Mục lục
Xuyên Không Công Lược Nam Chính Là Cảnh Sát - Tử Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

''Hệ thống! Nếu như ta không thể hoàn thành được nhiệm vụ thì thế nào?'' Cô tuy chưa xác định rõ mục tiêu của nó là gì? Nhưng cô không phải người mà ai cũng thể điều khiển và sai khiến.

'' Cô sẽ bị phạt dật điện vào linh hồn. Nếu như quá 10 lần cô sẽ bị thanh trừ. '' Hệ thống vẫn mang giọng ngây thơ non nớt đe dạo cô. Nhưng nó sai rồi cô chính là tu la từ địa ngục đi ra. Mà những con người như cô là những kẻ máu lạnh tột cùng. Càng bị uy hiếp sẽ trở thành động lực thúc đẩy để chống lại mà thôi.

'' Tiểu thư thiếu gia phân phó người chuẩn bị đồ ăn. Mời tiểu thư xuống dùng bữa '' Người hầu nhẹ nhàng gõ cửa và cung kính nói với cô.

'' Được rồi ta sẽ xuống ngay! Còn có chuyện gì nữa không? '' Tử Du nghi hoặc vì người hầu sau khi thông báo xong vẫn còn đứng đó. Cô dựa theo kí ức của nguyên chủ biết được đây là quản gia của Hàn gia và là người chăm sóc nguyên chủ và nam chính Hàn Mặc từ bé. Hay vị quản gia này đã nhận ra sự khác biệt giữa cô và Nguyên chủ.


'' Có người muốn gặp tiểu thư. Đó là người bạn mà lần trước đại thiếu gia đưa tới. Không biết người có muốn gặp không ạ '' Vì Hàn Mặc rất lạnh lùng và người duy nhất hắn dẫn về nhà đó là boss phản diện của chúng ta Mặc Thiên.

'' Được rồi để anh ấy đợi ở phòng khách đi. Lát nữa con sẽ xuống ngay '' Nói rồi cô nhanh chóng chạy vào thay bộ đồ ngủ trong người và trở thành một quý cô hoạt bát đáng yêu.

Khi cô vừa bức xuống vì sức khỏe của nguyên chủ quá yếu còn do tự nhốt mình trong phòng tuyệt thực làm sức khỏe đã yếu hơn lúc bước xuống cầu thang liêu xiêu ngã. Cô tưởng tượng ra cảnh mình ôm hôn nên nhà nhưng cô mở mắt ra thì hoàn toàn đơ người.

''Du nhi em có sao không? Tại sao đi đứng không cẩn thận vậy! Có bị thương ở đâu không '' Anh (Mặc Thiên) nhìn thấy cô ngã liền quan tâm và cáu gắt. Anh biết cô rất yếu nhưng sao sau chuyện này cô lại càng suy sụp hơn. Anh rất lo lắng anh sợ sẽ không thể nhìn thấy được cô nữa.

''ting ~ ting~ hảo cảm của boss phản diện +5. Hỏa cảm hiện tại của cô là 60%." Hệ thống lại vui vẻ thông báo trong lòng liền nghĩ là 'nhiệm vụ sẽ nhanh được hoàn thành. Nó sẽ không bị tiêu diệt. Vui quá la la.'

'' Hảo cảm là như thế nào? '' Cô thắc mắc mình đã làm gì đâu mà nó lại tăng. Đúng là một lũ thiểu năng thần kinh không theo lẽ thường.

''Mức độ hảo cảm chia ra làm các phân định như sau:

+ Từ 10 % đến 20%: là quen biết

+ Từ 30% đến 40%: là bạn

+ Từ 50% đến 60%: là bạn thân

+ Từ 70% đến 80%: là thích

+ Từ 90% trở lên: là yêu

+ Và 100% là yêu sâu đậm

Và mức độ hảo cảm của boss phản diện Mặc Thiên đối với cô chỉ là thích. Điểm hảo cảm 100% tức là yêu sâu đậm thì nhiệm vụ hoàn thành. '' Mình thật có mắt nhìn người mà. Mới đó nhiệm vụ đã sắp hoàn thành rồi. Ta thật là một hệ thống thông minh tốt bụng.

Tử Du thấy hắn vẫn còn ôm mình liền đỏ mặt ái ngại ấp úng nói với Mặc Thiên:

'' Thiên ca ca đã ăn gì chưa? Thiên ca ca ăn với Du nhi được không? Anh hai bận nên ra ngoài rồi. Du nhi không thích ăn một mình đâu '' Cô tỏ vẻ bán manh ngây thơ buồn bã lay cánh tay của Mặc Thiên. Cô phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ để biết mục tiêu của hệ thống quân Tiểu Thanh là gì? Cô cũng rất thích được làm nũng và được người khác quan tâm nên mới làm nũng với Mặc Thiên.

'' Anh ăn chung với Du nhi.Nhưng Du nhi phải hứa sẽ ngoan và không bao giờ bỏ bữa. Được không nào?'' Anh nhẹ nhàng xoa đầu cô ân cần nói.Trong câu nói của Mặc Thiên lại nhiều hơn một sự ôn nhu mà chính bản thân anh cũng không biết. Mặc Thiên coi cô như một thiên thần bé nhỏ yếu ớt luôn cần sự bảo vệ của anh.

'' Em muốn được tới nhà Thiên ca ca tham quan được không? Em hứa em sẽ rất ngoan ngoãn và nghe lời!'' Cô nhìn anh với ánh mắt cầu xin và hứa hẹn. Cô đã lên kế hoạch đầu tiên phải dành được thiện cảm của gia đình Mặc Thiên. Cô chưa được cảm nhận được tình yêu và tình thân nên cô muốn có được cái mà ai cũng muốn có đó.


'' Tất cả đều theo ý Du nhi giờ thì mau ngồi xuống ăn trước đã '' Anh nhìn cô rất mong chờ liền vui vẻ đồng ý.


Trong lúc hai người trò chuyện thì người hầu đã bày đồ ăn ra bàn để cô và anh sẵn sàng dùng bữa. Vì anh sợ cô đi không vững nên dìu cô tới bàn ăn và kéo ghế cho cô còn mình thì ngồi bên cạnh.


'' Em ăn nhiều một chút dạo này em có hơi xanh xao rồi. '' Nói rồi anh nhanh chóng gắp cho cô rất nhiều thức ăn


'' Em không ăn được nhiều như vậy. Anh cứ ăn đi không cần cứ gắp thức ăn cho em đâu '' Nói rồi cô cũng gắp một số món ăn cho anh. Có trời mới biết nếu như cô mà không bảo anh dừng lại thì chắc có lẽ bát cơm của cô sẽ trở thành tòa kiến trúc mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK