh Quỷ Trảo là lựa chọn thích hợp nhất."
Trong lòng Diêm Phục Sinh nhanh chóng thôi diễn ba loại pháp môn một lần liền quyết định.
"U Minh Quỷ Trảo, dùng hồn lực bản thân làm trụ cột để ngưng tụ phù văn, từ phù văn kết thành phù lục."
Tâm niệm vừa động, phương pháp tu luyện U Minh Quỷ Trảo lập tức hiện rõ trong đầu Diêm Phục Sinh.
Chỉ cần tụ được chín đạo phù văn đặc biệt là coi như luyện xong U Minh Quỷ Trảo. Bởi vì là loại pháp môn bình thường nhất nên phù văn cấu tạo cũng vô cùng đơn giản.
Diêm Phục Sinh đã phải trải qua mười mấy lần rèn luyện linh hồn với rất nhiều thống khổ nên tâm thần ý chí của hắn vô cùng kiên định, chỉ đảo mắt qua liền lĩnh ngộ tất cả ảo diệu trong đó .
Hít sâu một hơi, con mắt hắn chậm rãi khép lại, bắt đầu thi triển nội thị thuật.
Trước mắt hắn xuất hiện linh hồn thiên thê,tâm thần không chút do dự liền tiến vào trong. Nơi đây là một khoảng không gian rộng lớn, phía dưới có một tầng hắc vụ nồng đậm tản mát ra lực lượng cường đại. Hắc vụ cũng không tràn ngập cả không gian mà chỉ chiếm một phần nhỏ. Giữa màn hắc vụ ẩn hiện một đoàn hồn hỏa trắng noãn như ngọc đang không ngừng hấp thu sợi sợi hồn lực để tẩm bổ, khí tức sinh mệnh cũng ngày cành mạnh.
"Lấy Linh hồn chi hỏa làm bút, dùng hồn lực làm mực!"
Cả tâm thần Diêm Phục Sinh đắm chìm trong linh hồn chi hỏa, cùng với nó dung hợp làm một. Tâm niệm vừa động, chỉ thấy đoàn đoàn linh hồn lớn bằng quyền đầu khẽ rung, rồi dưới ý chí của Diêm Phục Sinh bắt đầu biến ảo một cách quỷ dị, kéo dài, cô đọng lại tạo thành một cây hồn bút trắng noãn như ngọc.
Cây hồn bút vừa mới được ngưng tụ liền hướng ngòi về phía biển sương mù bắn xuống.
Ngòi bút vừa nhập vào trong hắc vụ, hồn lực liền ào ào tụ lại, thoáng cái đã rút đi một phần mười.
Đợi đến khi hồn bút bay lên lần nữa, phần ngòi bút đã từ màu tuyết trắng biến thành đen kịt, dường như ngòi bút đã dính đầy nước mực.
Ngọc bút tại giữa hư không nhanh chóng vẽ lên vài nét như long như xà, hồn mực tụ mà không tán, rất nhanh liền xuất hiện một đạo phù văn đen kịt, toát ra vẻ huyền bí vô cùng …
Phù văn tự thành một thể, bên trong ẩn chứa đạo lý huyền ảo.
Đạo phù văn vừa hiện, sắc mực trên ngòi bút cũng ảm đạm đi vài phần.
Diêm Phục Sinh ngay từ khi động thủ cho đến bây giờ cũng không có bất kỳ dấu hiệu dừng lại nào, còn hồn bút thì liên tục bay lượn, xoay tròn quanh đạo phù văn kia…
Liên tiếp chín lần, giữa hư không dần xuất hiện chín đạo phù văn giống nhau.
Ngay khi viết xong phù văn cuối cùng, hồn lực trên ngòi bút cũng tiêu hào hầu như không còn. Mỗi một bút hạ xuống đều tự nhiên dung nhập một tia ý chí vào trong phù văn.
"Phù văn tụ trận, ngưng phù thành trận, kết!!"
Bỗng nhiên hồn bút khẽ điểm về phía chín đạo phù văn, từ bên trong chợt tỏa ra một cỗ ý chí vô thượng, nháy mắt đã ghép các đoạn phù văn rời rạc thành một phù trận kỳ dị. Dưới hồn lực hùng hậu quán trú, phù trận bắt đầu vận chuyển.
Soạt!!
Trong giây lát, phù trận bị ý chí không ngừng áp súc, dần dần co rút lại. Một cỗ lực lượng mạnh mẽ cũng theo đó mà bộc phát, tản mát ra thần quang đen kịt. Đến khi hào quang thu liễm thì một đạo hắc sắc phù lục bỗng nhiên hiện ra, bên trên có vẽ hình quỷ thủ. Quỷ thủ đang trong tư thế giương trảo hướng thiên, mơ hồ có cảm giác muốn xé rách thương khung.
Nhưng quỷ trảo này có chút mơ hồ.
U Minh phù lục cứ như vậy mà thành. Trong linh hồn Diêm Phục sinh chợt có một tia minh ngộ, thoáng cái mà hắn đã hiểu được mọi thông tin về U Minh quỷ trảo. Phù lục sau khi ngưng tụ thành công liền lập tức biến mất không thấy nữa.
Cùng lúc đó, trên bề mặt thiên thê hồn bỗng nhiên xuất hiện một đồ án quỷ trảo hư ảo nhưng âm trầm đáng sợ.
"Tốt! U Minh Quỷ Trảo đã tu thành. Giờ phải thử xem uy lực của nó như thế nào ."
Diêm Phục Sinh sau khi ngưng tụ phù lục thành công, hai mắt vốn khép hờ liền mở ra. Tâm niệm vừa động, chỉ thấy từ tay phải chợt bắn ra một sương mù đen kịt. Cả cánh tay tản mát hàn khí âm trầm mà tràn đầy lực lượng, dường như đoạn kim toái thạch cũng là chuyện bình thường thôi.
Boong boong tranh!
Theo vài tiếng ngân thanh thúy vang lên, năm chiếc móng tay đen kịt chợt dài ra chừng mười thước, lập lóe ánh sáng kim loại. Ở đầu mỗi chiếc móng tay đều xuất hiện mũi nhọn có thể dễ dàng cắt kim đoạn ngọc.
Nếu tiếp tục quán trú hồn lực trong cơ thể vào nữa thì quả thực đạt đến trình độ vô kiên bất tồi a.
"Tốt! Một Hắc Phong trại trại nho nhỏ mà cũng dám tìm ta gây phiền. Quả thực là muốn chết."
Cảm nhận được lực lượng cường đại đang lưu chuyển trong thân, khóe mắt Diêm Phục Sinh khẽ lóe hàn quang, bên miệng lộ ra một nụ cười lạnh. Hắn không chút nghĩ ngợi liền bước về phía trước, đối với thạch bích cản đường cũng không thèm né tránh.Thân hình vừa chạm vào vách tường liền hóa thành vô hình, xuyên thẳng mà qua.
Từ lúc Diêm Phục Sinh phát giác bên ngoài có kịch chiến đến khi tụ thành U Minh Quỷ Trảo thì mới qua một lát mà thôi. Lần này lâm trận đã mài gươm, chẳng những muốn sáng mà còn phải sắc.