"Đinh!"
Dao găm cùng tuốc nơ vít chạm vào nhau phát ra tia lửa nhỏ, giống như răng nanh của hai con thú đang ma sát.
Sở Ca tụ tập ba đến năm trăm điểm năng lượng chấn kinh lên trên bàn tay, nhưng vẫn cảm thấy lòng bàn tay như thiêu như đốt, tựa như nắm viên than đỏ lừ, hổ khẩu mơ hồ bị đau, da đều bị mài nát —— lực lượng của đối phương, vậy mà cường đại như thế!
May mắn, đây là một cái tuốc nơ vít lớn, nên mới không bị đối phương một đao cắt đứt.
Nhưng đối phương lại thừa cơ, dao găm nghiêng nghiêng vẩy một cái,chém tới ngón cái của Sở Ca.
Sở Ca cố nén chấn kinh và sợ hãi, bả vai trầm xuống, dùng sức lực toàn thân đẩy tới, mưu toan lấy man lực phá hoại xảo kình của đối phương.
Nếu như đối phương khăng khăng muốn chém tới, cả cánh tay đều sẽ bị hắn ngạnh sinh sinh bẻ gãy.
Nào có thể đoán được, cánh tay của đối phương tựa như là đã mất đi khớp nối trong chốc lát, biến thành một con cá chạch, đột ngột hướng về phía trước hất lên, nhảy qua hổ khẩu cùng cổ tay của Sở Ca, từ góc độ bất khả tư nghị đâm tới tim Sở Ca.
Nguyên lai, công kích nhằm vào ngón tay Sở Ca, vẫn là giả mục tiêu chân chính của đối phương, hay là một đao mất mạng!
Sở Ca quá sợ hãi, trốn tránh thế nào cũng không kịp, xương cốt cùng khớp nối quanh thân nhúc nhích, cuối cùng không có bị đâm trúng tim, vai trái lại bị vạch ra một vết thương nhìn thấy mà giật mình, nước mưa tràn vào da thịt, giống như là axit vô cùng đau đớn.
Đối phương liếm láp máu trên dao găm, cười lạnh, hai cánh tay giống như con lươn, tự do chuyển động, ba trăm sáu mươi độ xoay ngược.
Trong lòng Sở Ca trầm xuống.
Hứa Nặc nói không sai.
Cự binh chân chính kinh nghiệm sa trường, không cần siêu năng lực phải phun lửa, phóng điện, loại hình có vẻ như khốc huyễn.
Tốc độ, lực lượng, vận động xoay ngược, sức khôi phục vô cùng cao—— những năng lực này đơn giản thực dụng, nhưng một kích mất mạng, mới là kỹ xảo giết chóc cùng sinh tồn phương pháp mà các lão binh chân chính khát vọng.
Đối phương chính là cao thủ trong đó.
Luận lực lượng tuyệt đối cùng tốc độ, hắn hẳn là yếu hơn trạng thái tăng phúc 150% của Sở Ca.
Nhưng là luận " khống chế lực lượng " cùng "Kinh nghiệm chiến đấu", đối phương hoàn toàn có thể treo Sở Ca lên, tha hồ dùng roi da mà quật.
Căn bản không cần súng, một cây chủy thủ trên dưới tung bay, như ác long trong đêm tối, đao đao thẳng đến tim cùng cổ họng của Sở Ca, khiến Sở Ca chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, căn bản chống đỡ không được.
Chưa qua một giây, trên thân Sở Ca liền nhiều hơn mười mấy hai mươi vết thương máu me đầm đìa, tuốc nơ vít cũng chỉ còn lại một nửa, bàn tay cầm tuốc nơ vít chuôi càng là máu thịt be bét, run không ngừng.
Mà hắn thậm chí không thể lưu lại nửa đạo vết thương trên người đối phương,.
Chênh lệch về kỹ xảo cùng kinh nghiệm thực sự quá lớn.
Thứ duy nhất Sở Ca có thể lợi dụng, chỉ có ưu thế là tin tức không đối xứng.
Hắn đại khái có thể đoán được thân phận của đối phương, nhưng đối phương cũng không biết hắn là ai.
Coi như biết hắn là "Sở Ca", nhưng cũng không có khả năng biết, có được năng lượng chấn kinh gia trì, "Sở Ca" sẽ có được sức khôi phục siêu cường như quái vật.
Vết thương của Sở Ca cũng không có nghiêm trọng như bề ngoài.
Có mấy chỗ vết thương, đều là cố ý làm cho đối phương cắt, chính là để đối phương chủ quan.
Người bình thường nếu gặp hoàn cảnh "Da tróc thịt bong, mất máu quá nhiều", sức chiến đấu đã sớm giống quả cầu da xì hơi liên tục.
Sở Ca khác biệt, điểm sáng màu vàng tựa như là vệ sĩ trung thành nhất trong cơ thể, cùng nhau tiến lên, chữa trị vết thương đồng thời, còn xúc tiến thân thể bài tiết càng nhiều dịch thể cùng hooc môn kích thích, bảo đảm cơ năng của thân thể không bị "vết thương ngoài da" ảnh hưởng.
Tính đến trước mắt, Sở Ca vẫn chưa phát huy sức chiến đấu mạnh nhất, mà chỉ dùng 100% sức chiến đấu đối địch.
Còn không phải lúc.
Hắn còn muốn quan sát quy luật cùng sơ hở của đối phương.
Sở Ca phát hiện, đối thủ mặc dù kinh nghiệm phong phú, thế công sắc bén, tựa hồ không có nửa điểm sơ hở.
Hai tay cùng chân trái đều có thể tùy tâm sở dục xoay ngược, giống như là đã thức tỉnh năng lực tùy ý khống chế khớp nối.
Nhưng đùi phải của hắn lại có chút vụng về, mỗi lần công kích, thân thể đều có không cân đối rất nhỏ, giống như là dòng điện thần kinh tại khi đi qua đùi phải, sẽ hơi chậm hơn nửa nhịp.
—— nếu không phải đùi phải thoáng không tiện, chỉ sợ Sở Ca sớm đã bị đối phương chém chết.
Hơn nữa, theo thời gian trôi qua, khi hai người run kịch chiến vượt quá ba phút sau khi, tốc độ của đối phương rõ ràng chậm lại, lồng ngực hô hấp càng nhanh, trong miệng phun ra nhiệt lưu, có vẻ như rất mỏi mệt.
"Nhanh như vậy liền không còn khí lực rồi?"
Sở Ca nao nao, "Cảm giác không thích hợp, có phải là cạm bẫy hay không, dẫn dụ ta chủ động tiến công?"
Hắn không có lựa chọn khác.
Đối phương hiển nhiên không phải lẻ loi một mình, mênh mông trong đêm tối không biết còn ẩn núp như bao nhiêu địch nhân thần bí, Sở Ca nhất định phải tốc chiến tốc thắng.
Hạ quyết tâm, hắn tiếp tục trốn tránh về phía sau, tựa như dẫm lên một cái vũng bùn nhỏ, thân hình thoắt một cái như trượt chân.
Đối phương quả nhiên đề cao tốc độ, hướng hắn đánh tới.
Nhưng lại không biết, mỗi một chùm cơ bắp trong cơ thể Sở Ca, đều ngập tràn năng lượng chấn kinh, tràn đầy lực lượng, chân trái đang "rơi vào bùn nhão" lại bay lên nhanh như chớp, hung hăng đạp tới đùi phải của đối phương
"Răng rắc!"
Đối phương né tránh không kịp, khớp nối đùi phải phát tiếng kim loại chói tai kim loại, nguyên lai một cánh chân máy.
Sở Ca một cước này, vừa vặn đá vào vị trí kết nối giữa máy móc và huyết nhục, không những cánh chân máy bị vỡ, c làn da cùng cơ bắp cũng bị xé nứt, thậm chí lộ ra xương trắng hếu.
"A!"
Đối phương không nhịn được kêu ra tiếng, một nửa là đau đớn, một nửa ngược lại là kinh ngạc.
Thật tình không biết, khi hắn kinh ngạc lại vừa vặn cung cấp nhiên liệu cho Sở Ca, khiến Sở Ca thừa cơ bay nhào tới, tuốc nơ vít bị dao găm cắt đứt một nửa, mặt cắt lại càng thêm sắc bén, hung hăng đâm vào bụng của hắn.
Dù là tay không tấc sắt thế nhưng Sở Ca vẫn có thể nâng lên mảnh bê tông hơn ngàn cân để cứu người.
Luận lực lượng tuyệt đối, cho dù so với vận động viên cử tạ như Thạch Mãnh cũng không thua bao nhiêu.
Dưới khát vọng sinh tồng, một cú đâm này ngưng tụ toàn bộ lực lượng, mấy ngàn điểm năng lượng chấn kinh trong nháy mắt biến mất, đừng nói chuôi của tuốc nơ vít, liền ngay cả nửa cái nắm đấm của hắn đều chui vào bụng của đối phương.
Không nghĩ tới đối phương dũng mãnh đến cực điểm, cho dù bị đâm nát bụng, vẫn ôm lấy Sở Ca, trên mặt đất lăn hai vòng, dao găm vẫn nắm ở lòng bàn tay, đâm đến tim của Sở Ca, muốn cùng Sở Ca đồng quy vu tận.
Sở Ca một tay siết chặt tuốc nơ vít, quấy loạn trong bụng đối phương, tay kia gắt gao chống chọi dao găm, trơ mắt nhìn xem dao găm cách cách trái tim của mình càng ngày càng gần, có thể thấy rất rõ ràng mỗi một vết nhăn trên mặt đối phương, thậm chí có thể ngửi được mùi thuốc lá nhàn nhạt trên người đối phương, tựa như là tử thần tản ra mùi phốt pho.
Cứ như vậy, song phương giằng co trọn vẹn nửa phút.
Nhiệt độ cơ thể của Đối phương càng ngày càng thấp, khí lực cũng càng ngày càng nhỏ.
Rốt cục, Sở Ca có thể rút ra bàn tay đỏ máu từ trong bụng đối phương.
Mà đối phương đã không có khí lực để ngăn cản Sở Ca phản công.
"Phốc!"
Dao găm thay đổi phương hướng, đâm vào tim đối phương.
Đối phương phun ra một ngụm trọc khí cuối cùng, trán cũng toát ra một ngọn lửa năng lượng chấn kinh, lập tức bị Sở Ca đá một cái bay ra ngoài.
"Hồng hộc... Hồng hộc... Hồng hộc... Hồng hộc..."
Chuyện thứ nhất mà Sở Ca làm, chính là tìm súng ngắn và súng tự động của đối phương, cầm trong tay, họng súng gắt gao nhắm chuẩn.
Đây là lần thứ nhất hắn gặp phải địch nhân chuyên nghiệp mà dũng mãnh như thế.
Cùng so sánh với tên địch nhân này, tu tiên giả xuyên việt tới tựa như là tứ chi phát triển, đầu óc ngu si; mà nhóm thiếu niên tiêm vào "Máu của Ác Ma" thì giống như là nghé con mới đẻ non nớt.
Nếu không phải đối phương bị mất một chân, hơn nữa đến lúc quan trọng lại xuống xưc, người ngã xuống, nhất định là chính Sở Ca.
Đây cũng là lần thứ nhất Sở Ca chém giết tại khoảng cách gần như vậy, lấy phương thức trực tiếp như vậy, nguyên thủy, tàn bạo như vậy, giết chết một người.
Hắn ngược lại không có cảm giác "Run lẩy bẩy, muốn nôn mửa".
Nhưng quả thực hắn cảm thấy, có đồ vật gì đó thoát ra ngoài lỗ chân lông, lại có vật gì đó thức tỉnh từ trong tế bào, không thể nói là "Buồn nôn" hay là "Hưng phấn".
Không có thời gian kiểm tra kĩ, Sở Ca nheo mắt lại, bán hai phát vào đầu của đối phương.
Đây là là thói quen của hắn khi đối phó tu tiên giả, hết thảy lấy cẩn thận là hơn.
Sau đó, hắn mới lục soát đối phương.
Sở Ca lột sạch tên địch nhân này.
Từ vết chai trên lòng bàn tay cùng vết sẹo che kín thân thể, đây là cựu binh thân kinh bách chiến.
Mà hình xăm trên ngực cùng chiến huy, cũng rõ ràng nói cho Sở Ca thân phận của hắn.
Đội đột kích Liệt Phong, lính đánh thuê ưu tú nhất.
"..."
Sở Ca rất u buồn thở dài, im lặng hỏi ông trời, " mẹ hắn, đây là chuyện gì a!"