Hồng Yên chớp đôi mắt xinh đẹp nhìn Diệp Phong, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng vì xấu hổ, không nói được gì, chỉ kéo chăn lên che nửa mặt.
"Tiêu rồi."
Diệp Phong võ đầu thầm nghĩ, đời này coi như tiêu rồi.
Tuy rằng Hồng Yên không trả lời rõ ràng, nhưng dáng vẻ này của cô ấy, đáp án đương nhiên đã quá rõ.
Hắn nhìn bản thân, cũng trần truồng như nhộng... Diệp Phong đã hiểu hết mọi chuyện.
Một cô gái tốt cứ như vậy bị hắn hủy hoại.
"Diệp Phong, mày đúng là cầm thúi"
"Ha, người khác đều là say rượu loạn tính, sao mày luyện công cũng có thể làm ra chuyện cầm thú như vậy chứ?"
Diệp Phong vừa tự mắng mình vừa tự giơ tay tát vào mặt. "Thiếu chủ, đừng làm vậy!" Hồng Yên thấy vậy lập tức giữ tay Diệp Phong lại.
"Thiếu chủ đừng làm vậy, là nô tỳ hầu hạ thiếu chủ chưa tốt, không liên quan gì đến thiếu chủ!"
Hồng Yên đỏ mặt, đôi môi đỏ mọng mấp máy, nói với Diệp Phong.
"Không đúng, là tôi có lỗi với hai người."
Nói xong Diệp Phong lại giơ tay trái lên muốn tát vào mặt mình.
Lúc này Thanh Loan cũng đã tỉnh lại.
Thấy tình trạng của Diệp Phong, Thanh Loan cũng lập tức cản hắn lại, nắm lấy tay trái của Diệp Phong nói:
"Thiếu chủ, hai người chúng tôi vốn được cung chủ phái tới hầu hạ thiếu chủ, có thể được thiếu chủ sủng hạnh là vinh dự của chúng tôi, thiếu chủ đừng xin lỗi nữa!"
"Thật sao?" Diệp Phong sửng sốt: "Hai cô không trách tôi?"
"Đương nhiên." Mặt Thanh Loan đỏ bừng: "Thiếu chủ nộ khí, cơ thể của nô tỳ sinh ra là để giúp thiếu chủ trút lửa, sao có thể trách thiếu chủ được?"
Diệp Phong bối rối.
Quả thật nên nghe lời của Nhị sư nương, trước đây bà ấy từng nói với hắn lúc luyện công tuyệt đối không được nóng vội, nếu không rất có thể sẽ bị tẩu hỏa nhập ma.
Có lẽ đó cũng chính là nguyên nhân khiến hắn mất đi lý trí.
Hắn cẩn thận nhìn Thanh Loan và Hồng Yên, hỏi: "Hai người có bị thương không?”
Thanh Loan lắc đầu: "Thiếu chủ yên tâm, nô tỳ không bị thương."
"Chỉ là... Nói được một nửa, Thanh Loan ngượng ngùng cúi đầu.
"Chỉ là cái gì?" Diệp Phong lập tức hỏi.
Thanh Loan và Hồng Yên nhìn nhau, hai người đều vô cùng ngượng ngùng.
Ngượng ngùng một hồi, Thanh Loan mới nói: 'Lúc mới bắt đầu có hơi đau một chút..."
"Lỗi của tôi!"
Diệp Phong lại võ đầu.
Thanh Loan và Hồng Yên đều là xử nữ, chưa bao giờ trải qua chuyện nam nữ.
Lần đầu tiên còn gặp phải Diệp Phong đang mất ởi lý trí.
Thanh Loan vội vàng nói: "Thiếu chủ đừng tự trách như vậy, nếu không sau này nô tỳ cũng không dám ở bên cạnh hầu hạ thiếu chủ nữa."
Hồng Yên cũng phụ họa theo: "Đúng vậy thiếu chủ, đây vốn là bổn phận của nô tỳ, thiếu chủ mà xảy ra chuyện gì, cung chủ đại nhân nhất định sẽ không tha cho nô tỳ đâu!"
"Tiêu rồi."
Diệp Phong võ đầu thầm nghĩ, đời này coi như tiêu rồi.
Tuy rằng Hồng Yên không trả lời rõ ràng, nhưng dáng vẻ này của cô ấy, đáp án đương nhiên đã quá rõ.
Hắn nhìn bản thân, cũng trần truồng như nhộng... Diệp Phong đã hiểu hết mọi chuyện.
Một cô gái tốt cứ như vậy bị hắn hủy hoại.
"Diệp Phong, mày đúng là cầm thúi"
"Ha, người khác đều là say rượu loạn tính, sao mày luyện công cũng có thể làm ra chuyện cầm thú như vậy chứ?"
Diệp Phong vừa tự mắng mình vừa tự giơ tay tát vào mặt. "Thiếu chủ, đừng làm vậy!" Hồng Yên thấy vậy lập tức giữ tay Diệp Phong lại.
"Thiếu chủ đừng làm vậy, là nô tỳ hầu hạ thiếu chủ chưa tốt, không liên quan gì đến thiếu chủ!"
Hồng Yên đỏ mặt, đôi môi đỏ mọng mấp máy, nói với Diệp Phong.
"Không đúng, là tôi có lỗi với hai người."
Nói xong Diệp Phong lại giơ tay trái lên muốn tát vào mặt mình.
Lúc này Thanh Loan cũng đã tỉnh lại.
Thấy tình trạng của Diệp Phong, Thanh Loan cũng lập tức cản hắn lại, nắm lấy tay trái của Diệp Phong nói:
"Thiếu chủ, hai người chúng tôi vốn được cung chủ phái tới hầu hạ thiếu chủ, có thể được thiếu chủ sủng hạnh là vinh dự của chúng tôi, thiếu chủ đừng xin lỗi nữa!"
"Thật sao?" Diệp Phong sửng sốt: "Hai cô không trách tôi?"
"Đương nhiên." Mặt Thanh Loan đỏ bừng: "Thiếu chủ nộ khí, cơ thể của nô tỳ sinh ra là để giúp thiếu chủ trút lửa, sao có thể trách thiếu chủ được?"
Diệp Phong bối rối.
Quả thật nên nghe lời của Nhị sư nương, trước đây bà ấy từng nói với hắn lúc luyện công tuyệt đối không được nóng vội, nếu không rất có thể sẽ bị tẩu hỏa nhập ma.
Có lẽ đó cũng chính là nguyên nhân khiến hắn mất đi lý trí.
Hắn cẩn thận nhìn Thanh Loan và Hồng Yên, hỏi: "Hai người có bị thương không?”
Thanh Loan lắc đầu: "Thiếu chủ yên tâm, nô tỳ không bị thương."
"Chỉ là... Nói được một nửa, Thanh Loan ngượng ngùng cúi đầu.
"Chỉ là cái gì?" Diệp Phong lập tức hỏi.
Thanh Loan và Hồng Yên nhìn nhau, hai người đều vô cùng ngượng ngùng.
Ngượng ngùng một hồi, Thanh Loan mới nói: 'Lúc mới bắt đầu có hơi đau một chút..."
"Lỗi của tôi!"
Diệp Phong lại võ đầu.
Thanh Loan và Hồng Yên đều là xử nữ, chưa bao giờ trải qua chuyện nam nữ.
Lần đầu tiên còn gặp phải Diệp Phong đang mất ởi lý trí.
Thanh Loan vội vàng nói: "Thiếu chủ đừng tự trách như vậy, nếu không sau này nô tỳ cũng không dám ở bên cạnh hầu hạ thiếu chủ nữa."
Hồng Yên cũng phụ họa theo: "Đúng vậy thiếu chủ, đây vốn là bổn phận của nô tỳ, thiếu chủ mà xảy ra chuyện gì, cung chủ đại nhân nhất định sẽ không tha cho nô tỳ đâu!"