Mục lục
[Dịch] Đại Đường Tửu Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không thể không nói, Lý Lâm Phủ là một người có dã tâm, dã tâm của hắn to lớn đủ để người ‎ta trợn mắt cứng lưỡi, điểm này, Tiêu Duệ đều biết trong lòng. Mà ở trên triều đình Đại Đường, thật sự ‎hiểu biết dã tâm của Lý Lâm Phủ, cũng chỉ có một mình Tiêu Duệ, cho dù là vợ con hắn yêu tha thiết, ‎cũng không biết trong lòng hắn ẩn núp một ngọn sóng thật lớn.

Nếu không phải nguyên nhân thân thể, nếu không phải Tiêu Duệ ngang trời xuất thế, Lý Lâm Phủ chưa ‎đến mức như thế.

Thế nhân đều biết Lý Lâm Phủ là một trong số ít gian thần Đường triều, lại không biết, Lý Lâm Phủ cũng ‎không phải “không học vấn không nghề nghiệp gian thành tính” giống như sử sách ghi lại, trong lòng ‎cũng có trời đất. Chỉ có điều, hắn trời sinh tính đơn côi lạnh lẽo, không quá để ý cái nhìn thế nhân và ‎nhân thế, làm việc bộc lộ tài năng, lúc này mới mô hồ trở thành “công địch” của xã hội, bị sử gia ghen ‎ghét, để tiếng xấu muôn đời.

Vì đạt được mục đích, không từ thủ đoạn, đây là phong cách Lý Lâm Phủ, cho tới này, hắn đều làm như ‎vậy, cho tới bây giờ, vẫn ra bài không theo lẽ thường.

Nhưng Lý Lâm Phủ không từ thủ đoạn tranh giành quyền thế trên chính trị, làm ra cũng không phải một ‎mình tiêu dao phóng túng, mà vì thực hiện chủ trương chính trị nào đó và quyền lực nắm trong tay. Kỳ ‎thật hắn có chỗ nào đó tương tự Lý Long Cơ, có dục vọng quá thường nhân đối với quyền lực, chỉ có ‎điều loại dục vọng quyền lực này, không đơn giản hiểu là ham phú quý hưởng lạc.

Hoặc là nói, Lý Lâm Phủ là một người sinh ra vì quyền lực, là một người không cam lòng làm người ‎dưới.

Hắn là một người có dã tâm, nhưng không phải là một lộng thần và đại thần vô năng, điểm này, không ‎thể nghi ngờ.

Ấn tượng hại nước hại dân hắn để lại cho thế nhân, kỳ thật hắn ngày ngày kiệt lực làm lụng triều chính ‎vất vả là vì cái gì?

Lý Lâm Phủ tên tự Ca Nô, kế thừa hoàng thất Đại Đường, là cháu đời thứ năm của tổ phụ Lý Hổ Đường ‎Cao Tổ Lý Uyên. Nếu luận bối phận, Lý Lâm Phủ còn cao hơn so với đồng lứa Lý Long Cơ, nhưng gia ‎thế Lý Lâm Phủ cũng không quá hiển hách, có ba tầng vốn là ông cậu Khương Kiểu làm Bí thư giám, Lý ‎Lâm Phủ đúng là lợi dụng tầng quan hệ này mới đi vào con đường làm quan.

Khi Lý Lâm Phủ tiến vào cấm vệ quân cung đình, là một Thiên ngưu trưởng. Năm đầu, “Thiên thái tử ‎trung duẫn”, quan nhỏ này tự nhiên không thể thỏa mãn Lý Lâm Phủ dã tâm bừng bừng, nhưng bất hạnh ‎‎“không học thuật”, không thể đi con đường đăng khoa làm quan liền leo lên cây đại thụ Ngự sử thừa Vũ ‎Văn Dung này, được hắn dẫn tiến “Bái ngự sử trung thừa”, bởi vậy tiến vào trung tâm quyền lực triều ‎đình Đại Đường. Từ nay về sau Lý Lâm Phủ thành diễn viên, dùng thủ đoạn cá nhân, diễn một vở kịch ‎khiến thế nhân nghiến răng.

Khi Lý Lâm Phủ bước trên con đường thanh vân, có một cô gái không thể không đề cập tới, đó chính là ‎Võ thị vợ kế của Bùi Quang Đình. Võ thị là con của Võ Tắc Thiên và Võ Tam Tư, hắn thông qua Võ thị lại ‎từ từ thành công đặt quan hệ với Võ Huệ Phi, lúc này mới dần được Lý Long Cơ tin tưởng mù quáng từ ‎nay về sau bay lên.

Trên tấu chương Bùi Dũng vạch tội Lý Lâm Phủ “câu dẫn ép buộc thê thất đại thần” vân vân, mà trên ‎thực thế Lý Lâm Phủ cùng Võ thị là tình nhân thanh mai trúc mã, chỉ có điều lúc ấy bị tình thế bức bách, ‎Võ thị không thể không gả cho Bùi Quang Đình dưới áp lực của gia tộc. Dân phong Đại Đường cởi mở, ‎Lý Lâm Phủ và Võ thị tình cũ khó quên, thầm quan hệ đã ở trong tình lý.

Chuyện bí ẩn này, nếu không phải Lý Lâm Phủ chủ động đưa ra ngoài ánh sáng, thế nhân sao có thể biết ‎được. Về phần Bùi Dũng thì càng không cần phải nói, Bùi Quang Đình trên đời còn ẩn nhẫn không phát ‎đối với tư tình của Võ thị và Lý Lâm Phủ, huống chi là Bùi Dũng. Sau khi Bùi Quang Đình mất đi nhiều ‎năm, Bùi Dũng “nhắc lại chuyện xưa”, dùng chiêu bài “không quen nhìn Lý Lâm Phủ tiếp tục thông đồng ‎với Võ thị” mà phẫn nộ, kỳ thật chẳng qua là bị Lý Lâm Phủ ảm chỉ.

Không ai biết, không ngờ Bùi Dũng này là một người Lý Lâm Phủ âm thầm mai phục.

Đối với những thị phi này và khúc chiết trong đó, Tiêu Duệ cũng không rõ ràng lắm, cũng không muốn ‎làm rõ ràng. Hắn chỉ biết một điều, đối với Lý Lâm Phủ an bài, hắn chỉ có thừa cơ đón ý nói hùa vào, về ‎phần tương lai hắn tạm thời không muốn nghĩ xa như vậy.

Tiêu Duệ cáo từ mà đi.

Lý Lâm Phủ nhìn bóng lưng con gái con rể cùng ỷ ôi gắn bó rời đi, ánh sáng trong mắt trở nên đục ngầu, ‎hoàn toàn già đi.

Hắn thì thào tự nói:

‎- Là một chuyện lão phu làm cho các con, không cần bao lâu, có lẽ lão phu còn có thể làm một chuyện ‎thứ hai cho các con đi?

Lý Lâm Phủ ho khan kịch liệt lên.

Lý Đằng Không dừng bước chân, quay đầu lo lắng nhìn cha già mình khom lưng đứng dậy, đôi mắt đỏ ‎lên, nước mắt như mưa.

Triều hội ngày thứ hai.

Đám người Hàm Ninh thái thú Triệu Phụng tấu vạch tội Lý Lâm Phủ trải qua Chương Cừu Kiêm Quỳnh ‎đẩy lên, có thể nói là một đá kinh thiên ngàn ngọn sóng, văn võ cả triều chợt bị tấu chương quy kết Lý ‎Lâm Phủ 20 tội danh của Triệu Phụng làm sợ ngây người. Càng làm bọn họ kinh ngạc chính là, thái độ ‎lần này của Chương Cừu Kiêm Quỳnh luôn chung sống vui vẻ với Lý Lâm Phủ khác thường, không ngờ ‎đảm đương đầu lĩnh dẫn đả kích Lý Lâm Phủ.

Mà hoàng đế Đại Đường Lý Long Cơ cũng không có bao che Lý Lâm Phủ giống như dĩ vãng, cũng đồng ‎ý Chương Cừu Kiêm Quỳnh, do Chương Cừu Kiêm Quỳnh bắt tay vào thanh tra chứng thực những tội ‎danh này của Lý Lâm Phủ.

Điều này có nghĩa là gì? Có nghĩa thời đại của Lý Lâm Phủ sắp qua, có nghĩa sự tin tưởng của hoàng đế ‎đối với Lý Lâm Phủ đã tới cuối cùng.

Triều hội ngày kế tiếp, trong nhất thời, cảm xúc quần thần cuộn trào mãnh liệt.

Đám thần tử luôn bị Lý Lâm Phủ áp chế gắt gao, ngửi được hướng gió chính trị, bắt đầu bỏ đá xuống ‎giếng, lần lượt dâng tấu vạch tội Lý Lâm Phủ cũng không kém mấy so với tấu chương đám người Hàm ‎Ninh thái thú Triệu Phung thêu dệt.

Mày Lý Long Cơ hơi nhăn, mặc dù hắn có ý mượn cớ để Lý Lâm Phủ quy ẩn, nhưng không có ý niệm ‎đẩy Lý Lâm Phủ vào chỗ chết trong đầu. Nhưng xem các văn võ bá quan quần tình ồn ào, dường như ‎đều là tư thế không giết Lý Lâm Phủ không bỏ qua.

Nhân duyên của Lý Lâm Phủ này cũng quá kém đi, Lý Long Cơ thầm nói một tiếng, hồn nhiên quên mất ‎sở dĩ Lý Lâm Phủ trở thành một cô thần chuyên quyền, có quan hệ lớn lao với hắn.

Biểu hiện của Chương Cừu Kiêm Quỳnh, khiến Lý Long Cơ vừa lòng. Chương Cừu Kiêm Quỳnh đột ‎nhiên quay mặt có ý đẩy ngã Lý Lâm Phủ, đơn giản là có ý niệm thế chỗ trong đầu. Lý Long Cơ thích ‎dùng loại thần tử tràn đầy dục vọng đối với quyền lực này, bởi vì chỉ có như vậy, hắn mới không chế ‎chặt chẽ bọn họ trong tay.

Chỉ có điều Chương Cừu Kiêm Quỳnh lại hơi xấu hổ trong lòng, nếu không phải Tiêu Duệ đang đêm đến ‎thăm, hắn căn bản sẽ không có hành động dâng tấu vạch tội trên triều hôm nay. Cũng may Lý Lâm Phủ ‎đã bệnh nhiều ngày không lên triều, nếu không, Chương Cừu Kiêm Quỳnh cũng thật sự không biết đối ‎mặt với hắn thế nào.

Văn võ cả triều, lại không có một người nói chuyện vì Lý Lâm Phủ, có chăng, toàn bộ đều là kẻ châm ‎lửa bỏ đá xuống giếng, còn một bộ phận người đang cách bờ mà xem, trong đó, không ngờ cũng bao ‎gồm tâm phúc của Lý Lâm Phủ, Lại bộ thị lang Cát Ôn.

Chuyện này nếu ở dĩ vãng, căn bản là một chuyện không có khả năng.

Cây đổ đàn khỉ tan, cái gọi là lòng người dễ thay đổi, nhân tình bạc như tờ giấy, cuộc đời như trò đùa! ‎Tiêu Duệ âm thầm cảm thán.

‎- Hoàng thượng, thần nghĩ rằng, mặc dù độc đoán chuyên quyền, nhưng muốn nói hại dân hại nước thì ‎nói quá sự thật.

Bùi Khoan đột nhiên đứng ra dâng tấu. Tuy rằng xem không vừa mắt Lý Lâm Phủ chuyên quyền, nhưng ‎hắn cộng sự lâu ngày với Lý Lâm Phủ, ít nhiều hiểu rõ Lý Lâm Phủ một chút, biết hắn làm không ít ‎chuyện sau màn vì Đại Đường, như một lần nữa thi hành hạch định thuế má giải phóng lưu dân trong ‎vòng nuôi dưỡng của các quyền quý lần trước, nếu không có thủ đoạn lôi đình của Lý Lâm Phủ, căn bản ‎là không thi hành được.

Quan trọng hơn là, Bùi Khoan không quen nhìn cái loại mặt mũi tiểu nhân bỏ đá xuống giếng của rất ‎nhiều người này. Lúc Lý Lâm Phủ còn quyền thế, bọn họ gặp mặt chẳng làm gì cả, hiện giờ nhìn thấy ‎hoàng đế cố ý xử trí Lý Lâm Phủ, liền một đám đều đổi mặt, quả nhiên quá vô sỉ.

Lần trượng nghĩa này của Bùi Khoan, khiến sự tán thưởng của Tiêu Duệ đối với hắn năng thêm vài phần. ‎Mà trong lòng hoàng đế, kỳ thật cũng âm thầm gật đầu. Bùi Khoan quả nhiên là một trung thần một lòng ‎vì xã tắc, mặc dù hắn chủ trương Lý Tông kế thừa ngôi vị hoàng đế, chính kiến không hợp với đám ‎người Lý Lâm Phủ và Tiêu Duệ, nhưng lúc phải trái rõ ràng, hắn vẫn có thể luận sự đứng một bên chân ‎lý.

Nói cách khác, nếu không phải Lý Tông thông qua con đường chính đáng tranh thủ ngôi vị hoàng đế mà ‎là khởi binh phản nghịch, Bùi Khoan là người đầu tiên đứng ra phản đối. Đây là lý do tuy rằng Lý Tông ‎cực kỳ tín nhiệm Bùi Khoan, nhưng không có thông cáo cụ thể mưu kế của mình với hắn. Mà điều này, ‎cũng là nhân tố trọng yếu hắn làm tâm phúc của Lý Tông mà vẫn đang ở địa vị cao thượng Hộ bộ ‎thượng thư.

Người như vậy, cho dù lúc nào, kỳ thật cũng rất ít thấy, Tiêu Duệ thoáng quăng cái nhìn thật sâu về phía ‎Bùi Khoan.

‎- Nhưng mà, hoàng thượng, Lý Lâm Phủ thu hối lộ bốn phía. Còn có, mạnh mẽ câu dẫn thê thất đại thần ‎có nhục thể diện triều đình, việc này phải nghiêm tra, một khi tra ra, lý nên nghiêm trị.

Trong dự kiến của Tiêu Duệ, sau khi Bùi Khoan công chính đánh giá Lý Lâm Phủ, vẫn dừng chân trên tội ‎danh của Lý Lâm Phủ.

Lý Lâm Phủ nhận hối lộ gần như thiên hạ không người không biết. Rốt cuộc hắn thu bao nhiêu tiền tài, ‎đã là một con số không thể đếm, trong những văn võ đại thần đứng trên triều đình lần này, không ít ‎người cũng đưa tài vật qua Lý gia.

Một khi tra ra tội danh này, còn có câu dẫn Võ thị góa phụ của Bùi Quang Đình, điều này đủ để Lý Lâm ‎Phủ chết mấy lần.

Sắc mặt Lý Long Cơ chậm rãi âm trầm, hắn nhớ tới khuôn mặt già nua không chịu nổi kia của Lý Lâm ‎Phủ, cũng là thở dài, cảm thấy có chút xin lỗi lão thần này. Hắn vì Đại Đường, vì hoàng đế của chính hắn ‎mà phải trả giá quá nhiều.

Giờ phút này, thần kinh mềm mại kia của Lý Long Cơ bắt đầu run rẩy lên, hắn quyết định chấn chỉnh ‎thanh danh cho Lý Lâm Phủ. Không thể không nói, Lý Lâm Phủ quá hiểu Lý Long Cơ, phản ứng của Lý ‎Long Cơ đều trong dự tính của hắn.

TIêu Duệ nhìn sắc mặt hoàng đế, cảm thấy ảm đạm.

‎- Các vị ái khánh, các khanh đều biết Lý Lâm Phủ nhận hối lộ hơn mười năm, nhưng các khanh lại không ‎biết, tài vận Lý Lâm Phủ nhận đều đã chủ động nộp lên trên cho nội vụ.

Sau khi Lý Long Cơ do dự thật lâu, vẫn lộ ra bí mật ẩn giấu nhiều năm:

‎- Cao Lực Sĩ.

Cao Lực Sĩ ảm đạm đứng ra, lấy một quyển sổ từ trong lòng, đều đọc ra từng khoản tài vật hối lộ Lý ‎Lâm Phủ nhận mấy năm nay ra. Không ngờ tài vật hối lộ Lý Lâm Phủ nhận đều trong nội khố hoàng gia, ‎điều này làm cho văn võ cả triều trợn mắt há mồm, cho dù là Chương Cừu Kiêm Quỳnh và Bùi Khoan, ‎cũng khiếp sợ tại chỗ.

Tiêu Duệ sớm chuẩn bị tư tưởng, giờ phút này mới biết được, tổ chức tư nhân “Ảnh Tử” bí mật dưới tay ‎hoàng đế kia, tiền tài hoạt động chính là xuất phát từ Lý Lâm Phủ “cống hiến”.

Có không thể nói, Lý Lâm Phủ là một người có dã tâm, dã tâm của hắn to lớn đủ để người ta trợn mắt ‎cứng lưỡi, điểm này, Tiêu Duệ đều biết trong lòng. Mà ở trên triều đình Đại Đường, thật sự hiểu biết dã ‎tâm của Lý Lâm Phủ, cũng chỉ có một mình Tiêu Duệ, cho dù là vợ con hắn yêu tha thiết, cũng không ‎biết trong lòng hắn ẩn núp một ngọn sóng thật lớn.

Nếu không phải nguyên nhân thân thể, nếu không phải Tiêu Duệ ngang trời xuất thế, Lý Lâm Phủ chưa ‎đến mức như thế.

Thế nhân đều biết Lý Lâm Phủ là một trong số ít gian thần Đường triều, lại không biết, Lý Lâm Phủ cũng ‎không phải “không học vấn không nghề nghiệp gian thành tính” giống như sử sách ghi lại, trong lòng ‎cũng có trời đất. Chỉ có điều, hắn trời sinh tính đơn côi lạnh lẽo, không quá để ý cái nhìn thế nhân và ‎nhân thế, làm việc bộc lộ tài năng, lúc này mới mô hồ trở thành “công địch” của xã hội, bị sử gia ghen ‎ghét, để tiếng xấu muôn đời.

Vì đạt được mục đích, không từ thủ đoạn, đây là phong cách Lý Lâm Phủ, cho tới này, hắn đều làm như ‎vậy, cho tới bây giờ, vẫn ra bài không theo lẽ thường.

Nhưng Lý Lâm Phủ không từ thủ đoạn tranh giành quyền thế trên chính trị, làm ra cũng không phải một ‎mình tiêu dao phóng túng, mà vì thực hiện chủ trương chính trị nào đó và quyền lực nắm trong tay. Kỳ ‎thật hắn có chỗ nào đó tương tự Lý Long Cơ, có dục vọng quá thường nhân đối với quyền lực, chỉ có ‎điều loại dục vọng quyền lực này, không đơn giản hiểu là ham phú quý hưởng lạc.

Hoặc là nói, Lý Lâm Phủ là một người sinh ra vì quyền lực, là một người không cam lòng làm người ‎dưới.

Hắn là một người có dã tâm, nhưng không phải là một lộng thần và đại thần vô năng, điểm này, không ‎thể nghi ngờ.

Ấn tượng hại nước hại dân hắn để lại cho thế nhân, kỳ thật hắn ngày ngày kiệt lực làm lụng triều chính ‎vất vả là vì cái gì?

Lý Lâm Phủ tên tự Ca Nô, kế thừa hoàng thất Đại Đường, là cháu đời thứ năm của tổ phụ Lý Hổ Đường ‎Cao Tổ Lý Uyên. Nếu luận bối phận, Lý Lâm Phủ còn cao hơn so với đồng lứa Lý Long Cơ, nhưng gia ‎thế Lý Lâm Phủ cũng không quá hiển hách, có ba tầng vốn là ông cậu Khương Kiểu làm Bí thư giám, Lý ‎Lâm Phủ đúng là lợi dụng tầng quan hệ này mới đi vào con đường làm quan.

Khi Lý Lâm Phủ tiến vào cấm vệ quân cung đình, là một Thiên ngưu trưởng. Năm đầu, “Thiên thái tử ‎trung duẫn”, quan nhỏ này tự nhiên không thể thỏa mãn Lý Lâm Phủ dã tâm bừng bừng, nhưng bất hạnh ‎‎“không học thuật”, không thể đi con đường đăng khoa làm quan liền leo lên cây đại thụ Ngự sử thừa Vũ ‎Văn Dung này, được hắn dẫn tiến “Bái ngự sử trung thừa”, bởi vậy tiến vào trung tâm quyền lực triều ‎đình Đại Đường. Từ nay về sau Lý Lâm Phủ thành diễn viên, dùng thủ đoạn cá nhân, diễn một vở kịch ‎khiến thế nhân nghiến răng.

Khi Lý Lâm Phủ bước trên con đường thanh vân, có một cô gái không thể không đề cập tới, đó chính là ‎Võ thị vợ kế của Bùi Quang Đình. Võ thị là con của Võ Tắc Thiên và Võ Tam Tư, hắn thông qua Võ thị lại ‎từ từ thành công đặt quan hệ với Võ Huệ Phi, lúc này mới dần được Lý Long Cơ tin tưởng mù quáng từ ‎nay về sau bay lên.

Trên tấu chương Bùi Dũng vạch tội Lý Lâm Phủ “câu dẫn ép buộc thê thất đại thần” vân vân, mà trên ‎thực thế Lý Lâm Phủ cùng Võ thị là tình nhân thanh mai trúc mã, chỉ có điều lúc ấy bị tình thế bức bách, ‎Võ thị không thể không gả cho Bùi Quang Đình dưới áp lực của gia tộc. Dân phong Đại Đường cởi mở, ‎Lý Lâm Phủ và Võ thị tình cũ khó quên, thầm quan hệ đã ở trong tình lý.

Chuyện bí ẩn này, nếu không phải Lý Lâm Phủ chủ động đưa ra ngoài ánh sáng, thế nhân sao có thể biết ‎được. Về phần Bùi Dũng thì càng không cần phải nói, Bùi Quang Đình trên đời còn ẩn nhẫn không phát ‎đối với tư tình của Võ thị và Lý Lâm Phủ, huống chi là Bùi Dũng. Sau khi Bùi Quang Đình mất đi nhiều ‎năm, Bùi Dũng “nhắc lại chuyện xưa”, dùng chiêu bài “không quen nhìn Lý Lâm Phủ tiếp tục thông đồng ‎với Võ thị” mà phẫn nộ, kỳ thật chẳng qua là bị Lý Lâm Phủ ảm chỉ.

Không ai biết, không ngờ Bùi Dũng này là một người Lý Lâm Phủ âm thầm mai phục.

Đối với những thị phi này và khúc chiết trong đó, Tiêu Duệ cũng không rõ ràng lắm, cũng không muốn ‎làm rõ ràng. Hắn chỉ biết một điều, đối với Lý Lâm Phủ an bài, hắn chỉ có thừa cơ đón ý nói hùa vào, về ‎phần tương lai hắn tạm thời không muốn nghĩ xa như vậy.

Tiêu Duệ cáo từ mà đi.

Lý Lâm Phủ nhìn bóng lưng con gái con rể cùng ỷ ôi gắn bó rời đi, ánh sáng trong mắt trở nên đục ngầu, ‎hoàn toàn già đi.

Hắn thì thào tự nói:

‎- Là một chuyện lão phu làm cho các con, không cần bao lâu, có lẽ lão phu còn có thể làm một chuyện ‎thứ hai cho các con đi?

Lý Lâm Phủ ho khan kịch liệt lên.

Lý Đằng Không dừng bước chân, quay đầu lo lắng nhìn cha già mình khom lưng đứng dậy, đôi mắt đỏ ‎lên, nước mắt như mưa.

Triều hội ngày thứ hai.

Đám người Hàm Ninh thái thú Triệu Phụng tấu vạch tội Lý Lâm Phủ trải qua Chương Cừu Kiêm Quỳnh ‎đẩy lên, có thể nói là một đá kinh thiên ngàn ngọn sóng, văn võ cả triều chợt bị tấu chương quy kết Lý ‎Lâm Phủ 20 tội danh của Triệu Phụng làm sợ ngây người. Càng làm bọn họ kinh ngạc chính là, thái độ ‎lần này của Chương Cừu Kiêm Quỳnh luôn chung sống vui vẻ với Lý Lâm Phủ khác thường, không ngờ ‎đảm đương đầu lĩnh dẫn đả kích Lý Lâm Phủ.

Mà hoàng đế Đại Đường Lý Long Cơ cũng không có bao che Lý Lâm Phủ giống như dĩ vãng, cũng đồng ‎ý Chương Cừu Kiêm Quỳnh, do Chương Cừu Kiêm Quỳnh bắt tay vào thanh tra chứng thực những tội ‎danh này của Lý Lâm Phủ.

Điều này có nghĩa là gì? Có nghĩa thời đại của Lý Lâm Phủ sắp qua, có nghĩa sự tin tưởng của hoàng đế ‎đối với Lý Lâm Phủ đã tới cuối cùng.

Triều hội ngày kế tiếp, trong nhất thời, cảm xúc quần thần cuộn trào mãnh liệt.

Đám thần tử luôn bị Lý Lâm Phủ áp chế gắt gao, ngửi được hướng gió chính trị, bắt đầu bỏ đá xuống ‎giếng, lần lượt dâng tấu vạch tội Lý Lâm Phủ cũng không kém mấy so với tấu chương đám người Hàm ‎Ninh thái thú Triệu Phung thêu dệt.

Mày Lý Long Cơ hơi nhăn, mặc dù hắn có ý mượn cớ để Lý Lâm Phủ quy ẩn, nhưng không có ý niệm ‎đẩy Lý Lâm Phủ vào chỗ chết trong đầu. Nhưng xem các văn võ bá quan quần tình ồn ào, dường như ‎đều là tư thế không giết Lý Lâm Phủ không bỏ qua.‎

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK