• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Hiên âm thầm gật đầu. Cách nói này không khác lắm so với suy nghĩ của hắn. Một Trúc Cơ hậu kỳ kiến thức của hắn rất rộng, thế mà lại không biết sự tình phát sinh trên người con Chuột nhỏ bé này. Nhục. Đúng là con mẹ nó quá mất mặt mà.

"Ta quả thật không biết sự biến hóa của con Chuột xảy ra đây là cái gì" Lý Hiên lắc đầu chán nãn nói.

Lê Minh cũng không ý kiến. Trước đó hắn đã đoán được rồi."Àh. Ta còn có một con thú cổ quái nữa" Lê Minh nhớ đến con thú nhỏ bé có sừng kia.

Hắn đặt tay lên túi linh thú, truyền linh khí vào. Lấy ra cái lồng phủ khăn trước kia lấy từ tay Vương Triệu chủ cửa hàng bán linh thú. Lê Minh cũng không gỡ khăn ra, mà hắn đem toàn bộ cái lồng đặt trước mặt Lý Hiên.

Lý Hiên âm thầm choáng váng, thằng nhãi này càng ngày càng bí ẩn. Linh thảo thỳ nhiều đến nổi đè chết hắn luôn. Cây nào ýt cũng cả trăm năm, đây mới là số lượng quan sát được, không biết thằng nhãi còn giấu bao nhiêu trong người nữa. Bây giờ thỳ lại có thêm vài con linh thú cổ quái nữa. "Chẳng lẽ lã quái Nguyên Anh, Kim Đan kỳ ẩn dâu tu vi? " Lý Hiên không thể không nghĩ đến, cộng với tính cách ngông cuồng của thằng nhãi này rất có thể nha.

Lý Hiên vẫn nhìn chằm chằm vào Lê Minh nhằm tìm ra manh mối.

"Lão... Ta biết bản thân mình rất đẹp trai. Nhưng lão cũng là đàn ông, cũng không nên có chủ ý đến ta. Cố gắng tìm một lão bà rồi đẻ ra một tiểu cô nương siêu cấp xinh đẹp, khi đó may ra ta miễn cưỡng đáp ứng làm con rễ lão" Lê Minh bất mãn trước ánh mắt soi mói kia, sau đó hắn từ từ phân tích cho Lý Hiên nghe, càng nói hắn càng thấy hợp lý.

Bản thân hắn đẹp trai thỳ khỏi phải bàn, trên hết là tiền đồ trên con đường tu chân không thể hạn lượng. Đặc biệt bản thân hắn là một "đại gia", kết hợp tất cả các yếu tố trên, nếu bản thân mà đi làm con rễ của thằng cha Lý Hiên này, thỳ quả thật quá tiện nghi cho lão.

Lý Hiên âm thầm bác bỏ suy nghĩ trước đó, nếu Lê Minh là lão quái nào đó thỳ quả thật là vô địch rồi. Trình độ vô sỉ cỡ này mà lão quái nào mà có được. "Khụ khụ.," Lý Hiên ho khan vài tiếng, ánh mắt hắn rời khỏi người Lê Minh nhìn xuống cái lồng.. Hắn khẽ gỡ chiếc khăn trùm ra.

Mắt thấy tiểu thú Lý Hiên trợn tròn hai mắt lên. Tiểu thú thở ra vài hơi nóng bức người, chiếc sừng lập lòe tia chớp điện.

"Lôi Hỏa thú" Lý Hiên đứng phắt dậy, miệng bật thốt lên cứ như thế há ra mà không khép lại.

"Lôi Hỏa thú?" Lê Minh nhíu mày, hắn nghi ngờ nhìn Lý Hiên, "cái tên này không phải thằng cha này đặt chứ ?" sừng con tiểu thú lập lòe "lôi điện", miệng nó khò khè ra "hỏa nhiệt". Cái tên này cũng quá dễ hiểu đi. Nhưng Lê Minh nhìn kỹ lại khuôn mắt biểu tình kỳ dị của thằng cha này, hình như hắn không "chém" thỳ phải.

Lắc lắc đầu Lê Minh mặc kệ Lý Hiên đang trân ngốc đứng đó. Tay hắn duỗi ra chụp lấy cái khăn trùm lên lại cái lồng. Bản thân hắn sao chịu đựng được cái nóng phát ra từ người con tiểu thú này. Mà cũng kỳ lạ con thú này có tu vi tương đương tầng một Linh Khí kỳ mà thôi, thế mà nó đã khủng bố như vậy. May sao nó cứ nằm im một chỗ chứ nó phá lồng chui ra thỳ Lê Minh cũng trơ mắt nhìn mà thôi.

Cái khăn phủ lên một lúc lâu Lý Hiên mới dời mắt, khép miệng lại được. Hắn thở dốc vài hơi, điều chỉnh lại toàn bộ tinh thần. Con tiểu thú này quá đặc biệt, hắn không thể không gấp gáp được. Sau khi hít thở thông suốt hắn mới xoay chuyển ánh mắt lên người Lê Minh. Ý nghĩ Lê Minh là một lão quái vật lại được nhen nhó trở lại trong đầu Lý Hiên. Lần này phải nói là "bùng cháy" cấp bậc cũng cao hơn suy nghĩ lần trước. Con "Lôi Hỏa thú" này đúng là ...

"Ngươi lấy được Lôi Hỏa thú này từ đâu? " Lý Hiên gấp gáp hỏi Lê Minh. Hai ánh mắt phát ra những tia nóng bỏng.

"Mua ở chỗ cùng với con Chuột kia?" Lê Minh cảm thấy kỳ quái. Phản ứng của thằng cha này cũng quá đặc biệt đi. Hắn dừng lại một chút rồi bổ sung "Con thú này..." Lê Minh kể lại toàn bộ những gì Vương Triệu chủ cửa hàng thú trước đó từng nói cho bản thân hắn.

Lý Hiên càng nghe càng nhíu mày, đến khi Lê Minh nói xong hắn mới thở ra một hơi. Quả nhiên không ngoài suy đoán của hắn.

Lý Hiên bình tĩnh lại, hắn nở một nụ cười rồi từ từ nói "Nếu ta đoán không nhầm thỳ đây chính là Lôi Hỏa thú trong truyền thuyết. Nguồn gốc của nó thỳ ta cũng không quá rõ ràng. Theo như truyền thuyết thỳ con thú này đã tuyệt tích từ vạn năm trước. Nó là giống thú kỳ dị, trong người nó chảy cả hai dòng máu của Phượng Hoàng lẫn Kỳ Lân. Tu vi của Lôi Hỏa thú bây giờ quá thấp nên ngươi chưa thể nhìn ra. Đợi đến khi Lôi Hỏa thú này Trúc Cơ thành công, khi đó cấu trúc xương cốt, thân thể của nó thay đổi ngươi sẽ thấy nó khủng bố như thế nào. Hơi nóng trong miệng của Lôi Hỏa thú này là do bản thân nó còn quá nhỏ nên chưa khống chế được, đến khi lên khoảng tầng năm tầng sáu Linh Khí kỳ là được."

Lê Minh mừng như điên, đây không phải là sau này bản thân hắn sẽ có thêm trợ thủ cường đại hay sao?

"Ngươi cũng đừng vội vui mừng. Những con thú thực lực cường đại thường rất khó tăng tiến tu vi. Nếu bên cạnh có Lôi Hỏa thú tu vi cao thâm chỉ điểm thỳ mới nhanh chóng tiến bộ. Còn nếu ở bên ngươi... Chưa chắc đã là tốt. Công pháp tu luyện của Linh thú rất đặc biệt, khi sinh ra chúng tự hình thành trong đầu rồi. Tu vi tiến triển nó tự mình có thể lĩnh ngộ được pháp quyết của chủng tộc của nó. Đương nhiên đó chỉ là công pháp mặc định mà thôi. Nếu như lấy được pháp quyết được linh thú tự nghĩ ra thỳ sẽ cường đại hơn." Lý Hiên sống lâu hơn Lê Minh cho nên kiến thức cũng nhiều hơn. Hắn giảng giải một số ýt kiến thức cơ bản cho Lê Minh.

Lê Minh trầm ngâm. Quả thật hắn chẳng biết tý kiến thức nào về mấy vấn đề này. Công pháp cho linh thú? Cái này cũng thái quá đi, bản thân còn chưa lo được huống chi là để ý đến linh thú.

"Ngày mai ngươi đi nói với Lâm Tử. Nên chú ý đến đan phương và công pháp cho linh thú" Lý Hiên nhìn Lê Minh nói. Hắn cũng rất hâm mộ Lê Minh, con Lôi Hỏa thú này hắn không biết quá nhiều tư liệu, nhưng nếu đã là Linh thú vạn năm tuyệt tích thỳ ắt hẳn không phải có bao nhiêu đó khả năng.

"Lão nếu có luyện Thiên Nguyên đan thỳ nên luyện nhiều một chút, không chừng sau này có việc dùng cũng nên" Bỏ qua việc Lôi Hỏa thú Lê Minh chuyển đề tài về Thiên Nguyên đan.

"Ta biết" Lý Hiên bình thản trả lời. Dừng một chút hắn bổ sung thêm :"Ta cũng sẽ luyện thêm một ý Linh Lực đan và Trúc Cơ đan. Sau này vấn đề về luyện đan giao hết cho ta"

"Ừm. Lão có cần gì thêm không? "

"Đan dược tăng linh lực của tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Hơn nữa là phải đan dược đột phá bình cảnh từ Trúc Cơ hậu kỳ lên Trúc Cơ đại viên mãn hay còn gọi là giả Đan. Từ trước đến nay ta đa phần là "ngộ" rồi đột phá. Rất ýt khi sử dụng đan dược" Lý Hiên âm thầm tính toán, nếu như có đan dược thỳ hắn rất nhanh sẽ đột phá Kim Đan kỳ.

Lê Minh cau mày, cái này cũng quá khó đi, nhưng tất nhiên hắn cũng đáp ứng. Nếu như Lý Hiên đột phá thỳ không còn gì bằng.

"Còn vấn đề gì nữa không? Nếu không ta đi về ngủ trước nha" Lê Minh ngáp dài một tiếng. Từ tối đến giờ cũng quá nhiều chuyện đi. Bây giờ cũng hơn mười hai giờ đêm rồi.

"Ngủ sớm cũng tốt." Lý Hiên gật đầu. Hắn cũng rất mệt mỏi. Bao nhiêu ngày qua hắn phải điều khiển Linh Khí phi hành, di chuyển ngày đêm không ngừng nghỉ.

Lê Minh lười biếng đứng dậy, phất tay áo bỏ đi...

...

Về đến phòng Lê Minh lập tức lấy công pháp luyện thân vô danh mà Lý Hiên vừa đưa ra ngay. Lê Minh không phải loại lười tu luyện, mà hắn tư chất quá kém, cho dù có "siêng" thỳ cũng như "lười"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang