Mục lục
Bác Sĩ Nguy Hiểm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đương nhiên, nhân tài cũng là tốt xấu lẫn lộn.

Mà Hạ Cao Phong đối với Mạnh Hi hết sức hài lòng, thậm chí có thể nói là hài lòng tới cực điểm.

Vốn cho rằng đây là một người mang theo danh giáo quang hoàn nghiên cứu khoa học mới, thế nhưng. không nghĩ tới năng lực nghiệp vụ lâm sàng của Mạnh Hi cũng cực kỳ vững chắc.

Có đôi khi Hạ Cao Phong đặc biệt hoài nghĩ, ông trời có phải là tạo vận may cho Mạnh Hi hơi nhiều quá hay sao? Cho nhiều quang hoàn như vậy!

Ngay cả nhận học sinh cũng ưu tú như thế.

Nhìn Trần Thương rồi quay người nhìn Cát Hoài, Hạ Cao Phong không nhịn được thở dài.

Người so với người thật làm người ta tức chết.

Cát Hoài chính là nghiên cứu sinh của Hạ Cao Phong, sau khi tốt nghiệp thạc sĩ, Hạ Cao Phong giao lại cho anh ta, về sau đi theo mình nhân tiện học lên tiến sĩ, hiện tại là lực lượng nòng cốt trong khoa.

Cát Hoài rất ưu tú, còn rất được lòng Hạ Cao Phong, nhưng mà tính cách có chút không thành thục.

Nhưng bây giờ, sau khi nhìn thấy Trần Thương, Hạ Cao Phong bỗng nhiên càng ngày càng ghét bỏ đại đệ tử của mình.

Ông rất muốn hỏi Mạnh Hi một chút, có thể đổi học sinh hay không, đổi Cát Hoài cho cô? Trần Thương cho mình?

Nghĩ tới đây, Hạ chủ nhiệm vội vàng lắc đầu, cũng không dám có suy nghĩ như này.

...

...

Trần Thương rất bất đắc dĩ, không biết nên nói gì...

Nhìn ba người đang làm khán giả trước mắt, không đúng... Hiện tại là bốn người, so với hôm qua lại thêm một người.

Tiền Lượng không biết lúc nào nhìn thấy Trần Thương, cũng tiến vào tham gia náo nhiệt! Nhin tôi làm phẫu thuật vui vẻ như vậy à?

Nhìn thấy hai người Hạ Cao Phong cùng Tiền Lượng đứng ở bên cạnh cười nói, một mặt trêu tức nhìn Trần Thương phẫu thuật, chỉ trỏ, Trần Thương hận không thể căm trái tim ra rồi ném vào mặt bọn họ.

Cười cái gì mà cười!

Chưa thấy tân thủ bao giờ à?

Cát Hoài lại càng hài lòng phê bình:

- Tiểu Trần, không tệ,so với lần trước lợi hại hơn nhiều, lăn này khi rạch ra bưồng tim, chỉ dùng hai dao rưỡi mà thôi!Ừm, so với lần trước mạnh hơn nhiều, tiếp tục cố gắng nha.

Trần Thương thở dài, tôi nhịn!

Các người chờ đó cho tôi, mấy phàm nhân các người.

Hiện tại đã là ca thứ tư, làm thêm một ca nữa tôi nhất định phải cho mấy tên cặn bã các người lau mắt mà nhìn.

Trần Thương hạ quyết tâm, đến cao cấp thì dùng điểm kỹ năng đi thẳng đến cấp đại sư.

Dù sao hiện tại Trần Thương có tới 24 điểm kỹ năng!

Cực kỳ bành trướng!

Nhìn thấy ánh mắt hài hước của Hạ Cao Phong, Trần Thương híp mắt cười một tiếng: Chủ nhiệm Hạ, rất nhanh sẽ cho ông ngạc nhiên hơn nữa.

So với mọi người, lần đầu tiên Trần Thương phát hiện Mạnh Hi là giáo viên tốt cỡ nào, có lòng bao dung, đối với mình bao dung có thừa, thật tốt...

nhưng Trần Thương cũng không phải không có tiến bộ, cũng đang thong thả đề cao năng lực bản thân, dù sao đã là ca thứ tư, thủ pháp cũng thuần thục hơn rất nhiều.

Qua nửa giờ, phẫu thuật kết thúc.

Trần Thương ngấng đầu mỉm cười nhìn Mạnh Hi:

- Mạnh lão sư, làm xong rồi.

Mạnh Hi ồ một tiếng:

- Cậu tiến bộ quá chậm, trở về chăm chỉ tập luyện thêm đi.

Trần Thương:...

Thổi phồng đến mức có chút sớm.

Hơn nữa, mình nên đi đâu để luyện tập.

Đây là phẫu thuật màng tim, cũng không phải là khâu da, mua một miếng da nhân tạo cũng có thể luyện tập.

Trần Thương bất đắc dĩ thở dài.

Hiện tại trên cơ bản buổi trưa hằng ngày Trần Thương đều đến phòng phẫu thuật của Đông Đại Nhất viện rèn luyện phẫu thuật rồi ăn cơm, sau khi làm xong phẫu thuật xong lại về bệnh viện, buổi tối tan việc lại đến phẫu thuật.

Mặc dù rất mệt mỏi, nhưng lại cực kỳ phong phú, hơn nữa còn có thể tiết kiệm được tiền cơm hai bữa.

Đặc biệt là nghĩ đến mấy ngày sau, bọn phàm nhân này sẽ phải lau mắt mà nhìn, Trần Thương đã cảm thấy tuyệt không mệt mỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK