Trong ánh mắt Đầu Vượn Tuyết kia tràn đầy kinh hãi, nhân loại đối diện kia, rõ ràng thật sự đã đột phá, hơn nữa sau khi đột phá còn cường đại hơn Tiên Thiên tứ trọng đỉnh phong.
Dấu hiệu này làm cho sức chiến đấu của Diệp Hi Văn đã hoàn toàn khác.
Bất quá đầu Vượn Tuyết này lại không muốn buông tha như vậy, súc sinh này cũng rất thông minh, nó cũng muốn thừa dịp Diệp Hi Văn cảnh giới bất ổn, còn có cơ hội giết hắn.
Đầu Vượn Tuyết trong mắt đỏ bừng hiện lên một tia thô bạo cùng xảo trá, nhưng Diệp Hi Văn cũng không để cho hắn đợi lâu, một đao bạo phát ra, vầng sáng sáng lạn, che đậy nửa bầu trời.
Một đao kia của Diệp Hi Văn càng phát ra uy lực đáng sợ, đầu Vượn Tuyết kia cũng không thể không tập trung toàn lực ứng phó.
Đầu Vượn Tuyết gầm lên giận dữ, bầu trời băng tuyết lập tức bắt đầu bay tán loạn, tại trước mặt của nó tập kết lại, sau đó kết thành tường băng, muốn ngăn cản đao mang của Diệp Hi Văn.
Nhưng không có thể phòng ngự được, đao mang của Diệp Hi Văn thế như chẻ tre, cơ hồ lập tức liền đem bức tường băng trảm thành hai đoạn, giống như miếng sắt cắt phải trang giấy vậy.
- Phốc phốc.
Đao mang sáng chói lập tức trảm phá thân thể Vượn Tuyết, dù thân thể nó như là kim thiết cường đại, nhưng vẫn bị chém thành hai nửa, máu tươi văng khắp nơi, cốt nhục bay tứ tung, trong mắt đỏ bừng, mang theo một tia không thể tưởng tượng nổi cùng không cam lòng.
Nó vừa mới đột phá, còn chưa có kịp hoành hành, còn không có ở trong đám yêu thú thể hiện uy danh, không ngờ bị kết quả như vậy.
Diệp Hi Văn thở dài một hơi, đầu Vượn Tuyết này xác thực là khó đối phó, cũng là trời sinh dị chủng, nếu như không phải mình đột phá đến Tiên Thiên nhị trọng đỉnh phong, vậy chỉ sợ là thắng bại khó liệu được.
Nhưng Diệp Hi Văn cũng cảm thấy mừng rỡ, đột phá đến Tiên Thiên nhị trọng đỉnh phong, trong cơ thể của hắn Hậu Thiên chân khí đã có tám phần chuyển hóa thành Tiên Thiên Chân Khí rồi, tuyệt đối có thể chống lại Tiên Thiên tứ trọng đỉnh phong cao thủ, nếu tiến thêm một bước nữa là chuyển hóa hết tất cả Tiên Thiên Chân Khí.
Bỗng dưng, một đạo lưu quang từ trên trời giáng xuống, Diệp Hi Văn thò tay tiếp lấy, đó là phù lục truyền tin, Diệp Hi Văn dùng chân khí thăm dò vào bên trong, lập tức một đống tin tức rót vào trong óc Diệp Hi Văn.
Là tin tức Yến Xích Lăng truyền đến, Diệp Hi Văn cũng không hề do dự, một thanh âm từ trạm canh gác vang lên, Tiên Hạc rất nhanh từ trên không trung phi xuống, trong ba ngày này Tiên Hạc đều ở trên không trung, lúc nàu cũng chờ đợi Diệp Hi Văn gọi đến.
Cưỡi lấy Tiên Hạc, sau nửa giờ, Diệp Hi Văn cũng đã về tới bên trong tổng tông.
Diệp Hi Văn cau mày, quả nhiên như hắn suy nghĩ, những người kia cũng không có ý muốn buông tha, đối với Thiên Vũ Các phe phái đệ tử mới, tuy không nói là địch ý của tất cả mọi người, nhưng có một bộ phận phe phái vẫn có địch ý.
Bởi vì phe phái có lớn có nhỏ, quy mô cũng là có chỗ khác nhau, có phe phái thực lực tương đối mạnh, có một ít Chân truyền đệ tử khai sáng, bọn họ là thành viên đệ tử hạch tâm, hơn nữa tình huống các phe phái cũng cơ bản giống nhau, bọn họ đều muốn thu lấy một ít đệ tử mới.
Cho nên may mắn là, tân sinh Thiên Vũ Các không cần phải là địch của tất cả các phe phái, nhưng các phe phái đối địch với Thiên Vũ Các trong Thông Thiên Phong cũng có ba bốn, bọn chúng vốn là đối thủ cạnh tranh, nhưng ở thời điểm này lại đồng tâm hợp lực liên hợp chèn ép Thiên Vũ Các.
Bất kỳ một cái thế lực quật khởi nào, đều là như thế, mãi cho đến khi có thể cùng bọn họ bình tọa mới thôi, nhưng so với tình thế Diệp Hi Văn đoán lúc trước vẫn tốt hơn nhiều.
Lúc này Diệp Hi Văn chạy về Thông Thiên Phong, Yến Xích Lăng tại truyền tin phù lục nói, có rất nhiều đệ tử đến đây ngăn cửa.
Nhưng đám đệ tử mới đều an toàn, Diệp Hi Văn cũng không phải lo lắng, dù sao cũng là trong tông, những đệ tử cũ kia cũng không dám làm càn quá mức, ức hiếp đệ tử mới tuy khắp nơi đều có, nhưng không có ai dám làm quá phận, một khi sảy ra án mạng, chỉ sợ kinh động đến cao tầng rồi.
Cao tầng đối với chuyện đệ tử cũ khi dễ đệ tử mới cũng không phải là không biết, nhưng chỉ cần không náo động quá, bình thường sẽ không trực tiếp nhúng tay vào, trong mắt bọn họ, chuyện này vốn là tôi luyện, tất cả mọi người đều là như vậy, nếu tài trí bình thường, bọn họ sẽ không để ở trong lòng, chính thức để cho bọn họ để ý chính là đám thiên tài, một đệ tử thiên tài so ra còn hơn một ngàn vạn đệ tử bình thường.
Bởi vì Diệp Hi Văn tại trong tông động thủ, cũng sẽ không chính thức hạ tử thủ, bọn chúng chạy tới tìm phiền toái, thực lực không đủ, cho nên bị đánh, bởi vì bọn họ vô luận là thực lực hay là đạo lý đều không có, nhưng một khi náo thành chết người, cao tầng không hỏi đên cũng không được.
Thời điểm Diệp Hi Văn trở lại Thông Thiên Phong, đã thấy Yến Xích Lăng đang cùng một hoa bào thanh niên tuấn mỹ nói chuyện.
- Yến huynh, là có chuyện gì?
Diệp Hi Văn hỏi, lúc trước Yến Xích Lăng truyền đến tin tức, đều có bộ dạng lo lắng, bây giờ tạ sao một chút sự tình đều không có như vậy.
Nhìn thấy Diệp Hi Văn trở lại, Yến Xích Lăng trên mặt vui mừng, tên thanh niên tuấn mỹ này có chút nhìn Diệp Hi Văn.
Yến Xích Lăng trên mặt lộ ra vẻ tươi cười nói:
- Diệp huynh, lần này thật sự là may mắn có Cảnh sư huynh hỗ trợ.
Được Yến Xích Lăng giải thích qua, Diệp Hi Văn cũng minh bạch, lúc trước có rất nhiều đệ tử cũ ngăn cửa, cho nên Yến Xích Lăng mới có thể vô cùng lo lắng tìm Diệp Hi Văn trở lại, nhưng mấy tên này