Nghe câu nói cuối cùng của Mặc Đình, Đường Ninh mỉm cười, cầm lấy một tay kia của Mặc Đình, ép người vào giữa cánh tay của anh, rồi từ từ cởi cúc áo sơ mi của anh, chờ cơ ngực của anh từ từ ẩn hiện, cô chui đầu vào trong áo của Mặc Đình, dán chặt đôi mắt vào vạt áo của anh ……
“Em đúng là đang cản trở anh làm cơm đó.” Mặc Đình bật cười.
Đường Ninh vốn dĩ quay lưng về phía ngực của Mặc Đình, nhưng nghe câu nói này của anh, Đường Ninh đột nhiên quay người, đôi môi lạnh lẽo nhất thời áp vào ngực anh: “Ý anh là …... như vậy sao?”
Mặc Đình lặng lẽ rửa tay trong bồn để tẩy sạch mùi tanh trên tay, sau đó dùng sức ôm lấy Đường Ninh: “Em định tặng anh món tráng miệng trước bữa ăn hả?”
Ngón tay của Đường Ninh vòng qua áo sơ mi của Mặc Đình: “Vậy ……. anh cảm thấy ngọt lắm hả?”
Mặc Đình mất cả hơi thở, kéo Đường Ninh ra khỏi áo sơ mi, nâng cằm cô lên, hung hăng hôn lên đó: “Ăn xong thì biết rốt cuộc có ngọt tới mức đó không …….”
Mặc Đình thích chết được trạng thái thay đổi xoành xoạch của Đường Ninh. Sự ngoan ngoãn lúc này và bình thường rất khác nhau, đôi khi quyến rũ, đôi khi nữ tính, đôi khi phóng túng, đôi khi buông thả, tất cả đều khiến anh phát cuồng và muốn ăn tươi nuốt sống cô.
Màn khiêu vũ bằng đầu lưỡi xen lẫn tiếng thở hổn hển mơ hồ khiến nội dung của bữa tối này phong phú hơn, nhất là khi Mặc Đình chạm vào chân của Đường Ninh …….
Anh nghĩ, chuẩn bị nhiều ngày rồi, đã tới lúc mang đến cho cô một bất ngờ khác …...
Nấu xong bữa tối này cũng mất hai tiếng đồng hồ, lúc chị Long thấy bàn ăn thịnh soạn trước mặt, cô ta đã không thể dùng từ kinh ngạc để hình dung, vì …… cô ta chưa hề nghĩ, đường đường là chủ tịch của Hải Thuỵ, ông lớn trong làng giải trí khi bắt đầu nấu ăn cũng không hề mơ hồ, chẳng trách Đường Ninh lại bị anh khuất phục như vậy.
“Cảm ơn sếp lớp ban thưởng!”
“Thu lại vẻ mặt muốn đem đấu giá món ăn của chị đi.” Đường Ninh không nhịn được mỉm cười.
“Sao em biết vậy? Đường Ninh, em đúng là hạnh phúc quá rồi ……” Chị Long xoa xoa cánh tay Đường Ninh: “Tuy nhiên, em và sếp lớn đã ở trong bếp 2 giờ đồng hồ, hai người đang làm gì vậy?”
“Ăn nhanh đi, sau khi ăn xong, buổi tối còn một chuyện cần phải làm.” Mặc Đình nhanh chóng chuyển chủ đề.
“Còn có sắp xếp gì nữa hả?” Đường Ninh cũng tỏ ra nghi ngờ.
“Tới lúc đó em sẽ biết …….” Mặc Đình sờ vào tóc của cô, hành động sặc mùi cưng chiều đó khiến chị Long và Lâm Vi thấy sởn cả tóc gáy. Cho nên, theo hai người họ thấy, trên thế giới này ngoại trừ Mặc đình, cũng không c1o ai, có thể khiến Đường Ninh nghe theo và sùng bái như vậy.
Tuy nhiên, nhiều điều bất ngờ mà họ không ngờ tới vẫn đang chờ phía sau.