"Oanh! Đoàng!"
Pháo sáng cùng lựu đạn gần như đồng thời nổ tung, chiếu rọi một vùng chói lòa
Nóc xe việt dã lập tức truyền đến tiếng vang "Đinh đinh đang đang", nổ tan tành, cửa kính đều bị chấn vỡ, mảnh vỡ bắn ra tứ tung, phản xạ ánh sáng chói mắt.
Đột nhiên xuất hiện tập kích khiến lính tuần tra giật mình.
Sau khi đề cao cảnh giác, sự chú ý đều tập trung ở trên tay Sở Ca, nhưng bọn hắn đều không nghĩ tới, Sở Ca vậy mà lại dùng ngón chân để bắn súng, đường đạn cực kì quỷ dị.
Trên trán tên lính tuần tra này tuôn ra hàng loạt điểm sáng màu vàng, tự nhiên đã biến thành cái bia ngắm bắn chói sáng trong đêm tối.
Một băng đạn, bách phát bách trúng, nhưng phần lớn đều bị áo chống đạn ngăn cản, chỉ có mấy viên đạn bắn trúng vào phần hông cùng vai.
Sở Ca cũng biết, kĩ năng bắn súng của mình chỉ ở trình độ mẫu giáo, nên hắn cũng không có đặt hy vọng vào súng ống.
Khi bắn hết băng đạn, hắn đã bổ nhào về hướng tên này lính tuần tra, dao găm vốn thuộc về "Hôi Xà" vạch ra mũi nhọn sáng như tuyết.
/// Các vị huynh đài ở forum khác, có đi coppy truyện thì cũng phải để lại tên dịch giả là Thông Nhầm Bố Vợ chứ. Để người đọc còn tưởng tưởng ra bá khí của ta ((: ///
Lần thứ hai giao thủ cùng lính đánh thuê, cảm giác của Sở Ca đã rất khác.
Dường như trong cơ thể có một con hung thú đang thức tỉnh, thiếu đi mấy phần sợ hãi và căng thẳng, nhưng lại nhiều hơn mấy phần hưng phấn và khát vọng.
Đối phương cũng là người kiên cường, bả vai cùng hông tuôn ra hai đóa huyết hoa, vậy mà không rên một tiếng, lui bước về phía sau.
Nhưng tốc độ của Sở Ca lại nhanh hơn hắn, giống như là một con tê giác hung mãnh, lập tức đụng hắn ngã trên mặt đất, hai tay nắm chặt dao găm, đâm tới cổ họng của hắn.
Sở Ca biết mình nếu muốn chiến thắng cựu binh, chỉ có đánh bất ngờ.
Cho nên, từ lúc bắt đầu chiếm thượng phong, hắn liền không để cho cho cựu binh một cơ hội phản công nào, năng lượng chấn kinh điên cuồng tràn vào hai tay, mạch máu dây thần kinh vừa thô vừa to và lại lần nữa hiển hiện, giống như nhiều đám hình xăm màu vàng sậm, thậm chí trọng lượng toàn thân đều đè lên, dao găm từng tấc từng tấc ép vào yết hầu của cựu binh.
Dù là lính đánh thuê có kĩ năng giết người vô cùng cao minh, nhưng là bị Sở Ca dùng man lực gắt gao trấn áp, bọn hắn cũng chỉ còn nước thất thủ, chỉ có thể trơ mắt nhìn xem dao găm không ngừng tới gần.
Chưa qua một giây, "Răng rắc răng rắc", cánh tay phải của cựu binh, vậy mà tuôn ra mấy đám hoa lửa.
Nguyên lai, cánh tay phải của hắn cũng giống như chân phải của "Hôi Xà" hôi xà đều là máy máu.
Thân thể máu thịt của con người trải qua tu luyện, sau khi quán chú linh năng, có được đặc tính vừa cương vừa nhu, thu phát lực lượng, cơ hồ không có cực hạn.
Lấy Sở Ca tăng phúc 180% sức chiến đấu, muốn ngạnh sinh sinh bẻ gãy một cái cọc bê tông cốt thép to bằng cánh tay, có lẽ còn có chút khó khăn, nhưng tay chân giả vì khống chế năm ngón tay và giấu giếm binh khí, còn phải căn nhắc thêm khối lượng và cân bằng cân nhắc, tự nhiên không thể nào cứng như bê tông cốt thép.
Theo một ý nghĩa nào đó nói, chân tay giả bên trong gắn máy móc tinh vi, tầng ngoài được bọc kim loại cũng không có kiên cố như bề ngoài.
Trong quá trình song phương giằng co, cánh tay máy này vặn vẹo biến hình, bị Sở Ca ngạnh sinh sinh uốn cong.
Cựu binh chỉ còn tay trái chưa bị tổn hại, làm sao có thể là đối thủ của Sở Ca?
Mắt thấy dao găm sắp đâm vào yết hầu của cựu binh, Sở Ca bỗng nhiên từ ánh mắt của tên này sự dữ tợn điên cuồng.
Theo phản ứng của bản năng, Sở Ca nghiêng khuôn về bên trái, cổ họng của cựu binh nhấp nhô, một đạo chất lỏng sềnh sệch sáng lấp lánh bắn ra từ trong miệng, giống như một lưỡi dao tẩm độc xẹt qua mặt của Sở Ca, Sở Ca có thể cảm nhận được hơi nóng bỏng rát trên mặt.
Đúng là một loại chất lỏng có tính ăn mòn!
Xem ra, năng lực của tên lính đánh thuê này giống như thiếu niên điên dại, Mã Dược "Máu axit, tuy khác nhau nhưng có cùng công hiệu, đều là có thể tự do khống chế một loại dịch thể nào đó, ngưng luyện ra tính độc hoặc là tính ăn mòn cực mạnh.
Đương nhiên, so với năng lực bị động của Mã Dược chỉ có đổ máu mới có thể thi triển, đối phương có thể giấu chất độc trong nước bọt thì càng thêm âm hiểm tàn nhẫn.
Nếu như Sở Ca không tránh kịp thời, nói không chừng hai mắt đều đã mù rồi.
Mà hậu quả của việc tránh né, là bị đối phương nắm lấy cơ hội, hắn dùng trán hung hăng nện vào mặt cở cả, khiến cho nỗ mũi của Sở Ca nở hoa, máu chảy tung tóe, cảm giác như đổ mù tạt vào mũi vừa chua lại cay, Sở Ca không nhịn được nước mắt nước mũi tuôn trào ra.
Lính đánh thuê thừa cơ thoát khỏi áp chế của Sở Ca, tay trái tại thò xuống hông, một khẩu súng ngắn đen nhánh xuấy hiện trong lòng bàn tay, hắn căn bản không cần nhắm chuẩn nhưng vẫn có thể khóa chặt vào trán của Sở Ca.
Mặt của Sở Ca dính đầy máu và nước mắt nước mũi, chỉ có thể chật vật tránh nẽ, hắn cầu nguyện kĩ thuật bắn súng của đối phương cũng thuộc hàng “cao thủ” giống như mình.
Sau đó bỗng nhiên, hai con mắt của lính đánh lồi ra.
Vô luận là ai, nếu bị cánh tay phìn lên gấp đôi, đầy gân xanh như mãng xà của Tào đại gia kẹp chặt vào cổ, con mắt đều sẽ lồi ra.
"A!"
Tào đại gia gầm thét, trong một chớp mắt, lại biến hình thành một con khỉ đột lưng bạc hung dữ, chỉ nghe "Răng rắc" một tiếng, cái đầu của lính đánh thuê cơ hồ bị Tào đại gia kéo gần đứt, sau đó hung hăng bẻ mạnh sang bên, tên lính đánh thuê này đã hoàn toàn xong đời.
Tào đại gia không dừng lại, lấy xuống súng tự động ở bên hông đối phương, nhắm thẳng vào xe việt dã.
Trong xe việt dã, còn có một lính đánh thuê, trước tiên bị pháo sáng làm mù mắt, sau đó lại bị trúng lựu đạn, mình đầy thương tích.
Là lính đánh thuê tinh nhuệ của đội đột kích Liệt Phong, hắn cũng có được sinh mệnh lực kinh người, chịu một phát lựu đạn đều không có chết, mà là giãy dụa lấy lăn xuống xe việt dã, hai tay cầm súng, lợi dụng tiếng động để ngắm bắn, chuẩn bị khóa chặt Sở Ca cùng Tào đại gia.
Nếu không phải động tác của Tào đại gia vô cùng nhuần nhuyễn, cơ hồ không có nửa điểm đình trệ và do dự, người bị bắn nổ đầu nói không chừng chính là hai người bọn họ.
Hiện tại, đương nhiên là đối phương bị bắn nổ đầu, lồng ngực phun máu tứ tung, ngã lăn xuống đất.
Sở Ca chưa tỉnh hồn, lại nhìn về phía tên lính đánh thuê vừa bịTào đại gia vặn cổ, đã thấy tên lính đánh thuê kia quỳ trên mặt đất không nhúc nhích.
Hắn nhìn chăm chú mới phát hiện, đầu của hắn quay một trăm tám mươi độ, xương cổ bị gãy đâm lòi ra khỏi cổ, ngực bị lõm xuống, giống như là bị một đoàn tàu lửa va vào.
Cựu binh, đối cựu binh.
Đúng là gừng càng già càng cay!
"Tào đại gia, ngài lại cứu ta một mạng."
Sở Ca vội vàng đánh nhẹ một quyền tới lão đầu mập, nhưng hắn có thể rõ ràng cảm giác được lão đầu mập tựa như quả bóng bị xì hơi, thân hình nhanh chóng co vào, nhiệt độ cơ thể không ngừng giảm xuống, hai vết thương do bị bắn lúc trước không ngừng phun máu, không thể chặn nổi.
Hỏng bét, Sở Ca nhớ tới Khương đại phu đã từng nói, Tào đại gia từng phải phẫu thuật tin, căn bản không chịu đựng nổi thời gian dài kích hoạt "Bí pháp Kim Cương"!
"Ngài, ngài sao phải khổ vậy chứ?"
Sở Ca hít mũi một cái, nhìn mặt lão đầu mập chỗ xám chỗ trắng, trong lòng hắn giống như là có cả dầu muối và tương dấm cùng đổ vào, thật không biết là tư vị gì.
"Chúng ta, chúng ta có xe, mau đi xem xe có thể chạy hay không." Tào đại gia cười "Hắc hắc" một tiếng, yếu ớt nói.
"Coi như có thể chạy, thì có ích lợi gì, muốn dựa vào xe việt dã để trốn thoát, căn bản là người si nói mộng!"
Sở Ca đá một cái thi thể không đầu bay ra ngoài, hắn chạy tới phía xe việt dã, trước tiên lấy ra tất cả vũ khí cùng thiết bị hỗ trợ chiến thuật, sau đó kiểm tra một chút đồng hồ đo cùng chân ga của xe.
Cám ơn trời đất, lựu đạn nổ ở phía trên, cũng không phá hủy động cơ và khung gầm của xe, còn chạy được.
Nhưng đây cũng không có nghĩa là, Sở Ca muốn cùng Tào đại gia, đào tẩu bằng cái xe này.
Hắn mở ra thùng dụng cụ, tùy ý móc ra mấy món công cụ, nhanh chóng cải tạo chân ga cùng tay lái.
"Sở Ca, ngươi đang làm gì?"
Tào đại gia hồ nghi, "Chúng ta có thể dùng chiếc xe này chạy đi."
"Không trốn thoát được, ta có thể chứng minh cho ngài nhìn!"
Sở Ca nói như chém đinh chặt sắt, lấy tốc độ nhanh nhất hoàn thành cải tiến, tay lái cùng chân ga đều được cố định.
Oanh, ầm ầm ầm ầm!
Động cơ phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, thẳng tắp hướng về phía trước, tốc độ càng lúc càng nhanh, chạy về hướng phương xa.
Sở Ca đỡ Tào đại gia dậy: "Đi thôi."
"Cái gì!"
Tào đại gia nghẹn ngào nói, " ngươi vậy mà để cho xe việt dã tự chạy đi?"
"Đương nhiên, địch nhân lại không phải là bọn óc chó, chúng ta gióng trống khua chiêng xử lý ba tên lính tuần tra, khẳng định khiến cho địch nhân chú ý, hàng loạt lính đánh thuê đang chạy về nơi."
Sở Ca nói một hơi, " chúng ta dùng xe việt dã hấp dẫn sự chú ý của bọn hắn, để bọn hắn lầm tưởng là chúng ta chạy trốn ra phía ngoài, nhưng thực ra chúng ta lại chạy ngược vào bên trong? Chớ nhìn ta như vậy, ta không có biện pháp khác, ngoại trừ trở lại bên trong nhà máy hóa chất, nơi này căn bản không có nửa cái kẽ đất để trốn a!
"May mắn là vận khí của chúng ta không tệ, trên xe việt dã vậy mà có một cái máy bay không người lái, tin tưởng ta, coi như muốn chạy trốn, hoặc là quấy rối đối phương để kéo dài thời gian, cũng nên sưu tập càng nhiều tình báo, đừng bắt trước khỉ đột lao ra làm bừa a, đại gia thân yêu!"
Lời của Sở Ca còn chưa dứt, phía xe việt dã đã vang lên tiếng súng dày đặc.
Thậm chí còn có một máy bay không người lái mang theo hệ thống tự bạo, đâm thẳng vào xe việt dã.
"Oanh!"
Máy bay tự bạo dựa vào từ lực, một mực dính vào cửa xe việt dã, sau đó, cả cỗ xe nổ tung biến thành quả cầu lửa, lúc nửa lui xuống chỉ còn lại một bộ khung xe đang cháy hừng hực.
"Không cần chấn kinh như thế."
Nhìn hỏa cầu từ từ bay lên từ phía xa, Sở Ca thở dài, "Ta vừa rồi cũng đã nói, tin tưởng ta nha."