Sau khi tên đầu lĩnh hắc y nhân và Kinh Thiên đánh nhau đến nỗi lưỡng bại câu thương thì cả hai không tiếp tục thế công nữa.
Kinh Thiên khụy hai chân, hai tay chống xuống đất rồi liên tục thở gấp, hiện nay thiên lực trong người hắn đã không còn lại bao nhiêu, nên hắn phải vận dụng Lôi Đế Quyết để hồi khí lại.
Thật sự tác dụng của Lôi Đế Quyết không nhỏ, hắn chỉ mới học được tới tầng thứ năm thôi nhưng công dụng trị thương và hồi phục có thể nói độc nhất vô nhị.
Còn tên đầu lĩnh hắc y nhân kia mặc dù có chiêu thức quỷ dị chiếm thượng phong và tu vi cao hơn Kinh Thiên nhưng hắn lại hồi phục chậm hơn, hiện nay hắn cũng không còn bao nhiêu sức lực để tiếp tục tấn công Kinh Thiên nữa.
Thấy tình trạng Kinh Thiên không ổn Ưng Xuân Lan định tới chăm sóc cho hắn, nhưng đột nhiên có hai tên hắc y nhân cầm kiếm xông về phía Kinh Thiên.
Một kiếm đã phóng tới trước mặt của Kinh Thiên, hắn thấy vậy liền ngửa người ra sau rồi dùng tay trái chụp thanh kiếm lại, do nhục thể cường hãn hơn người nên tay của hắn chỉ bị một vết cắt nhẹ, máu tuôn ra không nhiều.
Phía bên phải Kinh Thiên đồng dạng cũng đang có một tên bay tới, hắn định lấy tay phải ra đỡ nhưng đã quá muộn.
Xoẹt.
Kinh Thiên tưởng rằng mình đã bị trúng một kiếm nhưng hắn lại không cảm thấy đau, sau khi định thần nhìn lại thì hắn đã thấy Ưng Xuân Lan đỡ dùm hắn một kiếm, thanh kiếm của tên hắc y nhân cắm thẳng vào phần ngực phía trên bên phải của nàng. Ưng Xuân Lan liền gục xuống, mặc dù vết thương chưa nguy hiểm đến tính mạng nhưng làm cho nàng không còn sức lực mà cử động, chỉ có thể nằm đó.
Kinh Thiên thấy Ưng Xuân Lan không ổn thì hắn điên cuồng hét lên một tiếng bạo phát ra thiên lực, đạp một cước vào tên hắc y nhân trước mặt làm cho tên đó bay thẳng ra ngoài bất tỉnh tại chỗ.
Sau khi giải quyết xong một tên thì hắn liền phóng lên đấm một quyền thẳng vào mặt tên hắc y nhân còn lại, mặt của tên này bị lún sâu vào trong, cả thân người bay đi rất xa không còn thấy bóng dáng.
Kinh Thiên đã cạn kiệt thiên lực mà hắn còn cố gắng tung ra hai chiêu nên hiện nay Kinh Thiên mệt mỏi như muốn ngất xỉu.
Tên đầu lĩnh thấy thuộc hạ của mình quá vô dụng thì hắn liền tức giận. Hai tay của hắn vươn ra, hắc khí dần dần tỏa ra từ đó, từng luồng khí bay thẳng tới chỗ bốn tên hắc y nhân còn lại.
Bốn tên đó bị hắc khí bao phủ thì liền biến thành những cái xác khô trông rất là kinh tỡm, sau đó hắc khí lại trở về tay của tên đầu lĩnh hắc y nhân.
Lúc này tên đầu lĩnh hắc y nhân xảy ra một biến hóa không ai ngờ được, cả cánh tay của hắn đã bị nát bấy nhưng bây giờ lại hồi phục với tốc độ đáng sợ, lực lượng không biết từ đâu mà cuồn cuộn chảy vào người hắn.
Không lâu sau tu vi của tên đầu lĩnh hắc y nhân đã hồi phục được hơn năm thành. Hắn từ từ đứng dậy, nhìn Kinh Thiên với ánh mắt âm lãnh xong cười lớn: "Ha ha ha, thằng nhãi ranh kia, ngươi nghĩ là có thể chiến thắng được ta sao, nhưng ngươi cũng rất khá vì dồn được ta tới bước này".
Kinh Thiên nhìn thấy biến hóa xảy ra trên người tên đầu lĩnh hắc y nhân thì hắn cũng thoáng kinh ngạc: "Tại sao hắn lại hồi phục nhanh như thế được".
Long ca: "Chắc là do đám hắc khí kia hút đi lực lượng và sức sống của đám thuộc hạ rồi truyền cho hắn, thật sự công pháp này quá quỷ dị a".
Kinh Thiên nghe long ca giải thích xong hắn cũng bắt đầu lo lắng: "Bây giờ chúng ta phải làm sao đây, hiện nay ta không có cách nào đánh lại hắn a".
Long ca suy nghĩ một hồi liền nói: "Chỉ có thể bỏ chạy thôi, nhưng nếu đem theo mấy người kia thì chắc chắc sẽ không còn đường thoát, chỉ có ngươi tự cứu bản thân thôi".
Kinh Thiên sau khi nghe tới đây thì mặt cũng thoáng trầm xuống, thật sự phải bỏ lại những người này sao, nhưng nếu đem họ theo thì cả đám cũng sẽ bị chết hết mà thôi.
Mặc dù Kinh Thiên và người của Ưng gia quen biết chưa lâu, nhưng cái chuyện bỏ chạy kiểu này hắn thật sự không thể làm được. Hi sinh người khác để cứu sống bản thân là việc làm mà hắn không thể chấp nhận.
Trong lúc Kinh Thiên đang suy tư thì tên đầu lĩnh hắc y nhân đã tụ hắc khí ở hai tay rồi phóng tới chỗ của hắn.
Do bị đánh bất ngờ nên Kinh Thiên chỉ kịp thời dơ hai tay lên ngạnh kháng lại.
Phành!
Do không có thời gian tụ lực nên Kinh Thiên bị tên đầu lĩnh đánh bay đi hơn chục mét, hắc khí bắt đầu từ từ ăn mòn đi đôi bàn tay của Kinh Thiên.
Tên đầu lĩnh sau khi phát ra một chiêu hắn cũng cười lớn, nhìn Kinh Thiên với một ánh mắt khinh bỉ: "Ngươi nên nhớ, sau này đừng bao giờ xen vào chuyện người khác, không có sức mạnh thì ngươi chỉ là một con kiến hôi mà thôi".
Kinh Thiên lắc lư người từ từ đứng lên, hắn hiện tại đã không còn sức đứng vững nữa rồi, nhưng hắn vẫn cố chấp không chịu thua: "Được lắm, nếu ngươi đã nói vậy thì ta liều mạng với ngươi".
Tên đầu lĩnh hắc y nhân nghe Kinh Thiên hét lớn như thế hắn cũng nhếch miệng cười: "Hừ, ngươi đánh giá bản thân quá cao thì phải, một tên mới đạt tới nhị phẩm cao cấp thôi mà đòi sống chết với ta à, thật sự là nực cười, cỡ như ngươi ta chỉ cần búng nhẹ ngón tay đủ để ngươi đi gặp thần chết rồi, ha ha ha ha". Vừa nói xong tên đầu lĩnh hắc y nhân cười lớn vài tiếng, hắn nhìn Kinh Thiên giống như một con kiến hôi có thể tùy ý chà đạp.
Bị tên hắc y nhân hạ nhục thì sắc mặt Kinh Thiên cũng trở nên điên cuồng: "Con mẹ nhà ngươi, nói hay lắm, vậy để ta xem ngươi làm cách nào đưa ta đị gặp thần chết a".
Sau khi nói xong Kinh Thiên bắn tia lôi điện vào mi tâm của chị em Ưng Xuân Lan làm họ ngất đi, rồi hắn giang rộng hai tay ngửa mặt lên trời hét lớn: "Kim Kiếm mau ra đây cho ta!"
Tên đầu lĩnh thấy Kinh Thiên hét lên như thế thì hắn cũng làm vẻ mặt khó hiểu: "Thằng này không phải biết bản thân sắp chết nên hóa khùng đấy chứ".
Nhưng một thoáng sau thì tên đầu lĩnh hắc y nhân đã bị dọa tới nỗi khiếp sợ, vì hắn nghe được một tiếng kiếm minh.
Oong...Oong!
Phía trên Kinh Thiên bắt đầu xuất hiện một thanh kiếm màu ám kim,nó không ngừng xoay vòng tại chỗ rồi tỏa ra ánh sáng bao trùm cả một khu vực rộng lớn xung quanh.
Từng đợt kiếm khí như làn sóng bắt đầu quét về bốn phía, những nơi kiếm khí đi qua đều trở thành bình địa, cây cối và muôn thú trúng phải thì đều bị chém thành hai mảnh.
Tên đầu lĩnh hắc y nhân sau khi chứng kiến cảnh này thì toàn thân hắn bị tê dại, đôi môi cứ mấp máy nhưng lại không thể thốt ra được lời nào, hai con mắt thì cứ trợn trừng nhìn về phía Kim Kiếm của Kinh Thiên rồi nghĩ thầm: "con mẹ nó đá phải thiết bản khổng lồ rồi, tên này không ngờ lại có thần khí".
Lúc này tên đầu lĩnh hắc y nhân mới nhớ tới người trên giang hồ thường nói giỡn với nhau một câu: "Không nên đụng con ông cháu cha, không nên đụng kẻ lắm tiền nhiều của, nhất là không nên đụng phải kẻ điên có thực lực".
Lịch sử của Phá Thiên thế giới đã chứng minh câu nói này là đúng, hơn chục năm trước một gia tộc bình thường dám đắc tội với đại công tử của Kiếm Tông mà đã bị diệt tộc.
Còn có một tổ chức sát thủ rất cường đại, khi xưa họ đứng ngang hàng với tổ chức sát thủ của Huyễn gia, nhưng do một lần nhận nhiệm vụ giết chết một vị quản gia có tu vi tứ phẩm của một thương hội bí ẩn, thì khoảng ba ngày sau tổ chức sát thủ đó liền biến mất trên thế giới.
Trước đây không lâu thì hai đại gia tộc của Thuận Thiên và Nghịch Thiên đế quốc đã chọc tới hai cuồng nhân có thực lực đó là hai vị viện trưởng của Thiên Minh học viện. Chỉ vài ngày sau đó thì hai đại gia tộc này cũng nối đuôi nhau mà biến mất.
Sau những vụ việc trên nên người trong giàng hồ luôn truyền nhau câu nói đó, nó như kim chỉ nam cho những người mới bước chân vào giang hồ.
Cho nên tên đầu lĩnh hắc y nhân phải tu mười mấy kiếp mới được "vận may" như ngày hôm nay, vì hắn đã đụng phải Kinh Thiên.
Nói về con ông cháu cha thì ai qua Kinh Thiên, hắn là người kế thừa hoàng kim lôi của Lôi Đế bệ hạ một thời uy vũ trấn nhiếp cả thế giới.
Lắm tiền nhiều của thì khỏi phải bàn, nào là ngũ phẩm thiên thú đi theo bảo vệ, chưa nói tới thanh kiếm chuẩn thần khí kia nữa, ai có thể so sánh.
Còn về thực lực mặc dù có đôi chút không đủ nhưng hắn là một kẻ điên thực sự, dù sao tâm cảnh còn kém nên nhất thời dễ xúc động tí thôi.
Sau một hồi thanh Kim Kiếm đã lặng im phiêu phù trước mặt của Kinh Thiên, hắn từ từ dùng tay nắm lấy chuôi kiếm.
Kinh Thiên cầm thanh kiếm lên chỉ về phía của tên đầu lĩnh hắc y nhân rồi nói với giọng điệu chết chóc: "Kẻ chết bây giờ là ngươi".