"Đã 6 giờ rồi." Momosawa Ai bình tĩnh trả lời.
Fujiwara Kiyo tựa ở trên người Yukishiro Haruka, đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ. Xe đã lái vào Fujiwara gia, chậm rãi ngừng lại.
"Đã đến nhà sao?" Fujiwara Kiyo vẫn còn buồn ngủ mà nói. Có thể là do thanh âm của nàng có chút lớn, Tím phu nhân mí mắt có chút giật giật, mở mắt, ngữ khí có một tia mệt mỏi mà hỏi: "Ai, chúng ta đến rồi sao?"
Momosawa Ai vội vàng nói: "Phu nhân, chúng ta đã đến nhà."
Fujiwara Kiyo nghe thấy thanh âm của Tím phu nhân, giống như một thùng nước lạnh giội lên đầu, hoàn toàn thanh tỉnh lại, thừa dịp Tím phu nhân còn không có phát hiện, lập tức từ trên người Yukishiro Haruka đứng dậy, nếu như bị nàng nhìn thấy mình cùng Haruka thân thể tiếp xúc quá mức thân mật, nhất định không thể thiếu răn dạy một trận.
Tím phu nhân có chút mệt mỏi ngồi tại nguyên chỗ, Yukishiro Haruka ở trên bàn rót một ly nước ấm cho Tím phu nhân, nàng sau khi uống qua, sắc mặt ôn hòa nhìn Yukishiro Haruka, đột nhiên chú ý đến Fujiwara Yukio cùng Fujiwara Kiyo phản ứng có chút quái dị.
Bất quá nàng vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại, cũng không có quá mức để ý, đối với tình cảnh phát sinh lúc mình ngủ, cũng không biết chút nào.
Fujiwara Yukio trực tiếp mở ra cửa xe, mảng lớn gió lạnh rót vào, để cho Tím phu nhân thanh tỉnh hơn không ít.
Momosawa Ai nhìn Fujiwara Yukio người thứ nhất xuống xe, lắc đầu, thật sự quá không hiểu chuyện rồi.
Tím phu nhân phảng phất căn bản không có trông thấy.
Fujiwara Kiyo ý định mở ra cửa xe bên kia của mình, đi theo xuống xe, Tím phu nhân ánh mắt lập tức quăng qua, dọa nàng nhảy dựng. Cũng may Yukishiro Haruka kịp thời giữ nàng lại.
Yukishiro Haruka cũng không úy kỵ những thứ này, người thứ hai xuống xe. Tím phu nhân ánh mắt lại dần dần nhu hòa xuống, đợi sau khi Yukishiro Haruka xuống xe, mình mới đi theo xuống xe.
Vốn Momosawa Ai có thể đi theo xuống dưới, lại nhắc nhở Fujiwara Kiyo ngồi tại nguyên chỗ không biết làm sao, nói ra: "Nhị tiểu thư, ngài có thể xuống xe rồi."
Fujiwara Kiyo mê hoặc chính mình có phải làm sai cái gì hay không? Nàng nhìn tay phải của mình đang nắm tay nắm cửa xe, chẳng lẽ nên dùng tay trái mở cửa sao?
Yukishiro Haruka xuống xe, xung quanh có mấy hạ nhân đang cầm chổi quét tuyết. Đất trống phụ cận, đã khô ráo hơn không ít.
Mấy hạ nhân kia trông thấy Yukishiro Haruka đi tới, nhao nhao dừng lại động tác trong tay, đồng thanh nói: "Thiếu gia tốt."
Yukishiro Haruka khẽ gật đầu, nhìn về cách đó không xa, Fujiwara Yukio dừng bước, dường như đang đợi hắn tới đây.
Yukishiro Haruka cũng đang đợi người trong xe lần lượt xuống, đầu tiên là Tím phu nhân, tiếp theo là Fujiwara Kiyo, cuối cùng là Momosawa Ai.
Hắn cũng không gọi để cho Fujiwara Yukio tới đây, mà là chính mình mang theo người nhà đi tới.
Sắc trời hoàn toàn tối, ngọn đèn phụ cận phát ra tia sáng chói mắt.
Trên đường đi có không ít hạ nhân đang thanh lý tuyết trên mặt đất, nhóm này nghỉ ngơi thay phiên nhóm tiếp theo, đã lộ ra mặt đất rắn chắc rồi.
Yukishiro Haruka bọn hắn về đến trong nhà, phòng khách đứng thẳng một cây thông Noel coi như cao lớn, phía trên treo đủ loại trang trí, một chuỗi bóng đèn loại nhỏ, lóe quang mang năm màu rực rỡ.
Lò sưởi trong tường phía trước hỏa diễm thiêu đốt, đem xung quanh chiếu sáng trưng đấy. Fujiwara Kiyo cầm lấy cái kẹp, vì trong lò thêm lửa, chiếu dung nhan của nàng vô cùng động lòng người, lại rất tàn nhẫn cười nói: "Nghe nói ông già Noel là leo ống khói vào."
Yukishiro Haruka một hồi không nói gì, nói ra: "Ông già Noel trông thấy ống khói có khói, liền sẽ không leo vào rồi."
Fujiwara Kiyo lâm vào trầm mặc ngắn ngủi, dường như có chút đáng tiếc. Lập tức có nữ bộc vội vã chạy tới, từ trong tay Nhị tiểu thư đoạt lấy cái kẹp, sợ nàng không cẩn thận bị phỏng rồi.
"Ăn táo a." Murakami Suzune bưng một đĩa táo rửa sạch sẽ, từ phòng bếp đi ra.
Fujiwara Kiyo đối với nàng cảm quan không tốt, không để ý đến, thẳng đến khi trông thấy Momosawa Sakuya đội mũ giáng sinh theo sau mà đến, lúc này mới lộ ra nụ cười, chạy tới sờ lên mũ lông xù của nàng, nói ra: "Còn mũ không, cho ta một cái đội một chút."
Momosawa Sakuya trực tiếp đem mũ của mình cởi ra, đội lên cho Fujiwara Kiyo, nàng lập tức vui mừng nở nụ cười.
Momosawa Ai bưng một đĩa táo đã cắt miếng, cũng từ phòng bếp đi ra.
Fujiwara Kiyo lập tức cầm lấy phần táo thuộc về mình, cùng Momosawa Sakuya chia sẻ.
Duy chỉ có Murakami Suzune đứng cô đơn ở đó, nụ cười có chút miễn cưỡng.
Yukishiro Haruka lập tức từ trong tay nàng tiếp nhận đĩa táo, nàng thấp giọng nói ra: "Cảm ơn thiếu gia."
Yukishiro Haruka khẽ gật đầu, đem đĩa táo bưng đến cái bàn phía trước.
Fujiwara Yukio ngồi ở ghế sô pha bên tay trái, con mắt nhìn chằm chằm vào màn hình TV, phía trên là phim tài liệu trả phí, là kể câu chuyện Nam Cực.
Một con hải cẩu bộ dạng ngây thơ, đang ghé vào trên mặt băng, thỉnh thoảng vỗ cái đuôi của mình.
Fujiwara Yukio con mắt nhìn chằm chằm vào màn hình, hiếm thấy lộ ra nụ cười ngọt ngào. Tím phu nhân ngồi ở trên ghế sô pha chính giữa, đầu tiên là liếc nhìn Fujiwara Yukio, sau đó nhìn hải cẩu trong màn hình TV thật sâu.
Yukishiro Haruka sợ Tím phu nhân làm ra cử động đem hải cẩu mang về Fujiwara gia, lập tức đem đĩa táo để lên bàn, hô: "Ăn táo a."
Fujiwara Yukio phục hồi tinh thần lại, nàng rất trực tiếp, cũng không giống như Fujiwara Kiyo, thích ăn táo cắt tốt, cũng không cần phải gọt vỏ, như sóc cắn miếng nhỏ miếng nhỏ.
Tím phu nhân từ trong đĩa chọn một quả táo tốt nhất, dùng dao cắt thành hai nửa, đem một nửa phân cho Yukishiro Haruka ngồi ở bên cạnh.
Momosawa Ai chậm rãi đi tới, thấy không có người lại muốn táo rồi, nàng cũng cầm một quả táo, dùng dao gọt vỏ, yên tĩnh ăn.
Một vị nữ bộc tới đây, ý bảo bữa tối đã chuẩn bị xong. Tất cả mọi người đi tới phòng ăn bên cạnh, ngồi ở bên bàn dài. Bữa tối đêm giáng sinh so với bình thường xa hoa hơn không ít.
Gà nướng, thịt hươu New Zealand hầm, tôm New Zealand, phi lê cá bạc phối hợp với bánh mì, heo sữa quay, cá hồi hun khói. . . Thức ăn bày đầy toàn bộ bàn dài, còn có vài món hết chỗ phải để tạm trong phòng bếp.
Mọi người đều rất vui vẻ ngồi cùng một chỗ, ngay cả Fujiwara Yukio đều là tiểu bộ dạng câu thúc. Mọi người cũng không thèm để ý mỹ thực trên bàn, càng nhiều là hưởng thụ bầu không khí đêm giáng sinh.
Murakami Suzune dùng Piano phòng khách đàn ca khúc giáng sinh, tiếng ca Jingle Bells du dương bay tới, khiến cho mọi người trong miệng hát theo vài câu.
Fujiwara Kiyo sôi nổi đứng lên, đi tới cửa, đứng ở bên khung cửa màu nâu đậm. Momosawa Ai cũng đứng lên, khiến cho Yukishiro Haruka hơi có chút kinh ngạc.
"Hàng năm thời điểm đêm giáng sinh, chúng ta đều đo chiều cao." Fujiwara Yukio thấp giọng nói ra, chuyên môn vì Yukishiro Haruka một người giải thích, "Bất quá ta đã có mấy năm không có đo chiều cao rồi."
Yukishiro Haruka bừng tỉnh đại ngộ, lập tức có chút tò mò chiều cao của mọi người.
Momosawa Ai theo căn phòng cách vách lấy ra thước cuộn cùng bút chì, để cho Fujiwara Kiyo cởi giày, giẫm lên một đầu thước cuộn, đo chiều cao, dùng bút chì ở trên khung cửa vạch một dấu vết, xem như ghi nhớ chiều cao.
Fujiwara Kiyo lập tức hỏi: "Ai di, ta cao bao nhiêu?"
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
09 Tháng ba, 2023 17:39
Mắt kính dày 1000 độ
Chắc kính thiên văn quá
08 Tháng ba, 2023 15:56
Cách viết thâm trầm, hơi dè nén , ko pik là ẩn dụ nói về giai tầng nào của Nhật. Mới vô có mùi linh dị r "-"
05 Tháng mười một, 2022 21:48
mới chương đầu đầy chờ mong, nhưng mấy chương sau tụt hứng 1 thằng nhóc được buff mị lực và 1 đám phụ nữ đói khát, nhưng không sao coi như đọc truyện xxx cũng được , nhưng đọc nữa thì thấy che nên không thấy thú vị nữa
05 Tháng mười một, 2022 21:00
Nhân vật nào cũng như bị bệnh tâm thần, biến thái. Đọc thấy khó chịu trong người vc, sanity cứ tụt liên tục.
05 Tháng mười một, 2022 20:58
Đọc những chương đầu của truyện làm tại hạ còn tưởng mình đang đọc một tác phẩm văn học thể loại thâm cung bí sử vậy. Đầy màu sắc ẩn dụ, châm biếm về nhân tính, xã hội.
04 Tháng mười một, 2022 22:00
Bổ sung 407.
End.
04 Tháng mười một, 2022 15:13
còn ai ở đây ko?
02 Tháng mười một, 2022 17:06
đọc mà ko biết tương lai cốt truyện sẽ đi về đâu
02 Tháng mười một, 2022 11:43
main ăn những ai rồi vậy
01 Tháng mười một, 2022 23:04
truyện hay đấy , cố gắng nhé converter.
23 Tháng mười, 2022 00:55
hông thấy chương mới nhỉ , drop chăng
19 Tháng mười, 2022 20:23
hay phet. cac bac thu xem
09 Tháng mười, 2022 00:31
Gomen yui h thành hệ tư tưởng rồi
07 Tháng mười, 2022 01:09
Bác ơi ba s có biết chap lần đầu tiên ăn ai là chap bn ko
06 Tháng mười, 2022 21:04
me too
06 Tháng mười, 2022 19:29
đến đây sau khi được 1 lão ma bên s h v giới thiệu
25 Tháng chín, 2022 01:07
Ok bác chờ ngày comeback thôi
23 Tháng chín, 2022 14:58
Nghỉ một thời gian nhé các bác :3
20 Tháng chín, 2022 22:40
Các bạn có thể đề cử mình bộ nào cưa muội tử mà bối cảnh đô thị như này không? Cảm ơn.
17 Tháng chín, 2022 16:43
Bổ sung 390.
08 Tháng chín, 2022 22:16
Bác thích làm lúc nào thì làm lúc ấy thôi, em cứ có thì đọc :D
08 Tháng chín, 2022 20:12
Mới ra tầm 50 chương, mà ta lười lắm nên hên xui nhé bác :v
08 Tháng chín, 2022 19:19
Em rất tin tưởng vào khẩu vị với công sức của bác, nên bác làm món gì em cũng theo để ăn hết á, hứng thú lúc nào cũng căng tràn :D
08 Tháng chín, 2022 00:21
Có còn hứng đọc Mẫn Đông không bác :v
03 Tháng chín, 2022 12:53
Thực sự cảm nhận được công sức và tâm huyết của cvt qua từng chương truyện. Cảm ơn bác Laven nhiều nhiều :D
BÌNH LUẬN FACEBOOK