Sự xuất hiện của băng video khiến vụ án Matsuo t·ử v·ong được giải quyết dễ dàng, vấn đề kế tiếp đặt ra trước mặt Trà Tiên là c·ái c·hết của Miura Kazuya.
Thi thể được phát hiện vào chập tối ngày 12, nhưng thân thể bị cắt thành mấy mảnh trong túi rác lại mang đến một loạt vấn đề. Trước tiên hiện trường m·ưu s·át ban đầu khẳng định không ở chỗ đó, điều này đã được cảnh sát chứng thực. Tại một nơi cách nhà Ikeda không xa, cảnh sát đã phát hiện hung khí bị Ikeda Takeshi vứt đi, đó là một con dao làm bếp bình thường, trên dao có máu của Miura và vân tay của Ikeda Takeshi. Theo như dấu vết ở phụ cận, hai người tại nơi này đã xảy ra ẩ·u đ·ả, kết quả Miura trúng dao ngã xuống, Ikeda Takeshi trong lúc kinh hoảng đã ném hung khí trốn khỏi hiện trường.
Như vậy người phân thây là ai? Thiên Nhất bị tình nghi rất lớn, nhưng sau khi Trà Tiên ngẫm nghĩ đã loại trừ khả năng này. Theo kinh nghiệm tổng kết từ những cuộc điều tra trước đây, Thiên Nhất rất ít khi ra khỏi cửa hàng sách, hắn vừa ra thì ít nhất phải c·hết mấy tên siêu năng lực.
Loại chuyện như xử lý t·hi t·hể, rất khó tưởng tượng Thiên Nhất sẽ tự mình đi làm, cho nên hẳn là do người khác phân thây.
Khả năng Ikeda Takeshi tự mình trở lại hiện trường đưa t·hi t·hể đi căn bản là bằng không, nếu hắn có gan quay về xử lý t·hi t·hể, vậy không có lý do gì để lại hung khí, càng không thể vài giờ sau lại sợ tội t·ự s·át.
Như vậy trong vụ án này hẳn là còn một người khác. Sau khi Ikeda Takeshi g·iết người chạy trốn, người nọ lại nhanh chóng chạy tới, đưa t·hi t·hể đi, dọn dẹp hiện trường qua loa, sau đó tại một địa phương bí ẩn cắt t·hi t·hể thành mấy mảnh, cuối cùng vứt bỏ ở một nơi cách đó mấy cây số.
Mà sau khi người này làm một loạt sự tình, vẫn để lại hung khí ở gần hiện trường. Đối với loại hành vi khác thường này, chỉ có một cách giải thích.
Hắn có thể biết được chuẩn xác thời gian địa điểm vụ án g·iết người xảy ra, dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến hiện trường, lại có hành động trái với lẽ thường... người nọ nhất định là bị Thiên Nhất sai khiến.
Nhưng người phân thây này rốt cuộc là ai...
Ba n·gười c·hết bởi Nghịch Thập Tự được phân cục thứ ba Hokkaido tiếp nhận, phân biệt là nữ sinh viên Satou Minami cắt cổ tay bên cạnh thánh giá trong nhà thờ, nhân viên xí nghiệp Kindaichi Kousuke bước đầu được phán định là sơ ý té xuống lầu, cùng với Saionji Ichirou nghề nghiệp tự do uống thuốc độc t·ự s·át. Đầu mối duy nhất có liên quan đến vụ án này nằm ở Saionji Ichirou, em trai hắn ở cùng lớp với Miura Kazuya, đều là thành viên của câu lạc bộ nhạc nhẹ trong trường, đây là một mối liên hệ miễn cưỡng.
Nhưng ba người này đều c·hết trước ngày 10 tháng 12, bỏ qua một nhân tố nữ trong đó, hai người khác cũng không có bằng lái và xe hơi, căn bản không đủ điều kiện trong thời gian ngắn chuyên chở và xử lý t·hi t·hể.
Về những người tham gia trò chơi còn lại, cũng chỉ có Ikeda Nozomu tinh thần thất thường. Khả năng hắn giúp cha mình giải quyết hậu quả là lớn nhất, nhưng chiều hôm đó hắn ở trong trường, có chứng cứ xác nhận không ở hiện trường vô cùng đáng tin.
Chẳng lẽ... còn người tham gia trò chơi không bị phát hiện?
Chuyện này khác với những vụ án trước đây của Thiên Nhất, trong trò chơi của hắn gần như không còn người sống. Hoặc có lẽ người tham gia trò chơi không bị phát hiện kia cũng c·hết rồi, nhưng đã ngụy trang thành c·ái c·hết tự nhiên, thánh giá ngược trên mặt cũng không bị phát giác?
Cuộc điều tra của Trà Tiên rơi vào bế tắc, hắn bắt đầu tra xét mỗi vụ án trong hồ sơ của cục cảnh sát gần đây, muốn tìm được vài n·gười c·hết kỳ quặc, chẳng hạn như bị cháy sém, bị hủy dung, hoặc là không tìm được t·hi t·hể. Nếu người nọ còn sống, vấn đề sẽ càng phức tạp...
Một tháng trôi qua, vụ án cuối cùng đã đến giai đoạn kết thúc. Những người tham gia trò chơi hoặc nhiều hoặc ít đều phạm tội ác, nhưng sáu người này đ·ã c·hết, không phải tàn sát lẫn nhau thì cũng là t·ự s·át. Trà Tiên đã làm rõ sự tình, hắn biết nguyên nhân c·ái c·hết của mỗi người, cũng biết mối liên hệ giữa bọn họ, nhưng vậy thì thế nào. Giống như những vụ án trước đây của Thiên Nhất, sau khi nhìn rõ ngọn nguồn, lại phát hiện không thể bắt được người nào, cũng không t·rừng t·rị được ai, bởi vì tội của bọn họ đều đã có báo ứng tương xứng rồi.
Người duy nhất còn sống là Ikeda Nozomu thì đã phát điên, hơn nữa hắn cũng không phạm tội gì.
Cuối cùng chỉ còn lại một nghi vấn không có lời giải, đó là người vẫn không trồi lên khỏi mặt nước, cũng là người bị Thiên Nhất sai khiến đi phân thây.
Trà Tiên dần dần nảy sinh nghi ngờ, người này rốt cuộc có tham gia trò chơi hay không... Nếu hắn không tham gia trò chơi mà là trợ thủ của Thiên Nhất, vậy rất nhiều tình huống sẽ có thể giải thích được. Đã không bị “tội” ép buộc làm việc, vậy người này nhất định còn sống trên đời, chỉ cần tìm được hắn thì có thể sẽ tìm được Thiên Nhất.
......
Đi một vòng lớn vẫn phải trở về điểm khởi đầu. Trà Tiên quay lại bệnh viện tâm thần kia, muốn xem thử Ikeda Nozomu một tháng trước giống như cái xác không hồn đã có thể mở miệng nói chuyện hay chưa.
Hộ lý dẫn đường cho hắn mở cửa phòng bệnh ra, sau khi Trà Tiên vào phòng liền ra hiệu cho người kia chờ ở bên ngoài, tiếp đó đóng cửa phòng lại.
Trong phòng, Ikeda vẫn ánh mắt đờ đẫn ngồi trên giường, không có bất kỳ khởi sắc nào so với lần trước Trà Tiên đến đây.
Trà Tiên thở dài, hắn cảm thấy lần này rất có thể lại đi một chuyến uổng công, nhưng vẫn thử gọi tên đối phương:
- Cậu Ikeda.
Ai ngờ vừa nói ra mấy chữ này, đối phương lại cử động, ngẩng đầu lên nhìn vào mặt Trà Tiên:
- Thật đáng tiếc, kiểm tra thất bại.
Nhiệt độ chung quanh giống như trong nháy mắt giảm xuống điểm đóng băng, sự kinh ngạc của Trà Tiên hoàn toàn viết lên trên mặt. Tại khoảnh khắc này, hắn gần như không dám tin những gì mình nhìn thấy nghe thấy:
- Ngươi nói gì...
- Đã một tháng rồi, chuyện này đã vượt quá kỳ hạn mong đợi của “người truyền thuật”. Ta không cần tiếp tục ở đây nữa.
Mỗi chữ hắn nói đều khiến Trà Tiên ý thức được, những gì mình biết trước đó đều hoàn toàn nằm trong sự khống chế của Thiên Nhất.
- Ngươi là ai?
Trà Tiên đề phòng, hắn biết người trước mắt tuyệt đối không phải là học sinh cấp ba bình thường Ikeda Nozomu kia.
Người ngồi trên giường bệnh dần dần biến đổi, dưới y phục bệnh nhân, toàn thân hắn biến thành đen kịt. Đó căn bản không giống da của loài người, tính chất càng giống như đồ vũ trụ màu đen. Chiếc đầu màu đen không tóc, ngũ quan gồ ghề rõ nét, cặp mắt lõm sâu trong hốc mắt lộ ra ánh sáng xanh.
Giọng nói của Dark Water lạnh giá, không mang theo bất kỳ sắc thái tình cảm nào:
- Ta đương nhiên không phải là Ikeda Nozomu, ta đã cắn nuốt hắn rồi. Dựa theo gợi ý của “người truyền thuật”, ta cần nói cho ngươi biết hai tin tức. Thứ nhất là chuyện xảy ra vào ngày 12 tháng 12.
- Buổi sáng hôm đó, Ikeda Nozomu đã nói với Miura câu “ngày 4 tháng 9”, khiến Miura nảy sinh ý định g·iết người. Cùng lúc đó Kình Điểu đi đến chỗ Ikeda Takeshi, hỏi thăm về tình tiết vụ án. Vào buổi chiều, Ikeda Takeshi vì sợ cảnh sát truy xét Ikeda Nozomu, cho nên đã đi đến chỗ “người truyền thuật”, từ đó biết được Miura muốn m·ưu s·át con trai mình tại một địa điểm. Thế là hắn đi trước ngăn cản, kết quả Miura bị g·iết.
- Tiếp theo ta đã đến hiện trường, xe rách t·hi t·hể rồi chuyển đi, dọn dẹp v·ết m·áu qua loa, đồng thời để lại hung khí. Sau khi Ikeda Nozomu tan học đã đi tìm “người truyền thuật”, nhận được tin Miura bị cha mình g·iết c·hết lập tức trở về nhà, phát hiện Ikeda Takeshi đã sợ tội t·ự s·át, vì không thể chịu đựng nổi nên tinh thần trở nên thất thường.
Hứng thú của Trà Tiên với tình tiết vụ án này dường như kém xa hứng thú với Dark Water, hắn ngắt lời:
- Ngươi là trợ thủ của Thiên Nhất sao... bắt đầu làm việc cho hắn từ khi nào? Trong những vụ án trước đây sao không có bóng dáng của ngươi? “Người truyền thuật” là ý gì?
Hắn vốn cho rằng mình đã nhìn thấu tám chín phần mười sự việc, hiện giờ lại phát hiện vấn đề muốn hỏi vẫn còn quá nhiều.
Thực ra mấy nghi vấn này của Trà Tiên đều là sai lầm. Tháng 11 Dark Water vẫn cùng Gunsmith đấu trí đấu sức trong rừng mưa Nam Mỹ. Trước đó Thiên Nhất ở bên ngoài gây một hồi sóng gió, Dark Water vẫn còn đang ngủ say trong di tích dưới lòng đất.
Trưa ngày 12, Gunsmith đến cửa hàng sách tìm Thiên Nhất nhờ bảo vệ, sau đó đi vào trong không gian con của cửa hàng sách. Từ lúc đó đến khi Ikeda Takeshi tới cửa hàng sách cách nhau vài giờ, còn có một vị khách không mời mà đến, đó là Dark Water.
Cho dù ở chân trời góc biển, Dark Water vẫn có thể cảm giác được vị trí của h·ạt n·hân vĩnh hằng, vì vậy hắn một đường từ Nam Mỹ đuổi theo Gunsmith. Trong rừng rậm đã nuốt bốn cao thủ sau cùng của HL, số lượng ký ức và tri thức cơ bản đã đủ, Dark Water muốn dung nhập vào xã hội văn minh cũng không có vấn đề gì quá lớn. Lúc ở Hokkaido, hắn cuối cùng đã sắp đuổi kịp Gunsmith, nhưng Gunsmith lại trốn vào cửa hàng sách của Thiên Nhất.
Sau khi Dark Water chạy tới, bất ngờ nhìn thấy Thiên Nhất, cũng chính là “người truyền thuật” mà hắn nói. Đối với chủng tộc bọn hắn, “người truyền thuật” là tồn tại vĩ đại đứng sau thần linh, cho nên hắn cung kính bái kiến đối phương. Thiên Nhất lại chỉ dùng vẻ mặt kỳ dị “chào hỏi” hắn:
- Tộc quần của các hạ còn chưa tuyệt chủng à...
Thiên Nhất hỏi Dark Water một số vấn đề, biết được đại khái những gì Gunsmith đã trải qua ở Nam Mỹ. Thiên Nhất bảo Dark Water đừng gấp gáp đi tìm tên ngu ngốc kia, dù sao ngươi g·iết hắn phương rồi h·ạt n·hân vĩnh hằng cũng không sửa được, không bằng để hắn từ từ bị giày vò trong không gian con. Thế là Thiên Nhất yên tâm thoải mái xem Dark Water như em trai thu nhận. Mấy giờ sau, khi Ikeda Takeshi h·ành h·ung chạy trốn, Thiên Nhất thông qua quyển sách nội tâm đã hiểu rõ tình hình, bèn sai Dark Water đi xử lý t·hi t·hể.
Ngày 13, Thiên Nhất biết được sự gia nhập của HL, liền thay đổi sách lược, thiết kế một cạm bẫy mới. Trước khi g·iết c·hết Kuwahara, rời khỏi Hokkaido, Thiên Nhất đã giao cho Dark Water một nhiệm vụ, đó là cắn nuốt Ikeda Nozomu trước khi Trà Tiên chạy tới, biến thành hình dạng của hắn. Nếu một tháng sau Trà Tiên vẫn không tra rõ tình tiết vụ án, nhất định sẽ đi gặp Ikeda Nozomu lần nữa, khi đó hãy vứt bỏ ngụy trang, thuật lại cho hắn hai tin tức.
Trà Tiên cho rằng mình hiểu rất rõ Thiên Nhất, thực ra Thiên Nhất mới hiểu rõ hắn như lòng bàn tay. Thiên Nhất biết rõ phương pháp tra án của Trà Tiên, phương thức suy nghĩ, khả năng kiểm soát manh mối và năng lực suy diễn dây chuyền vv... Không tới đường cùng, Trà Tiên tuyệt đối sẽ không đến bệnh viện tâm thần lần thứ hai, đi nhờ cậy lời khai của một bệnh nhân tâm thần. Mà một tháng “phí thời gian”, chính là Thiên Nhất đánh giá về Trà Tiên dựa theo kinh nghiệm trước đây, “người thông minh” sẽ không vĩnh viễn bám lấy một sự việc không thể giải quyết.
Lúc này Dark Water giống như không nghe thấy câu hỏi của Trà Tiên, vẫn tiếp tục nói:
- Tin tức thứ hai, nguyên văn của “người truyền thuật” là...
- Ta vốn tưởng rằng ngươi là người thông minh thứ tư trên tinh cầu này, có điều gần đây lại phát hiện một tên rất thú vị, có thể còn xuất sắc hơn ngươi, bài kiểm tra mới đang được chuẩn bị.
- Ngươi cuối cùng nên bị đào thải rồi, Trà Tiên. Dù sao đã nhiều năm như vậy, ngươi vẫn không có một chút dấu hiệu nào có thể bắt được ta. Con người quả nhiên vẫn có cực hạn. Hơn nữa phẩm vị tệ hại của ngươi cũng khiến ta rất chán ghét. Nói tóm lại, đây đã là cơ hội cuối cùng của ngươi rồi.
- Loạn thế phân tranh sắp đến, xem ra ngươi cũng không thích hợp đứng dưới cờ của Nghịch Thập Tự. Ngươi vĩnh viễn sẽ không đứng trước mặt ta với tư thái của một kẻ chấp pháp. Khi ngươi được nhìn thấy ta theo như ý nguyện, người mà ngươi đối diện không phải là t·ội p·hạm truy nã nguy hiểm cấp sáu gì, mà là người sáng lập thế giới mới.
Thi thể được phát hiện vào chập tối ngày 12, nhưng thân thể bị cắt thành mấy mảnh trong túi rác lại mang đến một loạt vấn đề. Trước tiên hiện trường m·ưu s·át ban đầu khẳng định không ở chỗ đó, điều này đã được cảnh sát chứng thực. Tại một nơi cách nhà Ikeda không xa, cảnh sát đã phát hiện hung khí bị Ikeda Takeshi vứt đi, đó là một con dao làm bếp bình thường, trên dao có máu của Miura và vân tay của Ikeda Takeshi. Theo như dấu vết ở phụ cận, hai người tại nơi này đã xảy ra ẩ·u đ·ả, kết quả Miura trúng dao ngã xuống, Ikeda Takeshi trong lúc kinh hoảng đã ném hung khí trốn khỏi hiện trường.
Như vậy người phân thây là ai? Thiên Nhất bị tình nghi rất lớn, nhưng sau khi Trà Tiên ngẫm nghĩ đã loại trừ khả năng này. Theo kinh nghiệm tổng kết từ những cuộc điều tra trước đây, Thiên Nhất rất ít khi ra khỏi cửa hàng sách, hắn vừa ra thì ít nhất phải c·hết mấy tên siêu năng lực.
Loại chuyện như xử lý t·hi t·hể, rất khó tưởng tượng Thiên Nhất sẽ tự mình đi làm, cho nên hẳn là do người khác phân thây.
Khả năng Ikeda Takeshi tự mình trở lại hiện trường đưa t·hi t·hể đi căn bản là bằng không, nếu hắn có gan quay về xử lý t·hi t·hể, vậy không có lý do gì để lại hung khí, càng không thể vài giờ sau lại sợ tội t·ự s·át.
Như vậy trong vụ án này hẳn là còn một người khác. Sau khi Ikeda Takeshi g·iết người chạy trốn, người nọ lại nhanh chóng chạy tới, đưa t·hi t·hể đi, dọn dẹp hiện trường qua loa, sau đó tại một địa phương bí ẩn cắt t·hi t·hể thành mấy mảnh, cuối cùng vứt bỏ ở một nơi cách đó mấy cây số.
Mà sau khi người này làm một loạt sự tình, vẫn để lại hung khí ở gần hiện trường. Đối với loại hành vi khác thường này, chỉ có một cách giải thích.
Hắn có thể biết được chuẩn xác thời gian địa điểm vụ án g·iết người xảy ra, dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến hiện trường, lại có hành động trái với lẽ thường... người nọ nhất định là bị Thiên Nhất sai khiến.
Nhưng người phân thây này rốt cuộc là ai...
Ba n·gười c·hết bởi Nghịch Thập Tự được phân cục thứ ba Hokkaido tiếp nhận, phân biệt là nữ sinh viên Satou Minami cắt cổ tay bên cạnh thánh giá trong nhà thờ, nhân viên xí nghiệp Kindaichi Kousuke bước đầu được phán định là sơ ý té xuống lầu, cùng với Saionji Ichirou nghề nghiệp tự do uống thuốc độc t·ự s·át. Đầu mối duy nhất có liên quan đến vụ án này nằm ở Saionji Ichirou, em trai hắn ở cùng lớp với Miura Kazuya, đều là thành viên của câu lạc bộ nhạc nhẹ trong trường, đây là một mối liên hệ miễn cưỡng.
Nhưng ba người này đều c·hết trước ngày 10 tháng 12, bỏ qua một nhân tố nữ trong đó, hai người khác cũng không có bằng lái và xe hơi, căn bản không đủ điều kiện trong thời gian ngắn chuyên chở và xử lý t·hi t·hể.
Về những người tham gia trò chơi còn lại, cũng chỉ có Ikeda Nozomu tinh thần thất thường. Khả năng hắn giúp cha mình giải quyết hậu quả là lớn nhất, nhưng chiều hôm đó hắn ở trong trường, có chứng cứ xác nhận không ở hiện trường vô cùng đáng tin.
Chẳng lẽ... còn người tham gia trò chơi không bị phát hiện?
Chuyện này khác với những vụ án trước đây của Thiên Nhất, trong trò chơi của hắn gần như không còn người sống. Hoặc có lẽ người tham gia trò chơi không bị phát hiện kia cũng c·hết rồi, nhưng đã ngụy trang thành c·ái c·hết tự nhiên, thánh giá ngược trên mặt cũng không bị phát giác?
Cuộc điều tra của Trà Tiên rơi vào bế tắc, hắn bắt đầu tra xét mỗi vụ án trong hồ sơ của cục cảnh sát gần đây, muốn tìm được vài n·gười c·hết kỳ quặc, chẳng hạn như bị cháy sém, bị hủy dung, hoặc là không tìm được t·hi t·hể. Nếu người nọ còn sống, vấn đề sẽ càng phức tạp...
Một tháng trôi qua, vụ án cuối cùng đã đến giai đoạn kết thúc. Những người tham gia trò chơi hoặc nhiều hoặc ít đều phạm tội ác, nhưng sáu người này đ·ã c·hết, không phải tàn sát lẫn nhau thì cũng là t·ự s·át. Trà Tiên đã làm rõ sự tình, hắn biết nguyên nhân c·ái c·hết của mỗi người, cũng biết mối liên hệ giữa bọn họ, nhưng vậy thì thế nào. Giống như những vụ án trước đây của Thiên Nhất, sau khi nhìn rõ ngọn nguồn, lại phát hiện không thể bắt được người nào, cũng không t·rừng t·rị được ai, bởi vì tội của bọn họ đều đã có báo ứng tương xứng rồi.
Người duy nhất còn sống là Ikeda Nozomu thì đã phát điên, hơn nữa hắn cũng không phạm tội gì.
Cuối cùng chỉ còn lại một nghi vấn không có lời giải, đó là người vẫn không trồi lên khỏi mặt nước, cũng là người bị Thiên Nhất sai khiến đi phân thây.
Trà Tiên dần dần nảy sinh nghi ngờ, người này rốt cuộc có tham gia trò chơi hay không... Nếu hắn không tham gia trò chơi mà là trợ thủ của Thiên Nhất, vậy rất nhiều tình huống sẽ có thể giải thích được. Đã không bị “tội” ép buộc làm việc, vậy người này nhất định còn sống trên đời, chỉ cần tìm được hắn thì có thể sẽ tìm được Thiên Nhất.
......
Đi một vòng lớn vẫn phải trở về điểm khởi đầu. Trà Tiên quay lại bệnh viện tâm thần kia, muốn xem thử Ikeda Nozomu một tháng trước giống như cái xác không hồn đã có thể mở miệng nói chuyện hay chưa.
Hộ lý dẫn đường cho hắn mở cửa phòng bệnh ra, sau khi Trà Tiên vào phòng liền ra hiệu cho người kia chờ ở bên ngoài, tiếp đó đóng cửa phòng lại.
Trong phòng, Ikeda vẫn ánh mắt đờ đẫn ngồi trên giường, không có bất kỳ khởi sắc nào so với lần trước Trà Tiên đến đây.
Trà Tiên thở dài, hắn cảm thấy lần này rất có thể lại đi một chuyến uổng công, nhưng vẫn thử gọi tên đối phương:
- Cậu Ikeda.
Ai ngờ vừa nói ra mấy chữ này, đối phương lại cử động, ngẩng đầu lên nhìn vào mặt Trà Tiên:
- Thật đáng tiếc, kiểm tra thất bại.
Nhiệt độ chung quanh giống như trong nháy mắt giảm xuống điểm đóng băng, sự kinh ngạc của Trà Tiên hoàn toàn viết lên trên mặt. Tại khoảnh khắc này, hắn gần như không dám tin những gì mình nhìn thấy nghe thấy:
- Ngươi nói gì...
- Đã một tháng rồi, chuyện này đã vượt quá kỳ hạn mong đợi của “người truyền thuật”. Ta không cần tiếp tục ở đây nữa.
Mỗi chữ hắn nói đều khiến Trà Tiên ý thức được, những gì mình biết trước đó đều hoàn toàn nằm trong sự khống chế của Thiên Nhất.
- Ngươi là ai?
Trà Tiên đề phòng, hắn biết người trước mắt tuyệt đối không phải là học sinh cấp ba bình thường Ikeda Nozomu kia.
Người ngồi trên giường bệnh dần dần biến đổi, dưới y phục bệnh nhân, toàn thân hắn biến thành đen kịt. Đó căn bản không giống da của loài người, tính chất càng giống như đồ vũ trụ màu đen. Chiếc đầu màu đen không tóc, ngũ quan gồ ghề rõ nét, cặp mắt lõm sâu trong hốc mắt lộ ra ánh sáng xanh.
Giọng nói của Dark Water lạnh giá, không mang theo bất kỳ sắc thái tình cảm nào:
- Ta đương nhiên không phải là Ikeda Nozomu, ta đã cắn nuốt hắn rồi. Dựa theo gợi ý của “người truyền thuật”, ta cần nói cho ngươi biết hai tin tức. Thứ nhất là chuyện xảy ra vào ngày 12 tháng 12.
- Buổi sáng hôm đó, Ikeda Nozomu đã nói với Miura câu “ngày 4 tháng 9”, khiến Miura nảy sinh ý định g·iết người. Cùng lúc đó Kình Điểu đi đến chỗ Ikeda Takeshi, hỏi thăm về tình tiết vụ án. Vào buổi chiều, Ikeda Takeshi vì sợ cảnh sát truy xét Ikeda Nozomu, cho nên đã đi đến chỗ “người truyền thuật”, từ đó biết được Miura muốn m·ưu s·át con trai mình tại một địa điểm. Thế là hắn đi trước ngăn cản, kết quả Miura bị g·iết.
- Tiếp theo ta đã đến hiện trường, xe rách t·hi t·hể rồi chuyển đi, dọn dẹp v·ết m·áu qua loa, đồng thời để lại hung khí. Sau khi Ikeda Nozomu tan học đã đi tìm “người truyền thuật”, nhận được tin Miura bị cha mình g·iết c·hết lập tức trở về nhà, phát hiện Ikeda Takeshi đã sợ tội t·ự s·át, vì không thể chịu đựng nổi nên tinh thần trở nên thất thường.
Hứng thú của Trà Tiên với tình tiết vụ án này dường như kém xa hứng thú với Dark Water, hắn ngắt lời:
- Ngươi là trợ thủ của Thiên Nhất sao... bắt đầu làm việc cho hắn từ khi nào? Trong những vụ án trước đây sao không có bóng dáng của ngươi? “Người truyền thuật” là ý gì?
Hắn vốn cho rằng mình đã nhìn thấu tám chín phần mười sự việc, hiện giờ lại phát hiện vấn đề muốn hỏi vẫn còn quá nhiều.
Thực ra mấy nghi vấn này của Trà Tiên đều là sai lầm. Tháng 11 Dark Water vẫn cùng Gunsmith đấu trí đấu sức trong rừng mưa Nam Mỹ. Trước đó Thiên Nhất ở bên ngoài gây một hồi sóng gió, Dark Water vẫn còn đang ngủ say trong di tích dưới lòng đất.
Trưa ngày 12, Gunsmith đến cửa hàng sách tìm Thiên Nhất nhờ bảo vệ, sau đó đi vào trong không gian con của cửa hàng sách. Từ lúc đó đến khi Ikeda Takeshi tới cửa hàng sách cách nhau vài giờ, còn có một vị khách không mời mà đến, đó là Dark Water.
Cho dù ở chân trời góc biển, Dark Water vẫn có thể cảm giác được vị trí của h·ạt n·hân vĩnh hằng, vì vậy hắn một đường từ Nam Mỹ đuổi theo Gunsmith. Trong rừng rậm đã nuốt bốn cao thủ sau cùng của HL, số lượng ký ức và tri thức cơ bản đã đủ, Dark Water muốn dung nhập vào xã hội văn minh cũng không có vấn đề gì quá lớn. Lúc ở Hokkaido, hắn cuối cùng đã sắp đuổi kịp Gunsmith, nhưng Gunsmith lại trốn vào cửa hàng sách của Thiên Nhất.
Sau khi Dark Water chạy tới, bất ngờ nhìn thấy Thiên Nhất, cũng chính là “người truyền thuật” mà hắn nói. Đối với chủng tộc bọn hắn, “người truyền thuật” là tồn tại vĩ đại đứng sau thần linh, cho nên hắn cung kính bái kiến đối phương. Thiên Nhất lại chỉ dùng vẻ mặt kỳ dị “chào hỏi” hắn:
- Tộc quần của các hạ còn chưa tuyệt chủng à...
Thiên Nhất hỏi Dark Water một số vấn đề, biết được đại khái những gì Gunsmith đã trải qua ở Nam Mỹ. Thiên Nhất bảo Dark Water đừng gấp gáp đi tìm tên ngu ngốc kia, dù sao ngươi g·iết hắn phương rồi h·ạt n·hân vĩnh hằng cũng không sửa được, không bằng để hắn từ từ bị giày vò trong không gian con. Thế là Thiên Nhất yên tâm thoải mái xem Dark Water như em trai thu nhận. Mấy giờ sau, khi Ikeda Takeshi h·ành h·ung chạy trốn, Thiên Nhất thông qua quyển sách nội tâm đã hiểu rõ tình hình, bèn sai Dark Water đi xử lý t·hi t·hể.
Ngày 13, Thiên Nhất biết được sự gia nhập của HL, liền thay đổi sách lược, thiết kế một cạm bẫy mới. Trước khi g·iết c·hết Kuwahara, rời khỏi Hokkaido, Thiên Nhất đã giao cho Dark Water một nhiệm vụ, đó là cắn nuốt Ikeda Nozomu trước khi Trà Tiên chạy tới, biến thành hình dạng của hắn. Nếu một tháng sau Trà Tiên vẫn không tra rõ tình tiết vụ án, nhất định sẽ đi gặp Ikeda Nozomu lần nữa, khi đó hãy vứt bỏ ngụy trang, thuật lại cho hắn hai tin tức.
Trà Tiên cho rằng mình hiểu rất rõ Thiên Nhất, thực ra Thiên Nhất mới hiểu rõ hắn như lòng bàn tay. Thiên Nhất biết rõ phương pháp tra án của Trà Tiên, phương thức suy nghĩ, khả năng kiểm soát manh mối và năng lực suy diễn dây chuyền vv... Không tới đường cùng, Trà Tiên tuyệt đối sẽ không đến bệnh viện tâm thần lần thứ hai, đi nhờ cậy lời khai của một bệnh nhân tâm thần. Mà một tháng “phí thời gian”, chính là Thiên Nhất đánh giá về Trà Tiên dựa theo kinh nghiệm trước đây, “người thông minh” sẽ không vĩnh viễn bám lấy một sự việc không thể giải quyết.
Lúc này Dark Water giống như không nghe thấy câu hỏi của Trà Tiên, vẫn tiếp tục nói:
- Tin tức thứ hai, nguyên văn của “người truyền thuật” là...
- Ta vốn tưởng rằng ngươi là người thông minh thứ tư trên tinh cầu này, có điều gần đây lại phát hiện một tên rất thú vị, có thể còn xuất sắc hơn ngươi, bài kiểm tra mới đang được chuẩn bị.
- Ngươi cuối cùng nên bị đào thải rồi, Trà Tiên. Dù sao đã nhiều năm như vậy, ngươi vẫn không có một chút dấu hiệu nào có thể bắt được ta. Con người quả nhiên vẫn có cực hạn. Hơn nữa phẩm vị tệ hại của ngươi cũng khiến ta rất chán ghét. Nói tóm lại, đây đã là cơ hội cuối cùng của ngươi rồi.
- Loạn thế phân tranh sắp đến, xem ra ngươi cũng không thích hợp đứng dưới cờ của Nghịch Thập Tự. Ngươi vĩnh viễn sẽ không đứng trước mặt ta với tư thái của một kẻ chấp pháp. Khi ngươi được nhìn thấy ta theo như ý nguyện, người mà ngươi đối diện không phải là t·ội p·hạm truy nã nguy hiểm cấp sáu gì, mà là người sáng lập thế giới mới.