Lúc này có người điên cuồng hô to, lập tức toàn bộ người của Tào gia trang đều chấn động, vô số Võ Giả cầm trong tay đuốc cùng binh khí vọt ra.
Nhưng đầu quái vật ỳ rất mạnh, một đao kia của Diệp Hi Văn tuy chém ra vội vàng, nhưng Hậu Thiên Cửu Trọng Đỉnh Phong Võ Giả gặp phải, tuyệt đối bị chém thành hai khúc, nhưng chém đến đầu quái vật kia cũng không phá hỏng được phòng thủ của nó, nếu như không phải Diệp Hi Văn đột nhiên ra tay, dọa nó hoảng sơ, hơn nữa mọi người Tào gia trang đã bị kinh động, nó làm sao có thể chạy đi đây.
Có rất nhiều Võ Giả đuổi theo, nhưng quái vật kia tốc độ quá nhanh, trong chớp mắt cũng đã sắp thoát ra, đám Võ Giả kia căn bản ngăn cản đều không làm được.
- Chạy đi đâu.
Đột nhiên cách đó không xa truyền đến một tiếng quát khẽ, đã thấy Đái Tiểu Hoa hét lớn một tiếng, thân hình từ trên nóc nhà phi lướt tới.
- Bách Bộ Thần Quyền.
Đái Tiểu Hoa một quyền đánh ra, lực lượng lập tức chấn động không khí, hướng quái vật kia đuổi theo.
- Oanh.
Lực đạo cực lớn đập vào trên người quái vật kia.
- Bành.
Lân phiến của quái vật kia bị lực lượng khủng bố làm cho nứt vỡ ra.
Đái Tiểu Hoa vừa ra tay hoàn toàn chuyển hóa hai trọng Tiên Thiên Chân Khí, hắn ở trong hàng ngũ Tiên Thiên nhất trọng cao thủ cũng là người có thực lực nổi bật.
Quái vật kia bị đau đớn không thôi, vốn nó còn muốn dừng lại một phen, nhưng lúc này, biết rõ Đái Tiểu Hoa khó đối phó, tốc độ càng là nhanh hơn, tại trong bầu trời đêm, thân hình như một đạo hỏa diễm màu đỏ đen, trên không trung xẹt qua.
Đái Tiểu Hoa đuổi một hồi, bị quái vật kia bỏ qua rồi, quyền pháp của Đái Tiểu Hoa cường hoành Vô Địch, nhưng thân pháp rõ ràng không có tu luyện qua một môn thân pháp đặc biệt lợi hại, ở thời điểm này, cũng không đuổi kịp quái vật được.
Bởi vì đao lý cái gọi là tham thì thâm, rất nhiều người đều hiểu, Đái Tiểu Hoa quyền pháp tu luyện đến lô hỏa thuần thanh, cũng là một môn Tiên Thiên Công Pháp uy lực cường đại, hắn dùng phần lớn thời gian đều tu luyện Bách Bộ Thần Quyền, về phương diện thân pháp thì thua một bậc.
Huống chi, đầu quái vật này tốc độ quả thực mau đến dọa người, trời sinh nó có tốc độ nhanh vô cùng, người bình thường căn bản chỉ có thể nhìn thấy một đoàn bóng dáng màu đỏ đen mà thôi.
Đái Tiểu Hoa hậm hực dừng bước, chỉ tiếc hắn cách có chút xa, bằng không thì hắn có nắm chắc đem quái vật kia ngăn lại.
Đột nhiên bên người có một trận gió nhẹ, một đạo thân ảnh lập tức lướt qua Đái Tiểu Hoa, hướng phía đầu quái vật kia đuổi tới.
Đái Tiểu Hoa nhận ra đó là Diệp Hi Văn, nhìn thấy Diệp Hi Văn tiêu sái đuổi theo, thân hình giống như lướt ngang, không ngừng thoáng hiện, hướng về phía quái vật kia đuổi theo.
Đái Tiểu Hoa cũng không khỏi thầm giật mình, thân pháp này rất cao minh.
Đạo lý tham thì thâm, đối với những người khác mà nói, là phù hợp , nhưng đối với Diệp Hi Văn mà nói, chưa hẳn phù hợp như vậy, coi như là thiên tài, muốn nắm giữ một môn vũ kỹ cũng muốn mất vài năm, thậm chí là thời gian vài chục năm.
Nhưng đối với Diệp Hi Văn mà nói, chỉ cần có đầy đủ linh thạch, là hắn có thể trong thời gian ngắn đem vũ kỹ nắm giữ, đao pháp của hắn cường đại, thân pháp càng mạnh hơn nữa.
Bất quá là ngắn ngủn vài phút, Diệp Hi Văn đã đuổi theo quái vật kia ra khỏi Tào Gia Tập rồi, một đường đuổi vào trong núi rừng.
- Không được đi, đứng lại cho ta.
Diệp Hi Văn khẽ quát một tiếng, một đao chém ra, ánh đao sáng chói tại ánh mặt trăng yếu ớt chiếu rọi xuống, lập tức làm kinh bạo toàn bộ núi rừng, hướng về phía quái vật kia chém tới.
- Rống.
Quái vật kia nóng nảy, hét lớn một tiếng, thân hình lướt ngang, tránh thoát khỏi đao khí của Diệp Hi Văn.
Quái vật kia xoay người, thần sắc hung ác nhìn chằm chằm vào Diệp Hi Văn, ánh mắt giống như hai cái là đèn lồng, hung quang lập loè, một mực tập trung vào Diệp Hi Văn, sau đó ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, khí tức hung lệ từ bốn phía phát ra, rõ ràng nó là một đầu Tiên Thiên Yêu Thú.
Đầu quái vật kia mở ra miệng rộng, một mùi tanh đập vào mặt, ngay sau đó một ngọn lửa màu xanh kích xạ ra, lập tức đốt cháy không khí, hướng Diệp Hi Văn bắn tới.
- Vèo.
Diệp Hi Văn nhảy lên, trực tiếp nhảy đến trên đầu quái vật kia, trực tiếp tránh khỏi ngọn lửa màu xanh.
- Rống.
Quái vật kia ngửa đầu, mở ra miệng lớn đầy máu, nó táp ra muốn một ngụm cắn tới.
- Muốn chết.
Thanh trường đao trong tay Diệp Hi Văn lập tức đánh ra, ánh đao giống như ngôi sao vẫn lạc, hung hăng trảm xuống người đầu quái vật kia.
- Khuyết Nguyệt Trảm.
Lúc này lực lượng ba đầu Phi Long Chi Lực triệt để phóng thích ra, vượt qua ngàn cân lực lượng lập tức tập trung đến một điểm.
- Bành.
Tiếng kim thiết vang lên, đầu quái vật kia bị một đao ẩn chứa lực lượng lớn trảm ngã lăn ra, rồi sau đó lập tức xoay người một cái, thoát ly ra.
Diệp Hi Văn âm thầm líu lưỡi, một thân lân giáp có lực phòng ngự quả thực cường hãn đến khó tin, Yêu Thú so sánh với nhân loại mà nói, bản thân chiếm hữu ưu thế, thân thể cường hãn chỗ nào cũng có, nhưng mà cường hãn đến tình trạng như vậy, là rất hiếm thấy.
Diệp Hi Văn một kích toàn lực, ba đầu Phi Long Chi Lực chém ra, rõ ràng chỉ chém nát vài miếng lân giáp trên người quái vật kia, lực phòng ngự có thể nói Diệp Hi Văn chưa từng thấy.
Yêu Thú khủng bố như vậy, Tiên Thiên nhất trọng cao thủ phá phòng thủ đều không được, chỉ có thể mặc cho đầu quái vật hoành hành, trải qua vừa rồi giao thủ, Diệp Hi Văn cũng đã thử qua, đầu quái vật thực lực tuyệt đối ở Tiên Thiên nhất trọng đỉnh phong rồi, Tiên Thiên nhất trọng cao thủ, chỉ sợ đấu không được mấy chiêu bị nó giết chết.
Thì ra là Diệp Hi Văn biến thái ngay cả Tiên Thiên nhị trọng cao thủ đều có thể đấu một trận, mới có thể đem nó bức chật vật như vậy.
Đầu quái vật kia bị đau, biết rõ Diệp Hi Văn khó đối phó, mượn một kích lực đạo này, như con lật đật lăn đi, sau đó một đường nhảy lên, vọt vào trong núi rừng.
Lúc này tốc độ so với trước nhanh hơn vài phần.
Diệp Hi Văn đuổi không kịp, cũng chỉ có thể buông tha.
Diệp Hi Văn theo đường cũ trở về, lúc này Tào gia trang đèn đuốc sáng trưng, vừa rồi quái vật kia đột nhiên tập kích, làm cho tất cả mọi người tinh thần chấn động, càng thêm náo nhiệt.
Cửa ra vào Tào gia trang tụ tập rất nhiều người, nhìn thấy Diệp Hi Văn trở lại, nhao nhao xông tới.
- Diệp huynh, thế nào, có đuổi được không vậy?
Đái Tiểu Hoa hỏi.
- Không, khiến nó chạy thoát rồi.
Diệp Hi Văn cũng không hi vọng lộ ra quá nhiều chi tiết giao thủ.
- Thật sự thật là đáng tiếc, đầu Hỏa Lân Thú kia, không nghĩ tới, có thể ở chỗ này nhìn thấy Hỏa Lân Thú.
Đái Tiểu Hoa nói.