Mục lục
[Dịch] Thôn Phệ Tinh Không - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Đưa tín phù cho Cầu Xích Tạp?

Đám người bốn cường giả La Phong Thương Kim Vương đều nhìn nhau. Nếu tín phù lọt vào tay Cầu Xích Tạp, muốn lấy về sẽ rất phiền phức.

- Hừ.

Tộc Lão Cầu Xích Tạp nhìn thấy cảnh này, hừ nhẹ một tiếng, cười chế diễu

- Chư vị tốt xấu gì cũng là cường giả. Vừa muốn bảo tàng, lại không đưa cho ta tín phù... Ha ha, nghĩ gì mà khôn thế. Không cho ta thì thôi, ta cũng không có năng lực cưỡng ép. Nhưng không có tín phù, ta cũng không mở được cửa bảo tàng đâu..

Thương Kim Vương quát khẽ nói:

- Tử Chung Vương, ngươi đi thử xem, xem có thể mở ra cửa Tàng Bảo Thất không

Tử Chung Vương tuy bất sảng, nhưng bề ngoài vẫn gật đầu:

- Được.

La Phong, Hổ Thích Vương thì đứng đó lặng lẽ nhìn tất cả

Chỉ thấy Tử Chung Vương đi đến trước cánh cửa thoáng ánh lên vầng sáng kim sắc, hai tay sờ cửa, thử dùng sức đẩy. Thần lực Bất Hủ quán thâu, dùng tín phù trong lòng bàn tay thử chạm vào cửa, hắn thử đủ loại phương pháp mà hắn những có thể mở được cửa.

- Hả?

Tử Chung Vương nhíu mày liên tục thí nghiệm.

Nhưng vẫn thất bại.

Điều này làm sắc mặt Thương Kim Vương hơi khó coi, không khỏi đưa mắt nhìn Tộc Lão Cầu Xích Tạp. Cầu Xích Tạp chỉ cười lạnh nhìn cảnh này, thấp giọng cười chế diễu:

- Muốn gạt ra qua một bên mà độc chiếm bảo tàng à? Rõ là nằm mơ. Cứ thí nghiệm đi. Ngoại tộc các ngươi mà muốn mở ra bảo tàng tộc ta ư? Rõ là nằm mơ.

Tiếng cười chế diễu của Cầu Xích Tạp không giấu diếm chút nào. Các cường giả ở đây đều nghe thấy rõ ràng.

- Câm miệng.

Thương Kim Vương quát.

- Hừ.

Tộc Lão Cầu Xích Tạp liếc mắt nhìn hắn, nhưng không lên tiếng nữa.

Thương Kim Vương quay đầu nhìn về phía Tử Chung Vương vẫn đang thử, quát:

- Đã không mở được, thì đừng thử.

Trong lòng Tử Chung Vương rất bất sảng, nhưng vẫn ngoan ngoãn trở về, đồng thời nói:

- Bảo tàng tộc quần Diễm Tế đại lục xem ra chỉ có nguyên dân cư ở đó có thể mở ra.

- Cầu Xích Tạp, ngươi cũng là cường giả phong Vương, cũng không ngu ngốc. Đừng bày âm mưu quỷ kế gì lừa ta đó.

Thương Kim Vương trầm giọng nói.

Cầu Xích Tạp chỉ liếc mắt nhìn hắn, không nói gì.

- Này!

Thương Kim Vương ném khối tín phù cho Cầu Xích Tạp.

Cầu Xích Tạp đưa tay nhận lấy tín phù hình tam giác gần như trong suốt, hai tay hơi run rẩy khó có thể che dấu tâm tình đang kích động của mình. Khi tinh thần ấn ký vừa dung nhập vào tín phù, lập tức nhận chủ thành công. Tín phù dung nhập trực tiếp vào da, mắt Cầu Xích Tạp đã ươn ướt, trong lòng gầm lên:

“Tộc nhân ơi, các tộc nhân ơi, ta rốt cục cũng tìm được tín phù rồi! “

Oang...

Cầu Xích Tạp dung hợp tín phù, vừa nhận chủ thành công xong, cả Tế Tháp như một sinh mạng nối liền với Cầu Xích Tạp.

- Chủ nhân.

Một thanh âm vang lên trong ý thức của Cầu Xích Tạp.

- Tế Tháp.

Cầu Xích Tạp vô cùng kích động.

Đúng rồi, Tế Tháp trên thực tế là một tòa Căn Cứ Sinh Tồn có thể di động và phi hành, cũng tương tự như Pháo Đài Tinh Không.

Ở trong có trí năng.

Trí năng Tế Tháp sẽ khống chế cả Tế Tháp. Cư dân khác nhau ở Diễm Tế đại lục sẽ có quyền hạn khác nhau. Tộc nhân bình thường, tộc nhân Bất Hủ, tộc nhân có tín phù, quyền hạn sẽ lên cao dần. Lúc trước đám Cầu Xích Tạp vẻn vẹn chỉ có thể có một vài hành vi cấp thấp với hệ thống giám sát trong phòng điều khiển.

Nhưng bây giờ, Cầu Xích Tạp lại thành chủ nhân cả Tế Tháp!

Chỉ có nguyên dân cư trên Diễm Tế đại lục dung hợp với tín phù xong mới có thể được Tế Tháp thừa nhận. Người dung hợp tín phù mới có thể xem như người lãnh đạo, mới có thể xem như thực sự khống chế Tế Tháp! Năm đó sáu người dẫn đầu ngã xuống, cả Tế Tháp cũng như một khối sắt vụn, căn bản không thể phi hành.

Tế Tháp, phòng điều khiển hạch tâm.

Thần Chủ Phổ Ai, Lạp Đế Mặc, Môn Bố đều nhìn cảnh này. Đặc biệt khi thấy Cầu Xích Tạp dung hợp tín phù, nhất thời ba người họ đều trở nên kích động, đặc biệt là Môn Bố kích động tới lệ chảy ròng ròng.

- Phổ Ai, Lạp Đế Mặc, Môn Bố, ta đã thành công hơn phân nửa rồi.

Một luồng thanh âm vang lên trong phòng điều khiển.

- Tam ca!

Phổ Ai hưng phấn hô.

- Tộc Lão!

- Tộc Lão!

Môn Bố, Lạp Đế Mặc đều kích động gọi

- Ngươi có thể cùng trò chuyện với chúng ta?.

- Ta bây giờ thành người khống chế cả Tế Tháp, có thể dùng ý thức trao đổi với trí năng Tế Tháp, tự nhiên thanh âm có thể vang lên ở mọi chỗ trong Tế Tháp. Bây giờ, ta muốn vào làm một bước quan trọng nhất! Các tộc nhân thân ái, các ngươi chúc phúc cho ta thành công đi! Cũng chúc phúc cho tộc quần chúng ta vốn đầy kiếp nạn có thể tìm được truyền thừa quan trọng nhất đi!

Trong thanh âm Cầu Xích Tạp chứa vẻ khẩn trương, kích động.

Trước cửa bảo tàng.

- Còn không mở cửa bảo tàng ra.

Thương Kim Vương nhíu mày quát.

La Phong cũng cẩn thận quan sát Cầu Xích Tạp, nhưng nhìn từ bên ngoài, không sao nhìn ra Cầu Xích Tạp đã thành chủ nhân của Tế Tháp.

- Ha ha ha..., đã bao nhiêu năm, đã bao nhiêu năm, ta rốt cục có thể tìm được bảo tàng tộc quần rồi.

Cầu Xích Tạp cười chế diễu, đưa mắt nhìn Thương Kim Vương

- Ngươi có quan hệ hợp tác với ta, đừng có quá kiêu ngạo.

- Hừ.

Thương Kim Vương hừ lạnh một tiếng, đưa mắt lạnh giá nhìn Cầu Xích Tạp, cứ để tên thổ dân ngươi kiêu ngạo một lát đi.

- Ta mở ra cửa bảo tàng đây.

Cầu Xích Tạp đi thẳng về phía cửa bảo tàng.

Tử Chung Vương lại vội vàng đuổi theo. La Phong, Hổ Thích Vương, Thương Kim Vương cũng đều đi theo Cầu Xích Tạp, tuyệt đối không tách hắn quá xa.

Khóe miệng Cầu Xích Tạp nhếch lên vẻ khinh thường, đi thẳng đến trước cửa, xòe bàn tay ra nhè nhẹ đụng vào trên cửa. Những hoa văn kì bí trên cửa thoáng lóe lên

Có phản ứng rồi...

Thương Kim Vương, Tử Chung Vương lập tức lộ ra vẻ kích động. Nhưng mặc dù hơi có phản ứng, nhưng cửa vẫn đóng chặt.

- Chuyện gì thế?

Thương Kim Vương không kìm được quát

- Cho thêm một tín phù nữa đây.

Cầu Xích Tạp quay đầu hô

- Muốn mở cửa Tàng Bảo Thất, cần hai tín phù.

- Sao lúc trước không nói?

Thương Kim Vương nhíu mày.

- Ta năm đó cũng không phải là người dẫn đầu, chỉ sáu người dẫn đầu mới biết được tất cả bí mật Tế Tháp thôi. Ta chỉ biết là bảo tàng chính thức chỉ có tộc nhân bản tộc dựa vào tín phù mới có thể mở ra. Ta chỉ biết như vậy thôi. Về phần tộc nhân bản tộc cần hai tín phù mới có thể mở bảo tàng, chắc chỉ người dẫn đầu mới biết được bí mật này thôi. Trước khi mở bảo tàng, ta làm sao biết chứ?

Cầu Xích Tạp cả giận nói

- Năm đó có sáu vị dẫn đầu, thiết trí như vậy, cũng tránh cho việc một người dẫn đầu nào đó làm xằng bậy.

- Nếu không cho, các ngươi tự mình mở bảo tàng ra đi.

Cầu Xích Tạp cả giận nói.

- Hừ.

Thương Kim Vương hừ lạnh một tiếng, tiện tay ném ra thêm một tín phù nữa.

Cầu Xích Tạp nhận tín phù, đồng thời lòng bàn tay hắn cũng hiện lên một tín phù khác, hai cánh tay mỗi tay cầm một tín phù, đồng thời áp lên trên cửa.

- Tế Tháp, tập trung tín phù, đồng thời mở cửa Tàng Bảo Thất.

Cầu Xích Tạp dùng ý thức ra lệnh.

- Rõ, chủ nhân.

Oang...

Những hoa văn kì bí trên cửa Tàng Bảo Thất dần dần lóe lên, vô số lưu quang quấn quanh hai tín phù. Hai tín phù một tả một hữu, vô số lưu quang quấn quanh.

Rồi lập tức

- Kẹt kẹt

Cả cánh cửa bắt đầu từ từ kéo lên trên. Cảnh này làm Thương Kim Vương, Tử Chung Vương lộ ra vẻ chờ mong.

- Bảo tàng mở ra rồi.

La Phong cũng lặng lẽ quan sát.

Vèo!

Cầu Xích Tạp vội chạy vào trong.

- Muốn đoạt bảo à?

Thương Kim Vương phẫn nộ quát, đồng thời

- Vèo! Vèo

Hắn cùng Tử Chung Vương đều lập tức tiến vào trong Bảo Tàng Thất

La Phong, Hổ Thích Vương tự nhiên cũng nhanh chóng nhảy vào trong.

Bảo Tàng Thất, toàn bộ làm bằng kim loại cấp G, phủ kín vô số hoa văn kì bí. Trong thất dài xxx thước, rộng xxx thước, cao xxx thước. Trên mặt sàn bằng kim loại có 2 sợi xích sắt, cột chặt hai hộp bảo vật cổ xưa đã tồn tại vô số năm.

- Hộp bảo vật.

Cầu Xích Tạp là người đầu tiên lao về phía nhằm hộp bảo vật.

Hắn đưa địch nhân ngoại tộc tới Bảo Tàng Thất, thật ra là một Tàng Bảo Thất thật. Hơn nữa trong hộp bảo vật cũng ẩn chứa một đại bảo tàng chính thức. Cầu Xích Tạp cũng chưa bao giờ tìm được.

- Cút ngay.

Một luồng lôi điện oanh kích vào người Cầu Xích Tạp, nguyên lai đó là chiếc mâu lôi điện. Cả cây mâu lôi điện đâm thẳng vào người Cầu Xích Tạp, đánh bay Cầu Xích Tạp dán vào vách tường.

Thương Kim Vương một tay cầm lấy hộp bảo vật.

- Của ta.

Thương Kim Vương giật mạnh!

Rầm!

Sợi xích căng thẳng. Những hoa văn kì bí rải rác trên mặt lại dễ dàng chống lại lực kéo của Thương Kim Vương.

- Ha ha ha... ngươi còn muốn cướp bảo tàng ư?

Cầu Xích Tạp dán trên vách tường cười ha ha châm chọc nói

- Xích sắt này dùng một vài kim loại đặc thù luyện chế ra. Dù cho là Vũ Trụ Tôn Giả muốn chặt đứt sợi xích này cũng là cực khó. Về phần ngươi? Cho dù tự bạo e rằng cũng không làm đứt được sợi xích này.

“Ngu ngốc. “ Tử Chung Vương vốn còn đang khẩn trương, thấy thế cũng thầm cười lạnh.

La Phong, Hổ Thích Vương cũng thở phào một hơi.

- Chúng ta tùy cơ mà hành sự.

La Phong truyền âm nói

- Tên Cầu Xích Tạp khẳng định sẽ không nguyện ý đưa chúng ta đi vào rồi dâng bảo tàng cho chúng ta, mà hắn không lấy gì cả. Đồng dạng, Thương Kim Vương cũng sẽ không nguyện ý phân một nửa bảo tàng cho Cầu Xích Tạp. Hai người bọn họ khẳng định có mâu thuẫn. Một khi hai người bọn họ đấu, chúng ta sẽ có cơ hội.

- Ừm.

Hổ Thích Vương cũng đồng ý.

- Sợi xích không chặt được, nhưng hộp bảo vật lại có thể mở ra.

Cầu Xích Tạp cười chế diễu nhìn Thương Kim Vương

- Đương nhiên ngoại tộc các ngươi không mở bảo vật ra được.

- Mở cho ta.

Thương Kim Vương quát.

- Khinh ta ngu à? Mở, mở ra cho ngươi ư? Có việc tốt thế à?

Cầu Xích Tạp nhìn Thương Kim Vương.

Thương Kim Vương thân hình cao lớn, ngực khẽ nhấp nhô, tựa hồ tức giận vô cùng, nhìn như đóng đinh vào Cầu Xích Tạp.

Cầu Xích Tạp cũng nhìn chằm chằm vào Thương Kim Vương.

- Hây!

Cầu Xích Tạp nở nụ cười, đồng thời thầm ra lệnh

- Tế Tháp, đóng chặt cửa Bảo Tàng Thất.

- Rõ, chủ nhân.

- Ầm!

Một tiếng nổ đột nhiên vang lên

La Phong quay phắt đầu nhìn lại. Chỉ thấy cửa Bảo Tàng Thất phía sau vốn luôn được mở đột nhiên sập xuống, cả Bảo Tàng Thất hoàn toàn bị đóng chặt.

- Chuyện gì thế?

Thương Kim Vương kinh sợ gầm lên, đồng thời mâu lôi điện trong tay đâm mạnh về phía Cầu Xích Tạp, đâm Cầu Xích Tạp cắm vào trên vách tường

- Cửa Bảo Tàng Thất sao đột nhiên đóng lại? Chúng ta làm sao ra ngoài?.

- Ừ há, cửa Bảo Tàng Thất đóng lại rồi.

Cầu Xích Tạp cảm thán nói

- Làm sao ra ngoài đây?.

- Ta nghĩ biện pháp cho các ngươi nhé.

Cầu Xích Tạp làm vẻ nghĩ ngợi đủ đường, rồi nói

- Các ngươi có thể dùng Thần Quốc truyền tống, ly khai Bảo Tàng Thất.

Thương Kim Vương, Tử Chung Vương, Hổ Thích Vương đều biến sắc.

La Phong cũng ngầm tính toán

Mọi người không tín nhiệm nhau, ai dám thi triển Thần Quốc truyền tống? Huống chi, bảo tàng còn chưa tới tay, ai muốn bỏ lỡ thời điểm này. Cầu Xích Tạp lúc này hiển nhiên đã chính thức trở mặt, lộ ra mưu đồ rồi.

“Hắn muốn làm gì? “ La Phong nhíu mày.

Người có năng lực bảo vệ tính mạng tốt nhất ở đây e rằng chính là La Phong, hắn tự nhiên có thể tỉnh táo nhìn tất cả mọi việc phát sinh.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoàng Kiên
02 Tháng bảy, 2021 12:31
Main gặp mấy thg tôn giả rồi, mà thỉnh thoảng có tôn giả triệu kiến lại Kinh hãi, biến sắc@@
Hoàng Kiên
26 Tháng sáu, 2021 23:53
Các bác cho t xin các cảnh giới trong truyện vs
hjhj122
23 Tháng sáu, 2021 17:48
Covid này giống thôn phệ tinh khoonh vcl =)) cũng lây lan trong không khí =))) vài năm nữa sẽ có biến thể lây cho động vật. Biến thể mạnh đến mức không vacxin nào hiện tại hiệu quả. Con người phải dần dầm giống như hoàn cảnh trong truyện này vậy =)))
Hieu Le
06 Tháng sáu, 2021 14:53
đờ mờ ko có viet nam ở chương 2
ebbit113
05 Tháng sáu, 2021 09:35
Có thể cho mình biết trong chương mấy đc không bạn. Mình đọc lâu rồi nên nhát đọc lại quá. Tks
SemiNoob
03 Tháng sáu, 2021 13:20
Tác giả để kết mở, không viết phần tiếp theo. Nhưng nhân vật La Phong, La Hải được nhắc tới và xuất hiện trong truyện Tuyết Ưng Lĩnh Chủ của cùng tác giả.
Hieu Le
21 Tháng năm, 2021 09:54
Truyện này kết cấu rộng vô địch, đọc lên cấp chậm thì bao h xong, thời gian thì tính bằng tỷ năm
s2yens2
21 Tháng tư, 2021 18:42
m
Hoàng Ngọc Nghĩa
17 Tháng ba, 2021 13:52
Ae cho biết phần tiếp theo khi náo ra đc ko hay đã ra thì nó ở đâu đc ko, cảm ơn.
Hieu Le
02 Tháng mười hai, 2020 13:31
hay. mở đầu hơi nhanh nhưng về sau càng hay
Hieu Le
03 Tháng mười một, 2020 20:40
Quá hay
Nghia Le
10 Tháng mười, 2020 08:23
Sao không có mp3 ta
talakiemma
18 Tháng chín, 2020 07:59
hóa ra La Phong sau này xuất hiện trong Tuyết Ưng Lĩnh Chúa =)
linhmin97
26 Tháng tám, 2020 04:33
Khó hiểu về sự mong muốn
Hieu Le
08 Tháng tám, 2020 13:02
Dịch giả xịn. Lúc đầu truyện hơi nhanh, nhưng mà thế giới lớn quá, nhanh tí cũng hợp lí.
khaithanh
15 Tháng bảy, 2020 03:37
truyên thì hay nhưng quá nhiều lần cứ giải thích kiểu lặp lại.... gần như từ đầu tới cuối truyện phải xả qua trang không.
tayhoatu
25 Tháng sáu, 2020 09:56
Đây là thứ n đọc từ wed,nay tải TTV về đọc lại tiếp tục bộ TPTK này :sake:
Lương Hùng
22 Tháng một, 2020 20:00
chuẩn, đọc cv quen, truyện dịch nó ngang vc, từ ngữ cũng sến súa quá
LangTuTramKha
03 Tháng mười một, 2019 17:04
Tìm bản CV khó quá. Truyện dịch đọc nó cứ ngang ngang không nuốt nổi
Peter958
23 Tháng mười, 2019 15:49
sau gần 7 năm đọc tptk, vẫn cứ là siêu phẩm
Nguyễn Huynh
16 Tháng mười, 2019 07:13
1 người nguyên thủy học cách đánh lửa và săn thú mấy chục năm chắc hơn được 1 thằng hiện đại cầm súng với bật lửa luyện tập 1 tháng :v
Nguyễn Huynh
16 Tháng mười, 2019 07:11
Có 1 bản dịch đỡ hơn 1 tí ở truyencuatui. Chứ bản cv ở wikidich dù đọc hay hơn nhưng mà số liệu nó cv sai hết...
Hieu Le
28 Tháng chín, 2019 02:51
ai có bản cv của truyên này cho mình xin với.dịch đọc nhức đàu quá
Haibocap
19 Tháng chín, 2019 09:08
Kg có bản ke tiếp noi ve khoa diễn đai lúc sao, đang Hứng bị cắt ngang, thiet la *** huhuhuhuhu
thuong_quan
14 Tháng chín, 2019 01:16
Logic thì đã đéo có chuyện tu luyện .
BÌNH LUẬN FACEBOOK