Chị Long tức giận, bên trong miệng thỉnh thoảng mắng vài câu, thẳng cho tới khi Lục Triệt đi tới chung cư, nhìn thấy chị Long:
"Muốn gặp cô Đường vậy mời đi theo tôi."
Chị Long nhận biết Mặc Đình, nhưng lại....Lại không nhớ rõ kiểu người nhỏ bé trong suốt như Lục Triệt, cho nên thái độ của chị ấy đối với Lục Triệt là không thân thiện, nhấc chân lên liền đá cho Lục Triệt một cước:
"Nếu như Đường Ninh nhà tôi có chuyện gì, tôi nhất định phế bỏ người đàn ông sau lưng của anh."
Lục Triệt gãi gãi kiểu tóc xinh đẹp, bị chị ấy đạp một cước không còn tới hình tượng nào nữa, đau đến nhe răng trợn mắt: "Không nói ai phe ai, trước tiên cô đi theo tôi đi."
Chị Long hừ một tiếng, ngẩng đầu lên, hoàn toàn miệt thị Lục Triệt, đi theo anh ta lên xe, mà toàn bộ quá trình này, chị Long đều luôn thử thăm dò Lục Triệt, đồng thời còn có các loại cảnh cáo và uy hiếp, chuyển ra nói về gia cảnh của Đường Ninh, chỉ thiếu chút nữa là cầm dao gác cổ anh ta, cuối cùng, khi tiến vào khu biệt thự bỗng nhiên bị khiếp sợ không nói nên lời.
Khải Duyệt Đế Cảnh, đây chính là thủ đô của thành phố A.
Khu vực của căn biệt thự này, chỉ có ba mươi hộ gia đình, mà còn đều là những nhà có quyền thế, tùy tiện nói ra bối cảnh của họ, cũng có thể khiến cho người ta trợn mắt há hốc mồm.
"Ha ha, ông chủ nhà cậu là ai vậy?" Chị Long có chút đứng ngồi không yên.
"Đi vào rồi chẳng phải sẽ biết sao." Lục Triệt cũng có chút tính tình nên cố ý nói như vậy.
Chị Long hoảng hồn khiếp vía, khí thế vừa rồi không còn sót lại chút gì, bởi vì ai trong khu này chị ấy cũng không thể đắc tội nổi, sau đó, hai người lái xe vào cạnh cửa sắt của suối phun nước trong biệt thự, chị Long được mời xuống xe, tiến vào vào phòng khách như vào cung điện của Tây Ban Nha.
Đường Ninh mặc trên người là bộ quần áo mềm mại ở nhà màu trắng, ngồi trên ghế sô pha, gương mặt không có trang điểm gì nhưng vẫn xinh đẹp sạch sẽ như vậy.
"Đường Ninh, chuyện này cuối cùng là sao? Có phải em tìm một lão già nào rồi không?" Chị Long vừa tới đã nhỏ giọng hỏi thăm Đường Ninh:
"Có phải em vì Hàn Vũ Phàm mà hi sinh mình không?"
"Chị Long, có chuyện em muốn nói với chị, nhưng mà....Chị không thể kích động." Đường Ninh lôi kéo chị Long ngồi xuống sô pha.
"Em nói....Em nói mình tìm được bạn trai mới rồi sao?"
"Không phải..."Đường Ninh nín cười, lắc đầu.
"Không phải thì tốt..."
"Em kết hôn."
Chị Long:"..." Hai giây sau, chị ấy bất chợt bộc phát lên:
"Em nói cái gì? Em kết hôn, tại sao em có thể kết hôn, em kết hôn với ai? Tại sao em lại đem hạnh phúc của mình ra đùa chứ?"
Chính lúc chị Long đang kích động như vậy, Mặc Đình cũng vừa xử lý xong việc, từ trong phòng làm việc ở lầu một sải bước dài đi xuống, cũng dưới ánh mắt khiếp sợ của chị Long đi tới đằng sau sô pha, cúi người thì thầm bên tai Đường Ninh vô cùng thân mật, sau đó Đường Ninh quay đầu gật nhẹ với Mặc Đình: "Em biết rồi, sẽ không quá nửa tiếng đâu."
Mặc Đình hài lòng, lại nhìn kỹ chị Long một chút, sau đó đi lên lầu, toàn bộ quá trình này rất ngắn nhưng lại khiến cho chị Long không thể nào tin được.
"Đường Ninh, em véo chị một cái đi, chị muốn biết có phải mình nằm mơ không."
"Vì sao nói như vậy?" Đường Ninh kéo tay chị ấy lần nữa, nhắc nhở chị ấy đừng kích động.
"Cho nên, người em kết hôn là tổng giám đốc của giải trí Hải Thụy, Mặc...Đình?"
"Ừm."
"Thật sự kết hôn." Chị Long không xác định lắm hỏi lại.
"Chị không nhìn nhầm đâu, là anh ấy, là ông xã mới cưới của em." Đường Ninh chăm chú gật nhẹ đầu.
Chị Long nghe xong đáp án, lập tức từ lo sợ biến thanh rất vui sướng: "Khó trách lúc trước em nói việc trên hot search kia dù Hàn Vũ Phàm dùng tới bao nhiêu tiền cũng không gỡ xuống được, Đường Ninh, em đúng là cho chị thật ngạc nhiên cũng vui mừng nha!"
"Cái này đúng nha, coi như kết hôn thì sao nhất định cũng không phải cái tên rác rưởi Hàn Vũ Mặc kia, nhưng mà chị không nghĩ tới, em vậy mà gả cho tổng giám đốc giải trí Hải Thụy, em có biết Thiên Nghệ và Hải Thụy hơn kém nhau bao nhiêu bậc không? Thoải mái rồi...Hả giận nha, cái này nếu để tên rác rưởi Hàn Vũ Phàm kia biết thì không biết sẽ khó chịu bao nhiêu ha?"