Gió lớn gào thét, cuốn qua Tiên Cung.
Trong đêm tối, tiếng sấm vang rền, ánh chớp lóe lên, thân ảnh của Hứa Thanh di chuyển giữa cơn bão.
Thiên cơ hỗn loạn, nhưng tâm hắn không hề dao động.
Bầu trời biến sắc, nhưng thần thái của hắn bất biến.
Mọi chuyện trong đêm nay gần như đã sáng tỏ, Cửu Ngạn Chi Nữ biến hóa thành một quân cờ, chính là hồi kèn lật ngược tình thế của Hứa Thanh trong đêm nay, nhưng sau khi tiếng kèn này vang lên, hắn vẫn còn cần một cây trường mâu.
Thế nên, thân ảnh của hắn xuất hiện bên ngoài quần điện Cực Quang ngay chính giữa Tiên Cung, mặc cho thần niệm đáng sợ của những kẻ quanh đó dò xét, tốc độ của hắn không hề giảm bớt, trực tiếp băng qua quảng trường, dừng chân . . . trước Cực Quang Đại Điện.
Nơi đây mưa gió càng mạnh, mưa như trút nước, tung bay trong gió, rửa sạch hư vô, rửa sạch lớp đá xanh trên nền đất.
Nước văng tung tóe vô tận.
Giữa tiếng sấm chớp, Hứa Thanh cúi đầu, bái đại điện, cao giọng lên tiếng.
"Phụ Tôn!"
"Đêm nay nhi tử có vài việc cần làm."
"Xin mượn hôn thư dùng một chút!"
Sấm sét rền vang, nhưng không thể át đi tiếng nói của Hứa Thanh.
Sau một thời gian quan sát và phán đoán, lúc này hắn có sự tự tin rất lớn rằng yêu cầu của mình có thể được đáp ứng.
Bởi vì hôn thư vốn thuộc về Thiếu Chủ!
Ngoài ra, cho dù ban đầu hắn còn có chút chần chừ trong lòng, nhưng sau quãng thời gian trải nghiệm này, hắn không tin rằng . . . những chuyện xảy ra trong Tiên Cung, những việc liên quan đến ngoại lai giả, chủ nhân của Cực Quang Tiên Cung sẽ không biết rõ!
Dù lịch sử này chỉ là một mảnh gương phản chiếu trong thời không, nhưng... trong thời không này, những tồn tại ấy đều có vị cách vô cùng cao quý, nên Hứa Thanh không tin rằng các trưởng lão trong Tiên Cung lại không phát hiện ra điều bất thường!
Thế nhưng, từ đầu đến cuối, bọn hắn lại chọn cách im lặng.
Không can thiệp!
Dù là thuận theo trật tự hay làm trái nó, bọn hắn cũng không giúp đỡ hay ngăn cản.
Mà sự im lặng, ở một mức độ nào đó, chính là sự đồng thuận!
Đồng thuận cho mọi hành động diễn ra!
Chính vì vậy, sau khi tổng hợp sự quan sát và phán đoán qua thời gian, Hứa Thanh mới có hành động này đêm nay!
Ngay lúc này, giọng của hắn truyền vào đại điện, vang lên bên trong thân ảnh đang ngồi xếp bằng.
Thân ảnh ấy chậm rãi mở mắt, mắt trái tối đen, mắt phải sáng rực, chăm chú nhìn ra ngoài.
Một lát sau, mưa gió ngừng lại, tiếng sấm cũng lặng đi, vạn vật như đông cứng, một luồng kim quang từ phía dưới Cực Quang Đại Điện từ từ bay lên, trôi nổi trước mặt Hứa Thanh.
Đó là một mảnh sắt vàng, bên trên viết hôn ước.
Chính là hôn thư của Thiếu Chủ Cực Quang và Linh Hoàng Tiên Tử.
Cùng với hôn thư, từ bên trong đại điện, vang lên giọng điệu bình thản của Cực Quang Tiên Chủ.
"Chuyện con muốn xử lý, vì một số lý do, phụ thân không thể giúp con."
"Con tự mình xử lý đi."
"Kết thúc về sau, nhớ rõ về sớm một chút nghỉ ngơi."
Hứa Thanh cúi đầu, chốc lát sau đáp lại một tiếng.
Sau đó, hắn cầm lấy hôn thư, quay người rời đi.
Mưa lớn ở phía sau, cơn bão ở phía trước.
Cơn mưa gió đêm nay, khi Hứa Thanh rời đi, càng thêm dữ dội, cho đến khi sấm chớp lần thứ ba rền vang, bóng dáng của Hứa Thanh đã xuất hiện bên ngoài học đường của Tiên Cung!
Đối với học đường, nhờ vào ký ức của Thiếu Chủ, Hứa Thanh không hề xa lạ.
Trong ký ức, học đường chủ yếu là các ngôi nhà bằng tiên mộc, mái lợp ngói xanh, xung quanh là những cây tiên thụ, khung cảnh thanh tĩnh, thỉnh thoảng còn có cầu nhỏ nước chảy, tạo nên một không gian học tập yên bình.
Thế nhưng trong màn đêm lúc này, dưới cơn mưa gió, cảnh sắc lại mang một vẻ khác.
Cây cối rung lắc dữ dội, dòng nước biến mất, cầu nhỏ mờ mờ trong màn mưa, còn nhà cửa phát ra ánh sáng dịu nhẹ, như thể cách biệt với thế gian.
Chăm chú nhìn vào học đường, Hứa Thanh tiến một bước đi tới.
Bước vào màn sương mờ, bước vào ánh sáng dịu dàng, và tất cả những cấm chế nơi này, đối với hắn mà nói, đều không tồn tại.
Với thân phận Thiếu Chủ, trong Tiên Cung chỉ có một số ít khu vực là hắn không thể bước vào, nhưng học đường không nằm trong số đó.
Vì vậy, trong bước chân ấy, rất nhanh Hứa Thanh đã đến trước một dãy phòng kín, dừng lại ở cửa phòng số ba mươi bảy.
Dãy phòng này là nơi đóng cửa bế quan dành riêng cho học trò, cũng là chỗ phạt diện bích khi bị tiên sư trách phạt.
Do đó mà có uy lực của Tiên Cung, không thể dùng sức mạnh mà phá mở.
Và bên trong phòng số ba mươi bảy, có một bóng người, đang ngồi xếp bằng trong bóng tối.
Khoảnh khắc Hứa Thanh xuất hiện, người kia dường như nhận ra điều gì, mở bừng mắt, quay đầu nhìn ra ngoài, vẻ mặt đầy kinh ngạc.
"Ngươi..."
Hầu như ngay khi lời của hắn vang lên, một tia chớp lướt qua, chiếu sáng mặt đất trong khoảnh khắc, cũng soi sáng hai người đứng ở hai bên cửa, với sắc thái khác biệt.
Bên ngoài cửa, là Hứa Thanh.
Bên trong cửa, là Lý Thiên Kiêu.
"Thiếu Chủ!"
Lý Thiên Kiêu chớp mắt, bày ra một vẻ mặt cay đắng.
Khoảng thời gian này, trong lòng hắn tràn ngập lo lắng, đối với vị Đệ Tứ Chân Quân thì càng thêm oán hận.
Sự ngăn trở của đối phương khiến hắn thất bại trong việc tiếp cận Thiếu Chủ, mà vốn dĩ theo kế hoạch, tiếp cận Thiếu Chủ chỉ là bước đầu, sau đó hắn cần phải quan sát kỹ mọi động thái của Thiếu Chủ, từ đó nhìn thấu lịch sử chân thực.
Đó là Hiến của hắn.
Hiến của hắn là sương mù, loại sương này quỷ dị, không phải thứ bình thường, mà đến từ lịch sử.
Sương mù của lịch sử chính là bản chất của Hiến hắn.
Càng nhìn thấu lịch sử, càng có thể xua tan sương mù, mà những sương mù đã bị xua tan sẽ bị Hiến của hắn hấp thu, trở thành tự thân chi luật.
Thế nhưng đáng tiếc, chỉ mới là bước đầu, hắn đã bị kìm hãm.
Giờ đây chỉ có thể bất lực bị phong ấn tại nơi này, chờ đợi kết thúc.
Hắn có thể sớm rời đi, nhưng lại không cam lòng.
Thế nên lúc này nhìn thấy bóng dáng của Thiếu Chủ, tiếng nói cay đắng từ hắn vang lên.
"Thiếu Chủ, cũng không phải là ta không đến Vạn Thú Viên, mà là do Lý mỗ bị người tính kế, chịu phạt ở đây..."
"Lý Thiên Kiêu."
Hứa Thanh hờ hững mở lời, cắt ngang lời nói của đối phương.
Hắn không có thời gian nghe những lời biện bạch của đối phương, vừa mở lời đã như lưỡi kiếm sắc bén, đâm thẳng vào nội tâm của Lý Thiên Kiêu.
"Trước đây ngươi muốn tạo sóng gió trong thời không để tiếp cận ta, cố gắng ngăn trở bản thân không bế quan, thoát khỏi quỹ đạo lịch sử đã định sẵn, đó chính là bước đầu tiên trong kế hoạch của ngươi phải không?"
"Nhưng ta không quan tâm ngươi là ai, có mục đích gì."
"Ta chỉ hỏi ngươi, ngươi muốn thành công không, ngươi muốn ra ngoài hay không?"
Giọng nói bình thản của Hứa Thanh vang lên trong tai Lý Thiên Kiêu, trong chớp mắt đã vượt qua cả tiếng sấm ngoài kia, khiến tâm thần hắn vang lên tiếng nổ ầm ầm.
Đôi mắt hắn co rút lại, vẻ cay đắng trước đó lập tức tan biến hoàn toàn, thay vào đó là sự kinh ngạc không thể tin nổi.
"Ngươi là ai!"
Lý Thiên Kiêu hít sâu một hơi, cố gắng giữ mình bình tĩnh, chăm chú nhìn Hứa Thanh, trầm giọng nói.
Hứa Thanh không trả lời, mà quay lưng đi ra ngoài, đồng thời vung tay lên, cánh cửa ngăn cản Lý Thiên Kiêu không thể ra ngoài, lặng lẽ mở ra.
Gió mưa ùa vào, mang theo bóng dáng của Hứa Thanh dần xa đi cùng tiếng nói truyền lại.
"Dù ngươi có mục đích gì trong tầng thế giới thứ tư này, ta có thể cho ngươi thành công, cũng có thể khiến ngươi thất bại."
"Bây giờ, ta muốn ngươi làm một việc."
"Đi ám sát Đệ Tứ Chân Quân, và khiến đối phương tự tay chặt đứt một cánh tay của ngươi."
Hứa Thanh rời đi.
Tiếng sấm vang lên, trong phòng số ba mươi bảy, Lý Thiên Kiêu im lặng.
Một hồi lâu, hắn từ từ ngẩng đầu, trong lòng vẫn gợn sóng mạnh mẽ, bởi sự thật rằng Thiếu Chủ chính là ngoại lai giả, điều này không chỉ khiến hắn kinh hoàng mà còn dâng lên cảm giác bất lực tràn ngập.
Ý tứ uy hiếp trong lời nói của đối phương, nếu là từ miệng kẻ khác thốt ra, thì là chỉ là lời uy hiếp, chưa chắc thực hiện được.
Nhưng khi phát ra từ miệng Thiếu Chủ...
"Cũng chỉ có thể tin tưởng thôi..."
Lý Thiên Kiêu hít sâu một hơi, ánh mắt lóe lên tia lạnh lùng, bước chân tiến tới, bước qua cánh cửa rộng mở!
Thời không, dậy sóng!
Một người trong lịch sử lẽ ra phải bế quan cho đến khi họa kiếp giáng xuống, và chết tại nơi bế quan.
Đã trở thành thân tín của Thiếu Chủ.
Lại trở thành người trông coi Vạn Thú Viên.
Cũng không còn bế quan, thậm chí còn âm mưu thực hiện ám sát Đệ Tứ Chân Quân.
Lại bị Đệ Tứ Chân Quân chặt đứt một cánh tay.
Sóng gió như vậy sẽ hoàn toàn thay đổi quỹ đạo lịch sử của nhân vật này.
"Đây là đêm nay, là gợn sóng đầu tiên!"
"Kế tiếp, sẽ đến Lý Mộng Thổ."
Trong màn đêm, giữa cơn mưa gió, thân ảnh của Hứa Thanh tiếp tục tiến về phía trước, rời khỏi học đường, khi xuất hiện đã đứng trước cửa cư ngụ của Chung Trì.
Cùng lúc đó, bên ngoài Hình Lôi Cung, trong tiểu viện của Hồ Mỹ Nhân.
Hồ Mỹ Nhân toàn thân run rẩy, đôi mắt ngập tràn tia máu, áp chế từ Lạc Thần Lệnh khiến nàng cảm nhận được lực lượng đáng sợ bên trong.
Lệnh này có thể trở thành vật chuyên dùng để trấn áp Thần Linh của Đệ Ngũ Tinh Hoàn, bên trong ẩn chứa lực lượng vô cùng kinh khủng.
Dù nàng tiến gần đến Thần Đài vô hạn, nhưng dưới Lạc Thần Lệnh, thần hồn cũng rung chuyển.
Nàng thậm chí còn cảm nhận được lực lượng của Lạc Thần Lệnh này có thể tác động lên bản thể của mình.
Mà phía trước nàng, Đệ Tứ Chân Quân thần sắc điềm tĩnh, ngồi xếp bằng.
Lạnh lùng nhìn Hồ Mỹ Nhân đang giãy giụa, Chân Quân nhàn nhạt mở miệng.
"Đêm nay đã qua hơn một nửa, ta rất hiếu kì, sau lưng của ngươi phải chăng thật tồn tại một cái ta suy đoán người... Hả?"
Hắn chưa kịp nói xong, ánh mắt đột nhiên lóe lên, nhìn về phía học đường.
Sự hỗn loạn trật tự nơi đó thu hút ánh nhìn của hắn, nhưng hắn chỉ dừng lại một chút rồi thu hồi lại, nhìn về... phía cổng tiểu viện.
Lôi Đình tại thương khung oanh minh, Cửu Ngạn chi nữ loan giá, tại Phong Lôi bên trong đi đến.
Ngay khi xuất hiện, Linh Hoàng Tiên Tử bên trong kiệu mặt mày khó coi bước ra, hiện thân vừa xong, không đợi Đệ Tứ Chân Quân mở lời, nàng đã lên tiếng trước.
"Chân Quân, ngài đối xử với sư tỷ của ta như vậy, là có ý gì!"
Lời nàng vừa dứt, hộ vệ mặc giáp đen phía sau đã tiến vào tiểu viện, bao trùm bốn phía.
Đệ Tứ Chân Quân lộ vẻ kỳ lạ, trong lòng hiếm khi xuất hiện cảm giác bất ngờ.
"Ta rất bất ngờ, người đến lại là ngươi."
Linh Hoàng mắt lộ sát khí, dõng dạc đáp lời.
"Hồ Mỹ Nhân, là đồ đệ của sư tôn ta, cũng là sư tỷ của ta, nàng gặp nạn, tất nhiên ta phải tới!"
"Thân phận này, định từ khi nào?" Đệ Tứ Chân Quân chậm rãi hỏi lại.
Hắn lợi dụng sự phản bội của Tà Linh Tử, phá tan thân phận của Hồ Mỹ Nhân, nhưng giờ đây lại bị Linh Hoàng đến trao thân phận mới.
"Đã định từ lâu rồi, ngài không tin thì có thể đi hỏi phụ thân ta, hơn nữa, ta đã nói là thì chính là."
Linh Hoàng bước lên một bước, đi tới trước mặt Hồ Mỹ Nhân, vung tay, giúp nàng gỡ bỏ một phần áp chế của Lạc Thần Lệnh.
Hồ Mỹ Nhân thở phào nhẹ nhõm, khẽ cười.
"Chủ nhân, nô gia suýt nữa thì nghĩ rằng người thật sự không cứu rồi."
Linh Hoàng ngạo nghễ, không để ý tới nàng.
Nhìn tất cả những điều này, Đệ Tứ Chân Quân trầm mặc, cuối cùng lại bật cười, nhìn Linh Hoàng với ánh mắt đầy ẩn ý.
"Không ngờ, thật sự không ngờ, người đến cứu nàng lại là ngươi!"
"Nhưng sự xuất hiện của ngươi cũng khiến ta nhìn rõ được mọi bí ẩn trong chuyện này."
"Hoặc ngươi chính là kẻ đứng sau mà ta vẫn chờ đợi, nếu không phải ngươi, thì ta cũng đã đại khái đoán ra được ai là người đứng sau thật sự."
"Ngoài ý liệu, ngoài ý liệu..."
"Thân phận không thể có được, vậy mà lại có thể thu hoạch được..."
Thứ tư Chân Quân chậm rãi đứng người lên, trong mắt mang theo hoảng hốt chi ý, khàn khàn thì thào...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
29 Tháng mười hai, 2024 21:13
Mấy ngày không ra chương từ hạng 46 xuống 55 luôn kkk
29 Tháng mười hai, 2024 20:46
Tác drop rồi nhé ae khỏi chờ nữa
29 Tháng mười hai, 2024 20:45
tác giả ơi làm ơn bình yên vô sự hết bệnh rồi ráng viết hết r nghỉ hưu đi chứ như vầy giầy vò đọc giá quả
29 Tháng mười hai, 2024 20:44
Có gì thì bạn dịch cũng thông báo ae 1 tiếng chứ, im re các giã truyệm drop quá
29 Tháng mười hai, 2024 20:33
nay chưa có chương nha mn
29 Tháng mười hai, 2024 20:07
Thôi chắc drop luôn quá
29 Tháng mười hai, 2024 20:02
Mấy ngày rồi hóng mà chả thấy chương nào
29 Tháng mười hai, 2024 19:55
lão nhỉ còn sống không ta
29 Tháng mười hai, 2024 19:45
nhìn thấy tàn diện sợ *** ra máu luôn
29 Tháng mười hai, 2024 19:37
Im lặng đáng sợ aaa !
29 Tháng mười hai, 2024 19:32
Nay thì sao lão ơi. Mấy hôm k chương r nay có không ông ơi
29 Tháng mười hai, 2024 18:59
Chắc hết bộ này chắc tác nghĩ lâu lắm, tập lĩnh vực mới ra phim hoạt hình, chặn đường dài giờ đây cũng hết ý tưởng rồi,thanh bây giờ chỉ kế thừa tất cả người khác dạy, chưa có cái gì độc hữu cho mình , giờ đã hơn 1500 chap rồi.Cũng đúng thôi nhiều tác cùng thời với ổng cũng vậy,ko còn ý tưởng viết nữa,bộ sau ko mấy nổi trội
29 Tháng mười hai, 2024 00:15
tác giả nay nhiêu tuổi r vậy, mình nhớ chưa quá 50 mà ta
28 Tháng mười hai, 2024 21:04
thèm thuốc ghê :v
28 Tháng mười hai, 2024 21:01
Nay chắc cũng hông chương nha ae, hông thấy thông báo gì ạ, chắc là còn sốt nằm giường rồi.
28 Tháng mười hai, 2024 20:54
Nay có chương không ad
28 Tháng mười hai, 2024 20:36
Bên Trung chắc chửi ghê lắm nhỉ
28 Tháng mười hai, 2024 17:39
Hôm nay có chương mới không nhỉ!?
28 Tháng mười hai, 2024 10:49
ông nào spoil giúp mình với 9 vị trong tranh ở hạ tiên cung là những ai vậy, sao cảm giác toàn người quen trước kia không hà. Rồi còn thêm chiêu Tỉnh Trung Lao Nguyệt nữa, quen vãi chưởng.
28 Tháng mười hai, 2024 06:52
2 ngày không thấy chương cũng ko thấy thông báo gì lun ta
27 Tháng mười hai, 2024 23:27
mấy giờ phát thuốc ấy nhỉ
27 Tháng mười hai, 2024 22:39
Hóng chương quá
27 Tháng mười hai, 2024 21:52
nay chắc k chương nha ae
27 Tháng mười hai, 2024 21:50
Hôm nay k có chương mới à các đạo huynh
27 Tháng mười hai, 2024 21:21
ngày ngày vào chờ..
BÌNH LUẬN FACEBOOK