Renekton hôn nhẹ lên môi Levy, anh vuốt nhẹ tóc cô, khuôn mặt Levy đã đổ đầy mồ hôi nhễ nhại. Renekton nhìn thân thể Levy dưới thân mình, bất giác mỉm cười:
- Bộ anh làm đau lắm hả? Em đó, đây cũng không còn là lần đầu của chúng ta
Levy tức giận nhưng không thể làm được gì, cô nói giọng đè nặng xuống
- Đồ khốn
...****************...
Tịch Hy Vãn xuống phòng khách chờ đợi một người nào đó, cô ta hơi nhíu mày. Bên cạnh đó là những người hầu tất bận với công việc của mình, người thì mang bánh ngọt, người thì rót trà cho Tịch Hy Vãn. Họ đều sợ đắc tội với cô ta
- Hứa Tình Tình đến chưa?
- Thưa Nhị tiểu thư, cô Hứa sắp đến rồi ạ
Người hầu vội trả lời, sắc mặt của Tịch Hy Vãn đã xấu nay còn xấu hơn. Lại là "nhị" tiểu thư, nhưng vì giữ gìn hìn tượng cô ta đành bưng tách trà lên hớp một ngụm
- Trà hoa hồng hôm nay ai pha vậy?
- Dạ là Cẩm Cẩm ạ
- Cô ta đâu rồi?
Hy Vãn trầm giọng, trà này rất hợp với cô. Từ phong cách pha và mùi vị rất thơm, tựa như có chút gì đó quen thuộc
- Dạ, cô ấy đi với Tịch phu nhân rồi ạ
Hy Vãn ậm ừ một tiếng, cô ta muốn thay thế người hầu cũ bằng cô gái tên Cẩm Cẩm kia
Đúng lúc này, Hứa Tình Tình cũng đã đến. Người hầu dẫn dắt cô ta vào phòng khách nơi Hy Vãn đang ngồi một cách cẩn trọng. Sau đó, Tình Tình ngồi xuống ghế sofa đối diện một cách quý phái. Hy Vãn vội xua tay như ra hiệu cho người hầu ra ngoài, còn mỗi một người ở lại để phục vụ những thứ cần thiết
- Hứa Tình Tình, từ khi lên làm chủ gia tộc, em khác quá. Mọi thứ về em càng chững chạc hơn, trông em còn ra dáng thiếu nữ hơn cả chị
Hứa Tình Tình ngước ngũ quan xinh đẹp lên nhìn người phát ra giọng nói, không nhanh không chậm mà đáp lại
- Em lớn rồi, không còn nhỏ nữa. Chị Hy Vãn biết mà
Đồng thời, Hy Vãn cầm chiếc bánh quy mà người hầu mang ra lúc nãy cắn một miếng, vừa ăn vừa nói chuyện
- Người đàn ông đó, chị nhờ em ra sao rồi?
Hứa Tình Tình nhận ra Hy Vãn đã vào vấn đề chính, cô ta tặc lưỡi, sau đó thanh lịch hớp một ngụm trà hoa hồng, khuôn mặt không biến sắc đáp:
- Thất bại rồi, chị gái của chị có số phận rất may mắn. Đã có ân nhân đến cứu giúp đó. Thật là chán quá đi, kế hoạch chúng ta bàn chi tiết và ấp ủ trong thời gian lâu như vậy lại bị phá đám
Hy Vãn cau mày, tưởng chừng mọi chuyện xong xuôi nhưng cái kết nhận lại là một nỗi tức giận
- Khánh My, cô ta có số tốt như vậy sao? Bao nhiêu công sức ra kế hoạch, cũng như chi rất nhiều tiền vì Mỹ không phải địa bàn của cả hai. Vậy mà lại thất bại công cốc
- Cũng không hẳn đâu, do cô ta lao vào tấn công không suy nghĩ nên đã có một chút trầy xước. Chúng ta cần phải rút kinh nghiệm vào đợt trước cho đợt này. Bình thường Khánh My sẽ về Trung Quốc vào mùa Thu để tham dự cuộc bàn luận của Tứ Đại Gia Tộc - Mùa Thu, lúc đó... còn chưa muộn mà
Hy Vãn gật đầu, Tình Tình nói như vậy là rất đúng. Cô ta cũng chẳng có gì để bàn cãi thêm
- Cô có muốn đi chơi không?
- Haha, cảm ơn chị, giờ em cũng rảnh đó. Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện nha, để tăng thêm tình cảm chị em
Nói rồi Tình Tình và Hy Vãn cùng nhau đi ra bên ngoài, chiếc ô tô của Hứa Gia vốn dĩ đã để sẵn liền mở cửa đón hai vị tiểu thư cao quý. Sau một hồi thì liền lăn bánh rời đi, để lại một Tịch gia im lặng với những khoảng thời gian riêng tue dành cho người hầu.
...****************...
Khánh My trở về resort với Hạ Phong Linh vào chiều ngày hôm sau, nhân viên thì nay cũng đã chăm chỉ làm việc hơn, nhằm cải thiện tốt chất lượng của resort. Khách cũng đến nhưng không nhiều lắm, đủ để kinh doanh
- Alex, trong 2 ngày tôi đi vắng. Resort phát triển tốt chứ? À mà Levy đâu?
Alex hơi ngập ngừng, cậu ta lúng túng nhìn cô đáp:
- Dạ tốt ạ, còn Levy.... thì dạo này thức khuya làm việc nên... chắc.... cổ ngủ bù vào chiều hôm nay rồi ạ
Khánh My gật đầu, cô đã hiểu hết thông tin truyền đạt từ cậu nhân viên. Lúc này, một người nam nhân tóc dài ngang vai đi đến bàn tiếp tân, anh ta lịch thiệp bước đến, trên tay là chìa khóa và thẻ phòng. Mở miệng nói một tràn tiếng anh
- The service is also good, the facilities are comfortable, the space is clean and airy. However, there are some points to pay more attention to, which is quality. I think you need to improve the quality and renew them more often. Here it is, thanks for the room
(Dịch vụ cũng tốt, đồ dùng tiện nghi, không gian sạch sẽ, thoáng mát. Tuy nhiên có một số điểm cần phải lưu ý thêm, đó chính là chất lượng. Anh nghĩ các em cần nâng cao chất lượng resort mình và tu bổ chúng thường xuyên hơn. Còn đây, anh trả phòng nhé)
Alex nắm lấy thẻ phòng và cất chúng đi, còn Khánh My thì nhẹ nhàng đáp trả lại lời khen và góp ý của chàng trai kia bằng tiếng anh một cách lưu loát:
- Thank you for these things I will take as experience and at the same time correct the mistakes. Thank you for using our service, hope you can recommend it to your friends
(Cảm ơn anh, những điều này chúng tôi sẽ lấy nó làm kinh nghiệm, và bổ sung trong quá trình sai sót. Cảm ơn anh đã sử dụng dịch vụ của chúng tôi, hy vọng anh có thể giới thiệu nó cho bạn bè)
Chàng thanh niên kia hài lòng với cách ứng xử của người con gái, anh nâng mu bàn tay trái của Khánh My lên trước mặt cô và nhân viên, ai cũng có thái độ ngạc nhiên, hoang mang. Còn Khánh My kiểu "Ôi cái gì vậy?!"
Nói rồi, anh ta hôn lên mu bàn tay cô, giọng có chút ma mị đáp
- What a beautiful and intelligent person. Nice to meet you, I'm Renekton - I'm also a director of a travel advertising agency. This is a great place to advertise, would you mind discussing business with me?
( Quả là một người xinh đẹp và thông minh. Hân hạnh được làm quen với cô, tôi là Renekton - tôi cũng là giám đốc của công ty chuyên về quảng cáo du lịch. Nơi này khá là tuyệt vời để quảng cáo, không biết cô có nhã hứng để bàn bạc chuyện làm ăn với tôi không?)
Khánh My suy nghĩ một hồi lâu, xong cô cũng đồng ý mà gật đầu. Hơi nghi hoặc hỏi:
- So where do we meet to discuss?
(Vậy chúng ta gặp nhau ở đâu để bàn bạc?)
Renekton nhìn lên đồng hồ, anh ta mỉm cười lịch sự với người đẹp, giả bộ ra vẻ yêu chiều phụ nữ, đáp lại lời nói của cô:
- What about tonight? Looks like you haven't had dinner either, and I want to invite you to dinner
( Tối hôm nay được không? Dù gì thì chắc cô cũng chưa có ăn tối, tôi muốn mời cô một bữa cơm)