• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Các ngươi biết tin gì chưa, cái môn phái Thiết Cốt có chưởng môn đi chơi gái bị quan phủ bắt, sau vượt ngục không thành công bị chém đầu, năm nay cũng tham gia Bách Tông chiêu mộ đấy.”
“Đùa chắc? Không phải môn phái này giải tán rồi à?”
“Có một thằng trẻ trâu tự xưng là chưởng môn đời thứ 2 của Thiết Cốt Phái, cảnh giới võ đạo chắc không cao hơn Khai Mạch Tam Đoạn.”
“Tam Đoạn cũng kế thừa chức chưởng môn, thế chúng ta là võ giả Tứ Đoạn há không phải là có thể chiếm núi làm vua, khai Tông lập Phái rồi?:
Quân Thường Tiếu thốt ra lời nói tại cửa thành, ngay lập tức khiến đám đông xầm xì chỉ trỏ, bàn tán ồn ào. Đương nhiên, quần chúng chỉ xem như trò cười mà chế giễu.
Trước kia, khi Vương chưởng môn vẫn còn, Thiết Cốt Tranh Tranh phái phát triển cũng không tệ, còn có chút danh tiếng, nhưng hắn toi rồi, người đi trà cũng lạnh, mọi người vẫn còn nhớ được cái tên môn phái đã là quý hóa rồi.
Quân Thường Tiếu đi lòng vòng trong Thanh Dương thành, nghe thấy nhân dân vừa nhỏ to bàn tán, vừa tặng mình những ánh mắt trào phúng, trong lòng bi thương mãi không thôi. Tuy mình đường đường là chưởng môn một phái, nhưng so với những thằng nhân vật chính phế vật bị người đời châm chọc, khiêu khích, phỉ nhổ cũng không khác gì a.
Không đúng!
Dù sao sau khi xuyên việt, chúng nó đều mở ra nào là Thần khí viễn cổ, tùy thân không gian các thứ các thứ, từ đó đạp chân lên con đường cường giả, treo bọn thiên tài lên mà đánh, giẫm bẹp Thần, Ma dưới chân, lại còn thu các loại gái đẹp vào hậu cung, đi lên đỉnh cao thế giới.
Mẹ nó, còn mình thì sao?
Tuy có cái Hệ thống cùi bắp, nhưng lại biếu cho mình một quả bon gạch hẹn giờ, chưa biết sẽ chết thê thảm thế nào đâu!
Lục Thiên Thiên hỏi: “Chưởng môn, ta nghĩ ngươi nên tìm một cái lỗ nẻ để chui vào?”
Con mụ này… Không thể dịu dàng an ổn một chút tâm linh nhỏ bé đang tổn thương của Bản tọa sao?
“Haizzz…”
Quân Thường Tiếu thở ra một hơi, cười nhạt: “Yên tâm đi, có sóng to gió lớn nào mà Bản tọa chưa trải qua, dăm ba câu chỉ trích thì có nghĩa địa lí gì!”
“Sóng to gió lớn?” Lục Thiên Thiên nói nhỏ: “Có khi từ bé đến lớn, còn chưa ra khỏi lũy tre thôn Thanh Dương ấy.”
Hừ, ông đây dù sao cũng đã từng chết một lần, lẽ nào không phải là sóng to gió lớn?
Quân Thường Tiếu không thèm để ý con mụ lạnh lùng độc mồm độc miệng này, cất bước hướng về thành Tây nơi tổ chức Bách Tông chiêu mộ.
Trên đường, rất nhiều người đều nhìn hắn chỉ trỏ, xầm xì. Quân Thường Tiếu mắt điếc tai ngơ, ngẩng đầu ưỡn ngực, sải bước mà đi.
Thằng này có một ưu điểm không thể phủ nhận, thân là người xuyên việt, hắn có một cái da mặt không phải bình thường. Nếu đổi lại là Quân Thường Tiếu trước kia, có lẽ đã bị mọi người chế giễu đến thổ huyết, chết không nhắm mắt.
Lục Thiên Thiên đi theo phía sau, nhìn chưởng môn nhà mình phong khinh vân đạm bước đi, đối với xung quanh coi như không thấy, trong lòng thầm kinh ngạc: “Thế này cũng nhịn được?”
Quân Thường Tiếu lại nghĩ: “Mẹ nó, cứ chờ xem, sớm muộn sẽ có một ngày, tao khiến cho chúng mày mỗi khi nhắc đến Thiết Cốt Tranh Tranh phái, đều phải chắp 2 tay ngước lên mà sùng bái”
Hệ thống cho Nhiệm vụ chính tuyến, Quân Thường Tiếu không thể không làm. Giờ đây, bị mọi người khinh bỉ, giễu cợt, hắn tự nguyện muốn làm. Trước là bị động, giờ là chủ động, bản chất hoàn toàn khác nhau.
Thanh Dương thành rất lớn. Thành Tây lại là địa điểm tổ chức Bách Tông chiêu mộ lần trước, quy mô cũng rất hoành tráng. Quân Thường Tiếu mang theo Lục Thiên Thiên tới nơi, chỉ thấy có rất nhiều lều vải dựng tạm trên diễn võ trường, bên trên trao biển hiệu của từng môn phái.
Đại Đao môn!
Kim Long bang!
Tinh Anh sơn trại!
Hổ Khiếu tông!

Các kiểu tên gọi môn phái khác nhau khiến người ta hoa mắt chóng mặt. Một số nam nữ thanh niên đã đến đây, đi cùng cha mẹ hoặc bạn bè thân thích, đang hỏi thăm tình huống các môn phái.
Nội dung đại khái như là:
Môn phái này thế nào?
Có nhiều thành viên không?
Tu luyện tâm pháp, võ kỹ cấp bậc gì?
Nếu gia nhập môn phái, tương lai có thể đạt đến cảnh giới võ đạo nào?

Nghe một lúc, Quân Thường Tiếu lắc đầu nghĩ thầm: “Cái vụ Bách Tông chiêu mộ này, sao giống như đi tìm việc làm tại trung tâm thế”
Lục Thiên Thiên thấp giọng nói: “Chưởng môn, chúng ta cũng nên tìm một chỗ đất trống dựng lều vải, treo bảng hiệu; như thế mới phù hợp yêu cầu của Bách Tông chiêu mộ.”
Đã đến, đành phải nhập gia tùy tục thôi. Quân Thường Tiếu ngắm nghía xung quanh, chỉ một khoảng trống không xa nói: “Chỗ này được đấy!”
Lục Thiên Thiên nhìn theo hướng hắn chỉ, lại khẽ nhíu mày: “Bên trái là Bát lưu môn phái Đại Đao môn, bên phải cũng là Bát lưu môn phái Hổ Khiếu tông, ngươi chắc chắn muốn ở giữa bọn chúng sao?”
Quân Thường Tiếu trả lời: “Hai môn phái đều là Bát lưu, đến lúc chính thức bắt đầu chiêu mộ, khẳng định có nhiều người tìm đến, chúng ta kẹp ở giữa cũng có thể hưởng sái một chút”
Lục Thiên Thiên nghĩ nghĩ một chút cảm thấy cũng có lý.
Quân Thường Tiếu giục: “Đi thôi, dựng lều treo biển nào!”
Mang theo Lục Thiên Thiên đi vào kẽ hở giữa hai môn phái Bát lưu, thuần thục lấy ra đồ nghề, không quá 5 phút đã dựng xong một cái lều vải đơn giản. Bách Tông chiêu mộ tổ chức trong thời gian khá dài, chủ yếu dựng cái lều che mưa tránh nắng, chỉ có những môn phái lắm tiền nhiều của mới thiết kế hoành tráng. Giống như Đại Đao môn bên trái, Hổ Khiếu tông bên phải, lều trại cứ gọi là xa hoa lộng lẫy. Cái lều vải thô sơ của Quân chưởng môn nhà ta so với của họ, chẳng khác nào cống ránh sóng sánh với đại dương, quá hèn mọn rồi.
Đương nhiên, đây cũng là chủ ý của Quân chưởng môn. Hai cái lều trại xa hoa hai bên làm nền, từ nhiên lều vải rách rưới của hắn càng trở nên nổi bật, dễ dàng gây sự chú ý. Hành động này của Quân Thường Tiếu chính xác là núp bóng quan lớn, có người không hài lòng rồi.
Chủ sự của Đại Đao môn vừa nói chuyện với một thiếu niên xong, bỗng nhiên thấy bên cạnh nhô ra một cái lều vải, lập tức hét lên: “Đậu xanh, cái môn phái chó má nào lại dám dựng trại ngay trước mặt Đại Đao môn chúng ta thế này?”
Cùng lúc, người của Hổ Khiếu tông cũng phát hiện.
Một tên đệ tử xông ra, vén tay áo, hung thần ác sát nói: “Con bà nó, thằng nào ăn gan hùm mật gấu à, lại dám dựng cơ sở tạm thời ngay bên cạnh Hổ Khiếu tông chúng ta?”
Mà lúc này, Quân Thường Tiếu vừa mới treo xong bảng hiệu môn phái, lù lù 5 chữ “Thiết Cốt Tranh Tranh phái” xuất hiện trong mắt mọi người.
Phi…
Tên đệ tử Hổ Khiếu tông nhổ ra một bãi nước bọt: “Đù, hóa ra cái môn phái có chưởng môn chơi gái bị chém đầu.”
Tên chấp sự của Đại Đao môn thì chỉ thẳng mặt Quân Thường Tiếu quát: “Đây là địa bàn của Đại Đao môn chúng ta, ngươi tranh thủ cút cút mau lên”
Cả hai môn phái đều không để Thiết Cốt Tranh Tranh phái vào trong mắt, dù sao chỉ là Cửu lưu môn phái, cùng môn phái của mình còn kém một bậc.
Lục Thiên Thiên nói: “Địa điểm tổ chức Bách Tông chiêu mộ đều là do Thành chủ Thanh Dương thành cung cấp, từ bao giờ biến thành địa bàn của mấy môn phái Bát lưu rác rưởi các người thế?”
Quân Thường Tiếu cạn lời. Đúng là con mụ độc mồm độc miệng, Bát lưu môn phái mà nàng cũng gọi là rác rưởi. Như vậy môn phái Cửu lưu nhà mình thì tính là cái gì, rác rưởi trong rác rưởi a.
Nghe Lục Thiên Thiên nói vậy, chấp sự Đại Đao môn vô cùng điên tiết, nhưng lại không phản bác được. Con bé này nói đúng. Địa điểm là do Thành chủ Thanh Dương thành cung cấp. Đừng nói Bát lưu môn phái, cho dù là Thất lưu, Lục lưu môn phái cũng không dám nói là địa bàn của mình.
Tên đệ tử Hổ Khiếu tông cũng cay cú ra mặt, bởi vì 2 chữ “rác rưởi” bao gồm cả môn phái nhà mình.
Quân Thường Tiếu đi tới, ôn tồn hòa giải: “Bách Tông chiêu mộ sắp bắt đầu rồi, chúng ta đều là Bách Tông với nhau, nên dĩ hòa vi quý, không nên xích mích.”
“Nếu như Vương chưởng môn vẫn còn, Lý mỗ cũng xem Thiết Cốt Tranh Tranh phái là một thành viên của Bách Tông, nhưng bây giờ…” Tên chấp sự nói: “nhưng bây giờ liền không bằng cái rắm!”
“Chuẩn mẹ nó luôn!”
Tên đệ tử Hổ Khiếu Tông vênh mặt nói: “Đệ tử cũng đã liên hoan giải thể rồi, môn phái cũng nên giải tán, còn vác mặt đến Thanh Dương thành làm con mẹ gì?”
Quân Thường Tiếu đen mặt lại, bị người qua đường chế giễu, hắn có thể coi như gà kêu chó sủa không thèm để ý, dù sao phàm phu tục tử hay a dua theo phong trào; nhưng bị hai môn phái sỉ nhục thế này thì không nhịn được rồi.
“Chậc… Hôm nay Bản tọa liền muốn dựng lều ở chỗ này, nếu chúng mày thấy khó chịu, có thể đến cắn tao, hoặc là thu lều dọn trại cút cút đi chỗ khác, OK?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
05 Tháng hai, 2024 01:05
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 2016 chương end ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK