An thị là một nhà đầu tư lớn cho rất nhiều dự án về chuỗi nhà hàng ẩm thực Châu Á. Hiện nay, đã có khá nhiều cho nhánh lớn - nhỏ trên toàn thế giới. Nói là gia tộc này quá giàu với số tài sản khếch xù cũng không quá lố bịch
An Tử Nhiên nhìn người đàn ông đối diện, cô hơi cau mày tỏ vẻ khó chịu. Từ lúc cô vừa bước vào quán ăn đến lúc gọi món, người đàn ông này... vẫn chưa nói một lời nào
Là con trai, phải chủ động trước những cuộc hẹn đi xem mắt bất đắc dĩ này trước - đó cũng được coi là phép lịch sự tối thiểu. Vậy mà, từ khi cô bước vào đây, ngoài cái cúi đầu xem như lời chào, thì chẳng còn gì nữa
- Beefsteak Chín phần của quý cô
Người phục vụ vội mang phần Beefsteak đẹp mắt mang vào bàn, mọi thứ đều đã được sửa soạn một cách công phu
- Cảm ơn anh
Người phục vụ gật đầu nhẹ biểu thị cho lời cảm ơn, sau đó liền bối rối nhìn người đàn ông đối diện cô gái tỏ vẻ áy náy hỏi:
- Dạ thưa, anh muốn dùng gì?
Lúc này, người đàn ông kia như bừng tỉnh giữa giấc mộng. Anh ta có chút lúng túng, nhưng sau khi nhìn cô gái đối diện cũng với phần ăn đó thì buộc miệng đáp:
- Cho tôi một phần giống cô ấy
An Tử Nhiên có chút bực mình. Đợi người phục vụ đi khuất tầm mắt, cô nói, giọng điệu pha chút khinh thường:
- Có vẻ là Kiều Thị không quan tâm đến cuộc đính ước của hai nhà Kiều - An thì phải!?
Nhận ra điều gì, chàng trai có chút lúng túng, gãi đầu, tỏ vẻ hối lỗi đáp:
- Xin thứ lỗi nãy có chút chuyện làm tôi hơi mất tập trung nên...
Vừa dứt câu thì Kiều Minh đã đáp lời, một lời xin lỗi qua loa. An Tử Nhiên tặc lưỡi, cô cầm dao cắt một miếng Beefsteak cho vào miệng. Miếng bò này không mềm bởi cách nấu trước đó, vị cũng nhạt không hợp khẩu vị cho lắm. Xét về góc độ của cô là vậy
"Nhà hàng này, thua xa"
...****************...
Lâm Khánh My tỉnh lại đã là chuyện của 4 giờ chiều, gió đung đưa mang mùi hương của biển như trở lại với đất mẹ, nhẹ nhàng, thoang thoảng.
Cô vội khoác áo khoác của mình, đi đôi dép của khách sạn rồi nhấn nút đi xuống sảnh khách sạn một cách qua loa. Đầu óc vẫn chưa tỉnh táo mang hơi hướng buồn ngủ
Chợt nhớ ra điều gì, Khánh My liền đi đến quầy Buffet của khách sạn sau sảnh chính khi băng qua một hành lang dài. Nơi đây, đầy ắp đồ ăn nhưng vì lượng khách du lịch bên đây dần thưa thớt nên vấn đề đồ ăn là một vấn đề cần đáng lưu ý
Hạ Phong Linh từ ngoài khách sạn vừa vào, thấy Khánh My thì đi theo cô luôn. Tuy rằng có hơi hướng không biết nên làm gì
- Phong Linh?! Phiền cô ra ngoài sảnh gọi cô Levy vào đây hộ tôi ha
- Thưa tiểu thư, bộ có chuyện gì sao ạ?
Chưa kịp nhấc chân rời khỏi, thì Levy đã đi đến. Cô thắc mắc hỏi, sau đó là cái gật đầu cùng với lời nói của Khánh My
- Bình thường, khi đồ ăn dư thì đem đi đổ à?
Levy im lặng, gật đầu, sau đó đáp:
- Ngày xưa khi tôi mới vào làm, số lượng khách đến đây đông nên thức ăn có thừa ít. Số đó nhân viên khách sạn, mấy cô lao công sẽ ăn hoặc sẽ cho người có hoàn cảnh khó khăn ăn một chút. Tất nhiên là đồ ăn thừa đem đi đổ rồi ạ
Ngừng một chút, nuốt một ngụm nước bọt, Levy nói tiếp, giọng có chút ngập ngừng:
- Nhưng tình hình nay ít khách nên... hầu như là đổ là phần lớn... vì chúng tôi ăn không hết... còn người có hoàn cảnh khó khăn thì nay đã được chính phủ cấp quyền nên cũng ít khi nhận.
Khánh My hiểu, sau đó cô nói với Levy:
- Thật ra, ngay từ khi Lâm Gia ít quan tâm đến các vấn đề về du lịch, dịch vụ để tham gia vào việc hành chính thì có vẻ như mọi chuyện đã dần đi xuống so với dự định. Vậy nên, Levy....
- Dạ?
- Ngày mai, phiền cô đưa tôi vào group chat của nhân viên khách sạn và khu nghỉ dưỡng này. Đồng thời, nói với họ rằng: Ngày mai sẽ họp đột xuất. Bao gồm tất cả các bộ phận
Levy hơi gật đầu đồng ý, cô mời Khánh My bào sau đó chuyển quyền trưởng nhóm cho cô. Group chat là một cộng đồng im thinh thích, tin nhắn mới nhấn cũng đã từ 2 tháng trước. Không nghĩ là nó xuống cấp đến vậy!!
...****************...
An Tử Nhiên kết thúc buổi ra mắt với sự chán trường. Người đàn ông này có chút đẹp trai, thành công và có thêm chút bản lĩnh. Tuy nhiên lại là một người trầm tính, ít nói
Dường như anh ta là mẫu người bị cha mẹ ép đính hôn
Tử Nhiên chật lưỡi, chẳng phải đó cũng là cô hay sao? Chính cô cũng nghe theo lời cha mẹ sắp đặt, khi không thể quyết định được bản thân còn gì, mà cũng chỉ là buổi đầu tiên nên cũng không thể quyết định cả một con người thật còn gì
Nếu sau này thêm cơ hội tìm hiểu thì có phải sẽ tìm hiểu sâu hơn về phía đối phương không?