Mục lục
[Dịch] Tinh Thần Châu (Tu Chân Giới Bại Loại)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Dược Thiên Sầu mới phát hiện ra vị trí mình chiếm lấy có điểm không thích họp, nhưng vẫn nhìn chằm chằm về hướng động khẩu đang phun ra nuốt vào từng luồng bạch quang, đối với những ánh mắt băng sương đánh giá mình coi như không biết. Thế nhưng quan sát hồi lâu, lại cảm giác như có một hơi thở đang phả vào sau gáy, mơ hồ còn ngửi được hương thơm như hoa ngọc lan trên cơ thể nữ nhân.

Quái lạ! Dược Thiên Sầu trong lòng khẽ lầm bầm, cố gắng nhịn thêm hồi lâu, nhưng phát hiện ra hơi thở không ngừng thổi tới, và mùi hương nữ nhân thản nhiên kia có đôi chút quen thuộc. Nhưng ngẫm lại ở trên Tiên giới, nữ nhân mà hắn nhận thức ngoại trừ Cơ Vũ tiên quân và Mục Thiên Kiều ra, thì dường như là không quen biết ai. Hơn nữa mùi hương này cũng không phải là của hai nữ nhân kia.

Hao phí tâm tư trong chốc lát, nhưng hơi thở vẫn không ngừng thổi vào sau gáy, rốt cuộc khiến cho Dược Thiên Sầu không nhịn được quay đầu vừa nhìn, nhất thời sửng sốt. Chỉ thấy Vạn Linh đang che miệng tủm tỉm cười, theo sau hướng hắn ngoắc tay...Hình dáng nữ nhân xinh đẹp không khỏi lộ ra vài phần tinh quái...

Sau khi giật mình xong, Dược Thiên Sầu liền xoay người chắp tay nói: "Ha ha! Chẳng trách ta lại cảm thấy mùi hương này quen thuộc. Hóa ra là mùi hương trên cơ thể của Vạn Linh tỷ tỷ!"

Lời này vừa nói rạ, chúng nhân đứng xung quanh đều quẳng ném ánh mắt lên trên người đôi nam nữ thanh niên này, nhãn tình không khỏi quét tới quét lui, muốn nhìn ra một chút manh mối.

Vạn Linh là ai, chúng nhân ở đây tựa hồ không ai không biết, nàng chính là bảo bối của Tiên giới đệ nhất thương hội Vạn cổ Thông, chưởng môn Vạn Bác Thánh lão quý ah! Nếu như người nào giành được tâm ý của nàng, thì đời này ở trong Tiên giới liền không cần phải lo lắng thêm cái gì. Đã có không biết bao nhiêu đại thiếu gia danh môn đại phái theo đuổi nàng, nhưng nàng chưa từng chấp nhận người nào cả. Chẳng lẽ nàng đã nhìn trúng ý gã tiểu tử này trước rồi sao?

Kỳ thật cũng không thể trách mọi người xung quanh. Ai bảo lời nói vừa rồi của Dược Thiên Sầu quá mức ám muội, cái gì mà mùi thơm quen thuộc trên người của Vạn Linh tỷ tỷ! Phỏng chừng ai nghe được câu này đều sẽ hiểu lầm mà thôi.

Diễn cảm trên mặt Vạn Linh nhanh chóng cứng đờ, dư quang trong mắt âm tình bất định, sau khi chứng kiến ánh mắt hồ nghi của mọi người xong, khuân mặt nàng tức thì ửng hồng lên, nghiến răng nghiến lợi, yêu kiều quát: "Ai là tỷ tỷ của ngươi! Ai nhận thức ngươi..."

Mẹ nó! Kêu ngươi là tỷ tỷ, xem như đã nể tình ngươi lắm rồi. Ai biết ngươi mấy vạn năm tuổi, lão tử còn chưa tới trăm tuổi ah! Mẹ kiếp, vỗ mông ngựa lại vỗ trúng đùi ngựa rồi!

Dược Thiên Sầu trong lòng oán thầm, hắn cảm thấy phi thường ủy khuất, nhưng hiện giờ không thể trêu vào người ta. Lúc này trên mặt liền bày ra hình dáng tươi cười nói: "Ta như thế nào không biết ngươi! Nếu không biết vì sao ngươi không ngừng thổi khí vào sau gáy ta. Chẳng lẽ ngươi đã quên rồi sao...?"

Nói dứt lời, Dược Thiên Sầu lấy miếng Tử Huyền Lệnh Bài ra, hắn muốn giành về

NiÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊiiii iiaÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊÊ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK