#9
“Tiểu Minh đâu?” Hắn đến nhà của Tiểu Minh nhưng không có cậu ấy ở nhà chỉ có bà chủ nhà của cậu ấy đang quét sân bên ngoài.
“Cậu ta dọn đi từ sáng rồi, cậu ta không nói với cậu sao?”
“Không, dì có biết cậu ấy đi đâu không?”
“Tôi không biết”
Hắn lấy điện thoại ra gọi thì thấy cậu không bắt máy, cả mạng cũng không mở rốt cuộc là đã đi đâu. Không lẽ Tiểu Minh đau lòng vì hắn sắp phải kết hôn sao.
Chiếc taxi của Mộc Nhi lướt ngang cô nhìn thấy bóng hình của anh đang lo lắng cầm điện thoại lên.
“Chú ơi, dừng xe lại đi ạ!!”Cô bước xuống đi đến chỗ của hắn.
“Có chuyện gì vậy?”
“Là cô à? Sao không đi về còn ở đây?”
“Tôi đang trên đường về đấy chứ, thấy anh đang loay hoay tìm gì vậy?”
“Tất cả đều tại cô cả thôi”
“Tại tôi? Chuyện gì chứ?”
“Nếu không phải tại cô Tiểu Minh sẽ không bỏ nhà đi!!”
“Hả? Anh mắc cười quá Tiểu Minh nhà anh đi thì liên quan gì tôi?”
“Cô là người thứ ba xen vào chuyện của chúng tôi”
“Tôi giúp anh tìm anh ta”
“Dựa vào cô?”
“Đừng xem thường tôi, sao? anh muốn tìm cậu ta hay không?”
“Nếu cô tìm được thì tôi cho cô 300 triệu”
Sáng hôm sau Mộc Nhi đến nhà của Ái Thi, quả như cô dự đoán thì ra chổ mà Tiểu Minh đến chỉ có chổ này mà thôi xem ra không để cho Âu Vũ thất vọng rồi.
Cô đến tìm hắn,cô nghĩ lúc này có lẽ hắn vẫn còn ngủ nhưng khi bước vào phòng định gọi hắn dậy thì lúc đó hắn từ trong phòng tắm đi ra trên người vẫn còn ướt những giọt nước còn đọng lại trên tóc chảy xuống xương quai xanh.
Trông Âu Vũ lúc này vô cùng quyến rũ vô cùng chiếc khăn tắm quấn ngang thân dưới để lộ cơ bụng săn chắc, từ trên mũi của cô hơi ướt đưa tay lên sờ thử ” ôi trời đất quỷ thần ơi,mình sao thế này?”.
“Nhìn đủ chưa?” cô không phát hiện rằng anh đang ở trước mặt cô từ lúc nào.
“Tôi có nhìn gì đâu, sao anh không khóa cửa chứ?”
“Nhà tôi, tôi thích thì để”
Hắn tiến lại gần sát lại dồn cô vào tường, Mộc Nhi trợn tròn mắt hét lên” đồ biến thái, anh định làm gì?”
“Hừ, tôi không hứng với phụ nữ như cô” hắn khẽ thì thầm bên tai cùa Mộc Nhi.
“Sao rồi đã có tin tức gì chưa?” buông cô ra Âu Vũ đi đến ghế ngồi xuống rót ly rượu ra nhâm nhi.
“Dĩ nhiên là có rồi, anh nên cảm ơn tôi thế nào đây?”
“Cậu ấy ở đâu?”
“Khoan đã chưa gì mà anh đã nháo nhào lên rồi”
“Anh thay quần áo đi, bây giờ tôi muốn đi ăn khoảng tối nay tôi sẽ đưa anh đi tìm cậu ấy”
“Tại sao lại tận tối”
“Bí mật, mau đưa tôi đi ăn đi!! Xem như là trả công”
Thả sao🌟 nào.
Wattpad:laclac8662