Bước tới trước mặt Cổ Thần, Tô Phong hỏi :
"Tiểu Thần! Ngươi có vẻ như ngươi đang gặp chút phiền phức thì phải?".
Cổ Thần thấy Tô Phong hỏi như vậy liền mỉm cười nóii:
"Không có gì đâu Phong ca! Mấy chuyện hiểu lầm ấy mà".
Nghe thấy Cổ Thần nói vậy Tô Phong nhìn qua đám người Cổ Tung cùng Vân Siêu. Nói thật ra thì Tô Phong cũng không muốn can thiệp vào vụ này, chẳng qua vì chủ nhân cũ của thân thể này cùng Cổ Thần vốn chơi thân từ nhỏ. Một kẻ không thể tu luyện cùng một kẻ bị coi là phế vật, chơi cùng nhau thì đấy cũng là bình thường. Thêm nữa là Tô Phong cũng muốn tiếp cận Cổ Thần nên lần này nhân tiên tiến hành luôn.
Cổ Tung thấy Tô Phong định tham dự vụ này thì mỉa mai nói:
"Ta còn tưởng là ai, hóa ra là thêm một tên phế vật nữa tới chịu chết haha".
Đám người đi theo Cổ Tung cùng Vân Siêu thấy vậy cũng cười theo, còn những người qua đường thấy vậy chỉ biết lắc đầu thở dài.
Tô Phong định tiến lên thì Cổ Thần kéo hắn lại nói:
"Phong ca, việc này hãy để đệ giải quyết".
Tô Phong nghe thấy Cổ Thần nói vậy thì biết hắn quan tâm mình sợ mình bị thương. Cổ Thần không biết là Tô Phong đã có thể tu luyện, còn là Tiên Thiên tầng năm, nếu không hắn cũng để Tô Phong giải quyết cho nhanh.
Tô Phong quay đầu lại nói:
"Ta coi đệ như đệ đệ của ta, lý nào thấy đệ đệ của mình bị bắt nạt mà lại đứng nhìn".
Cổ Thần nghe thấy Tô Phong nói vậy định nói thêm gì đó thì đã thấy Cổ Tung mẽ lao lên phía trước, một quyền đánh thẳng vào mặt mình. Những tên còn lại thấy thế cũng lao vào thì bị Tô Phong chặn lại. Cổ Thần vừa né tránh đòn công kích của Cổ Tung vừa nhìn sang phía Tô Phong, thình lình trên người Tô Phong thay đổi, từ trên người hắn tỏa ra một luồng hàn khí rét lanh cùng một luồng áp lực khá mạnh.
Cổ Thần cùng Cổ Tung dừng lại, cùng những người khác nhìn về phía Tô Phong. Lúc trước, Tô Phong giống như một kẻ khá vô hại thì giờ hắn giống như một tảng băng vạn năm, khiến người ta không giám tới gần. Có người đứng xem cảm nhận thấy luồng áp lực bật thốt lên:
"Hậu Thiên tầng tám".
Nghe thấy Hậu Thiên tầng tám, những người đứng xem cùng Cổ Thần lẫn đám người Cổ Tung giật mình. Ai cũng không nghĩ tới Tô Phong lại là Hậu Thiên tầng tắm. Những người đứng xem thấy vậy bắt đầu bàn luận:
"Sao ta nghe nói Tô Phong không thể tu luyện cơ mà".
"Biết sao được, có thể Tô gia cố ý tung tin để đánh lạc hướng thì sao".
"Tầm tuổi này mà đã có tu vi như vậy thật đúng là thiên tài".
"Hậu Thiên tầng tám đó ta mà có tu vi như vậy thì thật tốt".
"Bốp! Ngươi nên tỉnh lại đi".
Bỏ qua hết những lời bình luận xung quanh, Tô Phong nhìn từng người trong đám người đi theo Cổ Tung lẫn Vân Siêu, Vân Tuyết. Bị Tô Phong nhìn qua, tất cả đều cúi đầu không ai giám đối diện với hắn, ngoài trừ Vân Tuyết đang suy nghĩ như cố nhớ gì đó.
Tô Phong thấy vậy thì hài lòng, quay đầu về phía Cổ Thần hỏi:
"Cổ Thần! Đệ giải quyết được hắn không hay để huynh xử lý nốt".
Nghe Tô Phong nói, Cổ Tung giật mình toát mồ hôi còn Cổ Thần trả lời:
"Đệ có thể giải quyết được, huynh cứ nhìn là được rồi lao vào cùng Cổ Tung chiến đấu".
Thấy Cổ Thần nói vậy Tô Phong cũng không nói gì. Hắn vừa xem Cổ Thần chiến đấu vừa suy nghĩ:
"Ta chỉ bạo lộ tu vi Hậu Thiên tầng tám mà đã thế này, nếu mà bọn họ biết tu vi thật của ta không biết còn như thế nào đây".
Lúc này, Cổ Thần đột nhiên hét lớn một tiếng, nắm lấy sơ hở của Cổ Tung, tránh thoát được công kích của hắn, trước khi công kích tiếp theo của Cổ Tung phát ra, thân thể đột nhiên tiến sát trước người Cổ Tung, một chiêu Kim Cương Đính Tường bộc phát, vai phải nghiêng về trước, đánh thẳng vào ngực Cổ Tung.
Nghe đồn, Phật môn kim cương có thân thể bất hủ bất diệt, đẩy đổ tường đồng vách sắt, Cổ Tung chịu một kích này, thân thể lập tức văng ngược phía sau, rơi xuống đất cách xa hơn trượng.
- Cổ Tung ca…
- Tung ca…
Vân Siêu, Vân Tuyết cùng với bốn gã thiếu niên Cổ vội vàng đồng loạt hô lên.
Mất thấy Cổ Tung sắp rơi xuống đất, đột nhiên xuất hiện một bóng người tiếp được thân thể Cổ Tung, người này mặt như quan ngọc, tuấn lãng phi phàm, nhẹ nhàng đưa một tay đón đỡ phía sau lưng Cổ Tung, Cổ Tung được hắn đỡ lấy vững vàng hạ xuống.
- Ca…
Vân Siêu, Vân Tuyết đồng thời hô lên một tiếng.