Mục lục
Bác Sĩ Nguy Hiểm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bồng nhiên Trần Thương cảm giác được rất nhiều thứ trước kia không xuất hiện giờ lại xuất hiện trong đầu.

Lão Trần tiếp tục nói:

- Mục đích chữa bệnh là cứu người, mà phẫu thuật chỉ là một loại thủ đoạn trị liệu, cậu phẫu thuật rất tốt, tôi thừa nhận đây là thiên phú của cậu, nhưng cậu nhất định phải ghi nhớ, chữa bệnh không chỉ vẻn vẹn có phẫu thuật.

- Tôi muốn nói với cậu những thứ này là để cậu không thể mê mang mà quên đi mục đích chính!

- Cậu là một bác sĩ, không phải một thợ thủ công, cậu không phải chỉ cần biết điêu khắc, cậu còn cần phải nhìn xem có căn điêu khắc hay không. Với tư cách là một bác sĩ ngoại khoa, việc cậu cần làm không chỉ là làm tốt một ca phẫu thuật, còn cần phải chuẩn đoán bệnh tật rõ ràng, phân rõ bệnh tật, mạch suy nghĩ v trị liệu phong phú, hoàn thiện phương án trị liệu đồng thời thuật, biết kiến thức trị liệu nội khoa...

- Vì lẽ đó cậu nhất định không thể tự đại, không thể bởi vì làm tốt mấy ca phẫu thuật mà mê mang chính mình, con đường học y dài đẳng đẳng, bác đại tỉnh thâm, thứ cậu cần học tập còn rất nhiều!

Lão Trần nói một phen là để Trần Thương cảm thấy mình có chút may mắn, thậm chí là để cho tâm trạng thanh tỉnh.

Chính mình biết làm bao nhiêu loại phẫu thuật rồi?

Nhiều nhất là mười mấy loại, nhưng mà cậu thật sự nắm giữ chắc mười mấy loại bệnh tật sao?

Anh cần phải chú ý đến các hạng mục, phương án trị liệu, vân vân...

Hoàn toàn chính xác, phẫu thuật là công việc anh cần làm tốt. Nhưng mà nếu chỉ làm mỗi phẫu thuật thì anh có thể trở thành một bác sĩ ngoại khoa ưu tú, hay thậm chí trở thành một bác sĩ chủ nhiệm hợp cách không? Chỗ nào để anh chỉ làm mỗi phẫu thuật?

Chẩn đoán bệnh, trị liệu, phẫu thuật, hậu phẫu, thiếu một thứ cũng không được!

Làm phẫu thuật tốt sẽ có rất nhiều ưu thế, nhưng ngoại trừ phẫu thuật, thứ anh ta có thể làm càng nhiều!

Bất kỳ một bác sĩ lâm sàng nào, không nói đến người khác, nói ngay Cát Hoài, tri thức lâm sàng của anh ta, Trần Thương thúc ngựa cũng không đuổi kịp.

Đương nhiên, cái này cần một quá trình, trong quá trình học tập kỹ năng phẫu thuật, Trần Thương cũng có thể được rất nhiều trí thức chuyên nghiệp, nhưng cũng không thể trở thành một người đơn thuần chỉ phẫu thuật, mà việc phải làm là trở thành một bác sĩ tốt.

Từ chẩn đoán bệnh đến trị liệu, từ phẫu thuật đến hậu phẫu đều cần phải làm tốt.

Dù sao, khi anh trở thành bác sĩ chủ nhiệm, tất cả bệnh nhân, nhân viên phòng ban sẽ ỷ lại vào anh, anh sẽ là bác sĩ chủ chốt của cả phòng ban vậy nên nhất định cần hoàn thiện bản thân.

Vì lẽ đó, y học là con đường không có lõi về.

Phải có quyết tâm sống đến già, học đến già!

...

...

Ăn một bữa cơm mất hai giờ, lão Trần và Trần Thương nói rất nhiều thứ, cũng nói rất nhiều hạng mục cần chú ý.

Mang lại lợi ích không nhỏ cho Trần Thương.

Rất nhiều đều là kiến thức trên sách không có, cũng có rất nhiều điều là cảm ngộ nhân sinh của lão Trần.

Bận rộn từ sáng đến tận trưa, phẫu thuật cấp cứu cho hai người bệnh viêm ruột thừa cấp tính, Trần Thương mổ chính, Vương Dũng trợ thủ.

Làm xong phẫu thuật, đưa tới đưa lui, lại có thêm một cụ già bị nhồi máu cơ tim, trước sau bận rộn đến trưa.

Chuyện như vậy, mỗi ngày đều diễn ra ở khoa cấp cứu.

Chưa nói tới cảm xúc hay cái gì, dù sao khi đưa tới đã rất nguy hiểm.

Bất luận là người nhà hay là bác sĩ, đều đã chuẩn bị trước thật tốt.

Tối nay Trần Thương trực ca đêm.

Trần Thương cảm giác mỗi lần trực ca đêm đều giống như đi thi, mà sáng sớm ngày thứ hai giao ban chính là khi công bố thành tích,

Mà tình huống của người bệnh chính là bài thi của anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK