• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 17: Emma

Thời gian duy nhất mỗi tuần để Emma cảm thấy còn sống chính là trên đường đi câu lạc bộ.

Biến cố mang tới cảm giác chênh lệch cực lớn trên thân phận, để cho nàng cảm thấy mình cũng đã không thể dung nhập “Giới thượng lưu” của tòa thành thị này.

Nàng duy trì thận trọng, nhưng lại chờ mong tán đồng.

Hands đã từng là giám đốc điều hành công ty, xem như phu nhân của hắn, Emma rất có quyền lên tiếng đối “Địa vị”.

Thời gian khi đó giống như là mộng, nàng ưa thích tự do, mà Hands cho nàng vừa vặn là tự do.

Nhưng bây giờ đi, tự do không có quan hệ gì với nàng, nàng cần chờ đợi tại trong lồng giam mà Hands chú tâm tạo dựng, đề phòng cừu gia của Hands, cũng đề phòng hết thảy.

Westbrook là lựa chọn tốt nhất cho Phu nhân “thất thế” như nàng, các tinh anh trong Charter Hill và North Oak, vẫn coi Westbrook như nơi lý tưởng —— Nói cách khác, nó là vật thay thế phù hợp của Corpo Plaza.

Đài xe thương vụ sang trọng Thrax ·388·Jefferson này có vẻ ngoài là màu vàng nê ông, Emma thích nhất loại màu sắc này.



Xe lái qua cầu vượt sông từ quận Kabuki.

Ra khỏi đoạn đường dốc ở bên cầu một đường dọc theo Japantown chạy tới, xe dần dần bình ổn, Emma sửa sang tóc, để cho mình không có bất kỳ sơ hở gì.

Hands bây giờ sinh ý rất lớn, Pacifica và Dogtown đều phải cho hắn mặt mũi, nhưng áp lực kinh tế cũng không phải điểm mà Emma lên án Hands, chủ yếu nhất là thân phận.

Dù sao Fixer lại lớn cũng là giới thiệu công việc, không ra hồn.

“Phu nhân, phía trước đã đến.”

Bảo tiêu nhìn chăm chú lên tình huống trên đường, xe sau khi tiến vào Japantown, bởi vì lưu lượng người cực lớn nên chỉ có thể chậm chạp đi tới.

Emma gật đầu, “Ân, chỉ cần đúng giờ là được.”

Nàng hưởng thụ lấy người chung quanh nhìn chăm chú đối với xe của nàng, Corpo và người làm ăn đều nguyện ý lái xe tốt để xuất hiện tại Westbrook, điều kiện tiên quyết là ngươi thuê nổi bảo tiêu, để cho xe đừng bị The Mox và Tyger Claws đáng chết phun ra xì sơn.

“Kít ——”

Cơ thể Emma hơi nhô trước, bảo tiêu thấy được Emma mặt không thay đổi từ kính chiếu hậu.

“Phu nhân, có tiểu tử đáng chết chạy đến trước xe, mẹ hắn ——”

Emma làm ra ra dấu chớ có lên tiếng, nàng chán ghét thô tục.

Bên ngoài kính chống đạn chỉ có thể quan sát một chiều là một người trẻ tuổi mặc áo khoác da rộng lớn, đeo một khẩu súng lớn quấn tại trong túi đựng, lộ ra nụ cười ấm áp cúi đầu tạ lỗi.

Emma tay vịn cằm, vừa vặn chờ đèn giao thông, nàng không ngại xem tuấn nam.

Mặc dù Emma biết, bây giờ Ripperdocs có thể cho ngươi bất luận dung mạo gì mà bản thân mong muốn, nhưng phong cách của đại đa số người cũng là lớn mật và khoe khoang, tỉ như Optic nhô ra, đường vân quái dị khi nửa bên mặt là máy móc, kẻ trước mặt có đôi mắt thâm thúy ngũ quan lập thể, hoa văn từ Cyberware vừa đúng này ngược lại là thật phù hợp thẩm mỹ của nàng .

“Ngô, xem ra Japantown bắt đầu hiểu một chút thẩm mỹ.”

Bảo tiêu ngậm kín miệng, ngày đầu tiên khi hắn vào cương vị liền bị thông tri, không cần tiếp lời với phu nhân.

Người trẻ tuổi biến mất ở góc đường, Emma thu hồi ánh mắt.

“Thế nào thân yêu?”

Emma dùng một ngụm tiếng Pháp thuần khiết lưu loát để đáp lời với người ở đầu điện thoại bên kia.

“Gần nhất không quá thái bình, ngươi không nên ra cửa.”

Emma cười lạnh một tiếng, “Ân? Chẳng lẽ là ta để cho một tên mao đầu tiểu tử để ngươi khó chịu ? Mr.Hands , thân yêu, không nên áp đặt vấn đề của ngươi đến trên người của ta ——”

“Nhớ kỹ, hài tử được cơ quan điều trị thí nghiệm bồi dưỡng ra đã là nhượng bộ lớn nhất của ta.”

“Ta thế nhưng là chủ nghĩa không kết hôn.”

Người đầu bên kia có chút bất đắc dĩ, “Tốt a tốt a, ngươi vui vẻ là được rồi, nhưng ta lại phái một đội bảo tiêu theo vào, không có gì quan trọng hơn an toàn của ngươi.”

Emma cúp điện thoại, cảm giác phiền muộn trong bụng lại lớn hơn.

Một người Đức truyền thống đứng đắn và một người Đức cũng truyền thống sinh hoạt chung một chỗ, thời gian này chính xác giống đồ ăn kiểu Ý không thêm muối, màu sắc sặc sỡ nhưng lại nhàm chán.

Nàng thậm chí huyễn tưởng, có 1 ngày sẽ có lính đánh thuê thô bạo bắt đi nàng ( Khó mà miêu tả ), để cho Hands có thể phái người tới cứu nàng.

Ít nhất có thể chuyển sang nơi khác để hít thở không khí.

Đến nỗi câu lạc bộ Braindance cái gì, chỉ là gặp dịp thì chơi, để cho mọi người đều biết mình bây giờ ý chí chiến đấu sục sôi, cũng không xảy ra vấn đề gì.

Xem như nhà chọc trời duy nhất trong Japantown, Arasaka ưa thích ở đây làm hoạt động như khánh điển, tính an toàn tương đối cao.

Câu lạc bộ Braindance ngay tại tầng cao nhất, Emma chờ đợi bảo tiêu mở cửa xe, nắm chặt chiếc váy xẻ cao đến đùi để xuống xe, bộ váy này là cửa hàng trong Corpo Plaza lấy ra, rất thời thượng.

“Nói cho người của Hands, không cần đi đến thang máy trên lầu giống như đồ đần.”

Emma quyết định, muốn không say không nghỉ.

Nàng ngửa đầu liếc mắt nhìn cao ốc, bên cạnh có một vị sao ca nhạc bước ra từ 1 chiếc xe đua xinh đẹp, 【 Lizzy Wizzy 】( Chú ), đặc thù khi Cyberware hóa của nàng cực kỳ rõ ràng.

Tinh linh trên sân khấu, biểu diễn vượt qua “Tưởng tượng”, có rất nhiều sức sáng tạo.

“Phu nhân, váy của ngài cũng quá tuyệt.”

Tài chính của Dogtown cũng từng được lấy ra để ủng hộ qua ngôi sao ca nhạc đang hot này, xem như phu nhân của người thần bí trong Dogtown, Wizzy hiểu thổi phồng nữ nhân như thế nào.

Emma giơ lên “tấm chắn ngụy trang”, thay đổi mỉm cười không tỳ vết chút nào, đi vào câu lạc bộ trong tiếng cười cười nói nói của nhân sĩ thượng lưu.

Phần lưng căng chặt của bảo tiêu cũng thả lỏng xuống, lái xe vội vàng đến cửa sau, phu nhân sẽ theo đây lên xe trở về Dogtown.

“Fuck, nữ nhân ngu xuẩn, tiền thưởng tháng này lại bị trừ.”

Chính mình phanh lại còn không phải bởi vì kẻ ngu kia !

Bảo tiêu oán thầm.

Nói trở lại, nữ nhân kia nhìn kẻ ngu đó đến hồn cũng bị mất, nhất định là một con đĩ.

Không có cách nào, phu nhân thù rất dai, phanh lại một lần chính là 300 eddie, chịu không được cũng muốn lên.

Chờ đã, đây không phải là cái tiểu tử thối kia sao?

Người trẻ tuổi kia ngồi xổm bên cạnh nắp giếng đang bốc hơi nhiệt khí nơi xa, bảo tiêu lộ ra một vòng nụ cười tàn nhẫn, cầm về ba trăm eddie còn không đơn giản ?

Lâm Dược liếc nhìn chăm chú lên bảo tiêu bước xuống từ trên xe, bên kia có camera, không tiện động thủ.

Đúng, lại tới gần điểm.

Lâm Dược có chút hăng hái mà nhìn xem bảo tiêu nắm song quyền long hành hổ bộ đi tới.

Vừa vặn thử xem Cyberware mới kiểu gì, cũng không uổng công học thuật cận chiến của Dogtown.

“Mẹ nó, tiểu tử thối dừng lại.”

Lâm Dược đứng lên giang tay ra một mặt vô tội, cổ áo bị một cỗ đại lực giật qua.

“Thằng chó chết, biết hại ta mất bao nhiêu tiền không?”

“A? Ta không biết ngươi a.” Lâm Dược một bên chậm rãi triệt thoái phía sau, trong lúc cãi cọ, phạm vi bao trùm của camera hiển thị trong Optic cuối cùng đã không bao trùm được đến bên này.

“Một ngàn eddie, lấy ra a. Nếu như ngươi định báo cảnh sát, ta dám cam đoan, trước khi NCPD đến, ngươi chắc chắn phải nằm xuống.”

Bảo tiêu hung tợn mắng.

Tay Lâm Dược chộp vào trên cổ tay bảo tiêu.

“Hắc, thả lỏng điểm.”

Một cỗ cự lực tác động, khuôn mặt bảo tiêu cấp tốc biến hóa, kẻ trước mặt này quá mạnh mẽ, thế là tay của hắn bắt đầu sờ tới eo lưng.

Đáng tiếc là, tay móc súng của hắn cũng bị Lâm Dược chặn lại.

Đến trước mắt mà nói, Lâm Dược cảm thấy có chút quá dễ dàng, Vik cho Cyberware mạnh như vậy? Phẩm chất cũng không cao a......

Hơn phân nửa là hàng này quá cùi bắp, chắc chắn là như thế này!

Hắn lên gối một cái, khuỷu tay bỗng nhiên đánh trúng bên đầu vị bảo tiêu này.

Xoạt xoạt một tiếng, vị bảo tiêu ý đồ kiếm lời thu nhập thêm lập tức liền nằm.

Lâm Dược kéo hắn vào ngõ hẻm bên cạnh, đổi lại âu phục của đần độn này, lấy ra một gói thuốc lá từ trong túi của hắn, thay xong trang phục liền đắp ít báo chí lên người cho bảo tiêu.

Trong màn ảnh Camera, bảo tiêu cúi đầu hút thuốc một đường đi hướng xe của Emma, mở cửa xe chui vào, ống kính không thấy dị dạng phát sinh, liền quay hướng nơi khác

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK