Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Rầm!

Đúng lúc đó có tiếng động vang lên, cửa thư phòng một lần nữa bị mở ra, Lý Dật ngạc nhiên quay đầu nhìn lại thì thấy La Tạp đang cầm trong tay một bảng biểu, vẻ mặt bình tĩnh hướng Lý Dật đi tới.

Đi tới trước mặt hắn, La Tạp đưa ra bảng biểu nhìn hắn thản nhiên nói: “Đây chính là kết cấu nhân viên của Huyễn Thạch thôn, trên cơ bản là không có bất cứ điều gì khác biệt!”

Nhìn vẻ mặt tự tin của La Tạp, Lý Dật không khỏi tán thưởng gật đầu. Người này tự tin không phải thái quá, nếu như toàn bộ đám thôn dân đều cho rằng lão hiểu rõ toàn bộ tình trạng của thôn thì sự hiểu biết đó không phải ai cũng có thể thấu triệt được.

Kính nể nhìn La Tạp, Lý Dật nhẹ nhàng phất phất tay nói: “Làm phiền ngươi rồi, đến đây… Chúng ta ngồi xuống nói chuyện, nếu muốn tất cả mọi người đều vì Huyễn Thạch thôn mà cống hiên như vậy hai chúng ta có thể có rất nhiều điều phải nói đấy!”

Thấy Lý Dật tỏ ra khách khí, La Tạp không khỏi lộ vẻ ngạc nhiên nhưng là vẫn vui vẻ ngồi xuống, lặng lặng chờ đợi Lý Dật nói trước.

Nhìn vẻ mặt trang trọng của La Tạp, Lý Dật biết rất rõ rằng lão cùng Mã Lý Áo là hai loại người hoàn toàn khác nhau. Có thể nói hai người là ở thái cực hoàn toàn trái ngược. Nếu như hắn dùng lợi ích, quyền lực và kim tiễn để hấp dẫn Mã Lý Áo thì ngược lại đối với La Tạp sẽ phản tác dụng. Đối với con người khác phải dùng thái độ khác, đây là một môn học vấn. Mặc dù hắn nắm giữ không có sâu sắc nhưng là bản thân rất rõ, làm một thượng vị giả đây là điều hắn nhất định phải học tập!

La Tạp là người cứng nhắc, rập khuôn, nghiêm cẩn, tỉ mỉ, là một người làm cho người khác tôn kính như một vị trưởng bối. Người những điều đó thì trên phương diện trung thành hắn cũng rất tin tưởng, La Tạp là loại người thà đi tìm chết chứ không chịu phản bội, sự tôn nghiêm cũng như sự kiêu ngạo của bản thân không chấp nhận để lão đi làm chuyện đó. Cũng chính bởi vì lí do đó nên La Tạp mới nhận được sự tôn kính của mọi người!

Nghĩ tới đây, trong lòng hắn đã có sự suy tính, mỉm cười nhìn La Tạp đang ngồi ở bên cạnh, dùng vẻ mặt tôn trọng nhìn lão, chân thành nói: “La Tạp tiên sinh, nói thật, đối với phương hướng phát triển của ngài đối với Huyễn Thạch thôn ta rất là bội phục, ta nghĩ… Tất cả mọi người không thể không thừa nhân, đây chính là phương hướng phát triển thích hợp nhất của Huyễn Thạch thôn tại thời điểm này!”

Sau khi nghe Lý Dật nói, La Tạp không khỏi lộ ra vẻ mặt đắc ý, nhưng là rất nhanh… La Tạp thở dài nói: “Mặc dù là như vậy nhưng cùng với phương hướng của Mã Lý Áo thì sách lược của ta thật sự có điểm bảo thủ!”

Bảo thủ sao?

Nở nụ cười từ chối ý kiến vừa rồi của La Tạp, Lý Dật chậm rãi nói: “La Tạp tiên sinh thật sự cho rằng phương pháp phát triển của bản thân là bảo thủ sao? Chẳng nhẽ ngươi cho rằng phương hướng phát triển của Mã Lý Áo tốt hơn so với bản thân sao?”

La Tạp thở dài một tiếng, bất đắc dĩ nói: “Mặc dù ta không thể không thừa nhận nhưng là ta phải nói, phương hướng phát triển của ta so với phương hướng phát triển của Mã Lý Áo là không thể trong một thời gian ngắn trở nên giàu có được, đây chính là điểm mà ta không bằng Mã Lý Áo, nhưng là… Phương hướng của Mã Lý Áo cũng có vấn đề, căn cơ không ổn, như thế nào có thể phát triển được? Ta xem nếu như thật sự để cho hắn đi làm, như vậy hơn nửa Huyễn Thạch thôn sẽ suy yếu trong tay hắn!”

Ba! Ba! Ba…

Chân thành vỗ tay mấy cái, mặc dù là chỉ có duy nhất Lý Dật nhưng là La Tạp cảm thấy rất vui mừng. Sự thật chính là như vậy, cho dù Mã Lý Áo có ở chỗ này lão cũng nói như vậy, mà Mã Lý Áo cũng không thể phản bác lại được. Căn cơ của Huyễn Thạch thôn không ổn định, đó là sự thật không thể chối cãi, ngay cả đi còn chưa vững mà đã nghĩ đến chạy! Như vậy không bị ngã đau mới là lạ đó!

Nhìn bộ dáng vui vẻ của La Tạp, Lý Dật không khỏi cười hắc hắc nói: “La Tạp tiên sinh, ngươi suy nghĩ một chút, nếu như do người phụ trách trụ cột kiến thiệt Huyễn Thạch thôn, mà để cho Mã Lý Áo ở phương diện phát triển kinh tế làm chủ, như vậy kết quả sẽ như thế nào đây?”

Cái gì!

La Tạp ngạc nhiên đứng dậy, vẻ mặt không thể tin được nhìn hắn, quả quyết nói: “Điều này sao có thể? Ta như thế nào có thể cùng Mã Lý Áo tiểu nhân trở thành cộng sự của nhau? Sự tôn nghiêm của ta tuyệt đối không cho phép ta cùng hắn làm việc. Tình huống mà ngươi nói tuyệt đối sẽ không bao giờ phát sinh!”

Không có chút bất ngờ, Lý Dật đã dự đoán trước được tình huống này sẽ xảy ra. Hoàn hảo là hắn sớm đã có sự chuẩn bị, nói cách khác, đối mặt với sự từ chối thẳng thừng của La Tạp, Lý Dật sẽ không biết phải làm gì bây giờ!

Nhìn sâu vào mắt La Tạp, hắn âm hiểm cười nói: “Nga? Có đúng không? Kiên quyết như vậy sao! Nhưng là ta rất muốn biết ngươi như thế nào hiểu biết rất rõ Huyễn Thạch thôn, đối với tất cả đám thôn dân cục mịch đều tốt nhưng tại sao không chịu hợp tác cùng Mã Lý Áo chứ?”

Này…

Mặt La Tạp không khỏi trở nên đỏ bừng, úp úp mở mở hơn nửa ngày, La Tạp cắn răng nói quả quyết nói: “Ngươi không cần dùng lời lẽ ép buộc ta, vô luận như thế nào, ta cùng Mã Lý Áo không thể hợp tác!

Ha ha ha ha ha cáp…

Nghe những lời La Tạp nói, Lý Dật không khỏi phá lên cười, đương nhiên, đây chỉ là giả vờ nhưng là hắn biết rất rõ ràng, ở thời điểm mấu chốt phải ra độc chiêu. Nói cách khác, nếu chuyện này là thật, với sự tôn nghiêm của La Tạp không thể nào có thể vãn hồi được!

La Tạp cũng biết rằng Lý Dật đang cười nhạo lão nhưng đối mặt với điều đó lão lại không thể nói nên lời, bất quá… Tâm trí càng thêm kiên định, vô luận như thế nào, lão cũng không thể cùng loại tiểu nhân dơ bẩn hèn hạ hợp tác được! Ngay cả khi cận kề cái chết lão cũng không bao giờ làm chuyện đó!

Nhìn khuôn mặt đầy vẻ kiên định của La Tạp, Lý Dật không khỏi cười lớn nói: “Uổng cho ta từ trước đến nay tôn kính ngươi, nghĩ về ngươi như một trưởng bối đáng kính nhưng là hiện tại ta đã hiểu được. Ngươi rốt cuộc cũng chỉ là nguỵ quân tử mà thôi, đạo đức giả, ngươi căn bản không xứng để mọi ngươi tôn kính!”

Cái gì!

Nghe thấy những gì Lý Dật nói, một người như La Tạp coi trọng thanh danh cùng mặt mũi như nào có thể nhẫn nại được. Hơi đứng lên, mặt đầy vẻ tức giận đỏ tới mang tai, bộ dáng như muốn ăn tươi nuốt sống Lý Dật. Trong miệng từng từ hung hăng phun ra: “Ngươi tốt nhất nên nói cho rõ ràng, nói cách khác, mặt dù ngươi so với ta lợi hại nhưng là ta không vì thế mà không thể liều mạng với ngươi. Ta cần chính là một cái công đạo, cho dù chết cũng đáng!

Hừ!

Hừ lạnh một tiếng, Lý Dật không thèm nhìn lão, quả quyết nói: “Ngươi cho rằng bản thân cao thượng, rất là vô tư, những việc ngươi làm đều là không có lỗi với lương tâm của chính mình đúng không?”

Đương nhiên!

La Tạp mặt đỏ tía tai vỗ ngực khẳng định, phẫn nộ nói: “La Tạp ta cả đời sống hơn năm mươi năm, cho tới bây giờ chưa bao giờ làm chuyện nào thẹn với lòng. Những việc ta làm, hết thảy đều xuất phát từ chính lương tâm của bản thân, tất cả mọi người đều đối với ta kính nể cũng như tán thưởng!”

Ha ha ha ha cáp…

Vẻ mặt khinh bỉ nhìn La Tạp, hắn không khách khí phá lên cười. La Tạp thật sự rất kiêu ngạo, mặc dù đối với trưởng thôn là Lý Dật nhưng là trước mặt lão thì Lý Dật quá trẻ, chỉ đáng tuổi con cháu của lão. Chính vì điều đó nên lão không có chính thức coi hắn là trưởng thôn, thái độ cũng không vì thế mà quá kính trọng. Hôm nay, Lý Dật phải làm cho lão hiểu rằng ở Huyễn Thạch thôn hắn mới là người có quyền lãnh đạo tuyệt đối!

Nghĩ tới đây, Lý Dật nhanh chóng ngừng cười, thật sâu nhìn La Tạp nói: “Ngươi cho rằng chính mình thật sự vĩ đại, chí công vô tư, trên thực tế, ngươi làm được chưa?”

Nhìn vẻ mặt của La Tạp hắn tiếp tục nói: “Chỉ vì hư danh của bản thân mà không cùng kẻ tiểu nhân hợp tác, lợi ích của mấy trăm người dân Huyễn Thạch thôn ngươi bỏ qua tất thảy. Trong mắt ta, ngươi so với Mã Lý Áo còn ích kỉ hơn, hắn chỉ tham lam về mặt tiền tài, còn ngươi thì sao chứ? Ngươi ích kỉ cả trên tinh thần, vinh quang, còn nữa… Ngươi bất quá cũng chỉ là một kẻ nguỵ quân tử mà thôi, cũng giống như Mã Lý Áo nhưng là theo đuổi cái khác, ngươi theo đuổi chính là danh lợi!”

Nghe Lý Dật nói, ánh mắt của La Tạp dần mất đi vẻ tự tin, vẻ mặt mê hoặc nhìn hắn. Đối với những gì hắn vừa nói, hết thảy lão không thể phản bác được điều gì!

Nhìn La Tạp, Lý Dật trầm giọng nói từng chữ một: “Hiện tại ta muốn hỏi ngươi một điều! Ngươi có biết người như nào mới được mọi người hết thảy tôn kính không?”

“Là… Là cái gì?” La Tạp chần chờ nhìn Lý Dật, khát vọng nói.

Lạnh lùng nhìn La Tạp, Lý Dật nói: “Tham lam hư danh! Vậy ngươi cùng Mã Lý Áo không có bất cứ điều gì khác biệt. Hiện tại ta tặng ngươi một câu ‘Hiệp to lớn giả, vi thành vi dân’ (đại ý: người làm việc lớn, vì dân mà lo nghĩ). Chính ngươi hảo hảo suy nghĩ một chút đi, có hay không muốn cùng Mã Lý Áo hợp tác, tạo phúc cho toàn thể dân chúng Huyễn Thạch thôn, tất cả chỉ là một ý nghĩ mà thôi!”
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK