Tiểu Kì bất ngờ, không kịp trở tay. Khi cơ quan hoạt động, một cánh cửa dưới chân cô được mở ra. Cô bị rơi xuống dưới và không ngờ, dưới nền nhà lại là nước.
Tiểu Kì cố gắng ngoi lên và tìm kiếm bến bờ để bơi vào. Mặc dù không chạm chân được đến đáy nhưng nước ở đây là nước lặng. Chỉ sau 20 phút, cô đã lên được bờ.
Cô vuốt nước trên mặt. Mặc dù lúc này, hơi thở vẫn còn hổn hển nhưng cô cũng kịp nhận ra trước mặt mình là chính là Thác nước Tử thần. Cô đã mường tường một thác nước trong điện thờ thì như thế nào. Đã vậy còn mang tên Tử thần chắc là chảy siết, hoặc to lớn lắm.
Nhưng thực tế thì nó mang tính chất Tử thần vì thác nước dường như đã chết. Không còn chảy nữa. Trước mặt cô là một “hòn non bộ” khổng lồ nhưng xơ xác không có nước chảy và cũng không có cây cối.
Không gian hiu quạnh như buổi chiều tà. Không quá tối nhưng lại không có nhiều tia nắng lọt vào.
À mà có khi cái tên Tử thần bắt nguồn từ cái hồ nước phía dưới “hòn non bộ” cũng nên. Nước hồ đục ngầu, không nhìn thấy đáy. Nhưng lúc nãy rơi xuống, cô cảm nhận nước hồ rất lạnh và vô cùng sâu. Cũng may cô biết bơi nên có thể bơi vào bờ. Nếu không thì nó đúng là Tử thần.
Tiểu Kì nhìn dáo dác xung quanh để tìm lối ra. Lúc nãy rơi xuống, bản đồ cũng theo đó mà mất tăm. Nhưng cũng phải nói, bản đồ chỉ đại khái đường đi phía trên, hoàn toàn không có mô tả về lối đi và sự thật về con thác phía dưới này.
Cô đi xung quanh tìm kiếm lối ra thì đột nhiên trước mặt cô hiện lên một bóng đen rất to. Phía sau lưng đột nhiên truyền đến cơn lạnh buốt.
Cô quay lại thì bất ngờ, trước mặt cô là một con rắn khổng lồ!
Không biết từ đâu chui ra một con rắn khổng lồ màu đen. Nó vươn mình cao hơn “hòn non bộ”. Phần thân và đuôi ngập trong hồ nước. Không lẽ nó từ dưới hồ chui lên.
Thế nhưng, mặc dù đang ở vương quốc người thú nhưng con rắn này không mấy “hiếu khách”. Tiểu Kì vừa quay lại, nó đã tấn công vào cô. Với kinh nghiệm hơn 10 năm học võ, Tiểu Kì nhanh chóng né tránh đòn tấn công.
Thấy vậy, con rắn càng tức giận. Nó vươn mình khỏi hồ nước nhiều hơn. Lúc này, Tiểu Kì đánh giá, con rắn này có khi dài cả mấy chục mét, quấn 1 vòng trường của cô vẫn còn dư.
Liên tiếp đó, con rắn há chiếc miệng “bốc mùi” của nó tấn công cô. Có vẻ như nó bị bỏ đói lâu ngày nên nhìn ra cô là con mồi béo bở. Nhưng có lẽ nó đụng nhầm đối thủ. Rắn và mèo từ xưa đã là đấu thủ nặng kí của nhau. Rắn cũng lợi hại nhưng võ mèo cũng chẳng tầm thường.
Thoặt nhìn, có vẻ rắn khổng lồ chiếm được ưu thế với thân hình và sức mạnh. Tuy nhiên, không gian bên trong thác nước không quá to. Cộng với thể trạng “ốm đói” lâu ngày, con rắn ra những đòn tấn công không chính xác. Trong khi đó Tiểu Kì lại là chú mèo với bao năm lặn lộn trên chiến trường. Cô thoắt ẩn, thoắt hiện. Né tránh được mọi đòn tấn công của rắn khổng lồ.
Chẳng mấy chốc, rắn khổng lồ đã thấm mệt mà đầu của nó cũng gần như nát vì va liên hoàn vào tường và vách đá.
Nó đứng giữa hồ nước, nhìn chằm chằm Tiểu Kì. Đứng trên bờ, cô có thể nghe rõ tiếng khò khè và mùi tanh hôi từ con rắn bốc ra. Cô khó chịu, bịt mũi tỏ ra khinh bỉ. Cô là cực ghét thể loại ở bẩn nha.
- Con nha đầu hỗn xược. Hôm nay, không ăn được ngươi, ta không còn là xà vương!
Rắn khổng lồ tức giận, rống lên. Liền đó, nó lao mình thật nhanh vào cô. Nhưng Tiểu Kì lại lần nữa dễ dàng tránh được. Nhưng khi cô quay người lại nhìn con rắn thì cảnh tượng trước mặt khiến cô hơi cau mày.
Do con rắn lao vào quá nhanh nên phần đuôi từ nãy đến giờ vẫn ngập dưới nước, nay đã theo đó lên bờ. Mà phần đuôi lúc này lại…bị tách đôi hơn 3m. Có vẻ như đuôi rắn từ đầu bị khóa chặt ở dưới đáy hồ. Nay mới thoát ra nhưng vô tình đuôi bị cắt làm đôi.
Cả hồ nước phút chốc bị nhuộm đỏ. Rắn khổng lồ dù bị thương nặng nhưng không hề phát nên tiếng. Có vẻ như trong rủi có cái may. Nó đã được giải thoát.
- Meo… (Này, ông rắn…)
Rắn khổng lồ lấy lại tinh thần, quay ngoắc lại nhìn Tiểu Kì.
Tiểu Kì nghĩ rắn không hiểu tiếng mèo nên trong một phút nghĩ ngợi, cô nắm chặt bàn tay, biến thành hình dạng con người.
- Này, ông rắn! Con là đi lạc đến đây. Không phải đồ ăn của ông đâu. – Tiểu Kì im lặng một lúc, thăm dò tình hình rồi nói tiếp – Ông cũng là người thú phải không?
Nghe vậy, rắn khổng lồ tạm thời không tấn công cô nữa. Nhưng có vẻ như nó vẫn chưa ngui giận.
- Nha đầu hỗn xược. Ta không cần biết ngươi là ai. Đã vào đây thì chỉ có thể là bữa ăn của ta.
Nói rồi, rắn khổng lồ tiếp tục tấn công Tiểu Kì. Nhưng lần này, với hình dạng con người, cô lại không nhanh nhẹn như lúc cơ thể người mèo. Cô bị dính một đòn của rắn khổng lồ. Va mạnh vào tường.
Tiểu Kì rơi mạnh xuống đất. Nhưng cô chưa kịp ngồi dậy thì rắn khổng lồ tiếp tục tấn công. Trong tình thế cấp bách, Tiểu Kì vội đưa hai tay lên che mặt và biến thành dạng người mèo.
Nhưng điều bất ngờ không phải hình dạng người mèo của cô mà chính là…