Đại môn Tối Cao Điện Đường, vào giờ khắc này, không còn bất kỳ đồ đằng Xích Mẫu nào tồn tại.
Hứa Thanh cùng Nhị Ngưu, thành công.
Nhưng...... Một luồng gió lạnh lẽo từ hư không dựng lên, mang theo lực lượng nhân quả nào đó không thể tránh khỏi, trực tiếp phủ xuống, rơi vào trong cảm giác của Hứa Thanh và Đội Trưởng trong đại môn.
Hứa Thanh ý chí run lên, Huyết hải sụp đổ, ý chí bị cỗ lực lượng quỷ dị này trực tiếp đánh ra khỏi đại môn, sau khi trở về thân thể, hắn phun ra một ngụm máu tươi lớn.
Thân thể trong nháy mắt, lại biến đỏ thẫm, lại hóa thành giấy, máu thịt bên trong đồng dạng như thế, thân thể của hắn... Mắt thường có thể thấy được trở thành người giấy.
Dù là linh hồn, cũng không cách nào tránh khỏi, vận mệnh cũng đều bị thay đổi.
Mà Đội Trưởng nơi đó nhuyễn trùng thân, giống nhau như vậy, dưới lực lượng quỷ dị này liên tục sụp đổ, cuối cùng hóa thành tiểu đồ đằng sau, nhanh chóng giấy hóa, bên trong khuôn mặt lộ ra ngưng trọng.
"Tiểu sư đệ, đây là thần chán ghét nguyền rủa, Thần Linh nguyền rủa!"
"Ngươi trước kiên trì một chút, ta nghĩ biện pháp hóa giải, sau đó giúp ngươi, đồ chơi này cực kỳ khó chơi, vô cùng hung mãnh!"
Đội Trưởng nói xong, đồ đằng lam quang lóng lánh, hình thành vòng xoáy, toàn lực đối kháng, càng là từ trong vòng xoáy truyền ra tiếng gào khóc thảm thiết, phảng phất có vô số tồn tại, bên trong rít gào.
Mà mỗi một tiếng rít gào, đều lay động tâm thần, ẩn chứa lực lượng khủng bố.
Hứa Thanh mắt lộ ra lãnh mang, cái này nguyền rủa xác thực hung mãnh, vẻn vẹn là mấy cái này hô hấp thời gian, hắn đã nửa người hóa giấy, kia huyết sắc giấy quỷ dị đến cực điểm, lại không nhìn Hứa Thanh tự thân Hồng Nguyệt quyền uy.
Thậm chí Hứa Thanh triển khai Độc Cấm, cũng vô ích.
Tựa hồ loại nguyền rủa này, không phải dựa vào vị cách, mà là một loại nào đó nhân quả định luật, chạm đến hẳn phải chết.
Nhưng cũng có một ít đối với Hứa Thanh mà nói chỗ tốt, đó chính là hắn thần tính ba động tại đây nguyền rủa hạ bị đè, nhân tính bắt đầu trở về, cân bằng lần nữa phủ xuống.
Chỉ là nhân tính trở về, cũng không cách nào giải quyết nguyền rủa chi lực lan tràn.
Hứa Thanh rõ ràng cảm thụ thân thể của mình đang bị thay đổi, linh hồn cũng đều ảm đạm, vô tận âm lãnh bao phủ toàn thân, một loại cảm giác tử vong, không cách nào khống chế lan tràn ở trong nhận thức.
Dựa theo xu thế này, Hứa Thanh hiểu được sợ là không đến trăm tức thời gian, chính mình sẽ hoàn toàn giấy hóa, trở thành một bộ giấy đỏ người.
"Lời nguyền này... Chưa hẳn không thể phá."
Nguy cơ trước mắt Hứa Thanh nhắm hai mắt lại, trong cơ thể Đinh 132 bốc lên, hắn cảm ngộ ra ý cảnh quên lãng, vào giờ khắc này lan tràn ra, bao phủ thân thể của mình, cũng bao phủ cung điện chí cao này, bao phủ đến đồ đằng của Đội Trưởng trên đại môn.
"A? "Đội Trưởng đang toàn lực hóa giải nguyền rủa, sửng sốt một chút, sau đó thần sắc lộ ra mờ mịt.
Lãng quên, có thể đoạn hết thảy nhân quả.
Nguyền rủa bản thân, cũng chính là nhân quả một phần.
Cho nên chỉ cần đem đoạn ký ức bị nguyền rủa này vĩnh viễn xóa đi khỏi thân hồn, cũng liền chặt đứt tất cả nhân quả.
Đây là ý cảnh cùng thần thuật đối kháng!
Mà ý cảnh, là Vọng Cổ đại lục Huyền U Cổ Hoàng thời đại, cho rằng có thể cùng Thần Linh chống lại phương thức.
Thời gian, trôi qua.
Hai nén nhang sau, Hứa Thanh khoanh chân ngồi ở bên cạnh đại môn, mở mắt, lộ ra mờ mịt.
"Vừa rồi, đã xảy ra chuyện gì?"
Trên đại môn, trong đồ đằng của Nhị Ngưu lộ ra khuôn mặt mờ mịt, nhìn về phía Hứa Thanh.
"Đúng vậy, vừa rồi xảy ra chuyện gì, kỳ quái, ta giống như quên mất chuyện gì, không được, ta phải suy nghĩ thật kỹ..."
Hứa Thanh nghe vậy sửng sốt, hắn hồ nghi nhìn về phía đại môn cung điện, lại nhìn về phía đồ đằng do Đội Trưởng biến thành, ký ức cuối cùng trong đầu, là hắn cùng Đội Trưởng cùng nhau thôn phệ hư ảnh Xích Mẫu thành công.
"Thôn phệ sau, ta vì sao lại có tu hành quên lãng ý cảnh cảm giác?" Hứa Thanh nheo mắt, cảm thụ thân thể của mình, phát hiện hết thảy không ngại.
"Chẳng lẽ..." Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, trên đại môn Đội Trưởng tiểu đồ đằng, truyền ra không thể tưởng tượng nổi thanh âm.
"Không đúng, tiểu A Thanh, ta nhất định là quên đi một ít trí nhớ, ta bị ảnh hưởng, đây là tình huống gì, không được ta phải hảo hảo ngẫm lại, chuyện này thật đáng sợ."
Đội Trưởng kêu lên.
"Đại sư huynh, đừng nghĩ nữa." Hứa Thanh đứng lên, hướng đại môn đi đến, hắn muốn đẩy ra.
Nhưng ngay khi Hứa Thanh tới gần đại môn, tiểu đồ đằng do Đội Trưởng biến thành đột nhiên tuôn ra lam quang, bên trong quanh quẩn vô số tiếng gầm nhẹ, tiếng vang chấn động thần hồn.
Mà sát na tiếp theo, một mảnh ánh sáng màu đỏ, trống rỗng xuất hiện ở Đội Trưởng đồ đằng trên, cấp tốc lan tràn, bắt đầu giấy hóa.
"Ta ta ta, ta nhớ tới, ta trúng Xích Mẫu nguyền rủa, ta không nên nhớ tới a, cái này không đúng a, Tiểu A Thanh mau mau mau, để cho ta quên đi!"
Sau khi Đội Trưởng sửng sốt, lập tức sốt ruột, thanh âm mang theo hối hận vô tận, mà ánh mắt Hứa Thanh cũng ngưng tụ, trong đầu truyền đến từng trận tiếng rắc rắc, thần sắc hắn biến hóa, lập tức khoanh chân ngồi xuống, ý cảnh lãng quên lần nữa triển khai.
Sau hơn mười hơi thở, Hứa Thanh mở mắt, lộ ra mờ mịt.
Trên đại môn, tiểu đồ đằng do Đội Trưởng hóa thành, cũng là hai mắt khép hờ.
"Ừm? Ta như thế nào cảm giác quên mất chuyện gì, thú vị... Chờ ta hảo hảo ngẫm lại, ta nhất định có thể nhớ tới đã xảy ra chuyện gì."
Hứa Thanh trầm ngâm, nhìn xung quanh một chút, bỗng nhiên mở miệng.
"Đại sư huynh, việc này không đúng, ta hẳn là triển khai quên lãng ý cảnh, nhưng tuyệt sẽ không đột nhiên triển khai, tất có nguyên nhân."
"Ta hẳn là muốn cho chúng ta quên đi một ít chuyện, mà những chuyện kia một khi nhớ tới, sẽ có đại khủng bố."
"Cho nên, ta đề nghị ngươi không nên đi nhớ lại."
Hứa Thanh nói xong, đứng dậy đưa tay đặt ở trên đại môn.
"Đại sư huynh, chúng ta cùng nhau đẩy cửa này ra!"
Đội Trưởng trong đồ đằng nhỏ trên đại môn hồ nghi, sau khi suy nghĩ một chút đồng ý đáp án của Hứa Thanh, mặc dù đáy lòng vẫn tò mò đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn vẫn lựa chọn đè xuống lòng hiếu kỳ này.
"Thôi thôi, sau này nghĩ lại, mở cửa trước, trở thành Nghịch Nguyệt Chi Chủ!"
Đội Trưởng hít sâu một hơi, biến thành tiểu đồ đằng quang mang lóng lánh, cùng Hứa Thanh phối hợp, hai người đồng thời bộc phát, thúc đẩy Nghịch Nguyệt điện tại kỷ nguyên này chưa bao giờ bị mở ra. . .
Tối Cao Điện Đường chi môn!
Nghịch Nguyệt Chi Chủ, sắp xuất hiện.
Cùng lúc đó, Khổ Sinh sơn mạch nguy cơ, cũng đến thời khắc mấu chốt, theo Xích Mẫu Phàm Thuế giáng lâm, trên Huyết hải thành cô đảo sơn mạch, bị Phàm Thuế da bao phủ.
Da kia mỗi một lần nhúc nhích, đều sẽ hướng vào bên trong co rút lại một ít, hết thảy núi đá, cỏ cây, vạn vật thậm chí chúng sinh, chỉ cần là bị nó đụng chạm, đều sẽ trở thành da người một bộ phận, bị cắn nuốt.
Dưới sự thôn phệ của nó, Khổ Sinh sơn mạch đã biến mất gần bảy thành khu vực.
Mà ăn, vẫn tiếp tục.
Hồng Nguyệt chi tu trên Huyết hải cuồng nhiệt cúng bái, Hồng Nguyệt điện hoàng mặt không chút thay đổi, cũng không ngóng nhìn phía dưới, mà là nhìn về phía xa xa.
Trọng tâm chú ý của hắn không phải ở đây.
"Thế Tử, các ngươi còn không xuất hiện sao?"
Hồng Nguyệt Điện Hoàng đáy lòng thì thào, vây quanh nơi này, chậm rãi đem Khổ Sinh sơn mạch thôn phệ xóa bỏ, đây chỉ là hắn vì đạt thành mục đích bố trí mà thôi, hắn muốn lấy nơi này làm dụ, bức bách Thế Tử đám người xuất hiện.
Bọn họ, mới là trọng điểm của hắn.
Nếu không chính là một cái Khổ Sinh sơn mạch, hắn há có thể tự mình đến, còn triển khai Hồng Nguyệt nội tình...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN

06 Tháng chín, 2024 09:07
Nói thật đọc truyện này mấy skill khá tối nghĩa hoặc khó lý giải với một người theo tư duy lo gic thiên về khoa học hiện đại như tôi. Không gian và thời gian thì tôi có thể hiểu, lý giải được các skill vì nó cũng theo hình học không gian, lỗ sâu, nhiều bong bóng vũ trụ, kỳ dị không gian... còn cái ngũ hành tương sinh tương khắc thì chịu, xây dựng theo thuyết thần học nhiều quá hơi mông lung theo hướng đạo giáo nhiều. Còn skill tiên cẩu xóa, lục tặc hay gì đó thì càng không ngấm nổi. Đây là quan điểm theo vật lý hiện đại logic của mình chứ ko phê phán gì truyện, mong các đậu hũ đừng ném đá

06 Tháng chín, 2024 08:06
nắm được luân hồi thì việc captain có mở được trí nhớ kiếp thứ nhất của mình hay ko thì lại phải quay ra vỗ mông ngựa nịnh nọt tiểu a thanh

06 Tháng chín, 2024 07:02
viết cỡ này, cài cắm ghê quá

06 Tháng chín, 2024 00:32
ý là mix ngũ hành vào nhau là thành luân hồi ý hả phải thế k ?

05 Tháng chín, 2024 23:53
ơ thế cái vu đạo theo thân nào ta

05 Tháng chín, 2024 23:36
cái đoạn ý tử sắc thủy tinh giống như đúc là mang nghĩa cái viên trong tranh và của anh thanh là 1 hay mang ý là cùng 1 loại, cái này tại hạ ko rõ lắm, hơn nữ nói giống là giống phần bị vỡ vẫn là giống viên hoàn chình
nếu là giống y hệt mảnh vỡ thì có lẽ sẽ có khi anh thanh đi ghép 10 mảnh lai
nếu y hệt mảnh hoàn chỉnh thì ai là người đã ghép lại và tại sao nó lại xuất hiện ở phần đầu truyện
nếu mang ý cùng 1 loại thì có thể anh thanh sẽ đem 10 mãnh kia để cho viên của mình hấp thụ kiểu vậy
tại hạ thiên về ý thứ 2

05 Tháng chín, 2024 23:17
Đọc chương này cảm giác nhức đầu vãi...

05 Tháng chín, 2024 23:09
Chương này hay quá ngũ hành sinh khắc đúng 1 vòng luân hồi.

05 Tháng chín, 2024 22:50
Viên tử sắc thuỷ tinh của HT vẫn là viên bị vỡ vụn này. Trải qua 1 vòng luân hồi lại rơi vào tay HT

05 Tháng chín, 2024 22:32
Aaaaaaaaaaaaa phá zin tận 7 ngày. Làm lon bò húc cày đến sáng

05 Tháng chín, 2024 22:27
Thời gian dần trôi đi, năm đó Mạnh Hạo với tu vi Ngưng Khí tầng sáu rời khỏi vùng núi hoang vu này phải mất hai ngày, nhưng nay hắn đã là Ngưng Khí đại viên mãn, chỉ mất nửa canh giờ là hắn ra khỏi nơi đây, thấy được Bắc Hải kia.
Lại một lần nữa tới nơi này, Mạnh Hạo đứng bên bờ Bắc Hải, nhìn hồ nước trước mặt, hắn hít sâu một hơi, sắc mặt chân thành, ôm quyền vái lạy hai cái thật sâu với Bắc Hải.
Cái lạy thứ nhất là ân chứng đạo năm đó khi Bắc Hải giúp hắn đột phá bình cảnh tu vi.
Bái thứ hai là Bắc Hải đã khiến hắn sống lại trong trận chiến giữa hắn và Đinh Tín, đây là ân cứu mạng.
- Hai lời thề đã nói ra, lần này Mạnh Hạo sẽ không nói nữa, bởi vì chúng đã khắc sâu trong lòng Mạnh Hạo. Mạnh Hạo ngẩng đầu nhìn Bắc Hải. Hồi lâu sau hắn nhắm mắt lại, khoanh chân ngồi bên bờ, trong đầu là đoạn khẩu quyết trong ngọc giản kia.
- Cổ đạo, chấp phong thiên chi niệm, sơn hà thương sinh đại thiện, cửu sơn hải nhu đạo kiếp lai, ngô mệnh vô lượng tại!
Sau một lúc lâu, những lời nói cứ vang vọng trong đầu Mạnh Hạo, chỉ là hắn vẫn không tài nào hiểu nổi, chỉ là cảm giác như có suy nghĩ gì đó.
Sau nửa canh giờ khi Mạnh Hạo đang cẩn thận nghiên cứu thì đột nhiên nghe thấy một tràng cười sang sảng truyền tới từ Bắc Hải kia.
- Vị tiểu tiên sinh này muốn vượt biển ư? Theo giọng nói truyền đến, Mạnh Hạo lập tức ngẩng đầu, thấy một con thuyền cô độc dần lái tới từ trên Bắc Hải kia. Một lão già mặc áo tới, một tiểu cô nương mở tròn mắt nhìn Mạnh Hạo, nở nụ cười hồn nhiên.
Mạnh Hạo cũng cười, đứng dậy chắp tay cúi đầu với ông già và tiểu cô nương, rồi cất bước, mang theo kiếm quang, cả người hắn trực tiếp hòa thành cầu vồng, hạ xuống thuyền.
Trong khoang thuyền vẫn có một bầu rượu ấm áp, tiểu cô nương lấy ra, rót đầy một chén cho Mạnh Hạo, tay chống cằm nhìn Mạnh Hạo.
- Đại ca ca, sao lại tới đây nữa rồi? Là tới thăm Cổ Ất Đinh Tam Vũ sao? Tiểu cô nương tươi cười đầy hồn nhiên, giọng nói thanh thúy rất dễ nghe.
Mạnh Hạo ngẩn ra.
- Cổ Ất Đinh Tam Vũ, đó là tên của muội, đại ca ca đừng nói cho người khác nha. Tiểu cô nương cười nói, lại chớp mắt với Mạnh Hạo, trông rất là đáng yêu.
Mạnh Hạo giật mình, mỉm cười rồi chắp tay cúi đầu nhận lấy chén rượu, nhìn lão già và tiểu cô nương, mỉm cười.
- Nhiều ngày không gặp, phong thái tiểu tiên sinh lại càng hơn khi xưa, lần này cũng muốn sang bờ bên kia ư? Ông già cười ha ha, chèo con thuyền vào giữa hồ thì quay đầu nhìn Mạnh Hạo, cười hỏi.
- Hôm nay vãn bối không vượt biển, mà muốn cởi bỏ nghi hoặc. Mạnh Hạo khẽ nói, một hơi uống hết rượu trong chén.

05 Tháng chín, 2024 22:15
Đánh có 1 trận vs thằng Thổ mà tận đủ thứ chương, lão Nhĩ tính viết bộ này 3 vạn năm chăng?

05 Tháng chín, 2024 22:13
Chắc là luân hồi pháp tắc giống kiểu tam đại chí tôn pháp tắc bên PNTT chăng

05 Tháng chín, 2024 22:07
Cổ Ất Đinh liên quan đến Ngã Dục Phong Thiên luôn rồi này.

05 Tháng chín, 2024 22:04
Cơ duyên liên tiếp liệu hứa Thanh có phải thần hồn của Thượng Hoang ko nhỉ

05 Tháng chín, 2024 22:04
Vậy tử sắc thuỷ tinh của hứa thanh là 1 trong 10 mảnh này phải k

05 Tháng chín, 2024 21:56
tóm gọn lại là ngũ hành tương khắc

05 Tháng chín, 2024 21:53
Thân phận main giờ vẫn là bí ẩn, là thần minh lại vui

05 Tháng chín, 2024 21:44
Chương ngắn cũn vậy.

05 Tháng chín, 2024 21:43
chương nay hay ghê , phải đọc kĩ ko nên đọc lướt

05 Tháng chín, 2024 21:40
Tích chương từ Tết tới giờ có hơn 200c, đọc 3 hôm lại đói thuốc rồi

05 Tháng chín, 2024 21:34
Đây có lẽ là một trong những chương ta thích nhất từ đầu truyện đến giờ, không biết mọi người thì sao.

05 Tháng chín, 2024 21:00
Chương hôm nay hay ghê, nhưng văn phong hơi khó hiểu nên mình cho nó dễ hiểu hơn một tí nha.

05 Tháng chín, 2024 19:43
Nay chắc cỡ 21-22h lên chương nha mn, nay chương dài hơn bình thường một chút, lát mình mới làm được ạ, mình đang ở ngoài.

05 Tháng chín, 2024 14:57
như vậy Hứa Thanh quay lại điểm khởi nguồn của cuộn tranh, đến lúc đó thay đổi người tạo ra cuộn tranh chính là HT đưa cho tổ tiên của Lý Gia cất giữ. Thì vật quy nguyên chủ thôi. Nghe giống Chưởng Thiên Bình của Lập đen nhỉ.
BÌNH LUẬN FACEBOOK